- Tham gia
- 9/4/2011
- Bài viết
- 955
Đọc bài này vào lúc này, nhớ nhà..........
Dù cuộc sống có quay lưng lại với con, con vẫn biết rằng, có một nơi luôn chào đón con trở về.
Sách Kinh tế dạy con rằng chẳng có bữa trưa nào miễn phí, không có sự giúp đỡ nào là hoàn toàn vô tư và không vụ lợi. Sách Kinh tế nhắc con đề phòng và nghi ngờ tất cả những điều con nhận được. Thế nhưng, chính cuộc sống này lại cho con biết luôn có rất nhiều “bữa trưa miễn phí”.
Đó là chiếc áo len mẹ hì hục đan nửa mùa để làm quà tặng sinh nhật đứa con gái yêu.
Đó là những túi thức ăn mẹ kì cạch chuẩn bị để con mang ra thủ đô, phòng những hôm lười nhác không muốn đi chợ.
Đó là những ngày cuối tuần trở về nhà, mẹ ngăn không cho con động vào bất cứ việc gì, dặn con hãy cứ tập trung vào việc học.
Đó là khi mẹ đong đếm từng đồng trong túi để gom góp đủ tiền triệu cho con đóng học khóa luyện thi IELTS.
Đó là khi mẹ nói chỉ thích mặc đồ cũ nhưng lại luôn cho con tiền mua quần áo mới để khoe với lũ bạn.
Đó là những ngày bố xin nghỉ làm ở nhà trông con ốm.
Đó là khi bố đi xe vòng quanh các cửa hàng sách trong thành phố để tìm mua cho con quyển sách mà con thích.
Đó là khi bố vội phóng xe thật nhanh ra bến xe bus đón đứa con gái nhỏ vì sợ con phải đợi lâu. Bố bị ngã xe, trầy xước tay nhưng chẳng nói sợ con gái lo.
Đó là khi bố chăm chỉ lên chùa đặt lễ cùng với mẹ, dù chẳng thực sự dành nhiều đức tin. Tất cả chỉ vì kì thi quan trọng nhất trong đời của con gái.
Đó là khi bố kiên nhẫn ngồi sửa lại chiếc đàn organ cho con học, mất cả buổi chiều.
Đó là khi bố mẹ ngóng con ở ngoài cổng trường, vồn vã hỏi han khi con bước ra và rạng ngời hạnh phúc khi con nói rằng đã làm khá tốt.
Đó là khi bố mẹ hạn chế chi tiêu, tiết kiệm từng ngày để nuôi dưỡng giấc mơ du học của đứa con gái bé nhỏ.
Đó là khi bố mẹ dặn con phải giữ sức khỏe hơn là học thật chăm. Bố mẹ chỉ cần con mạnh khỏe, không cần con phải quá giỏi giang.
Đó là khi bố mẹ luôn đợi con mỗi buổi tối con về nhà muộn, chỉ để ngồi quây quần bên mâm cơm ấm cúng, nghe con líu lo những chuyện lớp, chuyện trường.
Đó là khi bố mẹ giấu con chuyện khó khăn ở công ty bố, để con yên tâm học hành.
Đó là khi con hiểu ra rằng, dù cuộc sống có quay lưng lại, tất cả mọi người có dối gạt hay lọc lừa con, vẫn luôn có nơi để con trở về, vẫn luôn có những bữa trưa miễn phí chờ đón con. Đó chính là gia đình của mình, phải không bố mẹ?
Dù cuộc sống có quay lưng lại với con, con vẫn biết rằng, có một nơi luôn chào đón con trở về.
Sách Kinh tế dạy con rằng chẳng có bữa trưa nào miễn phí, không có sự giúp đỡ nào là hoàn toàn vô tư và không vụ lợi. Sách Kinh tế nhắc con đề phòng và nghi ngờ tất cả những điều con nhận được. Thế nhưng, chính cuộc sống này lại cho con biết luôn có rất nhiều “bữa trưa miễn phí”.
Đó là chiếc áo len mẹ hì hục đan nửa mùa để làm quà tặng sinh nhật đứa con gái yêu.
Đó là những túi thức ăn mẹ kì cạch chuẩn bị để con mang ra thủ đô, phòng những hôm lười nhác không muốn đi chợ.
Đó là những ngày cuối tuần trở về nhà, mẹ ngăn không cho con động vào bất cứ việc gì, dặn con hãy cứ tập trung vào việc học.
Đó là khi mẹ đong đếm từng đồng trong túi để gom góp đủ tiền triệu cho con đóng học khóa luyện thi IELTS.
Đó là khi mẹ nói chỉ thích mặc đồ cũ nhưng lại luôn cho con tiền mua quần áo mới để khoe với lũ bạn.
Đó là những ngày bố xin nghỉ làm ở nhà trông con ốm.
Đó là khi bố đi xe vòng quanh các cửa hàng sách trong thành phố để tìm mua cho con quyển sách mà con thích.
Đó là khi bố vội phóng xe thật nhanh ra bến xe bus đón đứa con gái nhỏ vì sợ con phải đợi lâu. Bố bị ngã xe, trầy xước tay nhưng chẳng nói sợ con gái lo.
Đó là khi bố chăm chỉ lên chùa đặt lễ cùng với mẹ, dù chẳng thực sự dành nhiều đức tin. Tất cả chỉ vì kì thi quan trọng nhất trong đời của con gái.
Đó là khi bố kiên nhẫn ngồi sửa lại chiếc đàn organ cho con học, mất cả buổi chiều.
Đó là khi bố mẹ ngóng con ở ngoài cổng trường, vồn vã hỏi han khi con bước ra và rạng ngời hạnh phúc khi con nói rằng đã làm khá tốt.
Đó là khi bố mẹ hạn chế chi tiêu, tiết kiệm từng ngày để nuôi dưỡng giấc mơ du học của đứa con gái bé nhỏ.
Đó là khi bố mẹ dặn con phải giữ sức khỏe hơn là học thật chăm. Bố mẹ chỉ cần con mạnh khỏe, không cần con phải quá giỏi giang.
Đó là khi bố mẹ luôn đợi con mỗi buổi tối con về nhà muộn, chỉ để ngồi quây quần bên mâm cơm ấm cúng, nghe con líu lo những chuyện lớp, chuyện trường.
Đó là khi bố mẹ giấu con chuyện khó khăn ở công ty bố, để con yên tâm học hành.
Đó là khi con hiểu ra rằng, dù cuộc sống có quay lưng lại, tất cả mọi người có dối gạt hay lọc lừa con, vẫn luôn có nơi để con trở về, vẫn luôn có những bữa trưa miễn phí chờ đón con. Đó chính là gia đình của mình, phải không bố mẹ?
Hiệu chỉnh bởi quản lý: