Chương 1: Tống Mạc Dạ Thần Phong
Vào một thời đại cổ xưa có một đất nước vô cùng giàu mạnh cho nên nhân dân trong đất nước cũng được hưởng theo đời sống no ấm, hạnh phúc cơm ăn cái mặc đầy đủ vì vậy họ rất yêu quý nhà vua của họ một người sáng suốt, tài ba nhưng đâu ai biết rằng những kế sách và điểm mấu trốt của cuộc chiến là do một tay người con trai của ngài nghĩ ra tất cả. Hắn ta là một chàng trai sở hữu một cơ thể tuyệt đẹp chuẩn đến từng centimet. Văn hay, võ giỏi chưa một ai có thể qua mặt hắn dù chỉ một lần. Hắn là một con người kì lạ tuy đã 27 tuổi ở thời đại này thì đã có con 5, 6 tuổi nhưng còn hắn thì chưa hề để ý đến một cô gái nào trong đất nước của hắn. Hắn được biết đến bởi vẻ lạnh lùng, tài ba và sự tàn khốc của hắn nên mọi cô gái đều mong muốn sẽ là ái phi của hắn.
Hắn có một bí mật di quái mà ngay cả cha mẹ hắn còn không hề hay biết đó là khả năng xuyên không từ cổ đại sang hiện đại. Hắn phát hiện khả năng xuyên không từ khi hắn mới 15 tuổi. Khi hắn mới 5 tuổi trong buổi ban phúc cho hoàng tử có một vị sư thầy tên là Triệu Huân Cường ông là một vị thầy nổi tiếng nhất thời bấy giờ có vô số phép thuật và cũng là một người rất tốt bụng và phúc đức khuôn mặt hiền từ. Trong buổi lễ đó ông đã được nhà vua mời làm người sẽ ban phước lành cho con trai ngài ngay từ cái nhìn đầu tiên ông đã phát hiện ra khả năng dị thường của hắn tài năng trời sinh nếu như được dạy dỗ cẩn thận thì chắc chắn hắn sẽ là bá chủ thế giới. Ông không ngần ngại bỏ qua hàng trăm học trò muốn ông dạy mặc dù họ biếu cho ông rất nhiều quà các nhưng ông không hề muốn dạy bất cứ ai vì ông thấy rằng họ không thể chịu đựng được nhiều và họ cũng không có khả năng trời cho như hắn, ông liền đến xin nhà vua cho ông nhận hắn làm đồ đệ đầu tiên của mình. Nhà vua vui mừng rạng rỡ vì rất ít người có thể nhận thầy làm sự phụ vậy mà bây giờ chưa kịp ngỏ lời thì ông đã có lời muốn thằng bé làm đệ tử để học được đức tính của thầy. Vì thế nên từ khi 5 tuổi cậu đã đi theo thầy lên núi học võ thuật. Ngoài ra cậu còn được học chữ và vài phép đơn giản. Chỉ mới 7 tuổi cậu đã đỗ thủ khoa của trường nổi tiếng nhất bấy giờ. Không những giỏi chữ nghĩa mà võ thuật lại càng giỏi hơn. Đến năm 15 tuổi thì cậu đón thầy từ trên núi về kinh thành nhưng vì không quen sống cao sang ăn không ngồi rồi nên ông đã xin phép nhà vua cho ra ngoài kinh thành sống ở ẩn tự mình kiếm sống.
Huân Cường bước vào chính điện quỳ xuống chào hỏi rồi đứng lên từ tốn chấp hai tay ngả nhẹ nhàng xuống và nói:
- ” Dạ thưa hoàng thượng hôm nay thần đến đây để muốn xin phép hoàng thượng một điều. “
Hoàng Thượng mặt tươi cười vui vẻ đưa tay ra ý nói hãy đứng lên và nói:
- ” Có điều gì ngươi cứ nói ngươi đã dạy dỗ con ta nên người như vậy nên có gì muốn xin thì hãy nói đừng ngại. “
Huân Cường cười nhẹ đáp lễ và nói:
- ” Dạ thưa điều thần muốn xin không có gì cao sang mà vì sống cực khổ quen rồi mà bây giờ được phúc đức của hoàng thượng cho hưởng cuộc sống vinh hoa phú quý thật rất quý báu nhưng thần thì không thể nhận được nên mong hoàng thượng có thể đáp ứng nguyện vọng của thần. “
Hoàng thượng nghe xong khuôn mặt tươi cười biến mất trên khuôn mặt, hơi nhíu mày và nói:
- ” Chuyện này. “
Huân Cường liền nói ngay:
- ” Xin hoàng thượng cứ yên tâm Hoàng tử bây giờ đã thật sự trưởng thành nên hoàng thượng không cần lo đâu ạ. “
Hoàng Thượng nghe xong suy nghĩ một lát rồi trả lời:
- ” Vậy khanh có muốn ta ban thưởng cho gì không vàng bạc hay nhà ở. “
Huân Cường trả lời ngay:
- ” Dạ không cần chỉ cần hoàng thượng cho phép thần có thể sống ở ngoài cung là được ạ. “
Hoàng thượng không còn cách nào đành đồng ý cho Huân Cường đi, Huân Cường vừa đi thì có một tiếng vọng ra từ bên trong
- ” Sư Phụ xin hãy dừng bước con sẽ đi cùng sư phụ. “
Hắn quỳ xuống trước hoàng thượng vẻ mặt nghiêm túc hơi cúi mặt và nói:
- ” Thưa phụ hoàng giờ con đã lướn con muốn đi theo sư phụ học tiếp. “
Hoàng thượng lưỡng lự nhìn hoàng hậu rồi lại nhìn đứa con hiếu học của mình thấy con mình nói được những lời này thì thật sự rằng con mình đã có thể bước ra ngoài thế giới một mình được rồi. Mới 15 tuổi thì từng cử chỉ hành động đều rất trững trạc như một lão ông có nhiều kinh nghiệm. Hoàng Thượng chiều ý con gật đầu đồng ý, từ đó hắn luôn đi cùng sự phụ học tiếp đạo thuật. 2 năm sau khi hắn và sự phụ đang cùng nhau luyện công thì trong suy nghĩ của hắn chợt bị lệch hướng mọi lời chú đều bị thay đổi như có ai đó đang ở đằng sau sui khiến.
Hết chương 1