- Tham gia
- 18/4/2013
- Bài viết
- 12.616
Người con gái tháng tư, đơn giản chỉ lan toả dìu dịu như mùi cốm đầu mùa, như tách trà sen buổi sớm.
Có một người con trai, đặt tên là tháng tư. Tháng tư chẳng nói với ai điều gì chẳng báo trước cũng chẳng nguôi ngoai. Tháng tư, hờn dỗi ghen tuông và lưu luyến chẳng muốn rời xa nhưng cũng không ở lại cứ thế âm ỉ và da diết mãi không thôi.
Tháng tư mang đến những cơn mưa lạnh đến se lòng, những cơn gió mơn mơn nơi đầu lưỡi, là vị ngọt ngọt, chua chua, cay cay của hương đồng gió nội. Tháng tư tất bật vội vã hối hả như sợ quên điều gì, như sợ nhớ điều gì. Người con trai tháng tư, là một chút tin yêu, một chút êm đềm, một chút vấn vương, là bờ vai vững chãi, ánh mắt trìu mến, nụ cười ấm áp, là chút gì để nhớ, để thương, để khắc khoải và để ai đó không thể nào quên...
Có một người con gái, đặt tên là tháng tư. Tháng tư chưa bao giờ quên những điều nên nhớ. Tháng tư chưa giận ai, chưa yêu ai, chưa khóc vì ai. Tháng tư dành chút lành lạnh, man mác và thủ thỉ cho riêng mình. Tháng tư có thể cười trong mưa, yêu trong gió, lướt trong sương, có thể khép lại những ngày đầy gió, có thể tự tin ra nắng toả sáng và có thể nở một nụ cười trong vắt như lá mùa thu.
Người con gái tháng tư, không nhẹ nhàng, sâu thẳm và hun hút như tháng ba, không mạnh mẽ, sôi nổi, và ào ạt như tháng năm. Người con gái tháng tư, đơn giản chỉ lan toả dìu dịu như mùi cốm đầu mùa, như tách trà sen buổi sớm, như tiếng chuông gió đầu hiên thế mà làm cho ai đó không thể nào quên.
Có một em, đặt tên là tháng tư. Ở đó là tiếng lanh canh của những gánh hàng rong đi dạo, là gói xôi khúc mười ngàn ăn mãi không hết, là tiếng rao buổi trưa lảnh lót và mong manh, là những chuyến xe buýt lang thang khắp phố cổ, đắm mình trong không gian tĩnh mịch và tinh khôi của buổi sáng đầu mùa. Là những ngày cúp học đạp xe lên Hàng Đường chỉ để mua gói ô mai gừng cay xè, thơm thơm, nồng nồng, là cái nhìn đầy khích lệ và quan tâm của thằng bạn hàng xóm đối diện, vụng về, chân thành, và ẩn ý.
Là những ngày trèo cây hái muỗm xanh lè cả áo học sinh, là những ngày quay cóp rớt sách vì chớm lạnh, là những ngày chọn trường, nộp hơ sơ, thi cử, thấp thỏm, hồi hộp, suy tư, là những ước mơ cực kỳ giản đơn, trong sáng và ngô nghê, là những cơn gió vô tình đi lạc làm ai đó thoáng rùng mình. Là những ngày đi ngoại ô thả diều, nằm trên bãi cỏ, vươn tay lên mà có cảm giác như cả đất trời là của mình, là cái nắm tay đầu tiên, nao nao, bất ngờ và xao xuyến. Tất cả luôn luôn nằm trong một miền ký ức rất đặc biệt của tháng tư chẳng thể nào quên.
Mùa đã sang tháng tư chợt đến rồi chợt đi, chẳng đợi ai nhưng sẽ quay về. Một năm rồi lại trôi qua, sẽ gặp lại tháng tháng tư với nhiều dự định, thay đổi, trưởng thành và những nụ cười nhé! Sẽ có nhiều nghị lực, niềm tin, và sức sống để cháy hết mình cho những ước mơ còn dang dở, sẽ biết mở lòng để đón nhận yêu thương, trân trọng bản thân và làm những điều thấy hạnh phúc. Sẽ biết tha thứ, vươn lên và trải nghiệm những điều rất nhỏ và bình dị trong cuộc sống, sẽ biết cho đi nhưng cũng biết nhận lại những gì tốt đẹp nhất. Mắt sẽ không còn ướt nước nữa nếu có thì cũng vì một điều gì thật xứng đáng. Hứa đi...
Ngôi Sao

