Sometimes I go back to when...

Trạng thái
Tác giả đang khóa bình luận
Thực sự chẳng biết viết chỗ nào. :))

Ghét kịch nhất trần đời luôn á. Trình xài google của bạn tệ thôi rồi. Chỉ chờ người ta thôi. Hồi Cursed child đọc trong bao lâu nhỉ? Có cảm giác gặp lại anh em nhà Holmes. :))

Có quá nhiều dự định nhưng lại rất du di cho bản thân.

46511399_2038904686164212_8807449568573652992_n.jpg
 
@Stormi : Chúc mừng, chúc mừng. Bản dịch không tìm được chút nào dí dỏm luôn á em. Ss có chê mấy đâu nhở? :KSV@05: Tại do tác giả tham lam đới. :)) Đọc Nỗi cô đơn của số nguyên tố đi em. Bị thích cả anh tác giả lẫn dịch giả. Có điều bực cả tuần sau khi đọc sách luôn. Mà em viết một bài cảm nhận đi he he.
 
Lâu lắm rồi mới ăn kem hộp lại. Ừ giỏi. Ho nặng hơn rồi mà cứ lì. Cơ mà ngon. :">

Ờ ở trong chăn mới biết chăn có rận thôi. Nó cũng để ý cảm xúc của người khác mấy đâu.

Chời chời chời muốn đi giải tỏa cảm xúc mà ứ thích spoiler cứ thích bí bí ẩn ẩn thôi.

Thật sự rất lạ.

Sắp qua ngày mới rồi mà tớ vẫn chưa chính thức chúc mừng cậu nhỉ? Để tớ set lại status ngày nào nhé.

Tuổi mới thật rực rỡ nhé, dearest! <3
3356-1362746422-a6b6aceedcab91ea0a5837919db7686c.gif

 
Hí hí hí có người âm thầm theo dõi bạn Yul nhá. :KSV@05:
Iu thương nhèo. :x =))=))=))


Chao ôi là lạnh.

Kể chuyện áo len. :))

Từ duy nhất bạn nghĩ đến là 'nặng nề'. Ừ giặt áo len rất cực. Trong trí nhớ, bạn có 1 cái chui đầu và 2 cái khoác. Cái áo chui đầu thực sự rất nặng luôn. Mà hồi nhỏ bạn mặc áo chui đầu nhiều ghê chứ. Bạn thích cái màu trắng tiếc là bị lây màu khi giặt. Giờ cái màu hồng vẫn còn xài được.
Có một dạo bạn bị nghiện khăn với áo len kinh khủng luôn. Cơ mà bạn có cái tật thích ngắm chứ chẳng bao vờ nghĩ đến việc mua chúng về. Đỡ tốn kém. :KSV@05:Hồi rảnh rỗi sinh nông nổi bạn đan được ba cái khăn. Một cái đưa heo còn hai cái vứt ở nhà mami chẳng chịu đeo.

Thật muốn có hai cái khăn ấy. :3 Thêm cái áo len của Nhà nữa. Bạn sẽ để ý wishlist của năm. >_<





Song Ji Eun - It's cold
 
@lejun em sẽ tìm đọc cuốn "Nỗi cô đơn của số nguyên tố", nhưng giờ em đang bận thi với đang kham 2 quyển sách khác :)) :)) em toàn bị tham, thấy quyển nào hấp dẫn đều chộp bất kể đang đọc dở cuốn nào :)) :)) :))

còn cái cảm nhận thì cũng phải để sau ạ :))

"He is all I need". chời chời, ghê nha ss :KSV@05:
 
@Stormi : Sao em? :KSV@05:


Ngày không dài nhưng thật mệt mỏi. Có những người lại khiến nó nặng nề hơn. Bạn lại chững lại ở một nơi nào đó rồi. Cũng chẳng biết là tốt là xấu.

Đã qua cái thời được khen là vui cả mấy ngày rồi đi khoe khắp nơi nữa rồi. Giờ vẫn vui cơ mà vui có chọn lọc. Ôi chao hồi ấy vui ghê cơ. Những người muôn năm cũ.

Không khí Giáng sinh tràn ngập khắp mọi nơi rồi. Năm nay có quà không nhỉ?




Will you wait for me - Kavana
 
Không có quà đâu nha. :)))))
 

"How have you been?"
"I'm good just busy with Muggle stuff."

What a lie.


It's been sooooooo long.


