CHƯƠNG 11
PHẦN 1
THIỆN CÒN - ÁC MẤT
THIỆN SIÊU - ÁC ĐỌA
Những Linh Hồn quá ác hủy bán lời dạy trong kinh văn sẽ bị huyền cơ xoay chuyển đi vào tận diệt. Hủy bỏ trí mạng, ý mạng, trở về tánh giác u minh, sống theo cảm giác, cảm tính, tức là tính giác của loài cây cỏ, côn trùng, thảo mộc, rồi lần lần tiến hóa tu luyện chuyển lên loài Cầm Thú, trải qua vô lượng vô biên số kiếp, chờ đủ nhân duyên Linh Hồn mới được đầu thai làm người uổng thay, uổng thay.
Vì thương Nhân Loại sai đường Lạc Đạo, nhất là giai đoạn cuối tiểu kiếp nên Đức Chí Tôn Thiên Đế đầu thai xuống trần mở ra Văn Hóa Cội Nguồn Thiên Đạo vũ trụ truyền lại chốn nhân gian. Kế theo sau đó Phật giáo, Thánh giáo, Tiên giáo xuống trần mở đường dẫn dắc nhân loại về Trời, lập công với Đức Cha Trời. Hoàn thành tâm nguyện Đại Nguyện.
Những người làm theo lời dạy của Đức Chí Tôn Thái Tử, thời siêu sanh làm Vua làm Chúa các tần Trời, đúng như những gì Đức Cha Trời truyền dạy. Nghe lời Đức Cha Trời dạy bảo thời trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa làm chủ vũ trụ. Những Linh Hồn nghịch lại lời dạy của Đức Cha Trời, trở thành Linh Hồn Đại ác. Thời sẽ bị Đức Cha Trời hủy diệt ý căn trí căn, tức là mạng căn linh hồn trở về tánh giác u minh, sống theo cảm giác, cảm tính. Ác ý ác trí đã bị hủy diệt. Thuận theo Thiên Ý Cha Trời Thiện căn phước báo nên nói là còn. Nghịch lại Thiên Ý Cha Trời Linh Căn Huệ Mạng bị hủy diệt nên nói là ác mất. Những kẻ chống phá Văn Hóa Cội Nguồn nhất định Linh Căn Huệ Mạng bị hủy diệt. Chỉ còn linh giác như loài cỏ cây. Những Linh Hồn làm ác là do hoàn cảnh tạo ra. Như chiến tranh như hận thù, nhân loại tận diệt lẫn nhau. Thời không bị Đức Cha Trời hủy diệt, nên nói Thiện siêu lên thiên đàng, ác sa đọa xuống các tần địa phủ.
Những gì Quốc Tổ nói ra, chính là Thiên Ý Cha Trời. Đã là Phật, Thánh, Thần, Chúa , thời nhất nhất tuân theo. Thiên ý Cha Trời cũng chính là Thiên Luật vũ trụ. Phạm luật Trời thời nhất định bị huyền cơ xoay chuyển muôn điều tai họa ập đến. Không trừ bất cứ một ai. Dù cho đó là vị vua hùng mạnh nhất trần gian cũng bị cơ trời xoay chuyển tận diệt.
*********
Hết phần 1 chương 11 mời xem tiếp phần 2 chương 11 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Long Hoa Mật Tạng Kinh là Bộ Kinh tối Thượng Thừa Mật Tạng. Những tinh hoa đi đến thành công, là kim chỉ nam cho đạo trị Quốc An Dân thái bình thịnh vượng dân giàu nước mạnh an lạc. Mỗi lời trong kinh là mỗi Thiên Ý Cha Trời. Nói tốm lại : Con đường lên trời nhanh nhất chính là thuận theo Thiên Ý Cha Trời. Con đường sa địa ngục nhanh nhất chính là nghịch lại Thiên Ý Cha Trời. Thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa nhanh nhất, chính là thuận theo Thiên Ý Cha Trời. Làm ăn giàu sang bậc nhất, cũng chính là lập công với trời
Đại Phú do thiên, tiểu phú do cần, mưu sự ở người nhưng thành sự ở Trời, mưu sư tại nhơn thành sự tại Thiên. Trời không ban phúc đến dù tài giõi cho mấy cũng chẳng được gì.
CHƯƠNG 11
PHẦN 2
VÌ SAO TỔ TIÊN SANH TẠO GIỐNG NGƯỜI
Vì Đức Tổ Tiên muốn có con cháu cai quản trông coi thế giới vũ trụ do mình sáng tạo lập ra. Nên Đức Khai Hóa Tối Thượng Tổ Tiên tốm thâu Tiên Thiên Chân Khí Tinh Hoa Chơn Dương, Chơn Âm vũ trụ. Rồi hiện ra hai người một Nam một Nữ đủ 32 tướng tốt, 80 vẽ đẹp, Cốt Tiên, Cốt Rồng hai đấng Cha Trời và Địa Mẫu.
Vì sao gọi Đức Cha Trời là Long Hoa Cửu Huyền, Ấn Quang Tối Thắng Như Lai?
LONG: Là nói Tinh Cốt ÂM DƯƠNG vốn hình Rồng. Cốt lõi xương sống con người hình chữ S. Tinh Cốt Đức Cha Trời là Cốt Long. Hay gọi là Cốt Rồng.
HOA: Là nói lên Thân Tướng của Đức Cha Trời là Tinh Hoa Tiên Thiên vũ trụ, kết tụ Thân Tướng đủ 32 tướng tốt 80 vẽ đẹp thuộc Dương Tướng Nam Đức Cha Trời.
Như Vậy Long Hoa đồng nghĩa là Tiên Rồng. Hội Long Hoa chính là hội Tiên Rồng. Truyền Thống Anh Linh Dân Tộc Việt Nam.
CỬU: Là nói lên th.ân thể của Đức Cha Trời gồm đủ chín khiếu. Hai mắt, hai mũi, hai tai, miệng, lỗ tiểu, lỗ tiện, là Chín.
HUYỀN: Là nói th.ân thể của Đức Cha Trời là Tinh Hoa Đại Thiên vũ trụ được thu nhỏ. Tiểu Thiên vũ trụ. Đại Thiên vũ trụ. Tiểu Thiên vũ trụ. Liên quan mật thiết, tương thông với nhau. Nhỏ mà Lớn. Lớn mà Nhỏ, không khác nhau, đại thiên vũ trụ thu nhỏ gọi đó là huyền.
ẤN QUANG: ẤN là dấu ấn Tổ Tiên hiện ra Đức Cha Trời. Độc nhất Vô Nhị có một không hai. Quyền năng vô hạn. Quyền uy Tối Thượng. QUANG là soi sáng cùng khắp. Chỉ đường cứu khổ con cháu. Lên ngôi Chánh Đẳng Chánh Giác, làm chủ vũ trụ.
TỐI THẮNG: Là nói lên không ai hơn được Đức Cha Trời. Không có việc gì mà Đức Cha Trời không biết. Không có việc gì mà Đức Cha Trời không làm được. Cho đến hủy diệt vũ trụ, lập lên vũ trụ mới.
NHƯ LAI: NHƯ là nói lên Đức Cha Trời mãi mãi thường còn, trước sao sau vậy không thay, không đổi. Quá khứ, hiện tại vị lai như nhau. LAI là kéo dài vô lượng thọ, không diệt thường còn. Lúc nào nhân Loại cần đến Đức Cha Trời, liền có sự cảm ứng ngay.
Long Hoa Cửu Huyền Ấn Quang Tối Thắng Như Lại là tên của đức Cha Trời. Hay còn gọi đấng Cửu Huyền Ông Cha Nhân Loại.
Vì Sao Gọi Đức Mẹ Trời Là Tiên Cơ Đức Mẹ Địa Mẫu Dưỡng Sanh Như Lai?
TIÊN: Là nói đến Tổ Tiên hiện thân ra tốm thâu Tiên Thiên Chơn Âm Chân Khí hiện ra thể tướng phụ nữ đầu tiên vũ trụ đủ 32 tướng tốt 80 vẽ đẹp. ÂM TƯỚNG.
CƠ: Là nói lên sự cơ cảm, ứng dụng cơ mật liên quan đến vũ trụ. Mật thiết liên quan đến Nhân Loại con người.
ĐỨC: Là nói tấm lòng thương nhân loại vô tận, bao la vô bờ bến lúc nào cũng cứu khổ cứu nạn nhân loại con người. Những người con trong lòng Mẹ vũ trụ.
MẸ: Là nói lên Người Mẹ Vũ Trụ, người Mẹ sanh ra Nhân Loại con người. Đấng sanh thành. Nói xa hơn nữa Đấng sanh ra vũ trụ. Sanh ra Trời Đất. Sanh ra Linh Hồn Nhân Loại, sanh ra thể xác con người. Mẹ là Đấng sanh thành sanh ra tất cả. Đức Mẹ chính là Tổ Tiên hiện thân ra.
ĐỊA MẪU: Là nói lên tất cả sự sống đều do Mẹ tạo ra. Mẹ là Mẫu. Mẫu là Mẹ. Sự sống toàn vũ trụ là sự sống do Mẹ. Mẫu tạo ra. Sự sống Linh Hồn, sự sống thể xác. Đều ở trong lòng Địa Mẫu cả. Phật Thánh Tiên Thần Chúa. Nhân Loại phàm trần. Quỉ Ma toàn vũ trụ cũng sanh sống trong lòng Địa Mẫu mà thôi. Ví như Bọt Nước sống trong nước dù cho đó là Bọt Nước, bọt nước ác hay bọt nước thiện. Bọt nước chỉ tồn tại trong bản thể của nước. Rời khỏi bản thể của nước, Bọt nước sẽ không còn tồn tại.
DƯỠNG SANH: Là nói lên sự sanh ra sự sống, Dưỡng nuôi sự sống. Để cho sự sống luôn luôn được tồn tại tiến hóa.
NHƯ LAI: Là nói Đức Mẹ Địa Mẫu trường tồn theo thời gian. Trước sau không hề thay đổi như như thường còn mãi mãi tận cùng vị Lai
(Bất Diệt).
Nhân Loại con người cầu nguyện Đức Mẹ Địa Mẫu đều được Linh ứng ngay. Nếu lời cầu nguyện đó hiệp với Văn Hóa Cội Nguồn phải nói là cầu chi đặng nấy. Đức Tổ Tiên lập lên vũ trụ. Rồi hiện thân ra con người. Đó là Đức Cha Trời Long Hoa Cữu Huyền Ấn Quang Tối Thắng Như Lai và Tiên Cơ Đức Mẹ Địa Mẫu Dưỡng sanh Như Lai. Một Âm một Dương, một Nam một Nữ, một Cha một Mẹ. Cha Trời Chủ Quản thế giới vũ trụ Linh Hồn, Địa Mẫu Chủ Quản thế giới vũ trụ vật chất, vì vậy phước Đức do Cha Trời ban, giàu sang do Mẹ Địa Mẫu thưởng.
Để có người thừa kế cơ nghiệp, trông coi vũ trụ. Nên Tổ Tiên hiện thân ra Đức Cha Trời. Đức Địa Mẫu, sanh con đẻ cháu, lưu truyền nòi giống Rồng Tiên. 100 người con đầu tiên ấy, chính là Ông Bà Tiên Tổ tối cao của Nhân Loại con người ngày nay. Thái Tử chính là 1 trong 100 người con của Âu Cơ Địa Mẫu sanh ra tại núi Long Hoa chốn Hồng Trần. Cách đây 75 triệu 600 nghìn năm. Những người con của Địa Mẫu Âu Cơ. Hiện đang thống lãnh Tam Thiên Đại Thiên thế giới, làm chủ vũ trụ.
*********
Hết phần 2 chương 11 mời xem tiếp phần 3 chương 11 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Cửu Huyền Thất Tổ là Tổ Tiên của 100 họ. Nói cho cùng muôn họ đều chung hai đấng Cửu Huyền. Tất cả là con cái của Cha Trời Mẹ Trời. Cho đến Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Cũng chỉ là con cái của Đức Cha Trời Mẹ Trời. Đại Đồng Bình Đẳng.
(xem Kinh Nhân Luân Hiếu Nghĩa sẽ rõ hơn)
Muôn họ đều chung một Cửu Huyền
Cha Trời, Địa Mẫu đấng Rồng Tiên
Ứng linh cùng khắp muôn vạn cõi
Chuyển xây hoàng vũ đấng Thiêng Liêng
Một niệm thành tâm lòng tưởng nghĩ
Tiêu tan tội lỗi sống bình yên
Huống chi thờ phụng đèn hương khói
Cầu chi đặng nấy phúc vô biên.
CHƯƠNG 11
PHẦN 3
THIÊN ẤN RA ĐỜI
Để hiểu thêm về hai chữ Tổ Tiên - Tiên Tổ.
Khai Hóa Tối Thượng Tổ Tiên khác với Ông Bà Tiên Tổ.
Ông Bà Tối Cao Tiên Tổ, của Nhân Loại con người, được sanh ra trước Tiên, tại ngọn núi Long Hoa cách đây 75 triệu 600 nghìn năm. Chữ Tiên của ngôi vị Ông Bà Tiên Tổ sanh ra trước Tiên. Không phải Tổ Tiên.
Như vậy Tổ Tiên và Ông Bà Tiên Tổ, hai ngôi vị khác nhau. Ông Bà Tiên Tổ, thuộc ngôi 3 không phải ngôi 1 ngôi 2 ba ngôi tối cao vũ trụ. Theo thứ tự an bày sắp xếp như sau.
Ngôi 1: Khai Hóa Tổ Tiên. Vô Vi.
Ngôi 2: Cha Trời - Địa Mẫu. Hửu Vi. Chánh Thân Chánh Mẫu.
Ngôi 3: Ông Bà Tối Cao Tiên Tổ, đầu tiên nhân loại con người.
Ngôi 4: Ông Bà, Cao Đời, Cao Tằng, Cao Tổ, Cao Tông. Cũng như Cha Mẹ hiện tiền. điều mang giai phụ. Phụ Ông, Phụ Bà, Phụ Thân, Phụ Mẫu.
Ngôi 5: Con Cái, Cháu, Chắt, Chút, Chít.
Với trách nhiệm Ông - Bà - Tiên Tổ. Có bổn phận, cứu vớt con cháu đang sắp đi vào đại nạn nơi chốn nhân gian, giai đoạn gần cuối tiểu kiếp. Ông Bà Tiên Tổ, Lần lượt xuống trần cứu với nhân loại Cháu con. Và người mở màn đầu Tiên xuống trần Chính là Đức Chí Tôn Giáo Tổ. Đầu thai làm con Quốc Vương Kinh Dương Vương cách đây năm nghìn năm.
Nhân Loại dù đã trải qua tu luyện tiến hóa linh hồn gần 16 triệu 800 nghìn năm ở tiểu kiếp thứ 9. Nhưng trình độ dân trí còn quá thấp kém, còn quá lạc hậu. Nhất là lạc hậu về khoa học vật chất, lạc hậu về khoa học tinh thần, lạc hậu về khoa học xã hội, lạc hậu về Đạo Đức xã hội. Nói chung là trình độ dân trí còn quá thấp. Nên đời sống xã hội Thời Quốc Tổ dựng nước Văn Lang đầy dẫy thống khổ khó khăn. Hầu hết lạc vào tà Ma ác Đạo, gieo nhân ác, bỏ nhân lành. Kết quả bao giờ cũng thảm khốc. Nhân tính con người còn nặng tính Dã Thú. Tàn sát chém giết lẫn nhau không ngừng nghỉ. Mạnh được yếu thua, xác người thi nhau ngã gục.
Thái Tử sau khi hội nhập Cội Nguồn. Thời đã tìm ra Thiên Ý Cha Trời. Thiên Luật Vũ Trụ. Chủ Nghĩa Đa Nguyên Nhân Quyền Dân Chủ Đại Đồng. Nhưng nhìn thấy trình độ dân trí còn quá thấp. Cũng có đôi lúc Thái Tử sinh ra ngán ngẩm cho cảnh trần thế, nhất là trình độ lạc hậu của Nhân Loại con người. Theo lời Đức Cha Trời dạy thời ta phải đầu Thai xuống chốn nhân gian tới ba lần, mới hoàn thành di mệnh của Đức Cha Trời giao phó. Nay ta đã hiểu, vì sao Đức Cha Trời lại dạy ta như vậy. Vì hiện nay trình độ dân trí còn quá thấp, lại thêm chữ viết ở vào cảnh giới sơ khai, chưa hoàn hảo khó diễn ý khai cơ lưu chép kinh luân.
Thiên Bút còn ẩn. Thiên Ấn ra đời duy trì Văn Hóa Cội Nguồn, Chủ Nghĩa Đại Đồng Đại Đạo vũ trụ. Thái Tử nghĩ tuy ta là Đức Chí Tôn Thiên Đế. Nhưng đã đầu thai làm người phàm tục ta phải sống như người phàm tục, gần gũi nhân loại mới diều dắc được nhân loại. Hiện giờ ta đã trở về ngôi vị Chí Tôn quyền năng vô hạn. Nhưng ta phải sống theo lối người trần. Quyền năng có hạn. Cũng ốm cũng đau cũng bệnh cũng già cũng chết, cũng ra công khó nhọc xây dựng nước non, cũng phải chiến đấu với Yêu Tinh Quỉ Dữ mở mang bờ cõi. Nói chung ta phải là tấm gương trong sáng, nhân ái, cần cù, gian khổ cho nhân loại soi chung. Hiện nay nhân loại trên toàn thế giới phương Đông cũng như phương Tây. Cuộc chiến tranh Thần Giáo kéo dài hơn trăm nghìn năm. Để phù hợp với tình hình nhân loại. Nhất là 62 giáo phái Thần Giáo. Đang cạnh tranh khốc liệt. Để phù hợp Thiên Cơ Bộ Máy Huyền Vi của Tạo hóa. Thái Tử theo trình độ dân trí mà chuyển đại pháp luân đem Thiên Ấn truyền lại cho hậu thế. Lấy tâm truyền tâm. Lấy khẩu truyền khẩu. Lấy ý truyền ý. Lấy vật truyền vật, đi vào đời sống xã hội. Thiên Bút chưa ra đời. Vì khi ấy chưa có giấy bút cũng như chữ viết còn quá thô sơ, nên không thể lưu chép kinh luân được. Nên nói Thiên Bút còn ẩn chưa ra đời.
