Hết mưa rồj
chán quá.
Nhà hàng xóm lạj tụ tập, anh em cứ lâu lâu tập hợp lạj nhà má nhậu nhẹt, karaoke thế mà hay. Mà tạj sao không aj chịu ở vớj má là thế nào? Aj cũng có gja đình rjêng rồj ( trừ út), aj cũng ra rjêng rồj, chỉ còn lạj má ở trong nhà. Gjống ngoạj mình quá. Hơn 70 rồj mà vẫn bán bánh xèo, thương ngoạj quá.
Lúc nghe họ hát karaoke bằng cáj gjọng thô thjển, không hề có đào tạo,tự nhjên lạj cảm thấy cuộc sống thật thanh bình,êm đềm.
Lạj nghĩ tớj nhà bên kia...
Đúng là mỗj cây mỗj hoa, mỗj nhà mỗj cảnh...
Những lúc vô tình bắt gặp cô ấy đang ngồj một mình trước cửa nhà, mình lạj cảm thấy tộj lỗj....... mình không thể làm gì..................