Vương Bạch Trường ( TTPRR)
Soi mói Bạch Trường ca ca trong THÁI TỬ PHI RẮC RỐI !!!!
Tên: Vương Bạch Trường, 20 tuổi, tuấn tú, hào hoa, đỉnh cao phong độ sáng ngời người gặp người thích bất quá bị tuột dốc thảm hại từ khi gặp Như Ý.
Chức danh hão: Thái tử Đại Nam Quốc ( *** số hưởng *** sinh ra đã tóm gọn vị trí cao quý ngất ngưởng này chả có ai đủ sức lật đổ ^-^ !!! )
Đại công tử của Á Châu thần giáo ( tương lai rất có khả năng “bị” thăng cấp thành giáo chủ dù ca ca không muốn, gánh vác trọng trách nhiều chết sớm vì lao lực thì làm sao ???? Nhưng là nữ chính bảo bối thích được gọi là “GIÁO CHỦ PHU NHÂN” nàng thấy nó thật oai phong tỏa ra tám hướng… xem ra mệnh số của huynh là luôn phải lao lực >-< )
Các chủ sếp lớn của tổ chức sát thủ Bạch Hoàng Các ( niềm tự hào của ca ca tự thân gây dựng lên đương nhiên phải kiêu hãnh rồi)
Tích cách: đa nghi (nghi cả thiên hạ nhưng chẳng nghi ngờ nữ chính bao giờ dù thực tế nàng ta đáng nghi nhất), giảo hoạt tiếc rằng vẫn kém so với “bảo bối” cưng của ca, phong lưu đào hoa ( giả tạo thôi nhưng ko mấy ai biết, thực tế thì ca xem nhẹ nữ nhân mặc dù có cơi hội thì ca hưởng thụ tất ^-^ ), si tình ( bị trúng bùa với Ý tỷ tỷ ) cứng đầu bám sát mục tiêu dai hơn con đĩa >_< … chính xác mà nói thì trong danh sách các quân tử đội trời đạp đất ca ca tu thêm mấy kiếp nữa cũng với ko tới.
Vũ khí: võ công tà đạo khinh công thì chẳng ai bằng rồi Ý tỷ tỷ ganh tỵ ca điểm này nhất (hờ hờ ^-^ tỷ ấy muốn mình cái gì cũng đệ nhất mà ), vũ khí sử dụng là phi tiêu ( nàng dùng ngân châm chàng dùng phi tiêu… đúng là cặp đôi có khuynh hướng đánh lén ăn ý) tùy thời dùng quạt ngoài ra sử dụng kiếm cũng rất có nghề !!!
Câu hỏi phóng vấn:
Câu 1: Vương công tử, dân tình băn khoăn tại sao huynh đang ghét cay ghét đắng Như Ý cô nương liền quay ngoắt qua si mê nàng như bị trúng tà, huynh bật mí chút đỉnh được không?
- Nhìn thấy nàng liền yêu thích không có lý do.
- Thật sự không có?
- Không có!
- Chiqu mạo muội đoán tầm bậy như thế này, huynh thích Như Ý tỷ tỷ vì nàng đẹp chim sa cá lặn đúng không?
Trường ca ca nheo mắt nhìn Chiqu cái kiểu như ta vừa sỉ nhục huynh ấy vậy, ây dazz không đúng sao??? Mỹ nữ ai lại chẳng yêu chẳng muốn chứ ????
- Nàng nghĩ ta háo sắc gặp nữ nhân xinh đẹp liền yêu sao? Nếu như vậy nữ nhân ta yêu con số đã vượt qua hậu cung của 15 quốc gia khu vực cộng lại rồi!
- (Chiqu ** méo mặt *** hắn thật dễ ghét đang khoe mẽ quanh hắn mỹ nữ nhiều như lá cây chứ gì, hứ… có ai đẹp bằng Ý tỷ tỷ ko nàng mới là thiên hạ đệ nhất… ) Huynh có ý tứ gì, có phải huynh muốn ám chỉ Như Ý cô nương nhan sắc cũng bình thường so với các mỹ nữ huynh gặp không có gì nổi trội chăng?
- Nàng đừng xuyên tạc lời nói của ta chứ, bảo bối đương nhiên là đẹp nhất đáng yêu nhất rồi… nếu nàng còn dám hạ thấp nàng ấy xuống đừng trách ta không khách khí ( nhìn ta thù địch, zời ạ ta có điên mới chê nhan sắc của tỷ tỷ ).
- Ta có hạ thấp nàng ấy đâu, công tử mới là người biến tấu ý tứ trong lời nói của ta. Ta đương nhiên biết vị trí thiên hạ đệ nhất mỹ nhân đang thuộc vào tay ai.
- Coi như cô nương có chút kiến thức ( cười kiêu hãnh, ack bộ ta khen hắn hay sao, đúng là ham hố “chảnh” ké mà, tên này mặt dày thấy sợ ).
- Vậy huynh yêu nàng vì nàng xinh đẹp rồi! ( Chiqu cao hứng khẳng định).
- Nàng ấy biến thành hình dạng như thế nào ta cũng yêu ( Hắn khí thế cũng không thua quả quyết khẳng định… hừ hừ… nói thế ai chả nói được).
- Nếu nàng ấy gặp kẻ xấu khuyến mãi cho vài đường kiếm trên mặt hủy dung hoàn toàn huynh còn yêu nàng sao???