*********
Hết phần 3 chương 11 mời xem tiếp phần 4 chương 11 Long Hoa Mật Tạng.
Mật Tạng đại kinh quá nhiệm mầu
Kinh Văn nghĩa lý thật cao sâu
Có duyên gặp đặng nên truyền tụng
Giải khổ bình an dứt vạn sầu.
CHƯƠNG 11
PHẦN 4
SỰ ĐẶC TÊN
Tuy sự việc đã xảy ra cách đây 75 triệu 600 nghìn năm. Nhưng Thái Tử vẩn thấy rỏ như ở trước mắt. Đức Cha Trời, Mẹ Trời. Sau khi sanh con và nuôi con khôn lớn. Một hôm Đức Cha Trời nói với Mẹ Trời rằng. Hôm nay các con đã lớn. Hai Ta dẫn con tham quan những gì mà Tổ Tiên khai tạo ra.
Bà dẫn lấy 50 Nữ làm quen với núi rừng. Còn ta dẫn 50 Nam làm quen với biển Đảo. Thái Tử nhớ lại chuyện xưa Cha Trời Mẹ Trời dẫn con cái tham quan những gì mà Tổ Tiên tạo ra. Thái Tử cảm thấy bùi ngùi như mới xảy ra gần đây. Thái Tử nhớ có một lần 50 anh em cùng đi với Đức Cha Trời. Bổng nhiên gây gổ đánh nhau, cũng bởi gì màu da khác biệt. Đức Cha Trời thấy vậy liền quở. Các con không nên đánh lộn nhau. Các con tuy khác màu da. Nhưng các con là anh em một nhà. Cùng chung trong một Bào Bọc. Cùng một Mẹ sinh ra. Mẹ các con là Mẹ Trời. Nên việc sanh con cũng có khác ứng dụng vào Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ. Nên các con có nhiều sắc da như vậy.
Cha Trời chỉ vào anh em da Trắng nói: Các con thuộc hành Kim
(Bạch Ngọc). Cha Trời lại chỉ vào anh em da Đen nói: Các con thuộc hành Thủy
(Kim Ngọc). Cha Trời lại chỉ vào anh em da Chàm nói: Các con thuộc hành Mộc
(Bích Ngọc). Cha Trời lại chỉ vào anh em da Đỏ nói: Các con thuộc hành Hỏa
(Xích Ngọc). Anh em da Vàng vô cùng hồi hộp chờ nghe Đức Cha Trời truyền chỉ. Đức Cha Trời nhìn anh em da Vàng, rồi nhìn lên không gian vũ trụ nói các con thuộc hành Thổ Trung Ương
(Hồng Ngọc).
Các con phải chịu nhiều gian khổ, tương sanh tương khắc do Kim - Mộc - Thủy - Hỏa gây ra. Nếu các con không hiểu nhau hòa thuận cùng nhau, thời các con khó mà về trời sanh xuống các tần địa phủ hết thảy. Da Vàng phải có trách nhiệm đoàn kết anh em. Chỉ có đoàn kết anh em thời các con mới được về trời. Cha Trời chỉ anh em da vàng nói năm màu da anh em sau phải nhờ vào các con.
Sau lần dạy bảo của Đức Cha Trời, năm màu da anh em đoàn kết chung sống với nhau, không còn gây sự nữa. Trải qua một thời gian. Có lẽ Cha Trời Địa Mẫu thấy con cái của mình đã biết hòa cùng nhau cũng như hòa mình vào non sông biển Đảo. Nên Đức Cha Trời Đức Địa Mẫu dẫn con về một chỗ. Nơi Đồng Bằng phía Đông Bắc dãy núi Long Hoa.
Đức Cha Trời dạy sự sống phát triển của các con chính là nơi Đất Bằng. Không phải quá cao hay quá thấp. Đức Cha Trời chỉ về phương Nam có dãy núi cao chọc Trời to lớn rộng dài xa thăm thẳm uốn lượn, dáng hình như một con Rồng khổng lồ đang vươn mình bay về vũ trụ rồi nói. Dãy núi cao chọc Trời kia là dãy núi Long Hoa. Nơi Cha Mẹ sanh tạo ra các con.
Hôm nay là ngày Cha Mẹ chia tay với các con trở về hội nhập vào Cội Nguồn bản thể tối cao vũ trụ. Các con ghi nhớ lời Cha dạy:
- TÊN CỦA CHA LÀ : LẠC LONG QUÂN.
- TÊN CỦA MẸ LÀ : ÂU CƠ.
Khi nào các con thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Thời các con sẽ biết tên thật của Cha của Mẹ cũng như uy danh của Cha của Mẹ. Khi các con lâm nạn. Các con hãy tưởng nhớ đến tên của Cha Mẹ. Lạc Long Quân và Âu Cơ thời các con sẽ tai qua nạn khỏi. Các con hãy nhớ lấy. Khi các con trưởng thành, trải qua nhiều kiếp. Các con tự tìm về Cội Nguồn, thời các con mới hiểu rõ Cha Mẹ là ai, từ đâu đến. Tên thật của Cha Mẹ là gì. Tộc Danh Cha Mẹ.
Đó là điều bí mật, các con tự khám phá tìm hiểu vậy. Dặn dò dạy bảo con cái xong. Đức Cha Trời Lạc Long Quân. Cùng Mẹ Âu Cơ. Từ từ bay lên hai tòa sen báu, vẫy tay chào tạm biệt các con. Hai tòa sen báu có lẽ cũng buồn lây, nên hào quang kém đi phần rực rỡ. Hai tòa sen báu từ từ bay lên không trung xa dần xa dần rồi biến mất. Đàng con thơ ngơ ngác nhìn theo cho đến khi Cha Mẹ mất hút vào chốn xa xăm. Để lại sự Mồ Côi Mồ Cút, với bao nỗi khó khăn về cuộc sống. Thái Tử buông tiếng thở dài từ lâu đã hiểu rõ. Cha Trời Lạc Long Quân. Mẹ Âu Cơ chỉ là tên sau khi có con. Còn Tộc danh Cha Trời là Long Hoa Cữu Huyền. Uy Danh Cha Trời là Ấn Quang, Tối Thắng Như Lai. Còn tên Lạc Long Quân, hay Âu Cơ là tên sau khi Cha Mẹ Trời đã sanh con. Và chúng ta ngày nay cũng không khác mấy. Tên Tộc và tên sau khi sanh con. Nếu người có chức có quyền còn có tên uy danh. Như Bí Thư, Chủ Tịch, Tổng Thống vân. và ..
Thái Tử cũng hiểu quá rõ. Đức Cha Trời. Mẹ Trời. Mới thật là Chánh Thân Chánh Mẫu. Cha Mẹ sanh ra Nhân Loại con người Ông Bà Tiên Tổ tối cao nhân loại
(Xem Bộ Kinh Long Hoa Thiên Tạng ) nói rõ hơn.
Còn Cha Mẹ chốn nhân gian. Chỉ là Cha Mẹ kế tục phụ diễn lưu truyền nòi giống con người, đóng vai Phụ Thân Phụ Mẫu mà thôi. Vì vậy quyền quyết định vận mệnh của nhân loại con người ở vai chính. Chánh Thân Chánh Mẫu. Cha Trời Mẹ Trời. Không phải ở vai phụ, phụ Thân phụ Mẫu phụ diễn lưu truyền nòi giống con người chốn nhân gian. Vận mệnh của một Quốc gia cũng thế. Mưu sự ở người. Thành sự ở Trời.
Không có một ai cải Trời mà thành. Và cũng không có một ai làm quan, làm vua, cũng như đại giàu sang mà không có Thiên Ý ban cho. Nên nói mưu sự tại nhơn thành sự tại Thiên. Thuận Thiên giả tồn nghịch Thiên giả vong. Thuận theo ý Trời thời tồn tại, nghịch lại Ý Trời thời lụn bại tiêu vong.
Một đất nước mà thuận theo Thiên Ý Trời. Không những Độc Lập kéo dài, mưa thuận gió hòa, ăn nên làm ra, dân giàu nước mạnh. Còn những người cuồng ngông đi ngược lại Thiên Ý. Không bao lâu biến thành những Chú Hề tuồng đời, để cho đời sau diễu cợt châm biến, chế giễu, phê phán.
Quy thuận Cội Nguồn, cũng giống như bọt Nước Quy thuận về Bản thể Nước. Thời Bọt Nước ấy tức khắc liền được phát huy sự to lớn. Bọt Nước đi ngược lại bản thể của Nước, là tự mình hủy diệt lấy mình. Đó là định luật xưa nay không gì thay đổi. Nghịch lại Thiên Ý không phải là những Chú Hề tuồng đời sao.
*********
Hết phần 4 chương 11 mời xem tiếp phần 5 chương 11 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Chỉ cần nghe một câu một chữ thoáng qua lỗ tai thời cũng đã vượt qua nhiều kiếp nạn. Huống chi đọc qua một phần, một chương. Lại tin theo làm theo thời những người nầy đi đứng mằm ngồi đều được Phật, Thánh, Tiên, Thần, chúa gia hộ phù hộ, Quốc Tổ bảo bọc, Hồn Thiên Dân Tộc phù trì, Làm gì cũng thuận bườm xuôi gió. Con cái hiển đạt công danh. Vậy mới biết không còn cái lợi nào hơn, là Đọc Kinh, Tin Kinh, Làm Theo Kinh.
Có duyên gặp đặng kinh nầy
Coi như thoát khỏi cuộc đời gian truân
Tin Trời, Trời cứu trời ban
Tin Kinh thời được đăng đàng cung mây
Lời kinh vi diệu thậm thâm
Linh Thiêng ứng hóa linh thông diệu kỳ
Chỉ cần một chữ nhớ ghi
Cũng thời qua khỏi họa tai khốn cùng
Niềm tin là cội phúc lành
Tin Kinh, Kinh cứu, tin Trời, Trời ban.
CHƯƠNG 11
PHẦN 5
TẤT CẢ CHỈ LÀ MỘT
Thái Tử hội nhập Cội Nguồn đến nơi tột cùng thật tướng, thật tánh tối cao vũ trụ. Tối Cao Đại Linh Hồn vũ trụ chỉ có một. Còn Tiểu Linh Hồn vũ trụ, thời hằng hà sa số vô tận vô biên không thể tính đếm, hay luận bàn cho hết được, Đại Linh Hồn, Tiểu Linh Hồn, vốn là một. Ví như Nước sanh ra bọt nước. Bọt nước cũng chính là nước.
Cội Nguồn của Bọt Nước Chính là Nước. Cội Nguồn của Tiểu Linh Hồn là Đại Linh Hồn. Tiểu Linh Hồn hội nhập Cội Nguồn. Ví như Bọt Nước tan biến trở về là Nước. Hội nhập vào bản thể của Nước. Bản thể Độc Lập Tự Do Đại Đồng Bình Đẳng. Không có sức mạnh nào hơn sức mạnh Đại Đồng tổng thể Linh giác vũ trụ, phát huy sức mạnh Đại Đồng. Sức mạnh Tổng thể là sự phát huy sức mạnh cao nhất, không còn sức mạnh nào hơn nữa. Sức mạnh khai Thiên lập Địa, sức mạnh đời non lấp biển.
Thái Tử hội nhập Cội Nguồn trở lại ngôi vị Tổ Tiên. Tức là hội nhập tổng thể Linh giác Đại Đồng Bình Đẳng tối cao vũ trụ. Liền thấu đạt hết thảy quá khứ - hiện tại - vị lai của vũ trụ. Mật Tạng vũ trụ hiện rõ.
Tất cả Tiểu Linh Hồn đang sanh sống khắp cùng vũ trụ, cũng chính là Đại Linh Hồn của Tổ Tiên Khai Hóa khai tạo sanh ra. Tiểu Linh Hồn vũ trụ, đại Linh Hồn vũ trụ ở hai dạng khác nhau Nước và Bọt Nước. Chánh giác và bất giác, thức Tánh và Chân Tánh. Tiểu Linh Hồn và Đại Linh Hồn tuy hai mà một, tuy một mà hai. Đại Linh Hồn Tổ Tiên Chánh giác Nước Tiểu Linh Hồn, Cháu con, Thức giác Bọt nước, Bọt Nước cùng Nước không khác nhau. Chỉ khác nhau ở chỗ Mê hay Ngộ. Một Biết mình là ai, một không biết mình từ đâu sanh ra.
Những Tiểu Linh Hồn biết mình từ đâu sanh ra. Biết như thế gọi là Ngộ. Những Tiểu Linh Hồn không hiểu mình từ đâu sanh ra như thế gọi là Mê. Nếu tất cả Tiểu Linh Hồn Đồng hội Ngộ Chân Tâm Chân Tánh, từ bọt Nước, trở về nguyên căn là Nước. Hội nhập Bản thể Cội Nguồn. Đại Đồng Bình Đẳng. Thời tất cả trở thành Chánh Đẳng Chánh Giác. Trở về ngôi vị Tối Cao Khai Hóa Tổ Tiên. Đại Linh Hồn tối cao vũ trụ. Đấng lập lên tất cả, lập lên vũ trụ và hiện thân ra con người. Linh giác Tối Cao vũ trụ là Thiên Thể Tiên Thể Linh Giác Đại Đồng Bình Đẳng. Thống nhất.
*********
Hết phần 5 chương 11 mời xem tiếp phần 1 chương 12 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Long Hoa Mật Tạng Kinh là bộ kinh tối thượng thừa. Phải là người thượng Căn thượng Cốt mới thấu hiểu được kinh văn. Đã là Mật Tạng thời những bí mật vũ trụ đều nằm trong kinh văn. Nói chi hiểu hết Long Hoa Mật Tạng. Chỉ cần hiểu được một phần một chương cũng đã là hi hữu lắm rồi. Không còn sa đọa nơi tam đồ khổ nữa. Địa Ngục, Ngạ Quỉ, Súc Sanh.
Về Trời nào có khó chi
Chỉ cần đọc tụng nhớ ghi một lời
Giảng thông câu chữ suốt thời
Thành Tiên thành Thánh xa vời nữa đâu
Huống chi truyền bá kinh luân
Ra công giảng giải cho người khác nghe
Người nầy muôn vạn kiếp sau
Đứng đầu đại chúng làm vua cõi trời
Mới hay kinh quý tuyệt vời
Có kinh là có những gì ước mong.
CHƯƠNG 12
PHẦN 1
CHỦ NGHĨA ĐẠI ĐỒNG
Nguồn gốc sự sống. Nguồn gốc Linh Hồn. Nguồn gốc con người. Nói chung là nguồn gốc Nhân Loại. Cội Nguồn Nhân Loại Vốn từ Bản Thể Linh Giác Tối Cao Vũ Trụ Nguồn gốc Độc Lập Tự Do, Đại Đồng, Bình Đẳng sanh ra. Bản thể Linh giác tối cao vũ trụ. Tiên Thể Khai hóa Tổ Tiên. Không những Tiên Thể. Đại Đồng Bình Đẳng. Mà còn là Tiên Thể Độc Lập. Tự Do. Tối Cao vũ trụ. Đức tính Bình Đẳng. Độc Lập. Tự do, là Đức tính tự nhiên, sẳn có trong bản thể Linh giác tối cao Tiên Thể vũ trụ.
Như chúng ta đã biết. Bản thể Linh giác tối cao Tiên Thể vũ trụ. Chính là Đại Linh Hồn vũ trụ. Như chúng ta đã hiểu. Tiểu Linh Hồn có ra là từ Đại Linh Hồn phần Thức tạo ra. Ví như Bọt Nước có ra là từ bản thể của Nước. Như vậy Tiểu Linh Hồn đều phát xuất từ một nguồn gốc Đại Linh Hồn.
Đại Đồng Bình Đẳng.
Cũng như Nhân Loại con người phát xuất từ trong Bọc Trứng Mẹ Âu Cơ.
Nhân Loại Đồng Bào. Và đã nói lên nhiều cái chung. Cái chung ở đây là cái chung theo Luật Tự Nhiên. Theo Thiên Mệnh do Trời sắp xếp. Cái Chung ở đây là Chung Cội Chung Nguồn. Chung Tổ Tiên, Chung Cha Trời - Địa Mẫu. Chung vũ trụ, Chung Địa Cầu. Chung truyền thống Nhân Loại Tức là Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng. Chung nước chung non và còn nhiều chung chung khác v.v…
Khác với cái chung do chế độ Phong Kiến Thần Giáo, Phong Kiến Vua Chúa chế độ độc tài độc trị đặc ra trói buộc Thiên Hạ về một nhốm một khối. Nhất là sự trói Thiên Hạ về một nhốm một khối theo sự Độc quyền Độc Tài Độc trị. Theo điều lệ tham vọng thống trị thiên hạ đặc ra cái chung tốm thâu của cải vật chất làm giàu cho một nhốm người. Cột trói con người vào một cái chung bị trị. Mất hết quyền Bình Đẳng, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc. Mà Tổ Tiên đã ban tặng cho mỗi con người. Cái chung của sự trói buộc, là cái chung của điều lệ. Đi ngược lại Thiên mệnh bản thể Linh giác tối cao của vũ trụ. Cũng tức là đi ngược lại Thiên ý của Đức Cha Trời. Nên kết cuộc thường không mấy tốt đẹp.
Chủ Nghĩa Đại Đồng Bình Đẳng là Chủ Nghĩa theo luật tự nhiên, quy luật chung tự nhiên của vũ trụ. Chủ Nghĩa Đại Đồng là Nguồn Cội của các Chủ Nghĩa. Chủ Nghĩa của sức mạnh, không có sức mạnh nào hơn.
Chủ Nghĩa Đại Đồng Bình Đẳng là Chủ Nghĩa đỉnh cao cảu Phật Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Chủ Nghĩa của sự trường tồn và sự vĩnh cửu. Chủ Nghĩa Đại Đồng Bình Đẳng là chủ nghĩa Cội Nguồn, chủ nghĩa tối cao Thiên Đạo Đại Đạo vũ trụ.