Có một người con trai, đặt tên là tháng tư. Tháng tư chẳng nói với ai điều gì chẳng báo trước cũng chẳng nguôi ngoai. Tháng tư, hờn dỗi ghen tuông và lưu luyến chẳng muốn rời xa nhưng cũng không ở lại cứ thế âm ỉ và da diết mãi không thôi.
Tháng tư mang đến những cơn mưa lạnh đến se lòng, những cơn gió mơn mơn nơi đầu lưỡi, là vị ngọt ngọt, chua chua, cay cay của hương đồng gió nội. Tháng tư tất bật vội vã hối hả như sợ quên điều gì, như sợ nhớ điều gì. Người con trai tháng tư, là một chút tin yêu, một chút êm đềm, một chút vấn vương, là bờ vai vững chãi, ánh mắt trìu mến, nụ cười ấm áp, là chút gì để nhớ, để thương, để khắc khoải và để ai đó không thể nào quên...

Có một người con gái, đặt tên là tháng tư. Tháng tư chưa bao giờ quên những điều nên nhớ. Tháng tư chưa giận ai, chưa yêu ai, chưa khóc vì ai. Tháng tư dành chút lành lạnh, man mác và thủ thỉ cho riêng mình. Tháng tư có thể cười trong mưa, yêu trong gió, lướt trong sương, có thể khép lại những ngày đầy gió, có thể tự tin ra nắng toả sáng và có thể nở một nụ cười trong vắt như lá mùa thu.
Người con gái tháng tư, không nhẹ nhàng, sâu thẳm và hun hút như tháng ba, không mạnh mẽ, sôi nổi, và ào ạt như tháng năm. Người con gái tháng tư, đơn giản chỉ lan toả dìu dịu như mùi cốm đầu mùa, như tách trà sen buổi sớm, như tiếng chuông gió đầu hiên thế mà làm cho ai đó không thể nào quên.

Có một em, đặt tên là tháng tư. Ở đó là tiếng lanh canh của những gánh hàng rong đi dạo, là gói xôi khúc mười ngàn ăn mãi không hết, là tiếng rao buổi trưa lảnh lót và mong manh, là những chuyến xe buýt lang thang khắp phố cổ, đắm mình trong không gian tĩnh mịch và tinh khôi của buổi sáng đầu mùa. Là những ngày cúp học đạp xe lên Hàng Đường chỉ để mua gói ô mai gừng cay xè, thơm thơm, nồng nồng, là cái nhìn đầy khích lệ và quan tâm của thằng bạn hàng xóm đối diện, vụng về, chân thành, và ẩn ý.
Là những ngày trèo cây hái muỗm xanh lè cả áo học sinh, là những ngày quay cóp rớt sách vì chớm lạnh, là những ngày chọn trường, nộp hơ sơ, thi cử, thấp thỏm, hồi hộp, suy tư, là những ước mơ cực kỳ giản đơn, trong sáng và ngô nghê, là những cơn gió vô tình đi lạc làm ai đó thoáng rùng mình. Là những ngày đi ngoại ô thả diều, nằm trên bãi cỏ, vươn tay lên mà có cảm giác như cả đất trời là của mình, là cái nắm tay đầu tiên, nao nao, bất ngờ và xao xuyến. Tất cả luôn luôn nằm trong một miền ký ức rất đặc biệt của tháng tư chẳng thể nào quên.
Mùa đã sang tháng tư chợt đến rồi chợt đi, chẳng đợi ai nhưng sẽ quay về. Một năm rồi lại trôi qua, sẽ gặp lại tháng tháng tư với nhiều dự định, thay đổi, trưởng thành và những nụ cười nhé! Sẽ có nhiều nghị lực, niềm tin, và sức sống để cháy hết mình cho những ước mơ còn dang dở, sẽ biết mở lòng để đón nhận yêu thương, trân trọng bản thân và làm những điều thấy hạnh phúc. Sẽ biết tha thứ, vươn lên và trải nghiệm những điều rất nhỏ và bình dị trong cuộc sống, sẽ biết cho đi nhưng cũng biết nhận lại những gì tốt đẹp nhất. Mắt sẽ không còn ướt nước nữa nếu có thì cũng vì một điều gì thật xứng đáng. Hứa đi...
Ngôi Sao