Nhật kí sói tập sự.

:>:>:> i don't know.
dù sao e cx thích bồ công anh nên ko thể ns xấu ss đc=.='
à, đúng r, để đó e đăng mấy pic bồ công anh, link cho ss nha:> cực kì đẹp, tuyển chọn đọa luôn đó:>
 
chủ đề tuần hay tháng j đó này sẽ là bồ công anh:D
#00.gif
 
Ru này, chị chợt nhớ ra :KSV@05: tiêu đề của em là sói tập sự =))

finalstylecom2.jpg
 
Chuyện vỡ mông ngày hè(2)

Chuyện vỡ mộng ngày hè(2)

...

27.Chẳng có gì xảy ra?
Nothing (3).


Đúng vào khoảnh khắc ấy, anh nhìn thấy nước mắt của cô. Những giọt nước mắt trượt nghiêng như nước, phấn mắt bị trôi đi, nhòe đi quanh mắt, trở nên mờ ảo. Cô mất bình tĩnh khóc thê thảm, trong thứ âm nhạc ầm ĩ và góc nhỏ mờ tối, tất cả bị nhấn chìm không một âm thanh.


29.Lần cuối cùng anh nhấn số điện thoại của cô, vẫn nghe thấy giọng nói nhắc nhở đã tắt máy vang lên. Anh ngồi dậy mặc quần áo vào.


30.Trên phố lớn mù mưa bao phủ, khắp nơi là tiếng mưa như trút nước. Cuối cùng anh cũng vẫy được một chiếc taxi, lúc anh ngồi vội vào xe thì toàn thân đã ướt đẫm. Anh nói, đến Mậu Danh Nam Lộ, BLUE.

Anh lại nghe thấy nhịp tim đập phát ra những âm thanh nặng nề trong sự đau đớn. Phảng phất như nhìn thấy cô dang rộng hai tay, chạy nhảy như chim trong gió.


31.BLUE vẫn với thứ âm nhạc ầm ĩ, từ ngoài cửa đã có thể nghe thấy tiếng trống dập thình thình nặng nề. Lúc anh bước vào quán bar, chỉ thấy dòng người cuồn cuộn giữa sàn nhảy và khói màu giăng khắp nơi. Anh nhìn thấy cô gái mặc áo hai dây thêu hoa trắng bên quầy bar, cô đang nhoài người trên quầy, nghiêng mặt sang bên, đang cười. Một gã Tây phì nộn đang ngồi cạnh cô, dùng tay sờ soạng lưng cô, từng chập từng chập, giống như đang ve vuốt một con mèo. d.a thịt trần trụi của cô dưới ánh đèn phát ra thứ ánh sáng nhờ nhờ.

Anh kéo tay cô, ngón tay cô lạnh ngắt. Anh lại sờ vào trán cô, mặt cô nóng hực.


Trên quầy vương những đầu lọc thuốc lá và tàn thuốc, còn có những ly rượu. Anh nói, đi với anh. Vẻ mặt cô cứng đờ. Anh thấy nhãn thần cô lạnh lẽo, dưới hàng mày và lông mi đen rợp, là thủy triều đen tối.


32.Tại sao tôi phải đi với anh?
Vì em uống say rồi.
Tôi không đi. Cô nhẹ nhàng nói, anh không yêu tôi.

Cô mỉm cười, nhìn có vẻ hoàn toàn thoải mái, chỉ là có chút thương cảm. Cô dịu dàng mà u buồn nhìn anh, đôi mắt cô là sắc xanh nhàn nhạt.


33.Anh không cho mình bất kỳ suy nghĩ nào, dùng ngón tay nắm chặt cằm cô, sau đó xoay mặt cô lại, môi anh bịt chặt môi cô.

Nụ hôn kéo dài rất lâu, âm nhạc bên tai tắt lịm. Thủy triều tối đen dưới trời đêm, cô đơn mạnh mẽ trào dâng. Một mình. Anh cảm nhận được môi cô, mềm mại, yếu đuối, như hoa đang hé nở. Sau đó anh buông cô ra.


34.Đi theo anh. Anh thấp giọng nói. Giọng anh đột ngột nghẹn lại, nếu em không đứng dậy, anh sẽ bế em đi.


35.th.ân thể cô. d.a thịt cô. Mùi vị cô.
Trong bóng đêm đôi mắt cô sáng rực như ngọn đuốc. Anh liếm lên mắt cô, muốn khiến chúng khép lại yên tĩnh. Sau đó cô lại mở ra.


36.Cô nhìn anh chăm chú. Đôi mắt cô khiến anh hổ thẹn.
Tại sao không nhắm mắt lại. Anh nghe thấy giọng mình đùng đục.
Vì muốn ghi nhớ anh. Ghi nhớ, giờ này phút này. Bởi vì, chúng ta sẽ phải quên đi.
Bây giờ còn nhớ tên anh không?
Anh là Trăn. Còn em?
Em là Lam.


