có nhìu việc muốn nói ra nhưng đến khi viết lại chẳng biết viết gì nữa
moijvieecj luôn diễn ra ko như mình suy nghĩ
đã tự hứa với bản thân, quên đi nỗi buồn, ko nhớ tới quá khứ nữa
nhưng sao ko thể làm nổi
có lẽ mình quá nhạy cảm chăng???
Hôm nay đc về lại nhà cũ, giờ chỉ còn là khoảng đất trống trơn
hơi buồn, vì nơi đó đã có biết bao kỉ niệm vui có, pùn có...toàn là những kí ức rất quan trọng và hạnh phúc đối với mình
về thăm ông, lại càng buồn hơn
giờ sao trông ông khác quá, đến nỗi ko thể nhận ra nữa, gầy quá
buồn vì ông ko còn nhận ra cháu nữa rồi
thương ông nhìu nhìu lắm nhưng cũng chẳng còn biết làm thế nào nữa
cháu vô dụng ông nhỉ?
Thật ra lúc đó cháu muốn khóc lắm, khóc thật to, ko muoons kìm nén nhưng cháu lại ko thể
chẳng hiểu sao nữa, có lẽ ko muốn để mọi người nhìn thấy
ko muốn 1 ai biết cả, vì vậy mới viết hết ra trong trang nhật kí này
trước giờ cháu vẫn vui sướng khoe với lũ bạn mình rằng chưa bao giờ phải gặp cảnh chia li và hạnh phúc với điều đó
nhưng ông trời ko cho ai được toàn vẹn cả
và thế là cú sốc đầu tiên khi bà mất
thật sự là rất pùn và hối hận
cháu chưa bao giờ hối hận như lúc này, ko nc với bà dc nhìu, ko quan tâm đc nhìu...
Và giờ mình ko muốn hứng chịu thêm 1 cú sốc nào nữa
Cứ về đến đó, là mình lại hướng tầm mắt về căn nhà nơi bà ở
càng nhìn rồi lại càng nhớ
nhưng ko thể ko nhìn
lại mít ướt rồi
mong rằng viết ra sẽ vơi đi cảm giác khó chịu trong lòng bây giờ, mong rằng mọi điều tốt lành sẽ đến với gia đình, người thân của mình
mong rằng mọi chuyện sẽ tốt đep hơn...
[FLASH]https://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3player_skin1.swf?xmlurl=https://mp3.zing.vn/blog?mjaxmi8wmy8wmi9mlzivinagamezjjhzjmusicwzje5n2zhn2mxmzmusic4nwewnjvjmjy4ytu3ztadungwebxazffzpweb2xpwebibcdw9dungic0gsg9hihrhdsb8tmhhyybrag9dungzybsweb2l8fdm[/FLASH]