[Shortfic] Bé, con, chúng ta không phải là anh em!

Rei-chan

Thành viên
Tham gia
28/4/2020
Bài viết
13
shinran fanfic.jpg


Chương 2: Tình địch!

Có điều họ không biết, anh và cô là anh em!


Khi Ran ra đời thì Shinichi đã được 4 tuổi. Càng lớn, anh càng ra dáng một người trưởng thành. Là một người anh ôn nhu, ấm áp dịu dàng, nhưng chỉ với riêng Ran. Còn người khác á, đừng có hòng anh hé răng nửa lời.


Vì tính chất công việc, bố là tiểu thuyết gia trinh thám, mẹ là minh tinh màn bạc nổi tiếng nên họ thường xuyên phải vắng nhà, nên thuê quản gia trông coi và chăm sóc hai đứa nhóc. Khi ấy mới có 5 tuổi thôi, nhưng Shinichi chăm sóc em gái mình y như mẹ vậy. Từ pha sữa, thay tã, đút bột, ru ngủ, tắm rửa anh đều hoàn thành tốt, chẳng cần đến bác quản gia. Bác ý chỉ đến lau nhà, giặt giũ, rửa bát, nấu ăn, còn việc quan trọng nhất là chăm sóc bé Ran, cu Shin đã lo tất tần tật.


Mà kể ra nếu như chỉ cần thiếu bóng Shinichi một chút thôi, con bé đã khóc ầm lên, bác tìm đủ mọi cách dỗ nín, mà không cách nào hiệu quả. Thế mà chỉ cần nghe tiếng gọi " bé Ran..." của anh hai nó là im bặt, cười toe toét. Bác chịu thua!


Càng lớn, hai anh em càng gắn với nhau như hình với bóng, không tách rời.


Hai người sẽ mãi là cặp anh trai em gái hòa hợp nhất. Nhưng nó chỉ xảy ra, nếu giữa họ không nảy sinh một tình cảm khác.


Ran có tình cảm với chính anh trai mình!


Shinichi cũng rối bời vì cảm xúc khác lạ ấy!


Nhưng, họ là anh em, tuyệt đối không thể!


Chỉ là... tình yêu mà, làm sao có thể ngừng lại nếu như chưa bao giờ từng nghĩ sẽ không yêu nữa?


Thế là, ngoài tình cảm anh em, một cảm xúc khác cũng nương theo thời gian mà lớn dần.


- Ran, anh thích em. Em có thể làm bạn gái anh không?


Dù trước mặt cô hiện giờ là một chàng trai đẹp ngang ngửa Shinichi, nhưng cô lại chẳng có một chút gì gọi là rung động.


- Em xin lỗi. Em có người trong lòng rồi.


Huống hồ, trái tim cô đã bị chiếm đóng rồi, chẳng thể để ý đến một ai khác ngoài người ấy đâu.


- Anh không tin.


Phải, cậu không tin. Làm sao có thể tin được khi mà Ran suốt ngày chỉ ở bên cạnh anh trai cô? Đừng nói...?


Shinichi xách cặp chạy tức tốc ra khỏi lớp học. Hôm nay lớp anh tan khá muộn vì thầy giáo phân công cả lớp phải trực nhật xong mới được về. Anh sợ bé con đứng chờ lâu mất kiên nhẫn, rồi tự ý ra về trước, mà với cái não cá vàng như vậy, chắc chắn sẽ lạc đường ngay cho xem.


Rồi, anh thấy cô đứng nói chuyện với một ai đó. Bóng cao cao gầy gầy thế này chỉ có thể là con trai. Cư nhiên có một thằng con trai dám tiếp cận cô, thừa lúc anh không có ở đây? Anh đến gần cô, làm bộ thong dong bước tới, quàng tay lên vai cô, kéo sát lại phía mình.


Hakuba nghi ngờ. Đừng có nói cả anh cũng...?



- Con bé còn nhỏ, đừng làm ảnh hưởng tới việc học của nó bằng mấy trò yêu đương vớ vẩn.


Trong thâm tâm của anh, không bao giờ muốn việc này xảy ra. Anh không muốn có bất kỳ tên con trai nào tiếp cận cô.


Anh thấy khó chịu, thấy bực mình.


Và anh cảm thấy sợ. Sợ cô sẽ phải lòng một ai đó.


Phải, là anh yêu Ran, nhưng làm gì có tư cách ấy?
 
huhu mọi người, mình đăng nhầm trang rồi TvT, truyện này up thử trên Conan Fan Fiction thôi ạ UwU
 
Quay lại
Top Bottom