Không khí tự dưng bị ngưng trệ, phải ko nhỉ hay ta cảm giác sai ? Oái… quỷ ở đâu xuất hiện trước mặt ta thế này???
- Ây ây…. Công tử bình tĩnh nha, ta chỉ giả sử thôi … giả sử… giả sử hiểu không??? ( hix, hắn muốn bóp nát ta… oa oa*** )
- Kẻ nào dám tổn thương nàng ?
- Không có… làm gì có ai đâu ( Chiqu mất hết cả hình tượng nhà phỏng vấn chuyên nghiệp tự phong xua tay lia lịa, khoa tay múa chân như khỉ đột… oa… mạng nhỏ trọng yếu hơn, hình tượng làm quái gì!!! )
- Cô nương tốt nhất là nên bảo hộ nàng ấy từ đầu truyện tới giờ nàng ấy hết té hồ, bị phản lực, rồi Tiên ngọc phát tác… cô nương hẳn là không muốn hơi thở sớm tàn chứ ?
Hứ… tên này dám hù dọa tác giả đúng là cuồng ngôn láo xược nha… đợi đấy ta ko bỏ qua đâu hừ hừ… cái tính thù dai của nữ chính từ đâu mà ra hả… ngươi đợi đấy!!!!!
Câu 2: Công tử, cảm giác ôm người trong lòng nhưng nàng chỉ còn là cái xác không hồn nó như thế nào??
- Cô nương nghĩ sao? ( Hắn dung nhan có chút vặn vẹo nha hẳn là vừa rùng mình)
- Ta không biết.
- Vậy đừng hỏi.
- Dân tình muốn biết.
- Kẻ nào muốn biết cảm giác đó như thế nào hắn nên đi chết đi là vừa.
- Ồ, chẳng ai muốn biết đâu, ta chém gió thôi! ( hix, đoán đại cũng suy ra đau lòng chết đi được, vốn dĩ muốn hắn giãi bày tâm tư chút thôi mà… đúng là cái tên độc mồm độc miệng…)
Câu 3: Công tử năm xưa huynh từng sử dụng Ngọc Băng Ngàn Năm lưu giữ lại hình hài của Như Ý cô nương, huynh khi đó định mang nàng theo bên mình suốt đời sao?
- Chính xác. Có gì không thể nhưng ta biết nàng sẽ tỉnh lại.
- Nếu nàng ấy không bao giờ tỉnh.
- Nàng ăn nói đã suy nghĩ kỹ lưỡng chưa? ( Lườm nguýt dữ dội, tên này ác bá quá đi mất )
- Uy, ta tạ lỗi là ta lỡ lời. Vấn đề này ta chỉ giả dụ một chút thôi, công tử có thể đừng bắt bẻ từng chữ được chứ ? Ta băn khoăn công tử có ý định mang nàng theo cả đời sao?
- Chắc chắn rồi!
- ( Thứ cho Chiqu không lý giải hắn nha, mang theo một cái xác làm cái gì, chết rồi thì để người ta yên ổn không được sao ??? Oa… pó tay rùi!!! ) Để làm gì chứ ? Công tử có từng nghĩ nàng ấy không nguyện ý bị thao túng như vậy chăng?
- Không vấn đề, nàng ấy tức giận cơ hội sống lại sẽ cao hơn nàng không nghĩ vậy sao?
- Ý tứ rõ ràng là gì?
- Cô nương không biết cũng chẳng quan hệ gì đến ta, câu tiếp theo đi ta còn có hẹn đưa bảo bối đi đánh bạc.
Hậm hực, tức tối… bổn cô nương ko biết thì ai biết, ta chỉ muốn nghe ngươi nói thôi. Ta mà biết thái độ của ngươi hống hách như bây giờ, năm xưa ta cho Ý tỷ tỷ ngủ say lâu hơn nữa.
Câu 4: Ta tò mò chút công tử từng ghen tỵ với Long Linh Nhiên cô nương thì phải? Hành động đó có chút không bình thường cho lắm.
- Chỗ nào không bình thường ?
- Ý tỷ và Nhiên tỷ đều là nữ nhân, bọn họ là bằng hữu thân thiết đi chung với nhau là chuyện đương nhiên.
- Ta đâu có ngăn cản bảo bối tiếp xúc với nàng?
- Huynh chắc chắn? ( Cười tà gian gian)
- (Kẻ nào đó có chút chột dạ bất quá nhanh chóng lấy lại tinh thần) Ta chỉ là không quen tư vị bị đá qua một góc thôi, cô nương ấy từng có thời gian đêm ngày kề cận bảo bối trong khi đó ta phải thui thủi một mình nhớ nàng.
- Ghen tỵ thật triệt để thỉnh thoảng nữ nhân phải có không gian riêng chứ, suốt ngày kè kè bên tình nhân chán chết mất.
- Bảo bối không có chán ta!
- Huynh dựa vào đâu mà nói thế?
- Ta không có chán nàng, thời thời khắc khắc ở bên nàng ta thấy cũng chưa đủ ta tin bảo bối cũng sẽ như vậy đi.
