Cháu cứ tự nhjên. Ít ra cháu cũng nhớ đây là nhà ông. Hôm trước cáj chị nothjng vào đây vjết, ông thử làm quen mà không trả lờj, hôm sau lạj vjết tjếp, ông gửj tjn nhắn công cộng mà cũng bặt vô âm tín cho đến gjờ.
NHỮNG NGÀY Ở tp.HCM
chẳng nhớ là ở đấy bao nhjêu ngày, chắc cũng trên dướj chục ngày. Mấy ngày đầu đúng là thảm họa, ở nhà, không aj cho đj đâu, không máy tính, tj vj không có gì coj. Cảm tưởng như một cục thịt thừa chính cống. Sau chuỗj ngày bj đát ấy thì được đj suốj tjên. Sau đó trở về chuỗj ngày nhàm chán, may là cáj tj vj cũng đã hấp dẫn mình. Sau đó cũng được đj lòng vòng thành phố. Tjếp đó cũng đã bjết đến mạng, ngồj xếp hình doraemon, xếp được kha khá lạj phảj tắt máy đj ăn cơm. Coj xong bộ anjme fate.zero rồj gjảj quyết đống mảnh ghép đó mớj được! Tjếp đó đj đầm sen, thảo cầm vjên, nhà bác bảy, nhà chị Phương, sjêu thị lotte, dinh độc lập, nhà thờ đức bà, bưu đjện thành phố. Hết. Đj về.
Nhận ra một thứ quan trọng, không phảj chỉ có mình là thay đổj, ngườj đó cũng đã đổj thay nhjều rồj. Tạm bjệt ngườj dấu yêu, ở nơj xa chúc chị hạnh phúc.