Chủ Nghĩa Đại Đồng Bình Đẳng, là chủ nghĩa con đường mùa xuân Thuận Thiên, được Cha Trời bảo bọc dưỡng nuôi, chóng lớn chóng thành. Nên Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng Bình Đẳng, tồn tại rất lâu kéo dài qua 5 tiểu kiếp, gần trăm triệu năm mới mãn. Tiếp theo sau là Chủ Nghĩa Liên Hoa Hải Tạng ra đời.
*********
Hết phần 1 chương 12 mời xem tiếp phần 2 chương 12 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Muốn hiểu cho thấu đáo Long Hoa Mật Tạng Kinh, phải tưởng niệm đến Cha Trời Mẹ Trời. Cha Lạc Long Quân, Mẹ Âu Cơ. Cũng như tưởng niệm đến Quốc Tổ Vua Hùng, thời những gì thậm thâm vi diệu trong kinh mới hiện ra.
Muốn cho thấu hiểu kinh luân
Thành tâm kính bái Âu Cơ Mẹ Trời
Muốn cho hiểu được văn từ
Thành tâm kính bái Cha Trời Long Quân
Muốn cho thông suốt Mật Kinh
Thành tâm lễ lạy anh linh Vua Hùng.
CHƯƠNG 12
PHẦN 2
DI TRUYỀN TÍNH
Bản thể Linh giác tối cao vũ trụ. Là Bản thể Độc Lập. Tự Do. Đại Đồng Bình Đẳng. Thể Tánh nầy trước sau không hề thay đổi. Khi Bản thể Linh giác tối cao vũ trụ. Chân Tánh Sanh ra Thức Tánh vũ trụ. Thời Di Truyền Tánh không thay đổi.
Có thể nói Linh giác Chân Tánh sanh ra Linh Thức Thức Tánh. Linh giác. Linh Thức Thể Tánh y nhau. Cũng như nước cùng bọt nước thể tánh như nhau. Thể tánh nước sao thể tánh bọt nước cũng như vậy.
Cũng như huyết thống Cha sao Con vậy. Hay nói một cách dễ hiểu. Đại Linh Hồn vũ trụ. Thể Tánh Độc Lập. Tự Do. Đại Đồng. Bình Đẳng. sinh ra Tiểu Linh Hồn. Thời Tiểu Linh Hồn cũng có những Đức Tánh trên. Mất tự do. Mất Độc Lập. Mất Công bằng Bình Đẳng Là con người liền thấy khổ. Có cơ hội là đấu tranh giành lại cho bằng được. Những quyền mà Tạo Hóa đã ban cho mỗi con người, những quyền bất khả xâm phạm. Hay nói một cách khác
những đức tánh Độc Lập Tự Do Công Bằng Bình Đẳng từ Đại Linh Hồn vũ trụ, duy truyền sang Tiểu Linh Hồn vũ trụ. Một khi nhân loại mất Độc Lập mất Tự Do mất Công Bằng Bình Đẳng. Thời nổi lên đấu tranh giành lại. Dù phải hi sinh đến thân mạng tính mạng của mình.
Vì vậy con đường đi đến sự thống nhất chung, văn minh hiện Đại. Thời không có con đường nào khác hơn. Đó là con đường
Độc Lập Tự Do Công Bằng Bình Đẳng. Để thực hiện được con đường Độc Lập Tự Do Công Bằng Bình Đẳng, không còn con đường nào khác hơn.
Là con đường Đa Nguyên Nhân Quyền Dân Chủ. Tiến lên cao hơn nữa là con đường Đa Nguyên Thiên Quyền Nhân Chủ, Chủ Nghĩa Đại Đồng. Văn Hóa Cội Nguồn. Chủ Nghĩa Đại Đồng, Đại Đạo vũ trụ. Chủ nghĩa cao nhất không còn chủ nghĩa nào cao hơn nữa.
Tiến đến xã hội văn minh mà thiếu đi Văn Hóa Cội Nguồn, Chủ Nghĩa Đại Đồng Đại Đạo vũ trụ. Thời xã hội ấy chỉ là cái xác xã hội, thiếu đi cái Hồn xã hội. Xã hội khói mây, hợp để rồi tan, tan rồi hợp, cuộc sống đảo lộn mãi. Mà giai cấp khốn khổ nhất cũng chỉ là giai cấp Nông Dân, Công Nhân. Xã hội thật sự văn minh hiện Đại là xã hội thật sự tự do, Công Bằng, Bình Đẳng.
Xã hội pháp quyền tự do, Công Bằng Bình Đẳng. Chỉ đến với Nhân Loại tiến bộ trình độ Dân Trí cao hội nhập Văn Hóa Cội 1 Nguồn. Làm chủ bản thân. Làm chủ Công Lý.
Làm chủ Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp tất cả phục vụ cuộc sống, phục vụ Cội Nguồn. Chung trong nền Hiến Pháp Đại Đồng, Luật Pháp Đại Đồng. Đạo Pháp Đại Đạo vũ trụ.
Như chúng ta đã biết. Bản thể Linh giác Tối Cao Đại Linh Hồn vũ trụ. Thể tính thống nhất, Độc Lập, Tự Do, Đại Đồng Bình Đẳng. Thời Tiểu Linh Hồn cũng có những đức tính y như Đại Linh Hồn. Vì Nước bọt Nước cũng chỉ là một. Vì vậy Văn Hóa Cội Nguồn là kim chỉ nam nói lên cái Quyền thiêng liêng mà ai ai cũng có, không bao giờ mất đi, không bao giờ thay đổi tồn tại song song với Linh Hồn. Đời này sang đời khác, hết kiếp này sang kiếp khác. Chủ Nghĩa Đại Đồng Đa Nguyên Thiên Quyền Nhân Chủ là Chủ Nghĩa bảo vệ cái quyền mà ai ai cũng có từ Đại Linh Hồn vũ trụ duy truyền sang. Những thứ quyền được bảo vệ trong
Hiến Pháp Luật Pháp, Đạo Pháp.
Những quyền cơ bản nếu nói rộng thời 8 muôn 4 nghìn điều. Nói gọn thời 36 quyền chính 72 quyền phụ. Những quyền cơ bản trong đạo luật con người. Quyền con người những quyền bất khả xâm phạm.
(XEM BỘ LONG HOA LUẬT TẠNG SẼ RÕ).
* Thiên Mệnh Quyền có 3.
1: Quyền Đại Đồng Thống Nhất.
2: Quyền Chủ Quyền Độc Lập. Không xâm phạm lẫn nhau.
3: Quyền Tự Do Công Bằng Bình Đẳng. Tôn trọng lẫn nhau.
* Nhân Quyền có 4.
1: Quyền tự do ngôn Luận.
2: Quyền Mưu cầu hạnh phúc.
3: Quyền Con Người.
4: Quyền Bổn phận làm Người.
* Xã Hội Quyền có 3.
1: Quyền Công bố Hiến pháp. Luật pháp. Đạo Pháp
2: Quyền Công Tố, phán xét, phân xử.
3: Quyền thay Trời. Thay mặt Nhân Loại hành sự.
Những quyền trên là những quyền cơ bản trong 36 quyền chính Thiên Luật vũ trụ. Thuận Thiên Luật thời tồn. Còn. Nghịch Thiên Luật thời vong. Mất.
Thái Tử hiểu rõ Nhân Loại hiện nay. Trình Độ Dân trí còn quá thấp rất dễ hiểu lầm lẫn lộn giữa Tà Quyền và Chánh Quyền giữa Phi Nghĩa và Chính Nghĩa. Quyền Chính Nghĩa là thứ quyền có từ Đức Cha Trời. Trao xuống cho Nhân Loại con người. Ví như Nước có quyền gì thời trao xuống cho bọt nước những quyền ấy.
Ví dụ nước có tính gì, thời bọt nước có tính ấy. Nước có tính tự do bình đẳng, thời bọt nước cũng có tính tự do bình đẳng. Cha sao con vậy. Nước sao bọt nước vậy. Di truyền không thay đổi. Bảo vệ những thứ quyền mà Đức Cha Trời Di truyền xuống con cái của Trời, con cái của Trời tức là Nhân Loại con người. Những quyền thiêng liêng từ Cha sang con tồn tại song song với sự sống Linh Hồn con người. Không mất đi và cũng không bao giờ thay đổi.
*********
Hết phần 2 chương 12 mời xem tiếp phần 3 chương 12 Long Hoa Mật Tạng.
CHƯƠNG 12
PHẦN 3
QUYỀN TRONG LUẬT
LUẬT TRONG QUYỀN
Thái Tử hiểu rõ trình độ dân trí hiện nay còn quá thấp. Văn Hóa Cội Nguồn, Chủ Nghĩa Đại Đồng, Thiên Đạo vũ trụ lại quá cao thâm, khó mà truyền bá cho dân chúng. Nhân Loại hiểu. Dạy một đường hành một nẽo hiểu lệch ý nghĩa của Đạo. Hoặc sanh tâm hủy bán, thời tai họa đại nạn không biết đâu mà lường. Nguy hại khốn khổ biết là bao.
Đừng nói chi cho nhiều với tám chữ trong Cội Nguồn: Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do. Với trình độ Dân trí hiện giờ không mấy người hiểu nổi kể cả Vương, Quan, Vua, Chúa, nói gì đến dân chúng. Cội Nguồn Nhân Quyền là gì? Vì sao lại có từ Dân Chủ. Vào thời đó không mấy ai hiểu nổi.
Thái Tử dạy rằng Nhân Quyền. Chính là những Quyền Tạo Hóa ban cho mỗi con người, những Quyền bất khả xâm phạm. Những Quyền bất khả xâm phạm trở thành Nhân Luật xã hội.
Thái Tử nói Quyền tự do đi đôi với luật tự do. Quyền Con Người Nhân Quyền. Cũng như Quyền Tự Do Mưu Cầu Hạnh Phúc không phải tới bây giờ mới có. Mà có từ khi Nhân Loại ra đời. Những Quyền mà Cha Trời đã dạy cho con cái. Thiên Ý nằm trong Thiên Luật vũ trụ. Những ai Thấu hiểu Cội Nguồn thời hiểu rõ Thiên Luật vũ trụ.
Thiên Luật vũ trụ cũng chính là Thiên Ý Cha Trời. Thiên Ý Cha Trời là những định Luật vũ trụ trước sao sau vậy không gì thay đổi dù trải qua hằng hà sa số kiếp. Thiên Ý Cha Trời chính là phát Nguồn từ Bản Thể Cha Trời Luật Tạng Cội Nguồn vũ trụ. Thái Tử là Đấng Cứu Thế. Đấng Toàn Năng Toàn Giác không vì trình độ mê muội lạc hậu thấp kém của dân chúng mà chịu thua về Trời. Nên Thái Tử lập ra phương nhiều phương tiện. Tùy căn bệnh con người, căn bệnh xã hội, căn bệnh thời cuộc mà cắt thuốc chữa trị.
Để phù hợp trình độ, căn bệnh, lạc hậu xã hội, cũng như sự ngu si mê muội con người Thái Tử truyền Luật trước không truyền quyền khi con người hiểu luật tới đâu thời quyền được nân lên tới đó. Ở vào thời kỳ này tình thế chỉ phù hợp Truyền Thiên Ấn. Lập ra Nhà Nước pháp Quyền. Luật là Thầy. Đạo là Cha. Hiến pháp là Nhà chung cho toàn xã hội. Vua cũng Quan. Chỉ là Đấng Tôi Trung Chí Hiếu. Bảo vệ Hiến pháp - Luật pháp - Đạo pháp. Đầu tàu dẫn dắc Thiên hạ Đồng Bào đi theo. Ở vào thời ấy Thiên Ấn chỉ truyền xuống cho hàng Quốc Vương kế vị. Còn hàng Vương, Quan, chỉ nghe những gì truyền lại mà thôi. Không thể nào hiểu rõ sự đúng sai trong lời truyền dạy ấy. Sự truyền khẩu kéo dài hàng trăm năm, cho đến cả nghìn năm dẫn đến tam sao thất bổn. Thiên Ấn Cội Nguồn dần dần biến mất. Thời đại Hùng Vương theo đó cũng chấm dứt luôn. Bách Việt Văn Lang tan rã. Bắc Văn Lang, Trung Văn Lang rơi vào Phương Bắc, chỉ còn lại Nam Văn Lang.
(xem Văn Lang chiến sự 3 chiến sự 4 sẽ nói rõ hơn).
*********
Hết phần 3 chương 12 mời xem tiếp phần 4 chương 12 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Những bí mật trải qua hàng nghìn năm lần lần theo kinh hiện ra, những gì mà dân tộc Việt Nam cần biết. Để rồi đi theo bước Cha Ông. Xây dựng lại một nước Việt Nam giàu về vật chất mạnh về tinh thần. Dân Giàu Nước Mạnh. Xã Hội Công Bằng, Dân Chủ, Văn Minh. Rạng rỡ khắp năm châu.
CHƯƠNG 12
PHẦN 4
ĐỊNH HƯỚNG TƯƠNG LAI
Sau khi Thành Đạo hội nhập vào Cội Nguồn. Những đường hướng được vạch ra thông suốt. Thái Tử liền đằng vân trở về khu vườn cấm. Mở màn cho cuộc Mưa Pháp, giáo hóa độ sanh.
Đây nói về Cúc Phương, từ khi thấy Thái Tử xuất hiện. Đằng vân bay lên không trung biến mất. Cúc Phương vô cùng kinh dị nghĩ Thái Tử trở thành Thần Tiên rồi. Ngày nào Cúc Phương cũng đem đồ ăn thức uống đến cho Thái Tử, trong cảnh mưa to gió lớn. Nhưng ngày nào cũng vậy Thái Tử đều vắng bóng. Sấm chớp ầm ầm liên miên bất tận. Tuy ở rất xa nhưng Cúc Phương tưởng chừng như Trời Đất sắp sụp đổ đến nơi. Cúc Phương nghe nói Nước tràng về ngập xốm ngập Làng. Và hôm nay là ngày thứ 50. Tuy mưa to gió lớn đã dứt. Suốt 49 ngày đêm không thấy ánh sáng Mặt Trời hay trăng sao gì cả. Chỉ nghe thấy sấm chớp ầm ầm mưa to gió lớn làm khiếp đảm dân chúng Đồng Bào khắp các Châu Lục.
Nhìn ánh Bình Minh rực rỡ. Chim chóc vui đùa bay nhảy líu lo. Cây cối như muốn đâm chồi nảy lộc. Bầu Trời trong xanh. Nhìn núi ôm mây, nhìn cây ôm gió. Non sông đất nước hôm nay sao mà đẹp thế ánh bình minh vàng hồng đem hơi ấm về cho trái đất quê hương. Sưởi ấm hàng vạn con tim qua bao ngày âm u lạnh giá.
Cúc Phương với bao ý nghĩ miên man. Tay xách giỏ đồ ăn tiến về Bảo tháp nơi ở của Thái Tử. Bổng Cúc Phương nhìn thấy Thái Tử. Cúc Phương hầu như chết lặng trước sự bất ngờ này. Cúc Phương quá vui mừng quên đi mình là hầu Nữ, chạy tới nắm tay Thái Tử hỏi han như cách đây 8 - 9 năm về trước khi Thái Tử còn nhỏ. Thái Tử luôn luôn coi Cúc Phương như người Thân ruột thịt của mình. Cúc Phương nhìn Thái Tử không cầm được giọt nước mắt hỏi:
Thái Tử vẩn khỏe mạnh chứ.
Thái Tử chỉ cười gục đầu.
Đến lúc này Cúc Phương mới thấy mình quá vô lễ vội thả bàn tay nắm lấy tay Thái Tử ra, quỳ xuống sợ hãi thưa:
Hầu Nữ thật đáng chết, hầu nữ thật đáng chết, xin Thái Tử quở phạt nặng.
Thái Tử nói:
Ta mà phạt Cúc Phương ư. Chưa kể lúc ta còn nhỏ, Cúc Phương cực khổ chăm sóc cho ta biết chừng nào. Huống chi sáu năm ròng rã Cúc Phương lại khổ vì ta. Với công lao ấy. Cúc Phương được hưởng phước báo ba họ đều được giàu sang. Còn riêng Cúc Phương sau khi mản kiếp. Hồn sanh thiên giới hưởng phước. Thân Nữ sẽ chuyển thành Thân Nam làm Vua ở cõi Trời.
Lời thọ ký của Thái Tử vừa dứt. Cúc Phương trí huệ bổng tăng lên vùn vụt liền chứng quả Thánh, thông hiểu Đạo Luật, vào ngôi vị Thánh Hiền. Cúc Phương lạy tạ Thái Tử trở lại hoàng cung đem lời Thái Tử căn dặn nói lại cho Quốc Vương và Vương Phi nghe.
Nói về Quốc Vương Kinh Dương Vương cùng Vương Phi Thần Long Nữ, sáu năm xa cách Thái Tử, thương nhớ con không gì diễn tả cho hết. Nhưng vì Quốc Gia Đại Sự, vì tương lai của Nước Xích Quỹ. Mà Mẹ con, Cha con phải đành xa cách lẩn nhau. Biết rằng từ Hoàng Cung đến khu rừng cấm không xa lắm. Nhưng vì sự tịnh tu của Thái Tử hết sức nghiêm ngặt có sự yêu cầu chặt chẽ, gắt gao, đối với những qui định đã đề ra. Nên tất cả mọi tình cảm đều gạt bỏ ra ngoài. Chỉ cầu mong cho Thái Tử mau tìm ra con đường cứu thế. Văn Hóa Cội Nguồn, Đại Đạo vũ trụ. Không đánh mà giặc cũng phải đầu hàng. Hàng phục Bách Tộc mà không cần động đến gươm đao giáo mác. Đây quả là điều khó tin. Nhưng Kinh Dương Vương nghĩ rằng Thái Tử sẽ làm được.
