giá như...t ko biết phải ns thế nào cả...
t vừa nc vs 1 ng bạn cũ...
đó là 1 bạn nam...
học tốt, thông minh, thật thà, chăm chỉ...
đó là một con ng thực sự tốt...
nhg năm ngoái..vì 1 sự cố lớn trong gia đình...
bạn ấy đã phải buộc thôi học...
hôm đi thi vào 10 về, t gặp bạn ấy đi cắt lúa về...
" sao m ko đi thi? m dở ah?"
" bố t ko cho đi!"
"..."
t ko pit phải nói sao!
hụt hẫng..nuối tiếc..cảm thông..nhg ko thể chia sẻ...
" ước gì t có thể làm gì đó để giúp m"
hôm trc, t vs chị t đã nc về m, chị t đã khóc...
lúc nãy t hỏi m...
" nếu đc thì bây giờ m muốn đi học nữa không?"
" đi hok ah mình muốn chứ nhưng điều kiện hoàn cảnh không cho phép cho nên đành phải chịu thui, vs lại pỏ học 1 năm rùi trong đầu ko còn tý kiến thức nào nữa thì đi học bằng niềm tin ah"
phải rùi, phải lựa chọn giữa việc đi học và đi làm nuôi e ở cái tuổi 16, m đã chọn con đường thứ 2...
t muốn khóc, nhg t ko khóc đc...
kể từ lần gặp m đi cắt lúa và biết m bỏ học, t đã luôn nghĩ rất nhiều về m...
m ah, t thấy nuối tiếc cho 1 nhân tài...
m thông minh, chăm chỉ cả học và làm, bọn nó bảo m thật thà chất phác quá, suốt ngày làm như con trâu đất ấy vậy mà suốt ngày lôi thôi lếch thếch...
giờ gđ m như vậy, m bỏ học nhg ko nản chí ăn chơi lêu lổng như mấy thằng ranh con làng mình, m làm tăng gia cái ruộng cần trước cửa nhà bác t, ruộng cần tốt thật...
ns thật chứ, mấy thằng pạn cũ của t con nhà đại gia ngồi trong lớp mà cái đầu ko pít chứa cái gì, bằng tuổi m thật đấy nhg bấu đuôi m ko kịp...
rùi mấy thằng lông bông ngoài đường, bố mẹ cho ăn học hẳn hoi mà sướng ko pít sướng suốt ngày chỉ ăn rùi phá, ko pít thế nào là thg bố mẹ, ko pít nỗi vất vả khổ sở của bố mẹ để kiếm ra đồng tiền nuôi pọn nó ăn học, cũng con nhà nông dân cả, sao m có thể pít nghĩ đến tương lai còn pọn nó lại ko? cũng bằng thậm chí hơn tuổi m n' đấy, nhg pọn nó thật sự ko đáng xách dép cho m, M ạ!...
m bảo t trc tết m phải đi làm 5,6 tháng, hình như còn pị đánh nữa...
...
tin nhắn cuối cùng, m chúc t ngủ ngon, và ko quên chúc t học thật giỏi, t có thể thấy đc sự nuối tiếc, đau đớn của m...
t cũng chúc m ngủ ngon và thực hiện đc ước mơ của m!...
ước mơ của m là gì? t ko pít, có lẽ m có nhiều ước mơ lắm...
về 1 gđ bình thường, êm ấm
về 1 mái trường nơi có thể mang đến cho m 1 ước mơ đẹp hơn về tương lai
...
n~ ước mơ mà nhiều ng ko nghĩ tới
m ơi... t thương m nhìu lắm
giá mà...t có 1 điều ước t sẽ tặng nó cho m!
t hi vọng câu ch về m sẽ mang lại cho n' ng khác n' điều để suy nghĩ...
t...m!
----------
t cảm thấy t quá may mắn so vs m, chị t bảo số m khổ thật đấy! cố lên m nhé!
vài tuần nữa về quê t hứa sẽ tặng m 1 thứ!
hình như từ lớp 5 tới lần gặp m cắt lúa về đó là đã hơn 4 năm giời t với m mới nói ch với nhau m nhỉ?
cấp 1 t cũng ngồi cạnh m 1 năm, hồi đó, mà kể cả bây giờ trông m vẫn xấu xấu bẩn bẩn như thế, nhg ko hỉu tại sao t lại quý m đến thế, quý tâm hồn m trong sáng m ah!
cấp 2 t chuyển ra trg huyện học, cấp 3 thì ra HN
ngần đấy năm kũng nhớ m và cả lớp n' lắm
thỉnh thoảng vẫn hỏi thăm pọn m học thế nào
nên khi nghe tin bố m ko cho đi học nữa t sốc toàn tập
ah, hôm ý bố m lên nhà t, bố m pảo m kũng đi thi hsg môn sinh vs t nhg khác địa điểm, m cũng đạt hsg cấp huyện, nhg bố m bảo chỉ cho m học hết cấp 2 thui, chị t tức lắm chị t ra bảo luôn vs bố m " bác làm sao vậy, nó học được thì bác phải cho nó đi học chứ..." t ngồi trong buồng nghe bố m ns vậy kũng điên tiết lắm, xông ngay ra nhà, ns đúng câu chị t vừa ns. bố m suốt ngày rượu bia, rùi đánh đập, mắng mỏ mấy mẹ con m, chính vì vậy mà gđ m ms trở nên như vậy. ns thật, t căm tức bố m lắm!
thôi, nếu giờ ngồi để viết hết về m chắc mai t ko đi học đc mất
hẹn gặp lại m nhé!