Há há… tên khờ, Như Ý tỷ tỷ là ai chứ, nàng ấy mà muốn 24/24 kề cận ca ca ta đi đầu xuống đất. Huynh không dùng não suy nghĩ cho kỹ nàng ấy cứ lâu lâu là biến mất sao, có thấy tỷ nhớ nhung huynh không chịu nổi đâu??? Mặc kệ huynh ta không có dại mà tiết lộ cho huynh bí mật này… hắc hắc… huynh cứ nằm mơ đi!
Câu 5: Vương công tử, huynh từng lưu trữ trong phủ cả “một rừng hoa lá” cực phẩm mỹ nhân, cớ sao lại giải tán hết vậy? Huynh không tiếc nuối ư ?
- Bảo bối thích ta liền tặng cho nàng ấy!
- Không tiếc?
- Nàng nghĩ sao?
Chiqu nhìn kỹ hắn chút đã *** biểu tình này nói tiếc thì không đúng mà nói không tiếc thì miễn cưỡng quá… hắc hắc, thật đáng đời hắn, ai bảo dại gái làm chi.
- Công tử tiếc nuối đúng không? Mỹ nhân ai lại chẳng thích dù có bao nhiêu cũng thấy chưa thỏa mãn.
- Thực ra thì ta lúc đó tiếc tại sao năm xưa không thu nạp nhiều thêm chút nữa?
- Cái gì ??? ( Ta tức giận dùm Ý tỷ tỷ à nha, tên này đã háo sắc đào hoa mức đó rồi hắn còn muốn đẳng cấp nào mới vừa lòng )
- Cô nương biết bảo bối dùng điều kiện gì trao đổi với ta sao?
- Muốn biết ( Tò mò quá, Ý tỷ tỷ lại làm cái trò quỷ gì vậy? )
- Ta muốn cưới nàng vào phủ càng sớm càng tốt bất quá bảo bối chưa có hứng thú thành thân ( Hắn biểu tình buồn so, Chiqu nhìn sao cũng thấy buồn cười… há há ). Nàng muốn hẹn hò thêm một năm nữa, cô nương nghe rõ ràng chứ, nàng muốn ta đợi thêm một năm nữa!
- Một năm thôi mà có là bao, gả chồng sớm mang gông mang cùm vào cổ mỹ nam bên ngoài đầy rẫy chẳng thể làm ăn được gì nữa… chẳng phải rất phí sao?
- Cái ý tưởng quái dị này là cô nương truyền vào đầu Như Ý sao? ( Hắn ghét ta… hờ hờ… quyền lợi của tác giả muốn nữ chính ra làm sao mà chả được, ngươi làm gì được ta ?)
- Tư tưởng lớn gặp nhau thôi. Tiếp đi việc gì đã xảy ra?
- Tặng cho bảo bối một nữ nhân trong phủ sẽ giảm đi một ngày đợi thành hôn! Ta lôi hết cả tỳ thiếp, nha hoàn, ma ma tổng quản gì gì … mang ra hết cũng không đủ con số 365 người, định lừa nàng ấy lấy thêm người ngoài phủ thì bị phát hiện. Ta bây giờ vẫn còn tiếc tại sao năm xưa không thu nhận thêm nhiều nữ nhân nữa như vậy không phải bảo bối hết lý do từ chối gả cho ta sớm sao?
Ta ngất đây Ý tỷ tỷ… nàng giết người không dao kéo… chuyện này cũng nghĩ ra được sao????? >=–<
Câu 6: Ta thấy bảo bối của huynh lắm kẻ nhiều người mơ tưởng lắm, huynh có e ngại gì không?
- Bảo bối là của ta, bọn họ có ý đồ cũng vô dụng.
- Huynh không thấy đợt tham gia đại hội cầu thân vừa rồi quá mức mạo hiểm sao? Thi đấu như vậy nếu có sơ suất gì thì làm sao bây giờ? Huynh với nàng ấy cũng đâu thể lật lọng đây là vấn đền liên quan đến quốc thể đấy !!!
- Lật không được kết quả thì bày trò trước khi kết quả công bố! Cô nương đừng nói nàng không biết tại sao đại hội cầu thân chẳng thể tiếp tục nha!
- Ta không biết, huynh tiết lộ một chút! Có thể sao?
- ( Hắn hình như không biết coi bộ Ý tỷ tỷ kín miệng hơn ta nghĩ ) Không có ý kiến!
Hắc hắc… huynh không biết đi hỏi Ý tỷ tỷ sao, nàng ấy giật dây sau lưng mọi chuyện mà. Vòng trong ĐHCT đã kịp thời công bố thể lệ cuộc thi, hãy điểm qua họ thi thố cái gì thì liền biết tại sao Như Ý tỷ tỷ của chúng ta mặt tái miệng lầm bầm chửi rủa. Đánh đàn, vẽ tranh, làm câu đối … oa oa một món cũng không biết chẳng lẽ chịu thua sao. Sao có thể? Đánh trực diện không được chỉ còn nước đánh úp thôi, tham gia chắc chắn thua chỉ còn cách phá đại hội cho nó tan tành … lúc này hình tượng quốc gia ném qua sau đầu lo cho thân mình trước đã dù sao cũng chẳng để cho dân tình biết là Như Ý phá rối là ổn.
Câu 7: Vương công tử, trước giờ tình địch nặng ký nhất của huynh là ai vậy? ( ^-^ hì hì ta hỏi chơi thôi)
- Không có!