Theo Kinh Dương Vương nghĩ. Thái Tử đi tìm Văn Hóa Cội Nguồn vũ trụ cứu thế độ nhân. Đây là việc tìm kiếm đầy mơ hồ rất khó khăn có khi hết đời cũng không tìm ra được. Nhưng vì Thái Tử đã quyết nên không thể ngăn cảng. Chỉ cần một chi phối nhỏ lúc vận hành Chân Khí, cũng sẽ đưa Thái Tử đến chổ mất mạng. Đạo quả không thành còn mất luôn người con duy nhất nối nghiệp Đế Vương Cha Ông. Kinh Dương Vương luôn tin tưởng bản lĩnh tài năng Thái Tử, kiên nhẩn chờ đợi. Không bao giờ làm kinh động đến Thái Tử và sự chờ đợi đó cũng đã đến.
Với bộ dạng phấn khởi hất tấp đáng yêu của hầu Nữ Cúc Phương. Cô ấp a ấp úm nói tiếng được tiếng mất, làm cho Vương Phi phải phì cười, hôm nay ngươi làm sao thế Cúc Phương. Vương Phi nói cà rởn hay là ngươi đã gặp Thái Tử rồi. Không ngờ Cúc Phương lại gật đầu. Cái gật đầu của Cúc Phương.
Vương Phi đang ngồi đứng phất dậy hỏi:
Ngươi nói thiệt không?
Đến lúc này Cúc Phương đã lấy lại được sự bình tỉnh:
Thưa Vương Phi hầu Nữ không những gặp được Thái Tử. Mà còn được nghe Thái Tử dạy bảo nhiều điều.
Vương Phi hỏi:
Thái Tử dặn bảo những gì?
Thưa Vương Phi:
Thái Tử dặn bảo hầu Nữ rằng. Hãy nói Vua Cha thông báo rộng rãi trong nước ngoài nước biết là ta đã Thành Đạo. Và ta rất muốn gặp các Quan Đại Thần, Vua Cha cùng Mẫu Hậu.
Nghe được lời nầy Vương Phi Thần Long Nữ, nước mắt cứ tuôn trào lẩm bẩm sự chờ đợi của ta đã đến. Sáu năm rồi, sáu năm xa cách, và lác nữa đây ta sẽ gặp lại con.
Nói về Quốc Vương Kinh Dương cùng các quan Đại Thần. Đang bàn kế sách đánh đuổi Giặc Hồ đang nổi dạy đánh phá biên cương hết sức hung dữ. Tướng của ta là Hầu Dung đã tử nạn. Em Hầu Dung là Hầu Hòa lên thay. Cấp báo về Cung chi viện quân binh tiêu diệt bọn chúng. Nghe đâu Hồ Nhất Quỉ, Hồ Nhị Quỉ, Hồ Tam Quỉ thần thông pháp thuật kinh người. Nghe đến giặc Hồ thời ai ai cũng đều khiếp sợ. Tình thế non sông Tổ quốc mỗi ngày một thêm bất ổn, nhất là tình hình ở biên giới. Kinh Dương Vương triệu tập cuộc hộp bất thường. Cuộc hộp vô cùng quan trọng nên đủ mặt bá quan văn võ. Trong lúc Quốc Vương cùng các quan đang bàn cách đối phó với ngoại xâm, nhiều tình huống phức tạp, về lâu về dài, một con Mãnh Hổ dù mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại bày Chó Sói được. Nhất là đàn Chó Sói nổi tiếng hung dữ.
Nước Xích Quỉ là một đất nước béo bở, không những về Ngư Nghiệp mà cả về Nông Nghiệp. Giàu có về tài nguyên khoán sản Cũng như vàng, bạc, đồng, thau, ngọc ngà châu báu không có một đất nước nào sánh kịp theo kịp. Một đất nước béo bở như thế. Thời ai chẳng muốn là của riêng mình. Vì thế bày cáo sói ở bên kia biên giới lúc nào cũng mài nanh, mài móng vuốt, chờ cơ hội là xông vào xé xác. Có những đàn Cáo Sói vì quá thèm khác miếng mồi béo bở, nên đã đem quân xâm lấn biên cương. Nhưng chúng nào có hiểu một con mãnh hổ khôn, không bao giờ hành sự lỗ mãng, nên Kinh Dương Vương, cùng bá quan văn võ bàn tính thật kĩ trước khi hành sự.
Bổng tiếng chân người dồn dập cùng tiếng nói cười vang động dậy lên. Chuyện gì thế, chuyện gì thế. Nhưng nào có ai trả lời được. Thời bổng nhiên hương thơm ngào ngạc lan tỏa đến cung thành. Không phải hương thơm từ người phụ Nữ. Mà hương thơm của Mùa Xuân muôn hoa đua nở. Mùi hương này Kinh Dương Vương nghe rất quen, à phải rồi mùi hương này từ khu rừng cấm sao chúng nó bay đến đây được. Tiếng à của Kinh Dương Vương và lời xác nhận của Kinh Dương Vương. Làm cho bá quan văn võ càng thêm ngơ ngác. Hương thơm từ khu vườn cấm lan tỏa đến đây vương quan không lấy gì làm tin lắm, nhưng không ai dám cải vì Quốc Vương đã nói thế. Trong khi các Vương Quan còn đang ngơ ngác cho mùi hương lan tỏa bay đến. Cùng lúc ấy với dáng dấp vội vã Vương Phi Nương Nương cùng một số cung phi mỹ nữ xuất hiện, làm cho hội trường sôi động hẳn lên.
Theo luật lệ của Nước Xích Quỷ. Trong lúc bàn cơ mật Quốc gia. Không phận sự miễn vào. Nhất là đàn bà con gái không được đến. Hoặc nơi tôn nghiêm thờ tự các đời kế vị Quốc Vương. Trừ Hoàng Hậu, Vương Phi thời không ai được vào. Đó là Luật Lệ có ra từ thời Tiên Đế Long Lang Sùng Lảm. Nói về Vương Phi Mẫu Hậu Nương Nương được tin con Đắc Đạo chuẩn bị hồi cung thời còn chuyện hệ trọng nào hơn nữa. Bằng làm náo động cả hoàng cung, náo động cuộc hội hộp bí mật Quốc Gia vô cùng hệ trọng. Khi Long Lang Sùng Lảm lên ngôi Quốc Vương. Hoàng Đế. Có một số cơ mật Quốc gia, bị giặc khai thác mua chuộc thông tin từ phụ nữ. Nên Quốc Vương Sùng Lảm ban hành lịnh cấm. Đàn bà con gái không được tham gia hội hộp cơ mật Quốc Gia. Kể cả nơi thờ tự tôn nghiêm thờ tự các đời Tiên Đế Kế vị Quốc Vương. Khi Long Lang Sùng Lảm lên ngôi Quốc Vương Hoàng Đế. Thường có các giống Chim quí như Chim Hồng Lạc bay đến đậu khắp kinh thành. Non Sông Đất Nước yên bình, âu ca thịnh trị, Thái Bình an lạc. Long Lang lên ngôi Quốc Vương lấy niên hiệu là Kinh Dương Vương. Đời thứ nhất. Từ đó về sau cứ mỗi lần giống Chim Hồng Lạc xuất hiện, là dân chúng được mùa trúng lớn và cho người vẽ giống Chim này ở các nơi thờ tự. Đến đời Lộc Lang tức là Kinh Dương Vương đời cuối. Chính là vị Kinh Dương Vương đương thời. Có bổ sung thêm vào điều luật cho phép Vương Phi. Hoàng Hậu. Tham gia vào cơ mật Quốc Sự. Cũng như có quyền hành lễ nơi thờ tự các thời Tiên Đế. Các quan về dự hộp thấy Chim Hồng Lạc bay đậu khắp cung thành, lại thấy Mây ngũ sắc xuất hiện càng lúc càng nhiều. Kinh Dương Vương cùng bá quan văn võ lấy làm mừng rỡ. Điềm lành đã xuất hiện nhất định đánh tan quân giặc xâm lấn biên cương. Đang lúc hội hộp bàn kế sách đánh giặc bổng thấy mùi hương muôn hoa đua nở xuất hiện, hương thơm ngào ngạt. Khi hít vào cảm thấy sức khỏe tăng lên, mọi sự mỏi mệt đều biến mất. Thật là kì diệu hàng nghìn năm chưa thấy một lần. Vua Quan ở thời Kinh Dương Vương cũng như các thời Tiên Đế. Bao giờ cũng đặc niềm tin vào Trời Đất. Ở Điện thờ Thần Mặt Trời cũng như thờ Trời, lúc nào cũng Hoa Quả trầm hương nghi ngút.
Nói về Kinh Dương Vương. Thấy Vương Phi cùng cung phi Hầu Nữ xuất hiện rầm rộ. Thời liên tưởng nghĩ ngay đến Thái Tử. Không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Vương Phi đến bên Kinh Dương Vương nói nhỏ một hồi. Chỉ thấy Kinh Dương Vương sắc mặt tươi hẳn lên vì mừng rỡ. Hỏi lại với vẻ mặt mừng vui sung sướng.
Kinh Dương Vương nói có thiệt không?
Vương Phi quay sang Cúc Phương ngươi nói. Ngươi nói lại cho Quốc Vương rõ lời dặn bảo của Thái Tử đi. Cúc Phương vâng dạ quì xuống tâu Muôn tâu Quốc Vương Thái Tử dặn Hầu Nữ rằng thế là Cúc Phương kể rõ đầu đuôi sự việc tai nghe mắt thấy cùng lời dặn bảo của Thái Tử cho các quan văn võ tướng cùng Đức Vua Kinh Dương nghe. Kinh Dương nghe tới đâu thời nước mắt rơi tới đó, các quan văn tướng võ cũng vậy. Tức thời từ cuộc hộp chống ngoại xâm, chuyển sang cuộc hộp làm theo lời dặn của Thái Tử. Chuyện giặc ngoại xâm gát lại một bên, vì ai cũng hiểu Thái Tử là con Trời đầu thai xuống thế. Thái Tử đã tìm ra phương pháp dẹp loạn ngoại xâm và Thái Tử đã thành công, thời còn chuyện gì vui sướng hơn nữa. Nhất là vị Quốc Sư đa tài lúc nào cũng ca ngợi Thái Tử. Vị Quốc Sư Thục Lục đa tài nổi tiếng khắp thiên hạ. Có một số nước muốn xâm lược nhưng kiên dè vị Quốc Sư lớn tuổi già nua nầy và ngoại ban chỉ còn chờ thêm vài năm nữa Thục Lục già nua sức yếu là họ tấn công sang bằng nước Xích Quỷ. Thục Lục mừng rở khi nghe Thái Tử đã tìm ra con đường chống giặc hàng phục các thế lực Thù địch mà không cần động đến gươm đao giáo mác.
Quốc Sư Thục Lục chấp tay cung Kính tâu với Quốc Vương rằng:
Chúc mừng Hồng phúc Quốc Vương bệ hạ. Lớn hơn Đại Ngàn biển cả. Thời ngoại xâm không đánh cũng tự rút lui. Thái Tử là bật con Trời sanh xuống chốn nhân gian. Không có những gì mà Thái Tử làm không được. Có lẽ Thái Tử sắp chuyển Thiên Hạ bước sang giai đoạn mới. Giai đoạn văn minh hơn nữa.
Kinh Dương Vương nói với các quan lớp sau phải hơn lớp trước đó mới là cái phúc của nước nhà. Có lẽ chúng ta cũng cần đổi mới tiến lên mở đường cho thời đại mới. Như cây xanh Đại Thụ vươn mình lớn mãi đơm hoa kết trái. Kinh Dương Vương nở nụ cười nói với các quan. Cuộc hộp chống ngoại xâm chuyển thành cuộc hộp làm theo lời dặn của Thái Tử. Thế là thông tin nhanh chóng được lan truyền đến khắp hang cùng ngỏ hẻm truyền rằng. Thái Tử là Đấng Con Trời Đầu Thai xuống Thế. Thái Tử là Đấng Cứu Thế thay Trời hành Đạo. Thần Thông Quảng Đại vô biên. Nếu không tin thời hãy đến Kinh Thành sẽ rõ. Lời truyền tụng ấy dần dần nhanh chóng lan qua các Nước lân cận. Lan khắp 62 giáo phái. Các giáo phái chân chính thời vui mừng, các giáo phái ác Đạo thời khiếp đảm. Họ thi nhau lặng lội đường xa kéo về Nam Kinh Xích Quỷ càng ngày càng đông.
Hết phần 4 chương 12 mời xem tiếp phần 5 chương 12 Long Hoa Mật Tạng.
CHƯƠNG 12
PHẦN 5
NHƠN ĐẠO THÀNH
THIÊN ĐẠO CỦNG LÀ ĐÂY
Các quan có ý muốn theo Quốc Vương, Vương Phi. Đến khu rừng cấm ra mắt Thái Tử. Nhưng vì Kinh Dương Vương chưa có lời cho phép. Các quan văn võ lấy làm buồn lắm. Kinh Dương Vương là người tinh ý thấy bá quan văn võ lòng buồn rười rượi. Quốc Vương nói các quan ai muốn đi thăm Thái Tử thời đi với Trẩm. Các quan văn, võ nghe lời cho phép ấy thời còn gì vui sướng hơn. Lòng tò mò muốn biết 6 năm tịnh tu Thái Tử tìm ra được những gì. Vị Quốc Vương tương lai của họ.
Nói về Thái Tử Hùng Lan sau khi dặn dò Cúc Phương. Thái Tử đi dạo khu vườn cấm chửng bị cho cuộc hộp khai hội Long Vân chốn nhân gian. Truyền chỉ lời dạy của Đức Cha Trời. Thái Tử dạo xong một vòng rồi trở về Bảo Tháp. Ngồi xếp bằng nhập định dùng thiên nhãn soi xét nơi hoàng cung. Thấy cảnh Cha Mẹ thương con như vậy hết sức cảm động buôn tiếng thở dài. Tình Phụ Tử thiêng liêng, không có lời nào diễn tả cho hết được. Lòng Cha Mẹ thương con như biển cả núi non.
Ta tuy là Đấng Chí Tôn Thiên Đế anh cả của Phật Thánh Tiên Thần Chúa. Lại là con cả của Đức Cha Trời. Long Hoa Cửu Huyền. Lạc Long Quân và Địa Mẫu Âu Cơ. Hai Đấng tối cao vũ trụ Tổ Tiên hiện ra. Nhưng hiện nay ở chốn nhân gian ta là Thái Tử. Con của Quốc Vương Kinh Dương Vương và Vương Phi Thần Long Nữ. Nên ta phải giữ tròn cái Đạo Cha con. Nhơn Luân Hiếu Nghĩa. Để cho Thiên Hạ lấy đó làm gương noi theo gìn giữ Đạo Hiếu. Cha Mẹ phụ Thân, phụ Mẫu là Ngôi trời thứ 2. Bất hiếu với phụ Thân phụ Mẫu. Đồng với nghĩa là bất hiếu với Trời. Một trọng tội khó mà dung tha. Và ta cũng thế phạm tội Bất hiếu thời cũng bị sa đọa như thường. Đạo hiếu là truyền thống tốt đẹp nhất của nhân loại con người. Dù ở Địa Ngục, Âm Phủ, Trần Gian, Thiên Đàng. Đạo Hiếu vẩn đứng hàng đầu như nhau. Muốn Thành Thiên Đạo. Thời Nhơn Đạo vẩn là cái gốc. Mất cái gốc Nhơn Đạo thời Thiên Đạo, Tiên Đạo, Thánh Đạo, Phật Đạo. Không có cơ sở để thành vì vậy Nhơn Đạo thành rồi thời Thiên Đạo, Tiên Đạo, Thánh Đạo, Phật Đạo cũng chính là đây.
Tiếng ngựa, xe, rầm rầm rộ rộ mỗi lúc một gần. Thái Tử hiểu rõ Cha Mẹ cùng bá quan văn võ sắp đến. Đoàn xe, ngựa, gồm mấy trăm người dần dần xuất hiện. Để tỏ lòng hiếu thảo Thái Tử đã quì sẳn tận cổng ngõ đón mừng Cha Mẹ. Kinh Dương Vương cùng các Quan từ xa xa thấy vần hào quang kỳ lạ tỏa sáng từ cổng ngõ nơi bảo tháp. Vừa đến nơi các quan thấy Thái Tử. Đang quì trước ngõ. Đón mừng Cha Mẹ. Nhìn thấy cảnh Thái Tử hiếu thuận như vậy, bá quan văn võ ai nấy cũng cảm động rơi nước mắt. Đức Vua và Vương Phi nhìn cảnh người con yêu quí của mình hiếu thuận như vậy, thời cầm lòng không được nước mắt tuôn trào hối hả bước đến nắm lấy tay Thái Tử nói khổ cho con quá. Đở Thái Tử đứng dậy Kinh Dương Vương cùng Thần Long Nữ mừng khôn xiết nhìn Thái oai vệ như Thiên Tiên giáng Thế. Thấy Cha Mẹ thương yêu mình như vậy Thái Tử cầm lòng chẳng đặng nên bùi ngùi rơi lệ. Có lẽ vì hào quang, vì dáng vẻ uy nghi, vì sự hiếu thuận. Cũng như sự Lễ độ, khiêm cung của Thái Tử. Đã làm cho các quan sửng sốt. Các Quan giờ đây mới biết có phúc vì gặp phải một Đấng anh Linh phi thường, có một không hai trên đời. Ai nấy cũng thi nhau thành kính, sùng kính. Đồng loạt xuống xe, xuống ngựa quì gối khôm mình hành lễ. Chúng Thần Tham Kiến Thái Tử. Rồi quì mãi không đứng dậy Kinh Dương Vương thấy thế nói với các Quan. Các khanh miễn lễ đứng dậy đi. Các Quan đồng thanh nói. Chúng Thần đứng dậy không được. Dù biết rằng đã cố hết sức mình. Trong số các quan một nữa là quan võ, dở nổi nghìn cân. Thế mà bất lực trước một sức mạnh siêu nhiên vô hình. Kinh Dương Vương lấy làm lạ, khi thấy các quan có người mặt nhăn mày nhéo, có người sợ hãi kinh hoàng. Đức Vua Kinh Dương Vương như chợt hiểu ra, Thái Tử đã biểu diễn thần công ra mắt các Quan, ra mắt Cha Mẹ, minh chứng cho sự thành công Đắc Đạo của mình. Kinh Dương Vương nói với Thái Tử con để cho các Quan đứng dậy đi. Tức thời Thái Tử chuyển sang Thần Lực nâng đở các Quan dậy. Các Quan có muốn quì cũng không thể nào quì được. Có một số Quan không tin điều này xảy ra trước mắt, nên cố gắng ráng sức trì níu quì mãi. Nhưng không thể nào làm được. Bị một lực vô hình nâng đở đứng lên. Quốc Sư là một trong số người trì níu ấy để thử tài Thái Tử cố sức không đứng dậy.
