Sometimes I go back to when...

Trạng thái
Tác giả đang khóa bình luận
@lejun em quá nhát để diễn :KSV@05:em định làm quản lí ánh sáng, âm thanh, rèm, đạo cụ các kiểu ấy:KSV@05:
 
@Stormi : Ghê ghê tính làm ngừi đứng sau sân khấu nắm quyền. :KSV@05:
 
@lejun đúng rồi ạ :KSV@05:chẳng ai biết mình là ai, cơ mà mình biết hết bí mật đằng sau sân khấu :KSV@05:
 
@Stormi : Hí hí hí. :KSV@05:

Hy zọng có người có thể làm em chồi lên sân khấu. :KSV@04:
 
@lejun hehe đối với em làm quản lí như thế vui cực kì :KSV@05:

lên sân khấu người em đơ luôn, với lại học lời thoại mệt lắm ss ạ :KSV@19:
 
@Stormi : Lâu lâu phải đổi vị trí mới vui. Thấy được nhiều khía cạnh. :KSV@05: Biết đâu em lại thích đóng kịch thì sao. ;))
 
@Stormi : Nhờ xíu. :D Em có thể giúp ss tìm bản pdf của The next person you meet in heaven không? Sách mới ra ss chẳng tìm được chỗ nào để dl cả. u.u
 
Nghe bài này cho có không khí tết há há há. :)):)):):)):)):))


 
@Thảo Mộc : Nghe bài này chị luôn có cảm giác đang ở phút giây giao thừa nên nói là có không khí đó mờ. :KSV@05:
 
@lejun Chắc dở nên mới không có ý kiến gì nè. :)))
 

Hì hì hì không phải là cảm nhạc chỉ là liên hệ. Sự kết hợp hoàn hảo. Giống như Fix you dành cho The note book. :3

Bài hát mở đầu với chất giọng tự sự của một amh chàng bất cần. Đoạn điệp khúc lại là nỗi day dứt của chàng trai ấy khi phải để cô gái mình thương ra đi. Rồi chàng trai trở lại là con người bất cần với những chuyến đi bất tận nhưng trong tim vẫn giữ gìn hình bóng người con gái ấy. Để rồi khi họ gặp lại vào một ngày mùa đông và cô chẳng còn nhớ được anh là ai...

And Rose…
Rose: You all right, mate?
The Doctor: Yeah.
Rose: Too much to drink?
The Doctor: Something like that.
Rose: Maybe it’s time you went home.
The Doctor: Yeah.
Rose: Anyway. Happy New Year.
The Doctor: And you. What year is this?
Rose: Blimey, how much have you had? 2005. January the first.
The Doctor: 2005. Tell you what. I bet you’re going to have a really great year.
Rose: Yeah? {she nods and smiles} See ya.
 
@Thảo Mộc : Hay mờ. Kiểu của Passenger với tông cao. Nghe được sự day dứt, da diết. Trời lạnh lạnh, chùm mền nghe bài này chắc muốn khóc. :))
 
@lejun :)))) Nghe như có vẻ chị đã nghe trước rồi.
 
@Thảo Mộc : Giề? Mới nghe lần đầu và sau đó vài lần. Chỉ là câu chuyện kia quá ám ảnh chị đó mà. :))
 
Trạng thái
Tác giả đang khóa bình luận
Quay lại
Top Bottom