- ( Ta liếc xéo hắ
n, tên đó nói dối không chớp mắt ) Thật sao? Huynh thật là tự tin, ta nói thật với huynh Phi Bách Chiến cung chủ với Như Ý cô nương quan hệ chẳng đơn giản nha!
- Nói rõ ràng một chút ( hắn bắt đầu nóng lòng)
- Huynh không ngại Phi ca ca thì hỏi làm cái gì? ( Ta làm giá… há há, ai bảo dám nói phét, ta mà đã “đổ dầu vào lửa” là sẽ khiến các người ai nấy thương tích đầy mình chạy thoát được sao? Được sao? ^-^ há há… )
- Không ngại không có nghĩa là chẳng hiếu kỳ dù sao việc có liên quan đến bảo bối ta có hứng thú biết rõ.
- Ra thế!
- Cô nương nói đi! Họ Phi đó có ý đồ mờ ám gì với Tiểu Ý Nhi của ta?
- Mờ ám gì chứ huynh nói thật dễ mất lòng. Như Ý nói sao cũng chưa gả cho huynh các công tử khác đều còn có cơ hội huống gì là Bách Chiến cung chủ.
Không khí có chút lạnh lẽo dần… uy uy, cái điều hòa sắp hư hay sao ấy từ hôm bữa phỏng vấn Linh Nhiên tỷ tỷ nó đã có dấu hiệu rồi! Đang nghèo tiền đâu mà sửa hả trời ???
- Vương công tử không cần nhìn ta dữ dằn như vậy ta nói sự thật mà.. ha ha.. câu tiếp theo.
Câu 8: Công tử có thấy tiểu bảo bối của huynh hành tung thỉnh thoảng rất đáng ngờ không? Huynh có điều tra nàng chứ?
- Nàng ấy muốn bí mật liền tùy ý ta chọc vào làm gì, nàng mất hứng ta đâu có lợi gì.
- Không điều tra sao? Ta nhớ năm xưa công tử làm một cuộc càn quét điều tra từ gốc đến ngọn mọi hành động của Như Ý để lấy tư liệu vạch kế hoạch chỉnh nàng mà!
- ( Hắn có chút ngại… há há… nói trúng mà) Chuyện cũ ta quên rồi! Ta bây giờ không bám sát nàng ấy.
- Tin tưởng nàng tuyệt đối!
- Đương nhiên!
Hừm… có ngày chết với tỷ tỷ, thông minh một đời mà thỉnh thoảng cũng phạm sai lầm trầm trọng … hên cho ca ca tỷ tỷ không phải nữ nhân bại hoại chứ người si tình mê đắm không lối thoát, không hối cải như ca ca yêu trúng điệp viên nước láng giềng chẳng phải mất hết sao?
Câu 9: Trong bụng Như Ý tỷ tỷ chẳng phải có một hài tử sao… khoan… đừng nóng ta nói chưa xong… là tỷ tỷ giả mạo có một hài tử chuyện này lúc ca ca nghe được tư vị thế nào?
- Cô nương nghĩ sao?
- Ta hỏi huynh mà.
- Giật mình!
- Chỉ có như vậy thôi sao? Huynh với tỷ chưa có gì khả năng là con của người khác, huynh nghe mà không tức giận, ghen tỵ, máu nóng lên đầu, tay chân rã rời, tim đau muốn ngất…. sao?
- Cô nương thật hiểu rõ tình huống.
Hà hà… hóa ra là hắn có tim gan bấn loạn có thế chứ… tin thì tin nhưng mà phản ứng cũng phải có chứ. Lý trí sẽ khiến ca ca phân tích sau đó nhưng ngay thời điểm nghe thấy thái ý khẳng định hẳn là hành xử như nam nhân bình thường đi, ca đâu phải thánh nhân!
- Tin này bị lộ chưa?
- Sau đó không lâu thì lộ rồi, phụ hoàng điều cả một sân ngự y tới bảo bối cũng chẳng thể chu toàn mọi thời khắc.
- Ack, vậy chẳng bị phạt sao?
- Khi ấy nàng ấy đã là nữ tử được cầu hôn nhiều nhất đăng tên trên bảng vàng rồi, phụ hoàng trừng phạt cũng phải lựa thời điểm chứ!
Ừm… hiểu rõ, Ý tỷ tỷ nàng trốn mất thế hóa ra lại hay… nhiều chuyện có mặt trực tiếp lại rối tung rối mù trong khi chơi trò chơi mất tích lại êm thắm mọi bề… hắc hắc…
Câu 10: Vương ca ca hỏi câu cuối cùng, huynh tại sao yêu Như Ý tỷ tỷ? ( hỏi mát… hắc hắc… )
- Cô nương hỏi ta thì ta hỏi ai?
- Ta biết huynh sẽ nói thế !
^-^ !!!! ^-^ Chúc các bằng hữu vui vẻ.
Lải nhải chút về “TTPRR”, truyện này lâu quá mà ko kết gì cả chắc các bạn cũng bực bội *** cúi đầu** tạ lỗi ** Thật sự là nó mãi chẳng xong vì Chiqu bị cụt hứng viết rồi xóa nói chung chưa xong ( hì hì tiếp tục sorry). Mong các bạn thứ lỗi lần này hứa chắc muộn nhất hết tuần sau sẽ hoàn TTPRR ( đừng chọi đá Chiqu 1 tuần thôi mà ).
