Cố Nhiên Khánh
Thành viên
- Tham gia
- 13/10/2024
- Bài viết
- 1
T thích lắm NNBN ơiii ! T thích c hình như từ lớp 6 r, chỉ là t chưa nhận ra thôi. Và bây giờ, khi tâm hồn đã cảm nhận được tình yêu, t đã thích c rất nhiều. Liệu c có thích t k nhỉ, N?
T k biết cảm xúc này là gì nữa, chỉ biết rằng, t muốn c là của t, đừng để ý ai khác ngoài t cả. C biết k, tất cả những gì t làm đều là muốn tiếp xúc gần gũi hơn với c. T muốn đến trường để gặp c, trò chuyện với c, cho dù có phải ngồi cạnh đứa mình ghét đi chăng nữa, có c ngồi ngay đằng sau cũng thật chữa lành mà. T dùng mọi cách tiếp cận c một cách tự nhiên nhất, như luôn muốn ngồi gần c chẳng hạn, như cách t có mặt ở mọi nơi xuất hiện bóng dáng c mà c chẳng nhận ra. T cố gắng gây sự chú ý với c. T k phải là một người có khiếu hài hước, c biết mà? Vì vậy, cách duy nhất để c chú ý đến t là học thật giỏi. C học giỏi lắm, phải gọi là xuất xắc, nên để học kịp c cũng gọi là khó lắm đấy. T lấy c là động lực học, khổ nỗi, môn c giỏi nhất lại là môn là t k có cảm tình lắm. Đó là Toán - bộ môn được coi là "ác mộng" của học sinh, trong đó có t. Bù lại, t nổi trội về môn Tiếng Anh, có thể coi là vượt c được một môn này. T mong đến tiết Tiếng Anh lắm, vì đó là tiết duy nhất mà t và c có thể trò chuyện mà k gặp chút tình huống ngượng ngùng nào. K biết trong 45p ngắn ngủi đó, t chiếm được bao nhiêu phần trong tâm trí c rồi nhỉ? T tích cực hơn hẳn. T luôn nhận các dự án nhóm chỉ để làm cùng c. T k muốn đâu, nhưng mà đang theo đuổi c nên phải cố thôi...
Vậy mà c có vẻ k để ý tới t lắm nhỉ ? Cũng phải thôi, t k xinh đẹp như C, k hài hước như T, M, C và k học giỏi như A, G. Nhiều bạn bảo c thích C, t cũng hùa vào gán ghép c, mặc dù trong lòng k muốn chút nào. T cố gắng giữ khoảng cách với c dù chúng ta có cơ hội ngồi cạnh nhau dù chỉ một chút, t bỏ lỡ. T cố tình làm như t thích người khác, t muốn nhiều người thích mình một chút. Để làm gì? Là để c k phát hiện ra tình cảm của t. Hoặc nói theo cách tích cực hơn là t muốn c ghen, rồi biết đâu, c sẽ nhận ra cảm xúc của mình với t? C là cung Bạch Dương, c thích những cô gái xinh đẹp, tự tin và độc lập. T thì sao? Xinh đẹp k, tự tin một chút và độc lập cũng chỉ đủ dùng. Lần trước, A hỏi c có thích C k, A bảo c gật đầu. C biết lúc đó t cảm giác như thế nào k? Là cảm giác đau và khó chịu lắm ý, t định uncr c cơ, nhưng mà t k làm được. T còn hùa vào trêu c, làm tỏ vẻ t k quan tâm, thật ngu ngốc mà. C hay k quan tâm tới t. Khi rảnh rỗi trong giờ học, c thường quay xuống nói chuyện với T và M cách c 2 dãy bàn. C lạnh nhạt với t kinh khủng. Thỉnh thoảng, trong cả buổi học chúng ta k nói chuyện với nhau câu nào.
Một vài câu chuyện gần đây khiến t đau lòng thật sự. Có một cuộc thi tại trường, trường chia học sinh thành hai phòng thi. Nhưng mà t khác phòng c, mà c lại chung phòng với C luôn cơ. Sao C may mắn thế nhỉ? Lần nào cô ấy cũng có cơ hội để tiếp cận c. Hình như ông trời muốn chống lại t hay sao ý, luôn đẩy t ra xa khỏi c. T ghen tị với C, ghen với sự xinh đẹp, khiếu hài hước của cô ấy, và hơn nữa, C được mọi người gán ghép với c. C là bạn thân của t, tại sao t lại thấy khó chịu thế nhỉ? Còn rất nhiều thứ liên quan c khiến t day dứt và đau đớn lắm, nhưng mà biết làm sao được, số phận của chúng ta đã như thế rồi chăng?
Dù vậy, nhiều lúc c cũng khiến t lòng sung sướng như lên mây. Tên c bắt đầu bằng chữ N, và t cũng vậy, bắt đầu bằng N. Danh sách lớp xếp hai chúng ta bên cạnh nhau, vì vậy, khi học Tin hoặc làm việc gì đó liên quan đến danh sách, t đều được tham gia cùng c. T cho rằng đó là định mệnh. C thường là người bắt chuyện, mà t luôn là người nhàm chán kết thúc câu ch.uyện ấy một cách nhanh chóng. Nhưng mà chỉ cần được nói chuyện với c thôi là tốt lắm rồi. Lần trước, c đổi chỗ với B và ngồi ngay sau lưng t (B và Nam ngồi cùng bàn với nhau, nhưng B ngồi bên dưới t), lúc ấy t... sướng kinh lên được. Mỗi khi c trả lời câu hỏi trên bảng một cách ngẫu nhiên, giọng nói trầm thấp ấy của c vang lên khiến t thổn thức k thôi. Giọng nói của c k phải hay, nhưng cũng đủ khiến t nhớ nguyên ngày hôm đó. Và khi đó, khi thấy c duỗi thẳng chân ra, xen qua một chút chỗ bàn của t, t luôn cố tình hướng chân của mình xuống dưới một chút, gần với chiếc giày của c. Và biết đâu, c vô tình chạm vào chân của t. Vậy là một tình huống "ngượng ngùng trong thầm lặng" đã được tạo ra ! Và thi thoảng, mọi người có đôi lần nói "N thích KN đó !". Một câu nói ấy khiến t rung động rất nhiều, khiến t "ảo tưởng" ra bao thứ. Dù biết chưa chắc điều ấy là sự thật...
Mong ước t với c k nhiều, làm sao t dám đòi hỏi nhiều chứ? Thứ nhất, t muốn ngồi với c. T đã nghĩ sẵn chỗ ngồi cho hai chúng ta từ lâu rồi, đó là bàn 5 tổ 2, chính là chỗ mà hiện giờ bạn B đang ngồi. Hmm... Đến bao giờ cô mới thực hiện mong ước này của t nhỉ? Thứ hai, t muốn c dành sư chú ý nhiều hơn cho t. T muốn c dừng nói chuyện với T và M trong giờ học. C k nói chuyện với t cũng được, nhưng đừng dành thời gian quá nhiều cho ai đó khác ngoài t. T muốn nói rằng t sẽ ghen khi thấy c như vậy. Và cuối cùng, t muốn c chủ động hơn trong việc khẳng định tình cảm của mình với t. T muốn c tự theo dõi, bám theo t, tiếp cận t bất cứ lúc nào. Chỉ tiếc rằng, điều này chỉ có tác dụng khi c thật sự thích t.
Thỉnh thoảng t có suy nghĩ c đang thích t, chứ k phải thích C như các bạn học thường nói. Hình như là vì t thích c quá, nên t thường có suy nghĩ một cách "ảo tưởng" như vậy chăng?
NNBN ! T, KN thích c ! Mong c đừng từ chối !
T k biết cảm xúc này là gì nữa, chỉ biết rằng, t muốn c là của t, đừng để ý ai khác ngoài t cả. C biết k, tất cả những gì t làm đều là muốn tiếp xúc gần gũi hơn với c. T muốn đến trường để gặp c, trò chuyện với c, cho dù có phải ngồi cạnh đứa mình ghét đi chăng nữa, có c ngồi ngay đằng sau cũng thật chữa lành mà. T dùng mọi cách tiếp cận c một cách tự nhiên nhất, như luôn muốn ngồi gần c chẳng hạn, như cách t có mặt ở mọi nơi xuất hiện bóng dáng c mà c chẳng nhận ra. T cố gắng gây sự chú ý với c. T k phải là một người có khiếu hài hước, c biết mà? Vì vậy, cách duy nhất để c chú ý đến t là học thật giỏi. C học giỏi lắm, phải gọi là xuất xắc, nên để học kịp c cũng gọi là khó lắm đấy. T lấy c là động lực học, khổ nỗi, môn c giỏi nhất lại là môn là t k có cảm tình lắm. Đó là Toán - bộ môn được coi là "ác mộng" của học sinh, trong đó có t. Bù lại, t nổi trội về môn Tiếng Anh, có thể coi là vượt c được một môn này. T mong đến tiết Tiếng Anh lắm, vì đó là tiết duy nhất mà t và c có thể trò chuyện mà k gặp chút tình huống ngượng ngùng nào. K biết trong 45p ngắn ngủi đó, t chiếm được bao nhiêu phần trong tâm trí c rồi nhỉ? T tích cực hơn hẳn. T luôn nhận các dự án nhóm chỉ để làm cùng c. T k muốn đâu, nhưng mà đang theo đuổi c nên phải cố thôi...
Vậy mà c có vẻ k để ý tới t lắm nhỉ ? Cũng phải thôi, t k xinh đẹp như C, k hài hước như T, M, C và k học giỏi như A, G. Nhiều bạn bảo c thích C, t cũng hùa vào gán ghép c, mặc dù trong lòng k muốn chút nào. T cố gắng giữ khoảng cách với c dù chúng ta có cơ hội ngồi cạnh nhau dù chỉ một chút, t bỏ lỡ. T cố tình làm như t thích người khác, t muốn nhiều người thích mình một chút. Để làm gì? Là để c k phát hiện ra tình cảm của t. Hoặc nói theo cách tích cực hơn là t muốn c ghen, rồi biết đâu, c sẽ nhận ra cảm xúc của mình với t? C là cung Bạch Dương, c thích những cô gái xinh đẹp, tự tin và độc lập. T thì sao? Xinh đẹp k, tự tin một chút và độc lập cũng chỉ đủ dùng. Lần trước, A hỏi c có thích C k, A bảo c gật đầu. C biết lúc đó t cảm giác như thế nào k? Là cảm giác đau và khó chịu lắm ý, t định uncr c cơ, nhưng mà t k làm được. T còn hùa vào trêu c, làm tỏ vẻ t k quan tâm, thật ngu ngốc mà. C hay k quan tâm tới t. Khi rảnh rỗi trong giờ học, c thường quay xuống nói chuyện với T và M cách c 2 dãy bàn. C lạnh nhạt với t kinh khủng. Thỉnh thoảng, trong cả buổi học chúng ta k nói chuyện với nhau câu nào.
Một vài câu chuyện gần đây khiến t đau lòng thật sự. Có một cuộc thi tại trường, trường chia học sinh thành hai phòng thi. Nhưng mà t khác phòng c, mà c lại chung phòng với C luôn cơ. Sao C may mắn thế nhỉ? Lần nào cô ấy cũng có cơ hội để tiếp cận c. Hình như ông trời muốn chống lại t hay sao ý, luôn đẩy t ra xa khỏi c. T ghen tị với C, ghen với sự xinh đẹp, khiếu hài hước của cô ấy, và hơn nữa, C được mọi người gán ghép với c. C là bạn thân của t, tại sao t lại thấy khó chịu thế nhỉ? Còn rất nhiều thứ liên quan c khiến t day dứt và đau đớn lắm, nhưng mà biết làm sao được, số phận của chúng ta đã như thế rồi chăng?
Dù vậy, nhiều lúc c cũng khiến t lòng sung sướng như lên mây. Tên c bắt đầu bằng chữ N, và t cũng vậy, bắt đầu bằng N. Danh sách lớp xếp hai chúng ta bên cạnh nhau, vì vậy, khi học Tin hoặc làm việc gì đó liên quan đến danh sách, t đều được tham gia cùng c. T cho rằng đó là định mệnh. C thường là người bắt chuyện, mà t luôn là người nhàm chán kết thúc câu ch.uyện ấy một cách nhanh chóng. Nhưng mà chỉ cần được nói chuyện với c thôi là tốt lắm rồi. Lần trước, c đổi chỗ với B và ngồi ngay sau lưng t (B và Nam ngồi cùng bàn với nhau, nhưng B ngồi bên dưới t), lúc ấy t... sướng kinh lên được. Mỗi khi c trả lời câu hỏi trên bảng một cách ngẫu nhiên, giọng nói trầm thấp ấy của c vang lên khiến t thổn thức k thôi. Giọng nói của c k phải hay, nhưng cũng đủ khiến t nhớ nguyên ngày hôm đó. Và khi đó, khi thấy c duỗi thẳng chân ra, xen qua một chút chỗ bàn của t, t luôn cố tình hướng chân của mình xuống dưới một chút, gần với chiếc giày của c. Và biết đâu, c vô tình chạm vào chân của t. Vậy là một tình huống "ngượng ngùng trong thầm lặng" đã được tạo ra ! Và thi thoảng, mọi người có đôi lần nói "N thích KN đó !". Một câu nói ấy khiến t rung động rất nhiều, khiến t "ảo tưởng" ra bao thứ. Dù biết chưa chắc điều ấy là sự thật...
Mong ước t với c k nhiều, làm sao t dám đòi hỏi nhiều chứ? Thứ nhất, t muốn ngồi với c. T đã nghĩ sẵn chỗ ngồi cho hai chúng ta từ lâu rồi, đó là bàn 5 tổ 2, chính là chỗ mà hiện giờ bạn B đang ngồi. Hmm... Đến bao giờ cô mới thực hiện mong ước này của t nhỉ? Thứ hai, t muốn c dành sư chú ý nhiều hơn cho t. T muốn c dừng nói chuyện với T và M trong giờ học. C k nói chuyện với t cũng được, nhưng đừng dành thời gian quá nhiều cho ai đó khác ngoài t. T muốn nói rằng t sẽ ghen khi thấy c như vậy. Và cuối cùng, t muốn c chủ động hơn trong việc khẳng định tình cảm của mình với t. T muốn c tự theo dõi, bám theo t, tiếp cận t bất cứ lúc nào. Chỉ tiếc rằng, điều này chỉ có tác dụng khi c thật sự thích t.
Thỉnh thoảng t có suy nghĩ c đang thích t, chứ k phải thích C như các bạn học thường nói. Hình như là vì t thích c quá, nên t thường có suy nghĩ một cách "ảo tưởng" như vậy chăng?
NNBN ! T, KN thích c ! Mong c đừng từ chối !