Vu Vơ Cô Nương
Thành viên
- Tham gia
- 14/11/2021
- Bài viết
- 11
<Cảm nhận phim: DANH NGHĨA NGƯỜI NHÀ_bài viết số #6>
CHỦ ĐỀ: SỰ CÔ ĐƠN
(P2: Ẩn ý)
Xin chào mọi người, tiếp tục câu chuyện về “sự cô đơn” ở bài viết số 5. Mình đã nhắc khá nhiều đến con số 11, và đề cập đến tập 11 của bộ phim DANH NGHĨA NGƯỜI NHÀ. Lý do vì sao mình lại tập trung vào tập 11 nhiều đến vậy, mình sẽ giải thích trong bài viết ngày hôm nay nhé!
Tập 11, thể hiện rõ nét một “tảng băng trôi” trong cách làm phim Danh Nghĩa Người Nhà
Trong bộ phim này, nó có quá nhiều “chi tiết ẩn”, mà đến những phân cảnh đó, khi xem ngay tại thời điểm đó, chúng ta có thể vô tình lướt qua, để bắt buộc phải xem lại lần nữa hoặc gặp được những ‘thánh soi’ thì mới may mắn phát hiện ra được, như kiểu đạo diễn và biên kịch cố tình để chìm những chi tiết đó cho khán giả khai quật ra và bàn luận vậy.
Tập 11, có thể bạn thấy nổi bật lên là hình ảnh của nhân vật Tiêm Tiêm, là lời tự sự thể hiện rất rõ ràng tâm trạng của cô, nhưng đó chỉ là phần nổi của một tảng băng, là những chi tiết mà ta có thể dễ dàng nhận thấy được.
Tuy nhiên, thông qua những chi tiết, hình ảnh xuất hiện qua những thước phim, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được tâm tư, tình cảm, cảm xúc của 2 nhân vật anh trai, thậm chí là rất nhiều nhân vật khác nữa, chìm ở phía sau những hình ảnh đó.
Bên cạnh câu chuyện của 3 anh em, ta còn thấy đó là hình ảnh của Bố Lý vẫn tận tụy ngày đêm với tiệm mỳ, càng ngày càng đông đúc, nhưng vẫn dành thời gian quan tâm đến những đứa con của mình đang sống ở nước ngoài. Là tâm tư của bố Lăng, khi con trai ở nơi xa, cũng nhớ, cũng quan tâm đến con vô cùng, nhưng đến lúc gọi điện cũng chẳng biết nói gì, muốn giúp đỡ cũng không xong. Là cô bé Minh Nguyệt, vẫn âm thầm giúp đỡ cho mối tình si của mình. Hay là những giọt nước mắt buồn tủi, của cô bạn Đường Xán khi gặp thất bại ở chốn đô thị nhộn nhịp Bắc Kinh. Rồi còn nữa là sự sung sướng, tự do của những cô gái trẻ được “chạy trốn” gia đình lần đầu, tự lập cho cuộc sống cá nhân…
Nói chung cũng khá nhiều câu chuyện, mà khi có thời gian rảnh, mình sẽ chia sẻ nhiều hơn ở những bài viết khác. Còn trong câu chuyện của “SỰ CÔ ĐƠN” mình xin phép chỉ chia sẻ câu chuyện về sự chia ly của 3 anh em thôi nhé.
Cái cách mà nhà làm phim, truyền tải cho người xem câu chuyện của nhân vật, nó âm thầm và lặng lẽ như vậy đó, cũng giống như cảm xúc của nhân vật khi xuất hiện trong câu chuyện đó vậy. Đấy là một phần lý do vì sao mà khi xem bộ phim này, nó mang lại cho mình một cảm giác rất “chân thật”
Bạn phải hiểu rằng, tập 11, lời tự sự của Tiêm Tiêm chỉ là cảm xúc của Tiêm Tiêm, và cách cảm nhận của cô về mối quan hệ của 3 anh em họ. Chứ không phải là cảm xúc của các anh cô. Những người đang sống ở những phương trời xa xôi kia.