Soi mói Bạch Trường ca ca trong THÁI TỬ PHI RẮC RỐI !!!!
Tên: Vương Bạch Trường, 20 tuổi, tuấn tú, hào hoa, đỉnh cao phong độ sáng ngời người gặp người thích bất quá bị tuột dốc thảm hại từ khi gặp Như Ý.
Chức danh hão: Thái tử Đại Nam Quốc ( *** số hưởng *** sinh ra đã tóm gọn vị trí cao quý ngất ngưởng này chả có ai đủ sức lật đổ ^-^ !!! )
Đại công tử của Á Châu thần giáo ( tương lai rất có khả năng “bị” thăng cấp thành giáo chủ dù ca ca không muốn, gánh vác trọng trách nhiều chết sớm vì lao lực thì làm sao ???? Nhưng là nữ chính bảo bối thích được gọi là “GIÁO CHỦ PHU NHÂN” nàng thấy nó thật oai phong tỏa ra tám hướng… xem ra mệnh số của huynh là luôn phải lao lực >-< )
Các chủ sếp lớn của tổ chức sát thủ Bạch Hoàng Các ( niềm tự hào của ca ca tự thân gây dựng lên đương nhiên phải kiêu hãnh rồi)
Tích cách: đa nghi (nghi cả thiên hạ nhưng chẳng nghi ngờ nữ chính bao giờ dù thực tế nàng ta đáng nghi nhất), giảo hoạt tiếc rằng vẫn kém so với “bảo bối” cưng của ca, phong lưu đào hoa ( giả tạo thôi nhưng ko mấy ai biết, thực tế thì ca xem nhẹ nữ nhân mặc dù có cơi hội thì ca hưởng thụ tất ^-^ ), si tình ( bị trúng bùa với Ý tỷ tỷ ) cứng đầu bám sát mục tiêu dai hơn con đĩa >_< … chính xác mà nói thì trong danh sách các quân tử đội trời đạp đất ca ca tu thêm mấy kiếp nữa cũng với ko tới.
Vũ khí: võ công tà đạo khinh công thì chẳng ai bằng rồi Ý tỷ tỷ ganh tỵ ca điểm này nhất (hờ hờ ^-^ tỷ ấy muốn mình cái gì cũng đệ nhất mà ), vũ khí sử dụng là phi tiêu ( nàng dùng ngân châm chàng dùng phi tiêu… đúng là cặp đôi có khuynh hướng đánh lén ăn ý) tùy thời dùng quạt ngoài ra sử dụng kiếm cũng rất có nghề !!!
Câu hỏi phóng vấn:
Câu 1: Vương công tử, dân tình băn khoăn tại sao huynh đang ghét cay ghét đắng Như Ý cô nương liền quay ngoắt qua si mê nàng như bị trúng tà, huynh bật mí chút đỉnh được không?
- Nhìn thấy nàng liền yêu thích không có lý do.
- Thật sự không có?
- Không có!
- Chiqu mạo muội đoán tầm bậy như thế này, huynh thích Như Ý tỷ tỷ vì nàng đẹp chim sa cá lặn đúng không?
Trường ca ca nheo mắt nhìn Chiqu cái kiểu như ta vừa sỉ nhục huynh ấy vậy, ây dazz không đúng sao??? Mỹ nữ ai lại chẳng yêu chẳng muốn chứ ????
- Nàng nghĩ ta háo sắc gặp nữ nhân xinh đẹp liền yêu sao? Nếu như vậy nữ nhân ta yêu con số đã vượt qua hậu cung của 15 quốc gia khu vực cộng lại rồi!
- (Chiqu ** méo mặt *** hắn thật dễ ghét đang khoe mẽ quanh hắn mỹ nữ nhiều như lá cây chứ gì, hứ… có ai đẹp bằng Ý tỷ tỷ ko nàng mới là thiên hạ đệ nhất… ) Huynh có ý tứ gì, có phải huynh muốn ám chỉ Như Ý cô nương nhan sắc cũng bình thường so với các mỹ nữ huynh gặp không có gì nổi trội chăng?
- Nàng đừng xuyên tạc lời nói của ta chứ, bảo bối đương nhiên là đẹp nhất đáng yêu nhất rồi… nếu nàng còn dám hạ thấp nàng ấy xuống đừng trách ta không khách khí ( nhìn ta thù địch, zời ạ ta có điên mới chê nhan sắc của tỷ tỷ ).
- Ta có hạ thấp nàng ấy đâu, công tử mới là người biến tấu ý tứ trong lời nói của ta. Ta đương nhiên biết vị trí thiên hạ đệ nhất mỹ nhân đang thuộc vào tay ai.
- Coi như cô nương có chút kiến thức ( cười kiêu hãnh, ack bộ ta khen hắn hay sao, đúng là ham hố “chảnh” ké mà, tên này mặt dày thấy sợ ).
- Vậy huynh yêu nàng vì nàng xinh đẹp rồi! ( Chiqu cao hứng khẳng định).
- Nàng ấy biến thành hình dạng như thế nào ta cũng yêu ( Hắn khí thế cũng không thua quả quyết khẳng định… hừ hừ… nói thế ai chả nói được).
- Nếu nàng ấy gặp kẻ xấu khuyến mãi cho vài đường kiếm trên mặt hủy dung hoàn toàn huynh còn yêu nàng sao???
