Odwin travel
Thành viên
- Tham gia
- 12/9/2024
- Bài viết
- 12
Có những chuyến đi khiến ta thấy như đang sống lại một phần ký ức cũ.
Đó là cảm giác của gia đình tôi trong kỳ nghỉ ở villa Vũng Tàu 20 người, khi cả nhà cùng nhau tổ chức “ngày kể lại chuyến đi đầu tiên” – nơi mỗi người chia sẻ cảm xúc về hành trình xa xưa nhất mà chúng tôi từng cùng nhau trải qua.
Buổi chiều hôm ấy, biển Vũng Tàu lặng sóng.
Sau bữa cơm tối, mẹ bày một bình trà, ba mở nhạc nhẹ, rồi cả nhà quây quần trong phòng khách rộng.
Mẹ nói: “Chuyến đi đầu tiên của nhà mình là Đà Lạt năm 2001, đúng không?”
Mọi người gật đầu, ánh mắt ai cũng lấp lánh.
Ba kể đầu tiên, giọng ông trầm ấm:
“Hồi đó đi xe khách 8 tiếng, đường xấu, mà ai cũng háo hức.”
Ông nhớ cảnh mẹ ngồi ôm vali, tôi nằm gối đầu lên ba, chị tôi cứ hỏi “đến chưa?” suốt cả đường.
Câu chuyện làm cả nhà bật cười, dù đã hơn hai mươi năm trôi qua.
Rồi đến lượt chị gái kể:
“Em còn nhớ không, tới nơi thì trời mưa tầm tã, mình trú trong quán nhỏ, ăn bánh tráng nướng mà thấy ngon nhất đời.”
Tôi gật đầu, mùi khói và tiếng mưa như ùa về trước mắt.
Lũ nhỏ – thế hệ sau – nghe há hốc miệng.
Chúng hỏi liên tục: “Hồi đó không có điện thoại hả?” “Không có hồ bơi hả?”
Cả nhà cười ầm lên, cảm giác như thời gian bị kéo ngược.
Khi mọi người kể xong, mẹ nhẹ giọng:
“Hồi đó khó khăn, nhưng lúc nào cũng thấy vui. Giờ tiện nghi hơn, nhưng đôi khi quên mất cảm xúc đơn giản như vậy.”
Không ai nói thêm gì, chỉ im lặng nhìn ra sân – nơi ánh đèn từ hồ bơi villa phản chiếu như ký ức đang sống lại.
Buổi tối kết thúc bằng việc mỗi người viết một dòng: “Cảm xúc đầu tiên của chuyến đi đầu tiên.”
Những mảnh giấy nhỏ được gấp lại, bỏ vào lọ thủy tinh đặt trên bàn:
“Để lần sau, khi quay lại Vũng Tàu, mình lại đọc.”
Tôi nhìn quanh căn villa Vũng Tàu 20 người – không gian ấm cúng, đủ rộng để cả ba thế hệ cùng ngồi kể chuyện.
Tôi thầm cảm ơn Odwin Travel vì đã giúp chọn nơi không chỉ để nghỉ, mà để kết nối những ký ức xưa bằng cảm xúc của hôm nay.
Đó là cảm giác của gia đình tôi trong kỳ nghỉ ở villa Vũng Tàu 20 người, khi cả nhà cùng nhau tổ chức “ngày kể lại chuyến đi đầu tiên” – nơi mỗi người chia sẻ cảm xúc về hành trình xa xưa nhất mà chúng tôi từng cùng nhau trải qua.
Buổi chiều hôm ấy, biển Vũng Tàu lặng sóng.
Sau bữa cơm tối, mẹ bày một bình trà, ba mở nhạc nhẹ, rồi cả nhà quây quần trong phòng khách rộng.
Mẹ nói: “Chuyến đi đầu tiên của nhà mình là Đà Lạt năm 2001, đúng không?”
Mọi người gật đầu, ánh mắt ai cũng lấp lánh.
Ba kể đầu tiên, giọng ông trầm ấm:
“Hồi đó đi xe khách 8 tiếng, đường xấu, mà ai cũng háo hức.”
Ông nhớ cảnh mẹ ngồi ôm vali, tôi nằm gối đầu lên ba, chị tôi cứ hỏi “đến chưa?” suốt cả đường.
Câu chuyện làm cả nhà bật cười, dù đã hơn hai mươi năm trôi qua.
Rồi đến lượt chị gái kể:
“Em còn nhớ không, tới nơi thì trời mưa tầm tã, mình trú trong quán nhỏ, ăn bánh tráng nướng mà thấy ngon nhất đời.”
Tôi gật đầu, mùi khói và tiếng mưa như ùa về trước mắt.
Lũ nhỏ – thế hệ sau – nghe há hốc miệng.
Chúng hỏi liên tục: “Hồi đó không có điện thoại hả?” “Không có hồ bơi hả?”
Cả nhà cười ầm lên, cảm giác như thời gian bị kéo ngược.
Khi mọi người kể xong, mẹ nhẹ giọng:
“Hồi đó khó khăn, nhưng lúc nào cũng thấy vui. Giờ tiện nghi hơn, nhưng đôi khi quên mất cảm xúc đơn giản như vậy.”
Không ai nói thêm gì, chỉ im lặng nhìn ra sân – nơi ánh đèn từ hồ bơi villa phản chiếu như ký ức đang sống lại.
Buổi tối kết thúc bằng việc mỗi người viết một dòng: “Cảm xúc đầu tiên của chuyến đi đầu tiên.”
Những mảnh giấy nhỏ được gấp lại, bỏ vào lọ thủy tinh đặt trên bàn:
“Để lần sau, khi quay lại Vũng Tàu, mình lại đọc.”
Tôi nhìn quanh căn villa Vũng Tàu 20 người – không gian ấm cúng, đủ rộng để cả ba thế hệ cùng ngồi kể chuyện.
Tôi thầm cảm ơn Odwin Travel vì đã giúp chọn nơi không chỉ để nghỉ, mà để kết nối những ký ức xưa bằng cảm xúc của hôm nay.