Chúng ta chỉ có thể cảm nhận được cảm xúc của các anh, thông qua cái cách mà các anh ấy liên lạc với cô em gái, và thông qua các mẩu tin nhắn mà họ giữ liên lạc với nhau trong những năm tháng chia li ấy. Là những hình ảnh được hiện lên qua những thước phim, đặc biệt là ở tập 11, thời gian mà họ chia xa.
Không phải ngẫu nhiên, mà đạo diễn lại đưa ra rất nhiều đoạn tin nhắn như thế. Xây dựng lên những đoạn chat rất thật, thậm chí để thời gian_thứ, ngày, tháng, rất chính xác với thực tế ngoài đời nhé bạn. Thời gian, các con số được thể hiện đồng hồ, cũng thể hiện một điều gì đó mà tác giả muốn gửi gắm cho người xem.
Chúng ta khi xem phim, thường chỉ tập trung vào phần tin nhắn phát ra lời thoại của nhân vật, cũng ít khi chú ý đến nội dung lịch sử trong những đoạn chat của họ. Nói chung thì mình cũng khá tò mò nên mình đã xem thử. Mình cũng không được giỏi tiếng Trung đâu mọi người, nhưng cũng lờ mờ đoán được tình cảm của các anh dành cho cô thông qua những đoạn tin nhắn ấy. (Tạm để hình ảnh ở đây và mình sẽ chia sẻ cho các bạn nhiều hơn về nội dung những đoạn tin nhắn này ở các bài viết sau.)
Thật ra, những đoạn tin nhắn của họ, đa phần đều mang tính chất quan tâm đối phương hơn là chia sẻ câu chuyện của bản thân. Các anh cũng muốn dấu Tiêm Tiêm tình trạng thật sự của mình, không muốn chia sẻ quá nhiều về cuộc sống của mình nơi xứ người, vì sợ người nhà lo lắng. Và bản thân họ cũng không có nhiều thời gian để nhắn tin.
Cuộc sống của các anh trong 9 năm trời đó, chỉ có sau này, khi họ đoàn tụ, rất nhiều chuyện, nhiều hiểu lầm mới được vỡ lẽ. Mà nếu bạn không theo dõi phim một cách trọn vẹn, đầy đủ, mạch cảm xúc sẽ bị đứt đoạn, bạn rất khó có thể cảm nhận được tình cảm của các nhân vật dành cho nhau.
Mình phải nói đây là một bộ phim mang lại cho mình một cảm giác rất chân thật, những sự kiện lại rất sát với thực tế. Mạch cảm xúc trôi chảy, đều đặn, logic hợp lý, xuyên suốt qua từng tập phim, khiến mình rất muốn xem đi xem lại nhiều lần.
Nhiều lúc mình cũng tự hỏi, đây có phải là câu chuyện “có thật” không nữa?
Bản thân Tiêm Tiêm là nhân vật trong câu chuyện này, cũng rất khó để cảm nhận tình cảm của các anh với cách thể hiện của họ thông qua các phương tiện liên lạc, thì nói chi là khán giả chúng ta.
Bản thân cô ấy, khi hồi đáp với các anh, có những lúc, có những câu hỏi muốn quan tâm họ, nhưng rồi cũng ngập ngừng không thể hiện ra, cũng đã phải định nhắn hỏi thăm một câu dài, rồi lại xóa đi. Chắc cô ấy nghĩ, có hỏi thì cũng chẳng giúp được gì, đành phải thể hiện một cách khách sáo, qua loa. Để rồi, lâu dần nó trở thành thói quen, và họ càng ngày càng xa cách.
Mình nghĩ, tất cả chúng ta, chắc ai cũng từng trải qua cảm giác này, khi chia ly, khi những mối quan hệ từng rất thân thiết bị cách biệt bởi thời gian và khoảng cách. Có thể bạn sẽ hiểu cảm giác này của Tiêm Tiêm.