It is written 'No left turn' but read 'No way back'. >_<>_<>_<>_<>_<>_<




 
Perfect for a gloomy morning. ~.~





1451534_185758254959346_1473169374_n.jpg
 

Back to December

À à à làm nhớ ngày trước ku đệ gọi mình là tỉ lê. Lão D.A còn tặng luôn mình hình một con giun lão chụp ở nhà học trò lão. Rồi thì nhóc i2 đòi mần thịt giun. Bạn John còn bonus thêm một bình rượu giun (?). :)))))))))))))) Ngày xưa Jun hiền lành nhờ. Chỉ có mấy đứa bảo bảo chuyên đi bóc phốt bản thôi. Thấy nhẹ lòng vì bản viết hết ra rồi chăng? Có lẽ vì bản đã trở về và nhà đã khác xưa. Có lẽ vì bản còn nhà để về còn nơi đó mãi là miền ký ức. Bạn luôn ưu tiên nói về nơi đó và những người ở đó. Hẳn có ghen tị nhờ? Em vẫn luôn ở vị trí số một nhưng cũng rất nhiều điều bản chưa nói đến tận cùng. Vì sao? Có lẽ tính bạn nó thế. Có lẽ em nó biết nên dừng chân chỗ nào nơi vùng an toàn. Bản thật muốn đi chơi mà chạ biết đi đâu. Được ở nhà ngủ cả ngày thì thích nhở? :3
 
Hiệu chỉnh:
Ngẫm lại thật kỳ lạ mấy đứa Bảo Bình tháng 1 là chúa sợ ma, còn mấy đứa Ma Kết tháng 1 lại chuyên gia đi dọa ma người khác. :)):))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))

...Những điều không vui không nên lưu lại...
 
@lejun Ma Kết đây, hù hù :KSV@05:
17-real-life-ghost-stories-thatll-freak-you-the-f-2-8122-1461174966-17_dblbig.jpg
tenor.gif
 
Hiệu chỉnh:
@Stormi : Xấu quạ. Xấu mất trang này ùi em ơi. ~.~
 
Sáng ngày ra lại đi lảm nhảm rồi. ~.~

Con người là loài động vật phức tạp. U.U

Ừ lần đầu tiên đấy. Vì có giao thoa gì đâu. Thật nhớ anh Mười.
47261103_2093062370732901_5821598015315509248_o.jpg
 
@Stormi : Lmao mới nghe cà phê chồn chứ chưa bao vờ nghe cà phê lười cả. :KSV@05:

Btw, it reminds me of something. :3 Uri slick. :KSV@05:
 
@lejun cà phê đi liền với làm biếng mờ ss :KSV@05:

bài cảm nhận của em về quyển kia đây, gửi tặng ss nhé :))

Mình đọc phần tóm tắt của "The Curious Incident of the Dog in the Night-time" ("The Curious Incident") trên mạng, nhưng mình thấy nội dung đơn giản và thậm chí hụt hẫng nữa, nhất là đoạn cuối. Nhưng khi thầy giáo đọc cho mình một đoạn trong cả truyện lẫn kịch, mình ngay lập tức yêu cách viết của tác giả: rất giản dị, gần gũi, và luôn có những phép so sánh rất cụ thể và đặc biệt.

"It looked as if it was running on its side, the way dogs run when they think they are chasing a cat in a dream." Khi thầy đọc câu này, mình đã biết mình phải đọc hết quyển sách. Mình đọc xong trong vài ngày, và mình không thất vọng.

Quyển sách mang đến cho mình một cái nhìn gần gũi hơn về người tự kỉ, giống như "The Good Doctor" kể về Shaun, nhưng không giống như Shaun, thỉnh thoảng mình thấy bản thân trong Christopher. Cậu bé thích các quy luật và những thứ diễn ra đều đặn, và lẩm nhẩm số lập phương để khiến bản thân bình tĩnh lại. Mình cũng làm tương tự, chỉ là mình không nhiều não như Christopher nên mình nhẩm lời bài hát trong đầu mỗi khi cảm thấy lo lắng. Việc lặp lại lời bài hát, đặc biệt là những đọạn mình thích và thuộc, khiến mình phân tâm, không nghĩ linh tinh, và dần bình tĩnh lại.