37.Đừng nói với em là, anh yêu em.
Anh không nói.


38.Trong bóng đêm cô sờ tìm thuốc lá thơm, hai người ngồi trên gi.ường hút thuốc. Đầu thuốc sáng lập lòe. Cô đứng dậy, lõa lồ bước đến bên cửa sổ mở toang, cô nói, đây là cơn bão to nhất mùa hè năm nay. Tốt thật. Như có thể cuốn trôi cả thành phố này đi. Chúng ta có giống như đang ở trên một con thuyền không?

Lúc nhỏ, em ở trong ngôi nhà nhỏ của chú ruột, mỗi lần trời mưa, em lắng nghe tiếng mưa gõ trên vách gỗ, sẽ cảm tưởng như mình đang ở trên một con thuyền.


39.Trong lòng em luôn che giấu sự chia ly à?
Phải. Chỉ có chia tay mới có thể khiến em thấy an toàn.


40.Em nhớ lúc còn nhỏ là một đứa trẻ ốm yếu, lúc nào cũng muốn có người đến ôm mình, ve vuốt mình. Vì muốn người khác chú ý đến nên cố ý để mình bị thương. Dùng mảnh sắt cứa lên tay, dùng dao cắt, để mình bị lạnh đến mức cảm sốt. Vì nếu như không bị bệnh thì chẳng ai đến ôm em cả.

Cô cười. Lúc đó em rất cô độc, sợ hãi bóng tối, vô cùng sợ hãi. Mẹ của em là một người phụ nữ u buồn, lúc nào bà cũng nghĩ phải làm sao để vui vẻ, em là một trong những cách bà sử dụng, cũng là cách cuối cùng. Bà cần một người đàn ông cho bà một đứa con. Nhưng bà vẫn tuyệt vọng.

Nên bà đã chết. Sau khi bà chết rồi, chẳng ai hôn em nữa.


41.Lúc 16 tuổi em đã vội vã chìm vào yêu đương. Vì yêu đương thì sẽ hôn nhau.

Nhưng những nụ hôn đó không kéo dài lâu. Anh nói.
Phải. Không lâu dài. Sẽ không ngừng mất đi, và không ngừng sản sinh. Em chỉ tin vào một câu nói: phải mãi mãi đi trước người khác một bước rời xa anh ta, như thế mày mới không bị tổn thương.

Thực ra, em vô cùng hy vọng được dài lâu. Nhưng em không có cảm giác an toàn thôi.
Phải, em không có.


42.d.a thịt gần nhau sẽ mang đến cái gì.
Mang đến ảo giác ấm áp trong phút chốc và vỡ mộng đen tối hơn nữa.

Họ lại ở bên nhau. Thêm lần nữa.

43.Em có tin đây là một ảo giác không? Anh hôn cô.
Vâng. Em tin.
Tại sao?
Vì chúng ta không yêu nhau. Chúng ta không yêu.


44.Suốt cả buổi sáng họ làm tình điên cuồng. Mưa cuối cùng cũng tạnh, và sắc trời cũng sáng hẳn.

Trên mặt đất đầu lọc thuốc lá vương , còn có chiếc áo hai dây thêu hoa của cô. Vo lại nhăn nhúm. Đây hoàn toàn là vải thô, hễ vo lại là không nỡ nhìn. Những thứ đồ dễ vỡ không chịu nổi một va chạm nhỏ, vì không chịu được.

Cô mặc lại quần bò và áo nhăn nhúm, tết tóc lại thành dải. Chúng ta chưa ngủ được gì. Rồi thì bây giờ phải đi làm rồi. Cô lấy nước lạnh trong tủ lạnh ra, sau đó lại châm một điếu thuốc.


45.Cô dựa vào khung cửa nhà tắm, ngắm anh cạo râu. Cô chỉ cho anh nhìn thấy vết đỏ trên cổ.
Em thích cái này. Cô nói. Nụ hôn của đàn ông luôn để lại vết tích trên d.a thịt, nhưng đều sẽ biến mất. Thời gian ngắn dài mà thôi.
Vì em chưa từng tin tưởng họ.
Vâng, chưa từng tin tưởng họ. Có lúc, trong giấc mơ em thấy người đàn ông lại nói với em, anh yêu em. Em liền cho rằng mình đã mơ một cơn ác mộng.


46.Em hy vọng điều gì.
Có phải có một đứa con sẽ tốt không. Có thể yêu nó chân thành, dũng cảm, dịu dàng và lâu dài.
Nhưng mà mẹ của em, bà vẫn chết đấy thôi.
Vâng. Vì tuyệt vọng.