Cảm giác đó được hình thành như thế nào, mình sẽ giải thích ở bài sau nhé! Mình sẽ ráng cho ra sớm bài viết này, các bạn chờ xem nhé!
_Vu Vơ Cô Nương_NTTH
Ngày 18/12/2021

(P2: Ẩn ý)


Tập 11, thể hiện rõ nét một “tảng băng trôi” trong cách làm phim Danh Nghĩa Người Nhà
Trong bộ phim này, nó có quá nhiều “chi tiết ẩn”, mà đến những phân cảnh đó, khi xem ngay tại thời điểm đó, chúng ta có thể vô tình lướt qua, để bắt buộc phải xem lại lần nữa hoặc gặp được những ‘thánh soi’ thì mới may mắn phát hiện ra được, như kiểu đạo diễn và biên kịch cố tình để chìm những chi tiết đó cho khán giả khai quật ra và bàn luận vậy.
Tập 11, có thể bạn thấy nổi bật lên là hình ảnh của nhân vật Tiêm Tiêm, là lời tự sự thể hiện rất rõ ràng tâm trạng của cô, nhưng đó chỉ là phần nổi của một tảng băng, là những chi tiết mà ta có thể dễ dàng nhận thấy được.



Tuy nhiên, thông qua những chi tiết, hình ảnh xuất hiện qua những thước phim, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được tâm tư, tình cảm, cảm xúc của 2 nhân vật anh trai, thậm chí là rất nhiều nhân vật khác nữa, chìm ở phía sau những hình ảnh đó.
Bên cạnh câu chuyện của 3 anh em, ta còn thấy đó là hình ảnh của Bố Lý vẫn tận tụy ngày đêm với tiệm mỳ, càng ngày càng đông đúc, nhưng vẫn dành thời gian quan tâm đến những đứa con của mình đang sống ở nước ngoài. Là tâm tư của bố Lăng, khi con trai ở nơi xa, cũng nhớ, cũng quan tâm đến con vô cùng, nhưng đến lúc gọi điện cũng chẳng biết nói gì, muốn giúp đỡ cũng không xong. Là cô bé Minh Nguyệt, vẫn âm thầm giúp đỡ cho mối tình si của mình. Hay là những giọt nước mắt buồn tủi, của cô bạn Đường Xán khi gặp thất bại ở chốn đô thị nhộn nhịp Bắc Kinh. Rồi còn nữa là sự sung sướng, tự do của những cô gái trẻ được “chạy trốn” gia đình lần đầu, tự lập cho cuộc sống cá nhân…



Nói chung cũng khá nhiều câu chuyện, mà khi có thời gian rảnh, mình sẽ chia sẻ nhiều hơn ở những bài viết khác. Còn trong câu chuyện của “SỰ CÔ ĐƠN” mình xin phép chỉ chia sẻ câu chuyện về sự chia ly của 3 anh em thôi nhé.
Cái cách mà nhà làm phim, truyền tải cho người xem câu chuyện của nhân vật, nó âm thầm và lặng lẽ như vậy đó, cũng giống như cảm xúc của nhân vật khi xuất hiện trong câu chuyện đó vậy. Đấy là một phần lý do vì sao mà khi xem bộ phim này, nó mang lại cho mình một cảm giác rất “chân thật”
Bạn phải hiểu rằng, tập 11, lời tự sự của Tiêm Tiêm chỉ là cảm xúc của Tiêm Tiêm, và cách cảm nhận của cô về mối quan hệ của 3 anh em họ. Chứ không phải là cảm xúc của các anh cô. Những người đang sống ở những phương trời xa xôi kia.
Chúng ta chỉ có thể cảm nhận được cảm xúc của các anh, thông qua cái cách mà các anh ấy liên lạc với cô em gái, và thông qua các mẩu tin nhắn mà họ giữ liên lạc với nhau trong những năm tháng chia li ấy. Là những hình ảnh được hiện lên qua những thước phim, đặc biệt là ở tập 11, thời gian mà họ chia xa.

