Mọi ng thử nghĩ nhé, ng mà mình vô cùng iu thương cũng vô cùng iu thương mình, thường xuyên nt, gọi điện, gặp mặt . . . Bỗng một ngày, ng đó như biến mất, bt thì chỉ 1 vài tiếng ko có tin nhắn của ng đó là đã có cảm giác muốn chờ đợi một cái gì đó, bây giờ bỗng nhiên cả ngày ko liên lạc gì, bắt đầu thấy lo lắng và gọi điện, nhưng ng ta ko bắt máy, nt ko trả lời, sẽ thấy tức tối, rồi hoang mang, vì ko biết làm sao lại như thế, ko biết vì sao ng đó ko liên lạc, ko biết mình đã làm sai điều gì rồi. Cảm giác tủi thân xuất hiện, vì mình ko còn dc ng ta quan tâm như trước nữa, dần dần dẫn đến tổn thương. Cảm giác này đến rất nhanh, có khi chỉ vài ngày đã đến rùi. Mà ng đó lại ko liên lạc dài dài. Cộng thêm cảm giác nhớ nhung muốn gặp ng đó nữa chứ. Có ng sẽ hiểu ra là ng ta muốn chia tay, nhưng có ng ko hiểu đâu, họ sẽ trách mình đã làm gì đó ko tốt khiến ng ta giận, nc là đều bị tổn thương cả. Mà ng con trai đó, chắc chán đến mức ko muốn liên lạc gì chứ ko hẳn là ko dũng cảm nói lời chia tay, họ đâu biết có ng đang bị họ làm cho khóc dài, làm tổn thương ghê gớm.