47.Trong tim em có thứ tình cảm chân thành, dũng cảm, dịu dàng, lâu dài đó không?
Có chứ. Nhưng chỉ không biết phải cho ai. Không có ai. Cô cúi thấp đầu mỉm cười.
Anh tin là em cũng có. Nhưng em cũng không tìm được người có thể giao tình cảm đó cho người ấy.


Nên chúng ta đều đang cô độc.


48.Lúc anh đi làm phát hiện ra cơn choáng váng và mệt mỏi hoàn toàn không nằm trong dự liệu. Tinh thần của anh rất tốt, và suy nghĩ rõ ràng. Mỗi một phút nghỉ ngơi, anh đều nghĩ đến cô. Yên lặng nghĩ đến cô. Mùi vị và d.a thịt cô.


49.Anh viết một bài thơ trong email cho cô: Khi em bước đi trong thời gian, tình yêu phát ra tiếng vụn vỡ, đợi đến khi em quay trở về, đã kín miệng.
Nhưng anh không gửi email đó đi. Lúc sắp tan sở, anh nhận được email của cô. Chỉ có vài câu ngắn ngủi: Cả ngày em nghe bài “Tình đầu” của Utada Hikaru, em không hiểu tiếng Nhật, nhưng khi nghe cô ấy hát em đã khóc. Đó là tiếng lòng chân thật, khiến người ấm áp.


50.Cô biến mất trong một tuần lễ. Anh biết cô sẽ làm thế, cô cần một khoảng cách trốn chạy an toàn. Anh không quấy rầy cô. Nhưng anh nghĩ, cô sẽ tốt hơn chút. Anh không phải dạng người dễ dàng làm tình với phụ nữ, nhưng đêm hôm ấy, anh nghĩ anh thương tiếc cô. Vì thương tiếc cô nên làm tình với cô. Như một đứa trẻ cô độc, bạn biết cái cô thích là một con búp bê mặc váy hoa, bạn không thể nhẫn tâm không mua tặng cô được.
Nhưng tình yêu không giống một con búp bê. Họ đều hiểu rất rõ. Nên cô chạy trốn không dám gặp lại.


51.Mùa hè năm ấy, Trăn 28 tuổi, làm trưởng phòng một công ty thương mại. Anh là một người đàn ông giữ mình trong sạch, hoàn toàn khỏe mạnh. Đẹp trai. Anh mong muốn có một cô vợ ngây thơ vui vẻ, không cần quá thông minh, vì anh cảm thấy mình đã đủ thông minh rồi.

Anh không thích có đối thủ.


52.Cao thủ thực sự thi đấu, chỉ cần một lần.
Một lần định sinh tử. Lam nói.


53.Lam là một cơn ảo giác mùa hè. Khi Trăn chắc chắn rằng cô đã hoàn toàn biến mất. Cô không còn làm việc ở công ty mạng tầng 12 nữa, đồng nghiệp trong công ty nói với anh, cô đi rồi. Cô đi đến phía Bắc.


54.Em có tin đây là một ảo giác không? Anh hôn cô.
Vâng. Em tin.
Tại sao.
Vì chúng ta không yêu nhau. Chúng ta không yêu.


55.Buổi sớm mùa hè bão đổ bộ, Lam trần trụi nhoài trên bệ cửa sổ hút thuốc. Sau đó nói với anh, thành phố này lạnh lùng quá, không có tình yêu thì chúng ta sẽ bị đông cứng. Không có mãi mãi, chúng ta sẽ chết đi.


56. Anh tin họ sẽ phải chết. Một ngày nào đó. Một lúc nào đó.


57.Không tồn tại nữa.



(1) Lancôme: Nhãn hiệu mỹ phẩm cao cấp của Pháp.
(2): Stephan Zweig (1881-1942): nhà văn nổi tiếng của nước Áo.
(3): Chẳng có gì.




[trích tập truyện ngắn "THÁNG TÁM CÒN MÃI" - AN NI BẢO BỐI, DENNIS Q. DỊCH]
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
bài nè ở trong truyện luôn nè:D
kinh khủng như vậy, nghe cả ngày là phải:D


▶️


Nụ hôn cuối cùng của chúng ta
Vị như điếu thuốc lá
Đắng nghét và thật ngột ngạt làm sao!

Ngày mai, cũng vào khoảnh khắc này
Em tự hỏi anh sẽ ở nơi đâu
Em muốn biết anh sẽ nghĩ về ai ?

Anh sẽ mãi là tình yêu của em
Dù cho sau này, anh có yêu một cô gái khác
Em sẽ luôn ghi nhớ cái cách yêu thương
Mà anh đã dạy cho em biết
Anh sẽ luôn luôn là người duy nhất trong trái tim em.
Khoảnh khắc này, đây vẫn là một bản tình ca buồn
Cho đến khi em sẽ ngân cao khúc ca mới...

