Bản thân con người thật kì lạ , đối với người ngoài thì tử tế giao tiếp nhu mì lich sự , nhưng sự thật phũ phàng là đối sử với người thân trong gia đình thì lại cộc cằn luôn thờ ơ và vô tâm ?
Thực tế hơn , những điều vô tâm đó lại chính là người ba trụ cột gia đình tôi. Khi ra đường ba tôi là một người lịch sự tôn trọng giao tiếp thì tử tế nhưng với người thân đặc biệt là người mẹ tôi đều bị ba tôi không vui việc gì thì mắng chửi mẹ tôi,thường để một mình mẹ làm công việc nhà từ trong ra ngoài và đi làm không có thời gian nghỉ ngơi trong khi sức khoẻ của mẹ lại không được tốt .Ba tôi vô tâm lắm , luôn khinh thường mẹ tôi , tôi còn nhớ tết năm ngoái mới mùng 1 tết lúc đó ba quậy phá khiến mẹ tôi phải buồn khóc .Còn tôi không biết làm gì chỉ biết sợ cứ núp sau bức tường mong ba tôi không quậy nữa nhìn chứng kiến gia đình mình bất hạnh như vậy bản thân buồn lắm chứ , nhưng không tâm sự được với ai .Dần đân dẫn tôu tới sự tiêu cực luôn thờ ơ với xung quanh không còn cảm thấy vui vẻ và hảnh diện gì với gia đình của mình nữa .Bởi thế hãy yêu thương trân trọng ngững người thân xung quang của các bạn nhiều hơn. Biết chia sẻ và cư sử với người nhà một cách vui vẻ hài hoà ấm áp .Ngà ngày nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ từ cha từ mẹ thì ai mà không ước muốn chứ .
Đừng để những cơn tức giân buồn vô cớ mà chi phối cảm xúc rồi trút lên hết với mọi người trong gia đình mình .Một đời người cũng không dài và không ngắn đừng để phải ân hận vì những gì mình làm dẫn tới ảnh hưởng các thân viên nhỏ tương lai.
Thực tế hơn , những điều vô tâm đó lại chính là người ba trụ cột gia đình tôi. Khi ra đường ba tôi là một người lịch sự tôn trọng giao tiếp thì tử tế nhưng với người thân đặc biệt là người mẹ tôi đều bị ba tôi không vui việc gì thì mắng chửi mẹ tôi,thường để một mình mẹ làm công việc nhà từ trong ra ngoài và đi làm không có thời gian nghỉ ngơi trong khi sức khoẻ của mẹ lại không được tốt .Ba tôi vô tâm lắm , luôn khinh thường mẹ tôi , tôi còn nhớ tết năm ngoái mới mùng 1 tết lúc đó ba quậy phá khiến mẹ tôi phải buồn khóc .Còn tôi không biết làm gì chỉ biết sợ cứ núp sau bức tường mong ba tôi không quậy nữa nhìn chứng kiến gia đình mình bất hạnh như vậy bản thân buồn lắm chứ , nhưng không tâm sự được với ai .Dần đân dẫn tôu tới sự tiêu cực luôn thờ ơ với xung quanh không còn cảm thấy vui vẻ và hảnh diện gì với gia đình của mình nữa .Bởi thế hãy yêu thương trân trọng ngững người thân xung quang của các bạn nhiều hơn. Biết chia sẻ và cư sử với người nhà một cách vui vẻ hài hoà ấm áp .Ngà ngày nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ từ cha từ mẹ thì ai mà không ước muốn chứ .
Đừng để những cơn tức giân buồn vô cớ mà chi phối cảm xúc rồi trút lên hết với mọi người trong gia đình mình .Một đời người cũng không dài và không ngắn đừng để phải ân hận vì những gì mình làm dẫn tới ảnh hưởng các thân viên nhỏ tương lai.