Thái Tử hỏi:
Quốc Sư, Quốc Sư thấy thế nào.
Nghe Thái Tử hỏi Quốc Sư giật mình. Quốc Sư đến trước mặt hành lễ thưa:
Chúc mừng Thái Tử, Thái Tử quả thật đã tìm ra con đường cứu thế rồi. Mừng thay cho Nước Xích Quỷ ta.
Các quan cũng đều đồng thanh nói như thế. Các Quan vừa chúc tụng xong, thời lạ thay Hào quang phát ra từ Thái Tử biến đâu mất. Vương Phi Thần Long Nữ từ đầu đến giờ cứ nhìn mãi hào quang ngũ sắc năm màu của Thái Tử đẹp làm sao bổng dưng hào quang biến mất.
Vương Phi lấy làm tiếc hỏi Thái tử:
Hào quang bao bọc xung quanh con trông thật đẹp mắt lắm, sao bổng dưng biến đi đâu mất.
Kinh Dương Vương cùng các quan cũng nghĩ như thế.
Thái Tử nói:
Thưa Phụ Hoàng cùng Mẫu Hậu hào quang ấy không phải chỉ mình con có đâu, ở cõi thiên đàng chư Thiên đều có hào quang đẹp mắt như vậy. Nhất là những vị đã siêu sanh về Trời xác thể Kim Thân. Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Kim thân phóng ra hào quang rực rỡ theo ý muốn của tâm lực chính mình. Chư Thiên vốn cũng là người phàm, hành thiện sanh về Thiên giới sống trong giàu sang, tự do an lạc.
Thái Tử vừa nói xong. Thời toàn thân Thái Tử phát ra muôn Đạo hào quang rực rỡ gấp trăm nghìn lần hào quang lúc nảy trông đẹp mắt vô cùng. Bá quan văn võ cung phi mỹ Nữ, Kinh Dương Vương cùng Vương Phi. Tất cả đều say sưa để nhìn. Bổng hào quang xuyên suốt không gian vũ trụ rồi từ từ trong suốt. Từ Địa Ngục, Trần Gian, Thiên Đàng, ba cõi thông suốt liên quan với nhau. Những người có mặt trong lúc nầy, nương theo hào quang trong suốt của Thái Tử. Thấy rõ sự sống nơi cõi Âm Phủ, những gì khốn khổ nơi địa ngục cũng đã hiện ra.
Những kẻ trung với Ma thời thành Ma. Những kẻ trung với Quỉ thời thành Quỉ. Những kẻ trung thành đi theo kẻ ác, kết quả là cả bè phái thi nhau xuống Địa Ngục chịu những cực hình khủng khiếp. Như bị lửa đốt, giao đâm, Kiếm chém, tên bắn. Nấu dầu xẽ thịt, đau đớn, đói khác khủng khiếp.
Những kẻ thật sự trung với Nước hiếu với Dân, bảo vệ Đạo Pháp Chính Nghĩa, cứu dân thoát cảnh đói nghèo, thoát đời bịnh tật, dạy người làm lành. Trung theo lẽ thiện. Trung theo lời dạy của Đức Cha Trời, lên ngôi vị Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Làm chủ vũ trụ giang sang mà Tổ Tiên, Cha Trời tạo lập ra. Sống trong Châu Báu ngọc ngà, lầu đài cung Điện nguy nga tráng lệ hơn cõi trần gian muôn vạn lần, tưởng ăn có ăn, tưởng mặc có mặc, tất cả đều theo ý tưởng biến hiện ra.
Thiện - Ác đều theo luật nhân quả, gieo giống gì trổ ra giống ấy. Gieo ác xuống Địa Ngục, âm phủ. Gieo Thiện lên thiên đàng Cực Lạc. Cũng một lòng trung mà kẻ lên Tiên, lên Phật, lên Thánh. Kẻ xuống Địa Ngục thành Quỉ, thành Yêu, thành Tinh, thành Ma. Vì lòng trung đặc không đúng chỗ. Anh Hùng Lạc Đạo đem lòng Trung phục vụ cho cái ác. Tôn thờ phi nghĩa ác đạo.
Kinh Dương Vương. Cùng Bá Quan văn võ buôn tiếng thở dài. Đúng là anh hùng lạc Đạo hết mong về Trời. Ai sanh ra cũng có lòng Trung Hiếu dù ít hay nhiều. Nhưng lòng Trung Hiếu sai đường lạc Đạo, thời uổng lắm thay. Bá quan văn võ. Chứng kiến cảnh kỳ diệu nầy hết sức vui mừng.
Các Quan chấp tay hướng về Thái Tử nói:
Nay chúng Thần như con ếch rời khỏi đấy giếng. Thấy được Trời cao Đất rộng là gì. Như người mù vừa được sáng mắt. Chúng Thần Nguyện đem lòng Trung Hiếu đời đời theo phò Văn Hóa Cội Nguồn Đạo Pháp Chính Nghĩa.
Thái Tử nghe Bá Quan văn võ đã phát nguyện. Liền thu hào quang trí huệ chiếu xuống đỉnh đầu những người có mặt thọ ký quả vị. Tức thời tùy theo lòng trung hiếu lớn hay nhỏ thành tựu vô lượng trí huệ công đức. Chứng Thánh quả. Tiên quả, Phật quả. Riêng Quốc Vương Kinh Dương Vương cùng Vương Phi Thần Long Nữ. Khai mở chân tánh. Hiển Thánh tại chỗ hào quang trí huệ tỏa ra. Các quan thấy vậy đồng quì lạy chúc tụng rằng:
Chúng Thần nguyện đời đời kiếp kiếp theo phò Thánh Thượng cùng Thánh Mẫu.
*********
Hết phần 5 chương 12 mời xem tiếp phần 1 chương 13 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Là Bộ kinh tối thượng thừa theo thời xưa thời chỉ truyền xuống người kế vị. Nhưng thời nay đã khác Long Hoa Mật Tạng Kinh không của riêng ai mà là của chung toàn nhân loại. Những ai có duyên thời làm chủ Long Hoa Mật Tạng. Những người trì kinh Mật Tạng, giảng giải kinh Mật Tạng là những Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa đầu thai xuống trần cứu khổ nhân loại, lập công trong Văn Hóa Cội nguồn, lên ngôi Phật Tổ, Thánh Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ, Chúa Tổ.
(xem Kinh Nhân Luân Hiếu Nghĩa sẽ nói rõ hơn). Những ai gặp được những người nầy thành tâm lễ bái cúng dường ca ngợi công đức. Thời muôn vạn kiếp sau giàu sang phú quý thuộc hàng bậc nhất. Cũng như gia đạo bình yên, họa lớn biến thành họa nhỏ tai qua nạn khỏi.
Chí Tôn đã xuống cõi trần
Lo gì chẳng đặng dự phần công lao
Lập công ra sức cứu dân
Hồn Linh chuyển hóa siêu sanh thiên đàng
Long Hoa Mật Tạng giữ gìn
Sớm hôm tu học đăng trình cao bay
Việt Nam con cháu Rồng Tiên
Theo chân Quốc Tổ làm nên nghiệp trời
Văn minh tột đỉnh cao vời
Việt Nam đất Việt sáng ngời muôn năm.
CHƯƠNG 13
PHẦN 1
LONG THẦN HỘ PHÁP
Từ đầu đến cuối Bá Quan văn võ đã chứng kiến một sự việc hãn hữu hiếm thấy trong đời chưa nghe ai kể chưa nghe ai nói hàng nghìn nghìn năm chưa thấy bao giờ. Các Quan văn võ lại chứng kiến Quốc Vương, Vương Phi hiển Thánh, hào quang phát ra từ Đỉnh Đầu. Đồng quì xuống chúc tụng ca ngợi Quốc Vương, Vương Phi:
Thánh Hoàng vạn tuế. Thánh Mẫu vạn tuế.
Quốc Vương Kinh Dương Vương phất tay nói:
Các khanh hãy đứng dậy bình thân miễn lễ.
Các Quan văn võ vừa đứng dậy. Thời không rõ tự bao giờ. Một tốp người đã đứng đó sát một bên các Quan văn võ. Người nào người nấy, tướng Mạo quái dị khác thường, làm cho các quan văn võ giật cả mình.
Số người quái dị nầy đồng chấp tay hướng về Quốc Vương và Vương Phi hành lễ. Rồi quay sang Thái Tử quì lạy nói:
Chúng Thần là Thiên Thần Hộ Pháp, xin ra mắt Chí Tôn Điện Hạ Thái Tử.
Thái Tử nói:
Miễn lễ.
Quốc Vương Kinh Dương Vương hỏi:
Các Thần từ đâu tới.
Các Thiên Thần đáp:
Chúng Thần là Thiên Thần Hộ Pháp, ở khắp vũ trụ xuống trần từ lúc Chí Tôn đầu thai xuống thế. Chúng Thần luôn luôn ở bên mình Thánh Hoàng bệ hạ, luôn luôn ở bên mình Thánh Mẫu Nương Nương. Lúc nào cũng phò trì Chí Tôn Điện Hạ Thái Tử. Nhưng chúng Thần ẩn thân không lộ diện, vì sợ lộ huyền cơ. Chúng Thần là Thiên Thần Hộ Pháp. Bảo hộ người Chân Chính, Chân Tu. Vì Chí Tôn cho phép, nên chúng Thần mới hiện thân ra. Chúc phúc Thánh Hoàng Bệ Hạ, Thánh Mẫu Nương Nương. Công lao hộ pháp của chúng Thần nay đã viên mãn quả Thánh đã thành.
Nói xong các Thiên Thần Thiên Long hộ pháp liền hiện tướng phước báo. Thân tướng cao lớn uy nghi xinh đẹp lạ thường, hào quang sáng chóa, rực rỡ cả một khung trời. Thiên Thần chấp tay đảnh lễ Đức Chí Tôn rồi biến mất.
Các quan triều đình chứng kiến cảnh hi hửu nầy liền phát tâm bảo hộ chánh pháp, tức thời ai nấy trí huệ tăng lên gấp chục lần minh mẫn khác thường.
Đến lúc này Quốc Sư mới lên tiếng:
Xin mời Thánh Hoàng Bệ Hạ, Thánh Mẫu Nương Nương, Chí Tôn Thái Tử Điện Hạ hồi cung.
Thế là đoàn người hồi cung lên đường với bao niềm hân hoan vô bờ bến. Không thể nào diễn tả cho hết được.
*********
Hết phần 1 chương 13 mời xem tiếp phần 2 chương 13 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Kinh Văn Long Hoa Mật Tạng là Kinh Văn rất linh thiên, chỉ cần hủy bán một câu một chữ thời không tránh khỏi tại họa giáng xuống. Quốc Tổ Hùng Vương là chủ anh linh Hồn Thiêng Dân Tộc hơn năm nghìn năm Văn Hiến. Hồn Thiêng Dân Tộc đông vô số vô biên không thể tính đếm cho hết được. Từ khi lập nước Văn Lang đến bây giờ trải qua năm nghìn năm,
Nhà nước Văn Lang vẫn tồn tại trong thế giời Vô Hình. Những Vương, Quan anh linh chưa về Trời vẫn thống lãnh cai quản Hồn Thiêng dân tộc tới bây giờ. Hữu hình trần gian bao thời đại thay đổi, hết triều đại nầy đến triều đại khác, hết chế độ nầy đến chế độc khác nhưng nhà nước Văn Lang ở cõi Vô Hình không gì thay đổi. Chế độ Cọng Sản, Quốc Gia chỉ ở cõi đời mà thôi. Khi chết đi linh hồn Cọng Sản, Quốc Gia nhập vào Hồn Thiêng Dân Tộc, dưới sự cai quản điều hành Nhà Nước Vô Hình Văn Lang. Nhà Nước Vô Hình Văn Lang đang điều khiển Hồn Thiêng Dân Tộc hằng hà sa số bảo hộ Kinh Luân. Những người hủy bán kinh luân sẽ bị Hồn Thiêng Dân Tộc sát hại. Dù cho đó là ai Bí Thư, Chủ Tịch, Tổng Thống cũng bị tai họa như thường. Con Cháu Tiên Rồng Việt Nam hãy nhớ kĩ những lời nói trên.
CHƯƠNG 13
PHẦN 2
UY DANH XUẤT HIỆN QUÂN GIẶC TỰ LÙI
Tin con Trời xuống thế chuyển đại pháp luân được truyền đi khắp Bộ khắp Châu, Quận, Huyện. Tận hang cùng ngõ hẻm, rồi lan truyền qua các nước lân cận. Đối với quân xâm lược đây là tin sét đánh làm cho quân giặc choáng váng, đảo lộn tình thế. Những thông tin đã uy hiếp tinh thần của chúng. Nào là con Trời xuống thế, nào là Quốc Vương, Vương Phi hiển Thánh. Nào là Thái Tử chứng quả Chánh giác, Thần Công cái thế có một không hai trên đời.
Ba anh em Hồ Nhất Quỉ, Hồ Nhị Quỉ, Hồ Tam Quỉ. Liền cỡi mây cỡi gió đến Nam Kinh Xích Quỷ xem thật hư ra sao. Chúng nghe dân chúng khắp kinh thành truyền tụng không ngớt, chúng càng nghe càng sợ hãi. Chúng nhìn về phía hoàng Cung, thấy ba đạo hào quang phóng lên không trung làm chúng càng thêm khiếp vía. Tai nghe mắt thấy chúng càng thêm khiếp sợ. Mộng tưởng xâm lược coi như tắc ngúm bụi tàn.
Thơ rằng:
Tiếng sấm uy Linh, rền sông núi
Ngoại xâm khiếp vía, thất hồn Kinh
Tam Quỉ lui binh, bò lết trốn
Chẳng cần Đại Chiến, tổn hao binh
Một Đạo hào quang, trùm nhân thế
Thiên La Địa Võng diệt yêu Tinh
Vũ trụ hư không, muôn ức cõi
Cội Nguồn vận chuyển chấn rung rinh.
Còn những Vương Quốc hùng mạnh. Như Đế Minh, Đế Nghi, Đế Lai. Là những Vương Quốc hùng mạnh có dã tâm lớn. Lâu nay cứ dòm ngó nước Xích Quỉ. Vì nước Xích Quỉ nổi tiếng giàu có đất đai phì nhiêu, ruộng nhiều lúa tốt. Ngọc Ngà, Châu Báu, Vàng Bạc đầy kho, miếng thịt nước non béo bở như thế, không mơ không mộng sao được. Nghe con Trời xuống thế không khỏi hoang mang nhưng vẩn chưa tin là vì chưa tận mắt thấy.
Có một số nước như nước Đột, nước Cù, nước Ngu. Đem quân xâm lấn biên cương ở các thời Tiên Đế Kinh Dương Vương. Nhưng lần nào cũng thất bại. Các thời Kinh Dương Vương, vị vương nào cũng anh minh Thần dũng. Quân sự, chính trị, kinh tế lúc nào cũng ở đỉnh cao, Nhân tài không thiếu. Do đó nước Đột, nước Cù, nước Ngu đem quân xâm lấn biên cương liền bị tiêu diệt mất gốc. Nước Xích Quỷ càng thêm mở rộng. Ngoại ban khiếp vía, nhờ thế nước Xích Quỷ Độc Lập mãi kéo dài hơn hai nghìn năm. Kinh Dương Vương thời cuối là vị Vương hiền, chuyên tâm tu niệm Thần Thông Pháp Thuật Cao Cường. Các thế lực ngoại xâm khó mà nuốt cho trôi. Nay lại nghe cũng như chứng kiến con Trời xuống thế ba anh em Hồ Quỉ không đánh mà lui khiếp sợ đến nổi kéo quân bỏ chạy sợ bị tiêu diệt tận gốc không còn chổ dung thân.
Ba anh em con nhà Húc Đế. Chỉ có Đế Lai là mạnh hơn cả còn Đế Nghi, Đế Minh thời yếu hơn. Đế Lai thu hút nhân tài khắp chốn. Lại thêm Đế Nương sanh ra một kỳ Nữ. Tài ba xuất chúng có một không hai trên đời. Nhân hạnh Đức hạnh hơn người nỗi tiếng là thông minh bật nhất Thiên Hạ. Còn sắc đẹp thời đến nổi hoa nhường Nguyệt thẹn. Ai nhìn thấy cũng ngây ngất thần hồn. Lại thêm pháp thuật thần thông quảng Đại. Đi mây về gió vô cùng lợi hại. Người con gái tài sắc vẹn toàn ấy tên là Phụng Cơ. Nghe đâu Phụng Cơ chính là Vương Mẫu đầu thai xuống trần cứu thế. Phụng Cơ Đức - Hạnh - Tài - Sắc không ai bì kịp, nên không biết bao nhiêu bật anh tài mơ ước làm chủ đóa hoa Thiên Hương nầy anh hùng, hào kiệt, kỳ nhân Dị Sĩ tài ba xuất chúng khắp mọi nơi lần lượt đến ra mắt Đế Lai hầu mong làm được con rễ. Vì vậy mà thế lực Đế Lai mỗi ngày mỗi mạnh. Kinh Dương Vương khi chưa hiển Thánh lấy làm lo sợ việc này.