Không khí tự dưng bị ngưng trệ, phải ko nhỉ hay ta cảm giác sai ? Oái… quỷ ở đâu xuất hiện trước mặt ta thế này???
- Ây ây…. Công tử bình tĩnh nha, ta chỉ giả sử thôi … giả sử… giả sử hiểu không??? ( hix, hắn muốn bóp nát ta… oa oa*** )
- Kẻ nào dám tổn thương nàng ?
- Không có… làm gì có ai đâu ( Chiqu mất hết cả hình tượng nhà phỏng vấn chuyên nghiệp tự phong xua tay lia lịa, khoa tay múa chân như khỉ đột… oa… mạng nhỏ trọng yếu hơn, hình tượng làm quái gì!!! )
- Cô nương tốt nhất là nên bảo hộ nàng ấy từ đầu truyện tới giờ nàng ấy hết té hồ, bị phản lực, rồi Tiên ngọc phát tác… cô nương hẳn là không muốn hơi thở sớm tàn chứ ?
Hứ… tên này dám hù dọa tác giả đúng là cuồng ngôn láo xược nha… đợi đấy ta ko bỏ qua đâu hừ hừ… cái tính thù dai của nữ chính từ đâu mà ra hả… ngươi đợi đấy!!!!!
Câu 2: Công tử, cảm giác ôm người trong lòng nhưng nàng chỉ còn là cái xác không hồn nó như thế nào??
- Cô nương nghĩ sao? ( Hắn dung nhan có chút vặn vẹo nha hẳn là vừa rùng mình)
- Ta không biết.
- Vậy đừng hỏi.
- Dân tình muốn biết.
- Kẻ nào muốn biết cảm giác đó như thế nào hắn nên đi chết đi là vừa.
- Ồ, chẳng ai muốn biết đâu, ta chém gió thôi! ( hix, đoán đại cũng suy ra đau lòng chết đi được, vốn dĩ muốn hắn giãi bày tâm tư chút thôi mà… đúng là cái tên độc mồm độc miệng…)
Câu 3: Công tử năm xưa huynh từng sử dụng Ngọc Băng Ngàn Năm lưu giữ lại hình hài của Như Ý cô nương, huynh khi đó định mang nàng theo bên mình suốt đời sao?
- Chính xác. Có gì không thể nhưng ta biết nàng sẽ tỉnh lại.
- Nếu nàng ấy không bao giờ tỉnh.
- Nàng ăn nói đã suy nghĩ kỹ lưỡng chưa? ( Lườm nguýt dữ dội, tên này ác bá quá đi mất )
- Uy, ta tạ lỗi là ta lỡ lời. Vấn đề này ta chỉ giả dụ một chút thôi, công tử có thể đừng bắt bẻ từng chữ được chứ ? Ta băn khoăn công tử có ý định mang nàng theo cả đời sao?
- Chắc chắn rồi!
- ( Thứ cho Chiqu không lý giải hắn nha, mang theo một cái xác làm cái gì, chết rồi thì để người ta yên ổn không được sao ??? Oa… pó tay rùi!!! ) Để làm gì chứ ? Công tử có từng nghĩ nàng ấy không nguyện ý bị thao túng như vậy chăng?
- Không vấn đề, nàng ấy tức giận cơ hội sống lại sẽ cao hơn nàng không nghĩ vậy sao?
- Ý tứ rõ ràng là gì?
- Cô nương không biết cũng chẳng quan hệ gì đến ta, câu tiếp theo đi ta còn có hẹn đưa bảo bối đi đánh bạc.
Hậm hực, tức tối… bổn cô nương ko biết thì ai biết, ta chỉ muốn nghe ngươi nói thôi. Ta mà biết thái độ của ngươi hống hách như bây giờ, năm xưa ta cho Ý tỷ tỷ ngủ say lâu hơn nữa.
Câu 4: Ta tò mò chút công tử từng ghen tỵ với Long Linh Nhiên cô nương thì phải? Hành động đó có chút không bình thường cho lắm.
- Chỗ nào không bình thường ?
- Ý tỷ và Nhiên tỷ đều là nữ nhân, bọn họ là bằng hữu thân thiết đi chung với nhau là chuyện đương nhiên.
- Ta đâu có ngăn cản bảo bối tiếp xúc với nàng?
- Huynh chắc chắn? ( Cười tà gian gian)
- (Kẻ nào đó có chút chột dạ bất quá nhanh chóng lấy lại tinh thần) Ta chỉ là không quen tư vị bị đá qua một góc thôi, cô nương ấy từng có thời gian đêm ngày kề cận bảo bối trong khi đó ta phải thui thủi một mình nhớ nàng.
- Ghen tỵ thật triệt để thỉnh thoảng nữ nhân phải có không gian riêng chứ, suốt ngày kè kè bên tình nhân chán chết mất.
- Bảo bối không có chán ta!
- Huynh dựa vào đâu mà nói thế?
- Ta không có chán nàng, thời thời khắc khắc ở bên nàng ta thấy cũng chưa đủ ta tin bảo bối cũng sẽ như vậy đi.