Việc Christopher dùng xe ô tô trên đường để quyết định một ngày rất thú vị và có chút ngây ngô nữa. Cậu bé không thích màu vàng và nâu và thích màu đỏ. Đây cũng là một điểm mình thích ở quyển sách này: tác giả rất chặt chẽ và nhất quán trong việc xây dựng tính cách nhân vật, và rất ít sách thực sự logic có thể làm mình thoả mãn.

Mình thích nhất là chương 229 của "The Curious Incident." (229 là số nguyên tố, 2*2=4 và 9 đều là số chính phương, 49 cũng là số chính phương, số đẹp ghê) Một chương kể về giấc mơ của Christopher, trong đó căn bệnh tự kỉ được coi là một lợi thế của cậu bé. Mình rất thích cách Christopher miêu tả những người tự kỉ trên thế giới là những "người đặc biệt", giống như cách chúng ta - những người may mắn không mắc các chứng tâm thần - nói về những đặc quyền mà chúng ta được hưởng (như có một tâm trí ổn định và xử lí tình huống tốt chẳng hạn). Cách Christopher nói về sự đặc biệt của mình khiến mình thực sự xúc động; có lẽ rất ít người đủ mạnh mẽ để coi bệnh của mình là một điều đặc biệt về bản thân.

Tất nhiên mình sẽ không bao giờ hiểu hết được ý nghĩ của một người tự kỉ như Christopher, nhưng mình nhận ra rằng mình và họ vẫn rất giống nhau, và mình thích điều đó ở "The Curious Incident."

Một cuốn sách rất hài hước và chân thực. Mình đọc bản dành cho trẻ em mà các nhân vật văng tục bạt mạng luôn haha. Điểm trừ duy nhất của quyển này là phong cách nói của các nhân vật y như nhau; chỉ có Christopher, Siobhan, và bà Alexander là không nói tục, các nhân vật còn lại đều chửi thề, và cách chửi giống hệt nhau.

img-1340.jpg


Tại sao 2 trang này lại bị xoay T.T

img-1341.jpg


img-1342.jpg
 
@Stormi : Ủa ủa ủa ngừi ta uống cà phê để mần việc hịu quả hơn mờ. :-?

Về bài cảm nhận, sao lại tặng ss chứ. :p
Ừ sau mấy năm thì vụ quy luật đọng lại trong ss nhất nhưng thực sự nó quá nhiều với ss. Đọc cả cuốn sách là một sự gồng mình đáng sợ. Việc nói tục được dịch giả nói giảm nói tránh hay lược bớt nên không bị ảnh hưởng mấy. Èo tính tìm đọc bản E mà vậy thôi khỏi. Ss ghét lắm. Nói chung là người ta không hiểu được mấy người khác mình. Kiểu như mấy người ăn cay được không thể hiểu sao có người không ăn cay được. :)) Dù sao cũng cảm ơn em đã bỏ công sức trong thời gian nước sôi lửa bỏng này. Chúc em thi tốt nhá! :KSV@03:
 
Hôm nay là thứ mấy?
Ui chao là nó nhanh. Mới tháng 11 đây mừng sinh nhựt mấy ẻm Thiên Yết mà giờ đã qua sanh nhựt cậu luôn rồi. Sướng nhá năm nay được đi chơi xa luôn. Nói đi phải nói lại tự dưng dạo này hư vinh ghê.
Mấy nay toàn mơ thấy gì đâu á. Hầy.
Tự dưng ngẫm ra.
Please get well soon. >_<



Tự dưng hôm qua được hỏi cho nghe bài hát TQ hay nhứt thì bạn nhớ đến bài này. Và cả Hồng đậu nữa. Ôi chao một bầu trời ký ức cơ mà giờ bạn chỉ nhớ được vài gương mặt. Ùi ngày xưa mê Tiêu Ân Tuấn Lý Tầm Hoan aka tiểu lý phi đao lắm lắm. Cơ mà vẫn bị bạn chê đồng thời thấy hay hay, hồi đó đã có mốt uốn tóc. =))=))=))=))=))=))=)) Hồi đó bạn xem nhiều phim lắm. Giờ lười sợ luôn. Sherlock chiếu hồi 2017 mà mới gần đây bạn mới xem. Ui chao nó hay theo kiểu khác. :)) Có cảm giác giống giống gia đình của cụ Dumbledore. :3
Còn có rất nhiều cái để xem cơ mà bạn lười. Aigooooooooo...
 
Trạng thái
Tác giả đang khóa bình luận
Quay lại
Top Bottom