Nhưng hôm nay thời khác. Kinh Dương Vương cùng Vương phi Hiển Thánh. Có thể biết trước mọi việc xảy ra. Lại thêm bá Quan văn võ ngộ Đạo trí huệ tài năng hơn người. Chỉ cần bấy nhiêu thôi cũng đủ làm khiếp đảm quân thù xâm lược. Huống chi còn có Thái Tử trí huệ Thần Thông quản đại vô biên. Chí Tôn xuất hiện quân giặc tự lùi. Hàng phục Thiên Hạ nhân loại, không cần động đến gươm đạo giáo mác. Đẩy lùi Ma, Quỉ, không cần động đến quân binh. Hàng phục các giáo phái Thần Giáo không cần động đến tay chân. Cội Nguồn Thiên Đạo Vũ Trụ xuất hiện. Là Bất chiến tự nhiên thành. Vì thế Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng là Chủ Nghĩa đỉnh cao trí tuệ đêm lại sự yên bình cho toàn nhân loại con người, dân giàu nước mạnh xã hội công bằng văn minh.
*********
Hết phần 2 chương 13 mời xem tiếp phần 3 chương 13 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Long Hoa Mật Tạng kinh là Quốc Bảo Chân Kinh. Kinh tạng tối cao Truyền Thống Anh linh dân tộc. Long Hoa Mật Tạng xuất hiện. Là cả năm nghìn năm Hồn Thiêng Dân Tộc ứng theo phò trì. Khí thiên sông núi bảo bọc. Nên nói Long Hoa Mật Tạng là Bộ Kinh tối đại linh thiêng. Chỉ cần một lời ca ngợi cũng đã tai qua nạn khỏi. Huống chi là đọc tụng, biên, chép, truyền bá cho người. Phước đức người nầy không biết đâu mà lường. Trên đầu có Cha Mẹ Trời phù hộ, đi đứng nằm ngồi đều có Hồn Thiêng Dân Tộc bảo bọc che chở.
Long Hoa Mật Tạng đại tối linh
Thành tâm đọc tụng, chép ấn in
Lập công truyền bá trong nhân thế
Hiển Thánh tại trần, nhớ đừng quên.
CHƯƠNG 13
PHẦN 3
LONG VÂN ĐẠI HỘI
Nói về Kinh Dương Vương, cùng Vương Phi Nương Nương Thần Long Nữ Hiển Thánh vào ngôi Tam Hoàng vũ trụ.
1: Thiên Hoàng
2: Địa Hoàng
3: Nhơn Hoàng
Kinh Dương Vương từ ngôi phàm lên ngôi Thánh, từ ngôi vương lên ngôi Hoàng. Thánh Hoàng cũng là ngôi vị Thiên Tôn cai quản Thánh Chúng ở Thiên giới. Vương Phi Thần Long Nữ. Từ ngôi Thần lên ngôi Thánh. Từ Mẫu Hậu lên ngôi Mẫu Hoàng. Mẫu Hoàng cũng là ngôi vị Thiên Tôn cai quản Thánh Chúng ở Thiên Giới.
Theo Thiên Luật vũ trụ. Ngũ Đế an vị như sau.
Thanh Đế phương Đông.
Bạch Đế phương Tây.
Hắc Đế phương Bắc.
Xích Đế phương Nam.
Còn Hoàng Đế Thiêng Hoàng thời ở trung ương Hạ Thiên vũ trụ.
Kinh Dương Vương sau khi Hiển Thánh hồi phục tiền kiếp ngôi vị Ngọc Hoàng Thiên Hoàng của mình. Tức là ngôi vị Ngọc Hoàng Thượng Đế Thiên Tôn Đầu Thai. Theo huyền cơ hành sự. Còn Thần Long Nữ cũng chính là Đức Mẫu Hoàng Thiên Mẫu đầu thai. Hiển Thánh hồi phục ngôi vị cũ. Nên Kinh Dương Vương và Vương Phi Nương Nương, có đủ Quyền năng gọi Thần Triệu Thánh đến dạy bảo sai bảo. Nơi vũ trụ có vô lượng ngôi vị Thiên Tôn. Thế Tôn. Tức là các vua Trời. Các Thánh Tổ, Phật Tổ. Thánh Chúa, Thần Tổ. Đông vô lượng vô biên.
Còn ngôi vị Chí Tôn thời hiếm thấy xuất hiện. Có thể nói ngôi vị Chí Tôn là ngôi vị Độc Nhất vô nhị. Thừa hành theo Di Chí Tổ Tiên. Cha Trời Địa Mẫu. Ban hành Hiến Pháp Cội Nguồn. Luật Pháp Cội Nguồn. Công Pháp Bình Đẳng Đạo Luật vũ trụ. Mở hội Long Vân. Mở hội Long Hoa. Mở hội Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng vũ trụ.
Nói về các Bộ, các Châu, các Quận, các Huyện. Các Bộ Tộc lân cận, các nước lân ban. Không phân biệt giáo phái. Nay Quốc Vương Kinh Dương Vương thông báo rộng rãi mời tham dự Đại Hội Long Vân. Tin tốt đẹp nầy đã làm nô nức đến các anh hùng hào kiệt, giáo sĩ Đạo sĩ, các bộ Lạc xa gần hùng mạnh. Từ đồng bằng cho đến tận núi cao. Khắp sông hồ cho đến tận biển Đảo. Đại diện cả trăm Dân Tộc. Toàn là những vị có võ nghệ cao cường. Pháp thuật Thần Thông quản đại. Từng đoàn người kẻ cỡi Voi. Người cỡi Cọp, cỡi Sư Tử, cỡi Đại Bàng, cỡi Tê Giác, đi đến đâu thời làm kinh động dân tới đó, từ Đại Ngàn thượng Nguồn đổ về mỗi lúc một đông. Dân chúng hai bên đường sợ hãi phải đóng cửa. Các Tu sĩ, Đạo sĩ của các giáo phái Thần giáo, cỡi gió đạp mây đến dự Đại Hội Long Vân. Các vị đứng đầu các Bộ Lạc cỡi Ngựa Thần phi qua biển Đảo, qua sông qua suối qua núi qua đồi đến Xích Quỷ Nam Kinh dự hội.
Nói về các Giáo sĩ, Đạo sĩ, Tu sĩ của các giáo phái Thần giáo. Những vị Thần giáo có pháp thuật. Đi mây về gió. Đi trên mặt nước như đi trên đất liền. Có những vị Đạo sĩ luyện Đạo tới mức tên bắn không thủng. Đao Kiếm chém không đứt. Có người phun ra lửa thổi ra băng, quả thật tài cao ít có trong đời. Các Ngài là những Giáo sĩ, Đạo sĩ, Tu sĩ, Thần giáo danh cao vọng trọng. Mỗi vị từng là giáo phái Thần giáo mỗi phương. Được các Đế Vương, Quốc Vương trọng dụng. Tình hình chuyển hóa thế sự thay đổi có thể nói nền phong Kiến Thần giáo đã đến hồi cực thịnh, ở khắp các Châu Lục. Phương Đông gọi các Ngài là Thần giáo. Còn phương Tây gọi các Ngài là Phù Thủy. Thần giáo hay Phù Thủy, phân làm hai trường phái.
1: Trường phái Duy Tâm giáo trị Thần Giáo
2: Trường phái Duy Vật giáo trị Phù Thủy.
Hai trường phái nầy chê trích lẫn nhau ganh ghét lẫn nhau. Như Nước với Lửa giao tranh với nhau trải qua hàng triệu năm, gây chiến tranh chết chóc xảy ra khắp chốn khắp nơi.
Đến thời VIÊM ĐẾ THẦN NÔNG. Đồng thời PHỤC HI
(hay còn gọi là Hiên Viên). Thời khoa học Luận chứng ra đời. Ở đời cái gì cũng vậy. Hể có hình thời có bóng, có Chân thời có Giả. Khoa học luận chứng ra đời. Cũng có cái bóng theo đuôi của nó. Cái Bóng theo đuôi Khoa Học. Chính là Duy vật biện chứng. Làm cho Nhân Loại nhầm lẫn giữa giả khoa học và chân khoa học tưởng nhầm bóng là hình. Coi các nhà Duy Vật Biện Chứng là các nhà Khoa Học. Và sự nhầm lẫn nầy dẫn đến tai hại hàng nghìn năm sau. Đến dự Đại Hội Long Vân có cả một số nhà khoa học luận chứng. Lẫn cái bóng của khoa học luận chứng là các nhà Duy vật biện chứng. Các nhà Duy Vật Biện Chứng chỉ có nói hay gạt giỏi khó mà phát minh ra khoa học mới, chỉ dựa vào phát minh của người khác ca ngợi sự hiểu biết của mình. Nên rất khó đưa đời sống xã hội lên cao.
Thái Tử giờ đây quá hiểu rõ trường phái Duy vật biện chứng nầy. Đến dự Đại Hội Long Vân có cả người tốt lẫn người xấu. Có người đến dự hội với lòng đầy ác ý. Chờ cơ hội là hạ nhục Thái Tử ngay.
Nơi Đền Rồng bá Quan văn võ đến chầu đông đủ. Quốc Vương Kinh Dương Vương nay trông thật oai vệ, ai nhìn thấy cũng phải kính nể khiếp sợ. Tuy tuổi đã cao, nhưng lời nói trầm hùng phát ra đầy uy lực. Nhìn thấy các quan an vị chỗ ngồi.
Kinh Dương Vương truyền phán rằng:
Các khanh hãy tấu trình công việc chuẩn bị cho ngày hội đã đến đâu.
Quốc Sư Thục Lục là người đầu tiên tấu trình trước, Quốc Sư tâu:
Muôn tâu Thánh Hoàng, việc tuyển chọn người Tài Đức qua các cuộc khảo thí gắt gao ở các Bộ, các Châu, các Quận, các Huyện. Những thí sinh đủ tiêu chuẩn đã về đến kinh thành, chờ ngày dự hội Long Vân.
Kinh Dương Vương khen:
Quốc Sư làm khá lắm.
Quốc Sư vừa vào vị trí chỗ ngồi. Thời có 1 vị quan bước ra tâu rằng:
Muôn tâu Thánh Hoàng, việc Thánh Hoàng giao cho Hạ Thần. Tốc hành sửa sang nới rộng khu vườn cấm thành khu đại hội Long Vân trước
ngày 20 tháng 2 ngày sinh của Thái Tử. Và chuẩn bị cho khai
Hội Long Vân ngày 2 tháng 3 năm Ất Sửu .
1: Khu hội hộp
2: Khu ăn uống, khu giải lao
3: Khu ở nghỉ
4: Khu vệ sinh
5: Khu đàm thoại
6: Khu tịnh dưỡng
7: Khu an ninh
Tất cả đều hoàn tất.
Kinh Dương Vương khen:
Khanh làm khá lắm.
Vị Quan tiếp theo là võ quan vương Thống Soái thưa:
Muôn tâu Thánh Hoàng việc Thánh Hoàng giao cho hạ Thần. Điều động mười vạn tinh binh. Trấn giữ Đông - Tây - Nam - Bắc khu vườn cấm. Một vạn tinh binh thần dũng võ công cao cường trấn giữ hội trường, tất cả đều bố trí hoàn tất.
Kinh Dương Vương khen:
Khanh làm khá lắm.
Vị quan tiếp theo là Vương Công Hầu. Vương Công Hầu là vị vương quan đứng đầu các Quan văn thưa:
Muôn tâu Thánh Hoàng, việc Thánh Hoàng giao cho hạ Thần. Hạ Thần đã làm xong. Hạ Thần sắp xếp Dân Tộc nào theo Dân Tộc nấy, có 64 Dân Tộc, cọng thêm 36 dân tộc anh em nước Xích Quỷ lên đến cả 100 Bộ Tộc.
Kinh Dương hỏi:
Nhiều Dân Tộc đến thế sao?
Bẩm Thánh Hoàng:
Đúng là đông Dân Tộc như thế. Những người đến dự hội toàn là cấp cao mỗi Dân Tộc.
Kinh Dương Vương khen:
Công Hầu Vương khanh làm khá lắm.
Vương Công Hầu hành lễ:
Tạ ơn Thánh Hoàng.
Tiếp đến là vị quan Tham mưu trưởng Vương Hầu thưa:
Muôn tâu Thánh Hoàng có việc này rất hệ trọng. Có một số các giáo phái Thần giáo, không chịu vào khu vườn cấm tự do sinh hoạt ăn ở trong thành cũng như ngoài thành.
Kinh Dương Vương nghe tấu trình như thế. Liền lên tiếng hỏi bá Quan văn võ:
Các khanh có ý kiếm xem xét giải quyết sự việc này bằng cách nào.
Quốc Sư thưa:
Muôn tâu Thánh Hoàng, các giáo sĩ, Đạo sĩ, Tu sĩ, phần lớn là sống tự do, các Ngài ít chịu ràng buộc trong khuôn khổ. Nhất là sự quản lý dưới sự kiểm soát của chế độ độc quyền độc tài độc trị nhà nước.
1: Vì các Ngài thường là Tôn Sư của các giáo phái, xưa nay ít tùng phục vương, quan.
2: Là các Ngài thường là Quốc Sư của các nước.
3: Là các Ngài Đại đa số đều có pháp thuật cao cường, không dễ gì quản thúc họ được.
Chúng ta không nên cản trở quyền tự do của họ, vì họ đến đây dự hội theo lời thông báo của Thánh Hoàng. Chúng ta có cách quản lý họ, theo kiểu tự do của họ. Cho quan tướng giả dân theo dõi kiểm soát họ mà thôi. Đây là phương kế hay nhất, vừa bám sát theo dõi hành động của họ, chủ động trong mọi tình huống xảy ra.
Kinh Dương Vương khen:
Kế sách này hay lắm, khanh y theo đó mà làm.
Thấy sự gián đoạn tấu trình. Kinh Dương Vương hỏi:
Còn vị quan nào tấu trình nữa không?
Tức thời có vị quan Tổng giám sát tấu trình rằng:
Muôn tâu Thánh Hoàng. Phái Duy vật biện chứng, lén lén lút lút. Không chịu vào khu vườn cấm. việc này xử lý làm sao?
Kinh Dương Vương nói:
Phái Duy vật biện chứng vốn là cái bóng nhà khoa học, biện minh rất giỏi. Coi Trời bằng nắp vung, coi Thiên Hạ cũng chỉ là loại khỉ, vượn mà thôi. Với cái lý vô Thần chết là hết. Mạnh là Vua thua là giặc. Đó chính là chân lý công bằng trào lưu tiến hóa của xã hội. Xã hội Độc quyền Độc Tài Độc trị chính là xã hội văn minh tồn tại. Vì vậy ở phương Tây, trường phái Duy vật biện chứng, đánh bại Phù Thủy giáo. Làm cho các Phù Thủy Thần giáo càng ngày càng bị đào thải ngôi vị Quốc Sư. Các học giã giáo sĩ Duy vật biện chứng lên thay thế, tạo ra những thế lực Độc quyền Độc Tài Độc trị. Bành trướng chiếm hửu nô lệ. Chiếm hửu thuộc Địa. Chiếm hửu Tài nguyên sông núi cũng như sự giàu có của dân. Cạnh tranh với phong kiến Độc Tài Độc Trị Thần giáo. Nhưng luôn bị Độc Tài Độc Trị phong kiến Thần giáo chính phái đánh bại. Giáo phái Duy Vật Biện Chứng hiện đang có mặt khắp mọi nơi. Sự thành công của trường phái Duy Vật. Là nắm bắt thời cơ biến động tâm lý xã hội, rồi phát động phong trào đấu tranh lật đổ Chính quyền Độc chiếm thiên hạ. Sự thành công của trường phái Duy Vật Biện Chứng là phép ẩn. Ẩn sau thành tựu khoa học. Ẩn sau Chính nghĩa. Ẩn sau trào lưu bất mãn phẩn nộ dân chúng. Luôn kích động sự mơ ước của Dân kích động dân dấy lên phong trào khởi nghĩa lật đổ chính quyền, giành lấy thiên hạ về mình. Đã gọi Duy Vật Biện Chứng là cái bóng của Khoa Học. Đã gọi là cái Bóng Khoa Học thời chân tướng của trường phái Duy Vật Biện Chứng là cái bóng trống rỗng không thực tế. Nhưng những người thiếu hiểu biết dễ lầm tưởng bóng là hình. Tưởng rằng các nhà Biện Chứng Duy Vật là các nhà Khoa Học. Nên chạy theo cái bóng để rồi lại bị cái bóng trói chặt. Đến khi vỡ lẽ thời chuyện đã rồi.
Bá quan văn võ ồ lên phái Duy Vật Biện Chứng lợi hại như thế sao?
Kinh Dương Vương nói:
Ta đã từ lâu hiểu rõ giáo phái nầy. Là giáo phái vô cùng lợi hại. Giáo Phái của Chủ nghĩa chiến tranh và sự tàn bạo. Cái bóng của trào lưu của Khoa Học. Nhân loại xã hội mơ tưởng gì thời phái Duy vật biện chứng hiện ra cái đó. Nhân loại xã hội, mơ ước giải thoát nô lệ, giải thoát tự do, giải thoát sự đói nghèo, thời phái Duy vật biện chứng hiện ra cái sự mơ ước đó nên dân chúng để tin theo và làm theo. Dưới sự thống trị Độc Tài Độc Trị phong Kiến Thần giáo đã kéo dài hàng triệu năm. Vì thế Nhân Loại cứu mãi nghèo khổ, trình độ dân trí thấp. Vừa thấy cái bóng Tự Do. Khoa Học, mà trường phái Duy Vật Biện Chứng tạo ra bằng ngôn từ và sự ảo tưởng được lồng gép Chính Nghĩa xuất hiện, như một chủ nghĩa cứu tinh. Liền được dân chúng đồng tình yêu mến ưa thích ùa theo như nước lở. Nhưng vì chạy theo cái bóng của Khoa Học nên rốt cuộc không đem lại được gì, sa chân lún sâu vào hố thằm. Đó là hố tội ác, mà cái bóng Tự Do, bóng chính Chính Nghĩa, bóng Khoa Học, đã dẫn đường cho họ.