Há há… tên khờ, Như Ý tỷ tỷ là ai chứ, nàng ấy mà muốn 24/24 kề cận ca ca ta đi đầu xuống đất. Huynh không dùng não suy nghĩ cho kỹ nàng ấy cứ lâu lâu là biến mất sao, có thấy tỷ nhớ nhung huynh không chịu nổi đâu??? Mặc kệ huynh ta không có dại mà tiết lộ cho huynh bí mật này… hắc hắc… huynh cứ nằm mơ đi!
Câu 5: Vương công tử, huynh từng lưu trữ trong phủ cả “một rừng hoa lá” cực phẩm mỹ nhân, cớ sao lại giải tán hết vậy? Huynh không tiếc nuối ư ?
- Bảo bối thích ta liền tặng cho nàng ấy!
- Không tiếc?
- Nàng nghĩ sao?
Chiqu nhìn kỹ hắn chút đã *** biểu tình này nói tiếc thì không đúng mà nói không tiếc thì miễn cưỡng quá… hắc hắc, thật đáng đời hắn, ai bảo dại gái làm chi.
- Công tử tiếc nuối đúng không? Mỹ nhân ai lại chẳng thích dù có bao nhiêu cũng thấy chưa thỏa mãn.
- Thực ra thì ta lúc đó tiếc tại sao năm xưa không thu nạp nhiều thêm chút nữa?
- Cái gì ??? ( Ta tức giận dùm Ý tỷ tỷ à nha, tên này đã háo sắc đào hoa mức đó rồi hắn còn muốn đẳng cấp nào mới vừa lòng )
- Cô nương biết bảo bối dùng điều kiện gì trao đổi với ta sao?
- Muốn biết ( Tò mò quá, Ý tỷ tỷ lại làm cái trò quỷ gì vậy? )
- Ta muốn cưới nàng vào phủ càng sớm càng tốt bất quá bảo bối chưa có hứng thú thành thân ( Hắn biểu tình buồn so, Chiqu nhìn sao cũng thấy buồn cười… há há ). Nàng muốn hẹn hò thêm một năm nữa, cô nương nghe rõ ràng chứ, nàng muốn ta đợi thêm một năm nữa!
- Một năm thôi mà có là bao, gả chồng sớm mang gông mang cùm vào cổ mỹ nam bên ngoài đầy rẫy chẳng thể làm ăn được gì nữa… chẳng phải rất phí sao?
- Cái ý tưởng quái dị này là cô nương truyền vào đầu Như Ý sao? ( Hắn ghét ta… hờ hờ… quyền lợi của tác giả muốn nữ chính ra làm sao mà chả được, ngươi làm gì được ta ?)
- Tư tưởng lớn gặp nhau thôi. Tiếp đi việc gì đã xảy ra?
- Tặng cho bảo bối một nữ nhân trong phủ sẽ giảm đi một ngày đợi thành hôn! Ta lôi hết cả tỳ thiếp, nha hoàn, ma ma tổng quản gì gì … mang ra hết cũng không đủ con số 365 người, định lừa nàng ấy lấy thêm người ngoài phủ thì bị phát hiện. Ta bây giờ vẫn còn tiếc tại sao năm xưa không thu nhận thêm nhiều nữ nhân nữa như vậy không phải bảo bối hết lý do từ chối gả cho ta sớm sao?
Ta ngất đây Ý tỷ tỷ… nàng giết người không dao kéo… chuyện này cũng nghĩ ra được sao????? >=–<
Câu 6: Ta thấy bảo bối của huynh lắm kẻ nhiều người mơ tưởng lắm, huynh có e ngại gì không?
- Bảo bối là của ta, bọn họ có ý đồ cũng vô dụng.
- Huynh không thấy đợt tham gia đại hội cầu thân vừa rồi quá mức mạo hiểm sao? Thi đấu như vậy nếu có sơ suất gì thì làm sao bây giờ? Huynh với nàng ấy cũng đâu thể lật lọng đây là vấn đền liên quan đến quốc thể đấy !!!
- Lật không được kết quả thì bày trò trước khi kết quả công bố! Cô nương đừng nói nàng không biết tại sao đại hội cầu thân chẳng thể tiếp tục nha!
- Ta không biết, huynh tiết lộ một chút! Có thể sao?
- ( Hắn hình như không biết coi bộ Ý tỷ tỷ kín miệng hơn ta nghĩ ) Không có ý kiến!
Hắc hắc… huynh không biết đi hỏi Ý tỷ tỷ sao, nàng ấy giật dây sau lưng mọi chuyện mà. Vòng trong ĐHCT đã kịp thời công bố thể lệ cuộc thi, hãy điểm qua họ thi thố cái gì thì liền biết tại sao Như Ý tỷ tỷ của chúng ta mặt tái miệng lầm bầm chửi rủa. Đánh đàn, vẽ tranh, làm câu đối … oa oa một món cũng không biết chẳng lẽ chịu thua sao. Sao có thể? Đánh trực diện không được chỉ còn nước đánh úp thôi, tham gia chắc chắn thua chỉ còn cách phá đại hội cho nó tan tành … lúc này hình tượng quốc gia ném qua sau đầu lo cho thân mình trước đã dù sao cũng chẳng để cho dân tình biết là Như Ý phá rối là ổn.
Câu 7: Vương công tử, trước giờ tình địch nặng ký nhất của huynh là ai vậy? ( ^-^ hì hì ta hỏi chơi thôi)
- Không có!
