bắt đầu từ đâu đây?
cô đơn là khi đứng giữa biển người mênh mông mà ko có lấy 1 niềm an ủi.
nghe những lời như vậy, ko biết nên thất vọng hay cười (theo bản chất của mình). Ta đã trốn tránh.
Lần đầu tiên làm trái ý mẹ khi đi mà ko có sự cho phép
Lần đầu tiên đi mà ko có nơi đến
Lần đầu tiên ta biết thế nào là chơi vơi thật sự
Đứng giữa hàng chục ng, tiếng nhạc vang lên, đờ đẫn, chả có j.
Ta bắt gặp ánh mắt đó, nhưng lại lơ đi, thôi kệ, nó ko dành cho ta.
Ta ko cần phải dùng sức như vậy, nhưng ta vẫn thích cố gắng, ta nghĩ,ra mồ hôi sẽ vơi đi nhiều.
Chậm lại nào...
Ta thấy một chiếc xe máy cũ, ta thấy 1 ông bố, ta thấy 1 bé con mắc váy hồng xinh xắn chỉ chỏ đủ mọi vật trên đường, cười khanh khách, ta thấy ánh mắt ông bố ấm áp.
Tta đi theo. Nhưng đến 1 ngã rẽ thì mất hút, ta lại vội vã.
Ta thấy 1 chiếc xe đạp điện, ta thấy 1 anh trai cao to, ta thấy 2 đứa e nhỏ xinh bám chặt lấy áo anh trai, anh trai gồng mình chở 2 đứa e đáng yêu, chắc xe sắp hết điện
. Ta đã suýt có anh trai. ta thích có anh trai.
Ta chơi vơi, xe chậm quá, tg thì nhanh quá.
Ta chơi vơi.