Khi thời gian như ngưng đọng lại
Em cố để bước đi
Mọi thứ đều là những điều quan trọng
Mà em không muốn quên đi

Ngày mai, cũng vào khoảnh khắc này
Chắc chắn, em sẽ dừng lại và suy nghĩ
Tự hỏi bản thân mình có nên nghĩ về anh

Anh sẽ mãi ở trong trái tim em
Vẫn sẽ luôn có một góc trống chỉ cho anh mà thôi
Hi vọng em cũng sẽ để lại dấu ấn trong trái tim anh
Bây giờ và mãi mãi, anh vẫn luôn là người duy nhất
Khoảnh khắc này, đây vẫn là một bản tình ca buồn
Cho đến khi em sẽ ngân cao khúc ca mới...

Anh sẽ mãi là tình yêu của em
Dù cho sau này, anh có yêu một cô gái khác
Em sẽ luôn ghi nhớ cái cách yêu thương
Mà anh đã dạy cho em biết
Anh sẽ luôn luôn là người duy nhất trong trái tim em.
Khoảnh khắc này, đây vẫn là một bản tình ca buồn
Cho đến khi em sẽ ngân cao khúc ca mới...

Bây giờ và mãi mãi...
 
bắt đầu từ đâu đây?

cô đơn là khi đứng giữa biển người mênh mông mà ko có lấy 1 niềm an ủi.

nghe những lời như vậy, ko biết nên thất vọng hay cười (theo bản chất của mình). Ta đã trốn tránh.

Lần đầu tiên làm trái ý mẹ khi đi mà ko có sự cho phép
Lần đầu tiên đi mà ko có nơi đến
Lần đầu tiên ta biết thế nào là chơi vơi thật sự

Đứng giữa hàng chục ng, tiếng nhạc vang lên, đờ đẫn, chả có j.

Ta bắt gặp ánh mắt đó, nhưng lại lơ đi, thôi kệ, nó ko dành cho ta.

Ta ko cần phải dùng sức như vậy, nhưng ta vẫn thích cố gắng, ta nghĩ,ra mồ hôi sẽ vơi đi nhiều.

Chậm lại nào...

Ta thấy một chiếc xe máy cũ, ta thấy 1 ông bố, ta thấy 1 bé con mắc váy hồng xinh xắn chỉ chỏ đủ mọi vật trên đường, cười khanh khách, ta thấy ánh mắt ông bố ấm áp.

Tta đi theo. Nhưng đến 1 ngã rẽ thì mất hút, ta lại vội vã.

Ta thấy 1 chiếc xe đạp điện, ta thấy 1 anh trai cao to, ta thấy 2 đứa e nhỏ xinh bám chặt lấy áo anh trai, anh trai gồng mình chở 2 đứa e đáng yêu, chắc xe sắp hết điện:D. Ta đã suýt có anh trai. ta thích có anh trai.

Ta chơi vơi, xe chậm quá, tg thì nhanh quá.

Ta chơi vơi.
 
chời ơi, sao cái j cx là chị=.='

"lớn lên con sẽ học chuyên anh như chị Vy" TTTTTTTTTT________TTTTTTTTTTTT chị m đây cx chuyên anh nè, ko giỏi bằng nhưng cx chuyên anh chớ bộ, sao cứ chị Vy=.='

"từ h con để tóc dài, con thích tóc dài như chị Vy" chời ơi, ta đây cx dài chớ bộ, tóc còn đẹp hơn nữa chớ bộ=.=' sao ko thích giống taTTTTTTTTTTTTTTTTT________TTTTTTTTTTTTTTTT
 
câu chuyện j lạ vậy ko biết.
đã thích đến thế r cơ mà, sao ko chịu tỏ tình. ai bảo, nếu ta có 1 thanh mai trúc mã, ta nhất dịnh ko để xa ta như vậy.
 
ta bệnh r, những đứa quá trong sáng và hiền lành dễ thương, ta đều ko thích:-?
sao nhỉ? hình như do ghét cái j nhạt nhòa thì phải. Chời ơi, ko giốn cừu vui vẻ đâu nha=.='
@@cừu vui vẻ ghê lắm, mình mà giống chắc tự kỉ quá=.='
 
=))
dạo này maru sao thế
ráng uống thuốc nha

:)):)):)) thiệt r ss ơi, cứ thế này e bị thần kinh chắc luôn:)):)):))
mà dạo này e bị làm sao?
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
:)):)):)) thiệt r ss ơi, cứ thế này e bị thần kinh chắc luôn:)):)):))
mà dạo này e bị làm sao?
em mà sao hỏi chị =))
ma ru lớn rồi, không còn ngây thơ như xưa nữa =))=))=))
 
Quay lại
Top Bottom