- ( Ta liếc xéo hắ
n, tên đó nói dối không chớp mắt ) Thật sao? Huynh thật là tự tin, ta nói thật với huynh Phi Bách Chiến cung chủ với Như Ý cô nương quan hệ chẳng đơn giản nha!
- Nói rõ ràng một chút ( hắn bắt đầu nóng lòng)
- Huynh không ngại Phi ca ca thì hỏi làm cái gì? ( Ta làm giá… há há, ai bảo dám nói phét, ta mà đã “đổ dầu vào lửa” là sẽ khiến các người ai nấy thương tích đầy mình chạy thoát được sao? Được sao? ^-^ há há… )
- Không ngại không có nghĩa là chẳng hiếu kỳ dù sao việc có liên quan đến bảo bối ta có hứng thú biết rõ.
- Ra thế!
- Cô nương nói đi! Họ Phi đó có ý đồ mờ ám gì với Tiểu Ý Nhi của ta?
- Mờ ám gì chứ huynh nói thật dễ mất lòng. Như Ý nói sao cũng chưa gả cho huynh các công tử khác đều còn có cơ hội huống gì là Bách Chiến cung chủ.
Không khí có chút lạnh lẽo dần… uy uy, cái điều hòa sắp hư hay sao ấy từ hôm bữa phỏng vấn Linh Nhiên tỷ tỷ nó đã có dấu hiệu rồi! Đang nghèo tiền đâu mà sửa hả trời ???
- Vương công tử không cần nhìn ta dữ dằn như vậy ta nói sự thật mà.. ha ha.. câu tiếp theo.
Câu 8: Công tử có thấy tiểu bảo bối của huynh hành tung thỉnh thoảng rất đáng ngờ không? Huynh có điều tra nàng chứ?
- Nàng ấy muốn bí mật liền tùy ý ta chọc vào làm gì, nàng mất hứng ta đâu có lợi gì.
- Không điều tra sao? Ta nhớ năm xưa công tử làm một cuộc càn quét điều tra từ gốc đến ngọn mọi hành động của Như Ý để lấy tư liệu vạch kế hoạch chỉnh nàng mà!
- ( Hắn có chút ngại… há há… nói trúng mà) Chuyện cũ ta quên rồi! Ta bây giờ không bám sát nàng ấy.
- Tin tưởng nàng tuyệt đối!
- Đương nhiên!
Hừm… có ngày chết với tỷ tỷ, thông minh một đời mà thỉnh thoảng cũng phạm sai lầm trầm trọng … hên cho ca ca tỷ tỷ không phải nữ nhân bại hoại chứ người si tình mê đắm không lối thoát, không hối cải như ca ca yêu trúng điệp viên nước láng giềng chẳng phải mất hết sao?
Câu 9: Trong bụng Như Ý tỷ tỷ chẳng phải có một hài tử sao… khoan… đừng nóng ta nói chưa xong… là tỷ tỷ giả mạo có một hài tử chuyện này lúc ca ca nghe được tư vị thế nào?
- Cô nương nghĩ sao?
- Ta hỏi huynh mà.
- Giật mình!
- Chỉ có như vậy thôi sao? Huynh với tỷ chưa có gì khả năng là con của người khác, huynh nghe mà không tức giận, ghen tỵ, máu nóng lên đầu, tay chân rã rời, tim đau muốn ngất…. sao?
- Cô nương thật hiểu rõ tình huống.
Hà hà… hóa ra là hắn có tim gan bấn loạn có thế chứ… tin thì tin nhưng mà phản ứng cũng phải có chứ. Lý trí sẽ khiến ca ca phân tích sau đó nhưng ngay thời điểm nghe thấy thái ý khẳng định hẳn là hành xử như nam nhân bình thường đi, ca đâu phải thánh nhân!
- Tin này bị lộ chưa?
- Sau đó không lâu thì lộ rồi, phụ hoàng điều cả một sân ngự y tới bảo bối cũng chẳng thể chu toàn mọi thời khắc.
- Ack, vậy chẳng bị phạt sao?
- Khi ấy nàng ấy đã là nữ tử được cầu hôn nhiều nhất đăng tên trên bảng vàng rồi, phụ hoàng trừng phạt cũng phải lựa thời điểm chứ!
Ừm… hiểu rõ, Ý tỷ tỷ nàng trốn mất thế hóa ra lại hay… nhiều chuyện có mặt trực tiếp lại rối tung rối mù trong khi chơi trò chơi mất tích lại êm thắm mọi bề… hắc hắc…
Câu 10: Vương ca ca hỏi câu cuối cùng, huynh tại sao yêu Như Ý tỷ tỷ? ( hỏi mát… hắc hắc… )
- Cô nương hỏi ta thì ta hỏi ai?
- Ta biết huynh sẽ nói thế !
^-^ !!!! ^-^ Chúc các bằng hữu vui vẻ.
Lải nhải chút về “TTPRR”, truyện này lâu quá mà ko kết gì cả chắc các bạn cũng bực bội *** cúi đầu** tạ lỗi ** Thật sự là nó mãi chẳng xong vì Chiqu bị cụt hứng viết rồi xóa nói chung chưa xong ( hì hì tiếp tục sorry). Mong các bạn thứ lỗi lần này hứa chắc muộn nhất hết tuần sau sẽ hoàn TTPRR ( đừng chọi đá Chiqu 1 tuần thôi mà ).