Không phải ngẫu nhiên, mà đạo diễn lại đưa ra rất nhiều đoạn tin nhắn như thế. Xây dựng lên những đoạn chat rất thật, thậm chí để thời gian_thứ, ngày, tháng, rất chính xác với thực tế ngoài đời nhé bạn. Thời gian, các con số được thể hiện đồng hồ, cũng thể hiện một điều gì đó mà tác giả muốn gửi gắm cho người xem.
Chúng ta khi xem phim, thường chỉ tập trung vào phần tin nhắn phát ra lời thoại của nhân vật, cũng ít khi chú ý đến nội dung lịch sử trong những đoạn chat của họ. Nói chung thì mình cũng khá tò mò nên mình đã xem thử. Mình cũng không được giỏi tiếng Trung đâu mọi người, nhưng cũng lờ mờ đoán được tình cảm của các anh dành cho cô thông qua những đoạn tin nhắn ấy. (Tạm để hình ảnh ở đây và mình sẽ chia sẻ cho các bạn nhiều hơn về nội dung những đoạn tin nhắn này ở các bài viết sau.)
Thật ra, những đoạn tin nhắn của họ, đa phần đều mang tính chất quan tâm đối phương hơn là chia sẻ câu chuyện của bản thân. Các anh cũng muốn dấu Tiêm Tiêm tình trạng thật sự của mình, không muốn chia sẻ quá nhiều về cuộc sống của mình nơi xứ người, vì sợ người nhà lo lắng. Và bản thân họ cũng không có nhiều thời gian để nhắn tin.
Cuộc sống của các anh trong 9 năm trời đó, chỉ có sau này, khi họ đoàn tụ, rất nhiều chuyện, nhiều hiểu lầm mới được vỡ lẽ. Mà nếu bạn không theo dõi phim một cách trọn vẹn, đầy đủ, mạch cảm xúc sẽ bị đứt đoạn, bạn rất khó có thể cảm nhận được tình cảm của các nhân vật dành cho nhau.
Mình phải nói đây là một bộ phim mang lại cho mình một cảm giác rất chân thật, những sự kiện lại rất sát với thực tế. Mạch cảm xúc trôi chảy, đều đặn, logic hợp lý, xuyên suốt qua từng tập phim, khiến mình rất muốn xem đi xem lại nhiều lần.
Nhiều lúc mình cũng tự hỏi, đây có phải là câu chuyện “có thật” không nữa?
Bản thân Tiêm Tiêm là nhân vật trong câu chuyện này, cũng rất khó để cảm nhận tình cảm của các anh với cách thể hiện của họ thông qua các phương tiện liên lạc, thì nói chi là khán giả chúng ta.
Bản thân cô ấy, khi hồi đáp với các anh, có những lúc, có những câu hỏi muốn quan tâm họ, nhưng rồi cũng ngập ngừng không thể hiện ra, cũng đã phải định nhắn hỏi thăm một câu dài, rồi lại xóa đi. Chắc cô ấy nghĩ, có hỏi thì cũng chẳng giúp được gì, đành phải thể hiện một cách khách sáo, qua loa. Để rồi, lâu dần nó trở thành thói quen, và họ càng ngày càng xa cách.
Mình nghĩ, tất cả chúng ta, chắc ai cũng từng trải qua cảm giác này, khi chia ly, khi những mối quan hệ từng rất thân thiết bị cách biệt bởi thời gian và khoảng cách. Có thể bạn sẽ hiểu cảm giác này của Tiêm Tiêm.
Cảm giác đó được hình thành như thế nào, mình sẽ giải thích ở bài sau nhé! Mình sẽ ráng cho ra sớm bài viết này, các bạn chờ xem nhé!
_Vu Vơ Cô Nương_NTTH
Ngày 18/12/2021