Nay ta đã hiểu thấu về trường phái Duy Vật Biện Chứng những lời Thái Tử nói với ta cách đây hơn sáu năm. Hể cái gì có hình thời có bóng của nó. Hình lớn thời bóng lớn. Thiên hạ nhân loại thi nhau lầm mãi. Và chỉ có ánh sáng Chánh Đẳng Chánh Giác Huệ Quang Mặt Trời vũ trụ, mới đủ sức đưa trình độ dân trí lên cao, nơi tâm hồn của họ tự có huệ quang, nhìn thấy rõ cái bóng tự do, khoa học Chính Nghĩa kia. Cái bóng Tự Do, cái bóng Khoa Học, cái bóng Chính Nghĩa, tự biến mất và nhân loại sẽ nhìn thấy thật sự Tự Do, thật sự Khoa Học, thật sự Chính Nghĩa sẵn có trong mỗi Linh Hồn con người và khi ấy con người mới hiểu. Và tự bảo vệ quyền Tự Do, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền làm chủ khoa học, quyền làm chủ Chính Nghĩa. Quyền làm chủ Hiến Pháp Đại Đồng, Luật Pháp Đại Đồng. Luật Pháp Công Bằng Bình Đẳng. Các quyền cơ bản con người được tôn trọng ai cũng như ai, trong cái Chung có cả cái Riêng của mỗi con người. Có nghĩa bảo vệ Quyền Lợi Chung, trong đó có Quyền Lợi Riêng của chính mình.
Vì ngày hội sắp đến chỉ còn ba ngày nữa là Thái Tử khai mở Đại Hội Long Vân. Mở ra trang sử mới. Đánh dấu mở đầu cho lịch sử Con Rồng Cháu Tiên ra đời. Tiến tới xã hội Văn Minh, Công Bằng, Bình Đẳng. Thay cho chế độ Độc Tài, Độc Trị. Chỉ có Hiến Pháp là Vua. Luật pháp là Thầy. Công Lý là lẽ sống công bằng văn minh của xã hội văn minh loài người.
Kinh Dương Vương nói tiếp:
Trên có Trời, dưới có Đất. Chính giữa có tam giáo Phật Thánh Tiên. Thời còn lo chi cái Ác lấn cái Thiện, phi nghĩa đời nào thắng được Chính nghĩa mà lo. Mặt Trời đã mọc ánh sáng Thái Dương rực rỡ. Thời ánh sáng trăng sao tự biến mất lu mờ Kinh Dương Vương lại nói. Ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn Thiên Đạo vũ trụ xuất hiện. Thời ngay cả ánh sáng Phật Thánh Tiên Thần Chúa còn phải lu mờ. Huống chi là ánh sáng mờ ảo của tà giáo. Phái Duy Vật Biện Chứng chỉ là cái bóng đen của Khoa Học. Khi ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng xuất hiện thời tự nó tan biến mất.
Quốc Sư Thục Lục tâu:
Muôn tâu Thánh Hoàng chúng Thần đã chứng kiến ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn do Thái Tử hiển lộ Thần Thông. Quả thật ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng là thứ ánh sáng mà không thứ ánh sáng nào sánh nổi. Ánh sáng của sự quyền năng vô hạn, quyền lực vô biên. Và chỉ còn vài ba ngày nữa chúng ta lại chứng kiến ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn ấy.
Kinh Dương Vương thấy không còn chuyện gì để bàn nữa bãi triều ai lo việc nấy. Khu vườn cấm hôm nay trùng trùng điệp điệp cả 100 dân tộc anh em. Người Kinh lẫn người Thượng. Người Hoa lẫn người Khơ, Chăm. Là những dân tộc anh em đông dân nhất, hơn các dân tộc anh em khác. Những dân tộc anh em có mặt. Họ là những tinh hoa thời Đại của các tần lớp xã hội. Thành phần Địa vị cao, từng đoàn người bước vào hội trường thẳng đến vị trí đã được sắp xếp. Nhìn hội trường khu vườn cấm hôm nay hàng vạn vạn người đông đúc, trật tự trên bãi cỏ xanh mượt bằng phẳng. Lấy bầu Trời làm mái che. Lấy cỏ xanh làm bàn ghế. Địa cuộc do Thiên Tạo nhưng có bàn tay con người tài hoa cải biến, làm cho quang cảnh nơi đây vừa đẹp vừa thoáng mát dễ chịu vừa ý lòng người.
Đầu giờ Thìn đã đến nhìn cảnh người trùng trùng điệp điệp chật khu đầy bãi. Nhưng cảnh quang vẩn trật tự, yên lặng đến lạ thường, hàng vạn vạn cặp mắt đổ dồn về phía bảo đài, như chờ đợi một sự kiện thiêng liêng sắp xảy ra hàng triệu năm mới có 1 lần. Trên Bảo Đài rộng lớn được kiến tạo sắp xếp thành ba phần từ thấp đến cao. Phần trên cao Bảo Đài được sắp xếp bề thế trang nghiêm. Ngai Rồng Ngai Phụng như nói lên Thánh Hoàng. Hoàng Mẫu sẽ ngự giá trên ấy. Tần kế thấp hơn có tòa Thái Cực phận định lưỡng nghi, được đặc ngay chính giữa. Bao hàm Thiên Địa Âm Dương, gồm đủ bốn phương ngũ hành, Bát Quái. Tòa Thái Cực được cấu tạo bằng bảy báu vàng, bạc, kim cương, trân châu, pha lê, xà cừ, hổ phách. Có mùi gỗ quí chiên đàng hương lan tỏa hàng trăm bước vẩn còn nghe thơm ngát. Hai hàng ghế được sắp xếp hai bên tổng cọng 108 chiếc. Không hiểu dành riêng cho những ai. Còn tòa Thái Cực không nói nhưng ai cũng hiểu. Đó chính là dành riêng cho Thái Tử Đăng Quang lên ngôi Chí Tôn thuyết giáo.
Còn tần dưới nhất sát mặt đất là tần trống không. Từ nơi bảo tháp trên bảo Đài hai hàng bá Quan văn võ đang hộ giá Thánh Hoàng ngồi vào Ngai Rồng. Hộ giá Mẫu Hoàng ngồi vào Ngai Phụng, kèn trống nổi lên với lời ca điệu nhạc hùng tráng. Ca ngợi Lòng quả cảm của sự đoàn kết của con người. Ca ngợi Đức Cha Trời.
Kinh Dương Vương Thánh Hoàng. Vương Phi Mẫu Hoàng an vị xong, trên Ngai Rồng Ngai Phụng. Tức thời 2 đạo hào quang từ Thánh Hoàng, Mẫu Hoàng phóng lên vô cùng đẹp mắt. Bổng trên không trung Tiên Nữ xuất hiện. Bay lượng vô cùng đẹp mắt. Đàn ca sáo thổi. Ca ngợi công Đức Chí Tôn. Đàn sáo Du hương, lời ca trầm bổng. Ca ngợi Đấng cứu thế chuyển Đại pháp luân. Mở cửa Thiên đàng, lấp đường Địa Ngục, giải thoát nô lệ, giải thoát áp bức, giải thoát lạc hậu, đói nghèo. Trả lại những quyền thiêng liêng mà Đức Cha Trời đã ban tặng cho mỗi con người không ai có quyền cướp đi. Cũng như không ai có quyền xâm phạm. Quyền sống của mỗi con người Quyền Thiêng Nhất. Trong những Quyền thiêng liêng ấy có Quyền tự do, quyền Bình Đẳng. Quyền mưu cầu hạnh phúc, Quyền tự do ngôn luận, và nhiều thứ quyền khác 36 quyền chính 72 quyền chính phụ, 8 muôn 4 nghìn điều luật những quyền mà Cha Trời có đều đã ban cho mỗi con người, những quyền bất khả xâm phạm. Tiên Nữ bay lượng trên không rải hương hoa ca ngợi không dứt.
Trên Bảo Đài bổng một Đạo hào quang rực rỡ Thái Tử từ từ xuất hiện ai nấy đều bị cuốn hút bởi hào quang cũng như vẽ đẹp uy phong siêu phàm của Đấng cứu thế. Các Tiên Nữ biến mất. Khi Thái Tử đã an tọa trên tòa Thái Cực. Thái Tử dùng thần lực phát ra tiếng nói, tuy âm thanh vừa đủ nghe nhưng lại vang xa hàng chục hàng trăm dặm đường ai nấy cũng đều nge rõ. Điều này làm cho phái Duy vật biện chứng một phen thất sắc kinh hồn. Trên đời nầy có chuyện lạ như thế nầy sao ? Phái Duy Vật Biện Chứng càng nghĩ càng sợ. Thái Tử là người hiểu rõ tình thế nhân loại hiện tại xu thế ác đến chín mơi phần trăm. Muốn cho nhân loại tin vào Chính Nghĩa. Không có con đường nào khác hơn là dùng cái Tài pháp thuật thần thông để hàng phục các Ác. Thị hiện pháp thuật đại Thần Thông hàng phục Tánh kêu căn tự cao, tự phụ, tự đại, tự tôn, đa nghi và dối trá. Những tánh xấu nầy, vừa hại người, hại mình, làm hại xã hội.
*********
Hết phần 3 chương 13 mời xem tiếp phần 4 chương 13 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Ở vào thời cách đây năm nghìn năm. Trước Phật Thích Ca hai nghìn năm trăm năm. Là thời kỳ hưng thịnh của pháp thuật thần thông. Trên 64 giáo phái điều có pháp thuật thần thông, không những thế các vị tu thiền luyện khí trên núi phần đông đều có pháp thuật thần thông cao. Nghe con Trời xuống thế là chuyện chưa từng có trên đời. Các Giáo Phái nghĩ không lẽ có Trời thiệt hay sao ? nên mới có con Trời xuống thế. Để xem thiệt hư phần lớn các vị Thần Giáo thuộc hàng tổ sư có tài trí cao pháp thuật thần thông vào bậc thượng đẳng, đằng vân giá vũ bay đến nước Xích Quỷ xem thiệt hư thế nào.
Ngày xưa pháp thuật thần thông
Mới mong cứu thế độ dân an lành
Ngày nay dân trí cao vời
Độ dân cứu thế khác thời ngày xưa
Thần Thông Trí Huệ vô biên
Mới mong độ thế chuyển xây vận thời
Ngày xưa pháp thuật lẫy lừng
Yêu tà khiếp sợ hết còn hại dân
Ngày nay Trí Huệ thâm thâm
Yêu Ma khiếp vía hết mong hại đời
Gươm Thiên Trí Huệ nhà trời
Chuyển xoay, xoay chuyển vận thời chuyển xoay.
CHƯƠNG 13
PHẦN 4
HÀNG PHỤC
Thái Tử hiểu rõ những người có mặt hôm nay là những bật kỳ tài. Phần đông là các bậc Tôn Sư của các Giáo Phái. Khát vọng muốn tìm hiểu về những mới lạ thực hư của Thái Tử ra làm sao. Thái Tử từ nơi Tòa Thái Cực bay lên không trung thị hiện pháp thuật Thần Thông khai ngộ tri kiến. Thái Tử đi đứng trên hư không như đi trên đất bằng. Khi Thái Tử nằm thời bụng phóng ra lửa, lưng phun ra khói. Thái Tử chuyển sang tư thế ngồi xếp bằng. Tức thời Hoa sen báu hàng nghìn cánh bổng xuất hiện ra, nân đở thân hình của Thái Tử. Muôn Đạo hào quang từ tòa sen báu phóng ra rực rỡ. Sau đó muôn Đạo hào quang biến thành mây ngũ sắc, trông thật ngoạn mục kỳ lạ ảo diệu đẹp mắt vô cùng. Có người kinh hãi. Có người thán phục. Có người khiếp đảm sợ quá gan mật teo lại.
Bất thình lình tòa sen báu biến mất. Thân hình Thái Tử bổng to lớn hơn cả cung thành cao hơn các tần mây. Thái Tử chuyển mình làm rung rinh địa chấn. Sau đó Thái Tử biến mình thành cây sanh to lớn tàn lá che khắp khu rừng cấm. Từ cây sanh muôn đạo hào quang phóng ra rực rỡ bổng nghe tiếng sấm trên hư không. Cây sanh khổng lồ biến mất. Ngũ Long Ngũ Phụng hiện ra bay lượng trên không. Hào Quang từ ngũ Long ngũ Phụng phóng ra muôn màu muôn sắc rực rỡ cả không gian. Trường phái Duy Vật Biện Chứng ngơ ngác, tưởng là mình đang nằm mơ. Có người sợ quá muốn ngất xỉu. Thái Tử hiện ra ngồi trên tòa Thái Cực. Thái Tử há miệng một Đạo hào quang phóng ra ngũ Long ngũ Phụng đang bay lượn trên không liền thu mình nhỏ lại bay hết vào miệng Thái Tử. Hàng vạn quả tim hồi hộp, khiếp đảm ngạt thở, đờ người ra, có người véo vào mặt có phải mình đang mơ hay không. Pháp thuật thần thông gì kì lạ tới mức không thể ngờ, không thể tin. Nhưng đây là sự thật, phái Duy Vật Biện Chứng đầu óc trở nên trống rỗng. Như đang lạc vào cảnh giới xa lạ, như đứa trẻ con nhìn biển cả mênh mông. Không những giáo phái Duy Vật Biện Chứng, mà ngay cả các Chính Phái Thần Giáo cũng khiếp đảm. Các Bộ Lạc xưa nay có ý muốn phản lại nước Xích Quỷ thời sợ muốn vỡ mật. Các giáo phái Tà Giáo vô cùng khiếp vía, đến mức hoảng loạn tinh thần.
Những thành phần tới dự hội Long Vân có ý xấu. Nhất là những thành phần có mộng xâm lược. Chứng kiến cảnh Thần Thông pháp thuật kỳ diệu càng lúc càng hoảng sợ, sợ hãi đến mức tâm thần rối loạn. Khiếp nhược trở nên yếu đuối hèn nhác. Muốn lẩn trốn ra khỏi hội trường Long Vân nhưng không thể nào trốn ra được, vì có Thiên Long hộ pháp Chư Thiên trấn giữ. Quân binh kiểm soát.
Nói về Thái Tử sau khi thu hút Ngũ Long, Ngũ Phụng vào miệng liền biến đi đâu mất. Trong không gian bốn phương tám hướng đồng phát ra tiếng nói như tiếng sấm:
Các Ông các Ngài các Thầy đừng sợ. Đó chẳng qua là pháp thuật Thần Thông tạo ra mà thôi. Khi nào các Ông, các Thầy, các Ngài hiểu rõ thể xác con người, thể xác bộ máy Tiểu Thiên vũ trụ. Bộ máy sống. Bộ máy tối cao huyền vi. Không có bộ máy nào tối cao huyền vi hơn nữa. Làm chủ được bộ máy Tiểu Thiên vũ trụ. Hòa nhập vào bộ máy Đại Thiên vũ trụ. Làm chủ vũ trụ thời đạt đến đỉnh cao của pháp thuật Thần Thông. Bộ máy Tiểu Thiên vũ trụ chính là bộ máy sống thể xác con người. Bộ máy Tinh Hoa vũ trụ thu nhỏ. Làm chủ được bộ máy sống Tiểu Thiên vũ trụ. Thời có nghĩa là làm chủ được vũ trụ. Cả vô hình lẫn hửu hình. Như các ông thấy đó. Thân của ta hiện giờ là Thân vũ trụ vì Tiểu Thiên vũ trụ với Đại Thiên vũ trụ giờ đây cũng chỉ là một. Các ông lúc này không thể nhìn thấy được tướng Thân và pháp Thân của ta. Tướng Thân của ta đã phân hóa vào tứ Đại vũ trụ. Còn pháp Thân Chân Tánh của ta là pháp Thân siêu vô vi. Các ông nghĩ gì, tưởng gì ta đều thấy rõ. Cũng như cá sống trong nước. Cá nghĩ tưởng gì nước đều thấy rõ và hiểu rõ. Linh Hồn của các Ông là Tiểu Linh Hồn. Đang sống trong Đại Linh Hồn vũ trụ. Chúng ta làm gì nghĩ gì Đức Cha Trời đều hiểu rõ thấy rõ. Không có có thể qua mặt được Đức Cha Trời.
Nói về Chí Tôn Thái Tử sau khi hả miệng hớp lấy Ngũ Long Ngũ Phụng, rồi biến đi đâu mất. Trên không trung bốn phương tám hướng đồng phát ra tiếng nói:
Làm chủ được Chân Tánh. Làm chủ được Tiểu Thiên vũ trụ. Thời coi như làm chủ Đại Thiên vũ trụ. Thị hiện Thần Thông không thể nghỉ bàn. Quyền lực vô biên, Quyền năng vô hạn. Thay thế Đức Cha Trời chuyển Đại pháp luân. Làm chủ Chân Tánh, làm chủ Duy thức, làm chủ thấy, nghe, hay, biết. Hội nhập Cội Nguồn. Làm chủ bộ máy Huyền Cơ vũ trụ. Theo Thiên Luật hành trì cứu dân Độ thế. Vũ trụ vô vi, vũ trụ hửu vi như hình với bóng liên quan mật thiết với nhau. Hửu vi pháp tướng. Như tứ Đại giả hợp. Đất nước gió lửa. Sắc, thinh, hương, vị, xúc tướng. Bán hửu vi. Như Duy Thức, Sắc Thức, Sắc Tánh. Thời Phật Thánh Tiên Thần Chúa có thể nhìn thấy được. Còn Chân Tánh siêu vô vi. Thời không thể nào dùng Thiên Nhãn, Thánh Nhãn, Pháp Nhãn, Huệ Nhãn mà thấy được. Thấy được Chân Tánh, thời coi như thấy được pháp thân toàn năng toàn giác của Đức Cha Trời khắp hư không vũ trụ. Chỗ nào cũng có. Như ta đây có tới ba thân. Một là Chân Tánh thanh tịnh pháp Thân. Thân tướng Đức Cha Trời với thân tướng vô tướng của ta là một. Hai là Tánh Thức, Thân Thức, Pháp Thân Duy Thức
căn thân huệ mạng linh hồn. Ba là thân tướng xác phàm tứ Đại giã hợp. Ta có ba thân như thế, nhưng Căn Thân Huệ Mạng Linh Hồn là vô cùng hệ trọng. Thiên Thần Thánh Chúng sẽ nói cho chúng hội các ông rõ.
