- Tham gia
- 27/10/2011
- Bài viết
- 3.091
Well you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missing home
Only know you love her when you let her go
And you let her go
Staring at the bottom of your glass
Hoping one day you'll make a dream last
But dreams come slow and they go so fast
You see her when you close your eyes
Maybe one day you'll understand why
Everything you touch surely dies
'Cause you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missing home
Only know you love her when you let her go
Staring at the ceiling in the dark
Same old empty feeling in your heart
Love comes slow and it goes so fast
Well you see her when you fall asleep
But never to touch and never to keep
'Cause you loved her too much and you dive too deep
'Cause you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missing home
Only know you love her when you let her go
And you let her go
Oh oh oh no
And you let her go
Oh oh oh no
And you let her go
Well, you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missing home
Only know you love her when you let her go
'Cause you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missing home
Only know you love her when you let her go
And you let her go
Ngồi nhìn ngón tay bị đứt tự dưng cảm thấy tủi thân. Không phải kiểu công chúa được chiều chuộng này nọ nhưng có những khuyết điểm khiến bạn luôn cảm thấy ấm ức. Họ là ai chứ khi phán xét bạn như đúng rồi. Có giải thích cũng nhận lại lời chế nhạo. Cứ làm quá bản thân mình lên. Phát mệt.
Hồi ấy có lần không biết đau hay đi nắng nên rất mệt. Không bị phán xét này nọ mà được quan tâm hỏi tìm cho lọ dầu.
Chẳng trách nói thời đi học là thời trong trẻo nhất đời người.
Tự dưng muốn gây như ngày xưa nhưng lại chẳng tìm được ai... Hồi đấy bạn mà khó ở là bạn ứ để người khác được yên đâu. Thế mà giờ ứ ai thèm care bạn hết. Hứ.
Chúng ta luôn hoài niệm về quá khứ tươi đẹp chỉ lờ đi nếu nó kéo dài đến hiện tại, nó cũng sẽ khác. Nó chỉ là một chỗ nhỏ để bạn bấu víu vì bạn sợ bước ra thế giới ngoài kia...