Các vị Thiên Thần Thánh Chúng đang an tọa trên Bảo Đài nơi 108 cái ghế. Tức thời nơi Đại Hội hàng vạn vạn cặp mắt đổ dồn lên Bảo Đài nơi 108 cái ghế nhưng nào có thấy Thiên Thần Thánh Chúng gì đâu. Nhưng kì diệu thay Thiên Thần Thánh Chúng từ 108 cái ghế đã hiện ra. Không hiểu Thiên Thần Thánh Chúng an tọa ngồi trên 108 chiếc ghế tự bao giờ. Để phá tan sự nghi ngờ của chúng hội Thiên Thần Thánh Chúng nói:
Chúng tôi ngồi ở đây đã lâu, khi vừa mới khai hội. Nghe Đức Chí Tôn chuyển Đại Pháp Luân khai thị ngộ nhập tri kiến Văn Hóa Cội Nguồn Chủ Nghĩa Đại Đồng Thiên Đạo vũ trụ. Cho Chúng Hội, hội nhập Cội Nguồn vào pháp Hội Bình Đẳng vũ trụ. Lên ngôi Chánh Đẳng Chánh Giác.
Lúc bấy giờ Chúng Hội. Có vị Đạo Tổ pháp hiệu Cao Tông là Tổ Sư của Thần giáo. Chấp tay hướng về Thiên Thần Thánh Chúng hỏi rằng:
Thưa Thiên Thần Thánh Chúng. Chúng tôi pháp nhãn yếu kém. Không thấy được Đức Chí Tôn hiện đang ở đâu, xin Thiên Thần Thánh Chúng nói cho chúng tôi hiểu, hiện giờ Chí Tôn Thái Tử đang trụ nơi đâu.
Thiên Thần Thánh Chúng đáp:
Thân tướng Chí Tôn Thái Tử hiện đang ở khắp chỗ. Chỗ nào cũng có. Nhưng chỉ thấy phần hửu vi sắc tướng. Tứ Đại Đất - Nước - Gió - Lửa. Còn phần Thân Thức Căn Thân Huệ Mạng Linh Hồn không thể nào thấy được. Huống chi là pháp Thân Chân Tánh của Đức Chí Tôn. Chúng tôi lại càng không thể nào thấy được. Vì pháp Thân Chân Tánh của Đức Chí Tôn. Chính là pháp Thân Chân Tánh của Đức Cha Trời pháp Thân Linh giác tối cao vũ trụ.
Thiên Thần Thánh Chúng nói xong. Thời trên hư không bốn phương tám hướng lại phát ra tiếng nói:
Khen thay cho các Thiên Thần Thánh Chúng các ông nói rất đúng. Vì hiện giờ ta đã an trụ vào Cội Nguồn. Tam Thân ta Đồng hóa vào Đại Thiên vũ trụ. Thân tướng vũ trụ. Muốn có thời có, muốn không thời không, vô tướng, hửu tướng. Vô sắc, hửu sắc đều do Chân Tánh làm chủ. Quyền năng vô hạn, Quyền lực vô biên, tỳ theo tâm ý mà chuyển biến. Nên các ông không thể nào thấy được pháp Thân vô tướng vô Tánh của ta. Nhưng ta thời thấy rõ pháp tướng pháp Tánh của các ông. Cũng như các Thiên Thần ẩn thân tàn hình ngồi trên 108 cái ghế bây giờ đã hiện ra. Các vị Tổ Sư, Đạo Sĩ, Tu Sĩ, 64 giáo phái Thần giáo. Phần lớn đều có pháp thuật, có thuật Nhãn nhìn xuyên đá xuyên tường, thế mà không nhìn thấy Thiên Thần Thánh Chúng. Các Thiên Thần muốn cho ai thấy là chỉ người đó mới được thấy, còn người khác thời không.
Các Tôn Sư của 64 giáo phái Thần giáo. Cùng tám Tông giáo trong Bát Quái giáo sanh tâm nghi ngờ lời nói của Đức Chí Tôn Thái Tử, nghĩ các Thiên Thần Thánh Chúng có pháp thuật Thần Thông đến chỗ tối cao không thể nghĩ bàn, mà cũng không thấy được Chí Tôn Thái Tử thật khó tin. Nếu ẩn là ẩn, thời ai cũng không thấy. Nếu hiện ra thời ai cũng thấy. Chỉ trừ người mù mà thôi.
Trên không trung bốn phương tám hướng lại phát ra tiếng nói:
Các ông nghi ngờ lời nói của ta cũng phải thôi. Vì các ông nghĩ rằng các Thiên Thần Thánh Chúng ở Thiên giới Thần Thông pháp thuật tối cao không như ở chốn nhân gian, mà còn không thấy được Ta. Ta có thể ví dụ, pháp thuật thế gian, pháp thuật Thiên Đàng, cũng như pháp thuật của Ta như sau.
Pháp thuật thế gian ví như em bé sinh ra biết ngồi biết lật. Pháp thuật Thiên Đàng ví như em bé biết đi, biết đứng, biết ngồi, biết chạy, biết bay, biết nhảy. Còn Pháp Thuật Thần Thông của Ta phải nói là đến chỗ vi diệu khó luận khó bàn. Các ông thử nhìn lại xem các ông có nhìn thấy Thiên Thần Thánh Chúng nữa không.
Các Tổ Sư, Đạo Sĩ, Tu Sĩ của các Tông giáo, giáo phái đồng thanh nói:
Chúng tôi không nhìn thấy Thiên Thần Thánh Chúng.
Trên không trung lại phát ra tiếng nói:
Chỉ các ông là không thấy Thiên Thần Thánh Chúng thôi còn tất cả chúng hội đều nhìn thấy Thiên Thần Thánh Chúng rõ cả. Các vị Thiên Thần Thánh Chúng vẩn ngồi yên tại chỗ.
Bổng cả chúng hội vang lên:
Lạ quá Thiên Thần Thánh Chúng lại biến mất. Chúng tôi không thấy Thiên Thần Thánh Chúng nữa.
Nhưng lạ thay các giáo sĩ, Đạo sĩ, Tu sĩ thời lại thấy Thiên Thần Thánh Chúng ngồi trên 108 cái. Nhìn thấy pháp thuật Thần Thông kì diệu của Thiên Tiên, thế mà vẩn chưa đạt đến cảnh giới tự tại vô ngại. So với Chí Tôn Thái Tử thời còn thua xa. Các vị Tổ Sư của các giáo phái Thần giáo. Như người trong đêm nhìn thấy ánh sáng mặt Trời. Tánh Tự Cao, Tự Đại, Tự Phụ, Tự Tôn, cống cao ngạo mạn bị diệt trừ. Huệ quang khai mở hiểu rõ pháp thuật Thần Thông. Chỉ là Duy Thức ảo thuật, ngũ uẩn biến hóa. Pháp thuật Thần Thông không phải là Đạo giải thoát. Mà Đạo pháp giải thoát chính là Đạo làm chủ Linh Hồn của chính mình, làm chủ Chân Tâm Chân Tánh của chính mình. Phát tâm rộng lớn tận độ nhân loại con người trở về Cội Nguồn vào pháp Bình Đẳng vũ trụ. Gieo nhân lành, để rồi hưởng quả tốt. Làm chủ thấy nghe hay biết. An Nhiên tự tại, vô ngại. Tùy theo trình độ dân trí mà khởi dụng phương tiện độ sanh.
Các Tổ Sư, Đạo Sĩ, Tu Sĩ của các giáo phái Thần giáo, giáo phái Tông giáo đồng thanh nói:
Chúng tôi như người mù vừa được sáng mắt, thấy rõ Đạo giải thoát, giải thoát Địa Ngục, Ngạ Quỉ, Súc Sanh, giải thoát phiền não tội lỗi, giải thoát luân hồi sanh tử. Chúng tôi hôm nay coi như đã có cha Tiểu Linh Hồn chúng Tôi, hướng về Đại Linh Hồn vũ trụ. Bọt Nước hướng về bản thể Nước. Nhân Loại hướng về Đức Cha Trời. Con Cháu hướng về Tổ Tiên và chúng tôi đã được Tổ Tiên khai huệ. Cha Trời diều dắc không còn bơ vơ như trước đây nữa. Chúng tôi cảm ơn Thiên Thần Thánh Chúng, cảm ơn Đức Chí Tôn. Khai ngộ tri Kiến dìu dắc chúng tôi hội nhập vào Cội Nguồn.
Trên không trung lại phát ra tiếng nói lớn:
Hi hữu thay, hi hữu thay, lời nói của các ông ẩn chứa vô tận phước Đức. Từ đây đến vô tận kiếp tột cùng vị lai. Các ông mãi mãi là con của Đức Cha Trời chuyển vô lượng số kiếp đại họa thành số kiếp an lạc. Vào ngôi Phật, ngôi Thánh, ngôi Tiên, ngô Thần, ngôi Chúa làm chủ vận mệnh, làm chủ vũ trụ, giang sang mà Tổ Tiên đã khai lập ra. Cho con cái Tổ Tiên cai quản. Các Ông cũng đã thấu rõ Đời, Đạo cũng chỉ là một. Đời trong Đạo. Đạo trong đời. Những ai bỏ Nội Tâm, không làm chủ Nội Tâm, chạy theo Ngoại Cảnh, dù có Thần Thông pháp Thuật đến đâu. Cũng không thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa được. Muốn làm chủ được Nội Tâm
hàng phục Tâm Viên Ý Mã không ngoài con đường hành thiện. Nhất là phát tâm cứu khổ cứu nạn nhân loại con người. Giảm bớt chiến tranh cũng như hành ác.
Cái Lý mầu nhiệm của Văn Hóa Cội Nguồn là Đời Đạo chỉ là một. Đạo trong Đời. Đời trong Đạo. Giúp Dân thoát nghèo. Giúp Dân thoát khổ, nắm vững cán cân công lý vũ trụ. Công Bằng cuộc sống, văn minh xã hội. Làm rường cột cho Trời. Duy trì Công Đạo Chính Nghĩa, đẩy lùi Phi Nghĩa. Dù sống ở Thiên Đàng Cực Lạc hay sống ở trần gian. Làm Quan nơi Địa Ngục. Chúng ta vẩn mãi mãi làm theo Di Chí Tổ Tiên Cha Trời Lạc Long Quân, Địa Mẫu Âu Cơ. Duy Trì Công Đạo Chính Nghĩa. Sống theo Thiên Ý Cha Trời Thiên Luật Vũ Trụ.
Văn Hóa Cội Nguồn là Văn Hóa Đại Đồng Thiên Đạo vũ trụ. Văn hóa tối cao Phật,Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Nhân Loại con người Văn Hóa Cội Nguồn là Văn Hóa đỉnh cao Thiên Ý Chính Nghĩa Văn Hóa của sự giác ngộ. Sự sống gắn liền với Độc Lập tự chủ, tự do Bình Đẳng. Công bằng xã hội Quyền Sống, Quyền Tự Do, Quyền mưu cầu hạnh phúc, không đi ngược lại Công Lý Chính Nghĩa Thiên ý của Đức Cha Trời.
PHẦN THƯA HỎI :
Hỏi: Nhân Loại con người do ai sanh ra?
Đáp: Do hai Đấng Tiên Rồng sanh ra.
Hỏi: Hai Đấng Tiên Rồng Cha Trời Địa Mẫu do ai sanh ra?
Đáp: Không do ai sanh cả vì hai Đấng Tiên Rồng là hiện Thân của Đức Khai Hóa Tổ Tiên. Hay còn gọi là Đáng Tạo Hóa hiện ra.
Hỏi: Vậy Tổ Tiên ở đâu sanh ra?
Đáp: Tổ Tiên là Đấng Tối cao, không còn ai cao hơn nữa để mà sanh ra Tổ Tiên. Pháp Thân Tổ Tiên rộng lớn như hư không bao trùm vũ trụ. Hay nói một cách dễ hiểu. Tất cả Tam Thiên Đại Thiên thế giới vũ trụ. Đều ở trong lòng Tổ Tiên, giống như cá sống trong nước.
Hỏi: Hai Đấng Tiên Rồng sanh ra nhân loại trần gian phàm trần cách đây bao lâu ?
Đáp: Cách đây khoản 75 triệu 600 nghìn năm.
Hỏi: Tổ Tiên hiện thân ra Cha Trời Địa Mẫu với mục đích gì?
Đáp: Tổ Tiên hiện Thân ra hai Đấng Tiên Rồng. Trước thời sanh con đẽ cái. Sau thời giao cho con cái cai quản điều hành vũ trụ, giang sang Tổ Tiên đã tạo ra. Còn có mục đích Tổ Tiên hiện Thân ra Đức Cha Trời, Đức Địa Mẫu, là để cai quản thế giới Linh Hồn thế giới vật chất. Cha Trời cai quản thế giới Linh Hồn vũ trụ, Địa Mẫu cai quản thế giới vật chất vũ trụ.
Hỏi: Tổ Tiên có phải là con người không?
Đáp: Tổ Tiên không phải là con người. Con người là sự hiện Thân của Tổ Tiên.
Hỏi: Bản thể Tổ Tiên thế nào?
Đáp: Bản thể Tổ Tiên vô vi vô tướng vô tánh, pháp thể rộng lớn như hư không chỗ nào cũng có. Mắt nhìn không thấy, tay rờ không đụng, giống như thể lực vũ trụ chỗ nào cũng có, nhưng mắt thường không thể nào thấy được, không thể nào rờ được. Huống chi bản thể Tổ Tiên còn trên cả thể lực, đừng nói là con mắt thường. Ngay cả con mắt Phật Thánh Tiên Thần Chúa còn thấy chưa hết, huống chi chúng ta còn mang xác tục hồn trần. Tuy chúng ta không rờ không đụng, mắt không thấy Tổ Tiên. Nhưng Tổ Tiên nghe ta nói, nghe ta suy nghĩ, hiểu ta đang làm gì. Nói chung mọi ý tưởng ý nghĩ của chúng ta Tổ Tiên thấy nghe hay biết một cách rõ ràng.
Hỏi: Bản thể Tổ Tiên có phải là vật chất không?
Đáp: Bản thể Tổ Tiên siêu vật chất, vật chất là do Tổ Tiên tạo ra. Siêu vật chất. Không đồng nghĩa là không vật chất, cái không trống rổng không có gì cả. Cái không ở đây là cái không mà có.
Ví dụ không thấy không khí, nhưng có không khí. Không thấy điện nhưng có điện. Nói cho cùng không thấy, không phải không có.
Bản thể Linh giác Tổ Tiên siêu vật chất, không màu sắc, không mùi vị, không hình tướng
vô vi mà thường vi không Tánh mà có Tánh. Thật Tánh Tổ Tiên là Tánh Thanh tịnh không tất cả Tánh. Thể Tánh Tổ Tiên Như Lai trước sau không hề thay đổi. Thế giới Vũ Trụ trước hủy diệt. Thế Giới Vũ Trụ sau sanh ra. Rồi hủy diệt cho đến vô tận vô biên vũ trụ hủy diệt. Tổ Tiên trước sau vẩn là Tổ Tiên không hề thay đổi, cho đến tận cùng vị lai cũng không hề thay đổi, Tổ Tiên vẩn là Tổ Tiên. Thường còn mãi mãi.
Hỏi: Muốn tìm Tổ Tiên thời tìm nơi đâu?
Đáp: Muốn tìm Tổ Tiên, dù đi hết cõi Trời, cõi Phật, cõi Thánh, cõi Tiên cũng không thể nào tìm thấy Tổ Tiên được. Vì sao thế, vì Tổ Tiên vẩn ở bên ta. Có thể ví dụ chúng ta là cá đang sống trong lòng Đại Dương. Dù cho cá đi đến đâu cũng không ra khỏi nước được dù ở Địa Ngục hay các cõi Thiên Đàng đối với Tổ Tiên cũng thế mà thôi. Chúng ta không cần tìm Tổ Tiên vì Tổ Tiên luôn luôn ở bên ta. Nhưng ta không thấy đó thôi.
Hỏi: Làm sao thấy được Tổ Tiên?
Đáp: Phải trở về với Cội Nguồn. Có nghĩa Bọt nước tìm về Nguồn Cội của mình là Nước. Bọt Nước và Nước khác nhau không? Nếu nói là khác thời không đúng. Vì Bọt Nước là do Nước tạo ra. Nếu nói là giống thời cũng sai. Vì bọt Nước và Nước thể tướng lại khác nhau. Vì một là Bọt còn một là Nước. Có thể nói Linh Hồn Tổ Tiên ví như Nước. Còn Linh Hồn chúng ta ví như Bọt Nước. Như chúng ta cũng biết. Bọt nước là do nước tạo ra. Linh Hồn Tổ Tiên là Chân Tánh. Linh Hồn của chúng ta là Thức Tánh, vọng tưởng huân tập không ngừng luôn luôn dấy khỡi nghiệp lực. Còn Linh Hồn Tổ Tiên Thanh Tịnh vô thức tự nhiên. Muốn thấy được Tổ Tiên. Thời Tiểu Linh Hồn hội nhập về Cội Nguồn Đại Linh Hồn. Từ Thức Tánh hội nhập về Chân Tánh, an trụ vào Đại Định tâm như không, Tánh như không, ý như không. Thấy nghe hay biết tự nhiên, không khởi ý phân biệt. Lâu ngày dài tháng. Nghiệp lực ý thức tiêu dần. Hội ngộ Chân Tánh liền thấy Tổ Tiên. Bọt Nước tan biến trở về là Nước.
*********
Hết phần 4 chương 13 mời xem tiếp phần 5 chương 13 Long Hoa Mật Tạng Kinh. Những căn bản trong kinh là Sống Tự Do. Nhưng không vi phạm Hiến Pháp, Luật Pháp. Đạo Luật, công bằng xã hội. Không đi ngược lại Thiên Ý Cha Trời Thiên Luật Vũ Trụ.