Nhật kí music

ya
làm 1 bài cho nó bốc , giải stress cái , chớ tình hình chiến sự căng thẳng thế này mà đứng yên chỗ là die ak......
bài cry cry ạ
mời thưởng thức 3, 2, 1 ready
▶️
 
=)) được hum đi học sớm, kết quả là lại vào ngồi nhầm lớp =)) pọn nó nhìn mình như người ngoài hành tinh ko bằng, chắc pọn nó tưởng tiết cuối mới vào điểm danh =)) OMG, lại cái tính lấc ca, lấc cấc, sắp thành bà già lẩm cẩm đến nới rồi =)) điên mất thôi, càng nghĩ càng pùn cười =))

học anh bít thêm 1 bài hát, nghe một lần và dã lại nghiền oy



 
Các Cass sẽ luôn đặt niềm tin vào DBSK giống như chòm sao Thiên Hậu Cassiopeia... mãi mãi chỉ có DBSK hay TVXQ mà thôi...!!! :KSV@03::KSV@03::KSV@03:

▶️
 
mệt quá, hum nay học lại ko vào roài
pùn vì kiểu ăn nói của nó, thật nực cười, ko trị thì sẽ hỏng nhưng ko có cách nào để trị...
▶️
 
Quá khứ là thứ gì đó đẹp đẽ mà xa vắng. Những người bạn thuở thiếu thời, những người thầy, người cô mình hằng yêu quý, có bao giờ mình muốn quên đi? Tất cả những điều đó, mình sẽ không lưu giữ nó trong kí ức mà sẽ cất giữ trong trái tim mình.
Mái trường yêu dấu ngày nào, giờ đây chỉ còn là kỷ niệm...

Ngày mai xa nhau rồi

Trường mến thương xa rồi

Ngày bé thơ còn nhớ

Ta dắt tay nhau tới trường.

Vào trong lớp học mến thương bạn bè....

Thời gian bay vút vô tình tựa gió, không đợi ai bao giờ..........

▶️
 
h.gif
a.gif
p.gif
p.gif
y.gif



w.gif
o.gif
m.gif
e.gif
n.gif
d.gif
a.gif
y.gif



:(( pa pa đểu nhá :(( hum nay mùng 8 - 3 về mừ hok tặng quà giề cả
đã vậy còn rước cả đống cá về bẩu rán :((
ôi, hoa hồng, búp bê, gấu bông, bánh, kẹo.....đâu cả rồi vậy trời :((
nhớ chũng mày quá :((:KSV@16::KSV@15:


▶️
 
giờ muốn đọc truyện quá, nhưng vẫn phải đấu tranh tư tưởng
muốn lười quá mà không thể lười được
muốn chăm chỉ nhưng lại không làm nổi
làm sao giờ:((

chỉ cần cố gắng 1 chút xíu nữa thôi, hic
cai vậy:KSV@16:
cần phải tĩnh tâm lại một chút, áp lực quá

▶️
 
h.gif
a.gif
p.gif
p.gif
y.gif
b.gif
i.gif
r.gif
t.gif
h.gif
d.gif
a.gif
y.gif



13/3: hôm nay là sinh nhật con bạn thân nhất của mình hồi cấp 3, sao mà nhớ nó quá vậy trời
nhớ nhưng cũng chẳng làm gì được vì giờ bặt vô âm tín...
OMG, G7 giờ tan đàn sẻ ngán, mỗi đứa một nơi, để tụ tập đông đủ một bữa sao mà khó quá.
nhớ mọi người quá, định làm lại cái clip của lớp mà không biết làm
chán ghê cơ
mọi năm vào giờ này, chắc ko đi chúc sinh nhật được thì cũng nhắn tin loạn xạ cả lên ấy chứ
giờ im ắng thấy sao khó chịu quá, hic.

hì, vậy kể từ ngày hôm nay bạn đã hơn mình một tuổi mất rồi, cũng sắp tới sinh nhật mình nữa, không biết mọi người có còn nhớ không?



 
cố gắng phấn đấu
cảm ơn trời vì đã cho tôi mục tiêu mới, tự dưng cảm thấy hứng thú quá
nhất định phải đánh bật mục tiêu ấy
lần này thua nhưng chắc chắn sẽ ko có lần sau đâu
rất rất mún tự kỉ :(( nếu điều đó xảy ra, cầu mong nó đừng về đến nhà mình, ko ai ra nhận cả
chỉ cần như thế thôi mình sẽ nỗ lực hết mình
trời ơi, đừng có quá phũ phàng với con thế chứ??? :((

nhớ mọi người quá, nhớ ko chịu nổi, sao ai cũng đi mất dạng vậy
cuối tuần liệu có gặp nhau được ko?
chắc ko?
nản...

▶️
 
lại buồn vu vơ nữa rồi, haizzzzzzzz
sao nó cứ quấn lấy mình thế nhỉ?
đã cố gắng hết sức rồi, nản
vẫn ko thoát được mi
▶️
 
có nhìu việc muốn nói ra nhưng đến khi viết lại chẳng biết viết gì nữa
moijvieecj luôn diễn ra ko như mình suy nghĩ
đã tự hứa với bản thân, quên đi nỗi buồn, ko nhớ tới quá khứ nữa
nhưng sao ko thể làm nổi
có lẽ mình quá nhạy cảm chăng???
hôm nay đc về lại nhà cũ, giờ chỉ còn là khoảng đất trống trơn
hơi buồn, vì nơi đó đã có biết bao kỉ niệm vui có, pùn có...toàn là những kí ức rất quan trọng và hạnh phúc đối với mình
về thăm ông, lại càng buồn hơn
giờ sao trông ông khác quá, đến nỗi ko thể nhận ra nữa, gầy quá
buồn vì ông ko còn nhận ra cháu nữa rồi:((:((:((
thương ông nhìu nhìu lắm nhưng cũng chẳng còn biết làm thế nào nữa
cháu vô dụng ông nhỉ?
thật ra lúc đó cháu muốn khóc lắm, khóc thật to, ko muoons kìm nén nhưng cháu lại ko thể
chẳng hiểu sao nữa, có lẽ ko muốn để mọi người nhìn thấy
ko muốn 1 ai biết cả, vì vậy mới viết hết ra trong trang nhật kí này
trước giờ cháu vẫn vui sướng khoe với lũ bạn mình rằng chưa bao giờ phải gặp cảnh chia li và hạnh phúc với điều đó
nhưng ông trời ko cho ai được toàn vẹn cả
và thế là cú sốc đầu tiên khi bà mất
thật sự là rất pùn và hối hận
cháu chưa bao giờ hối hận như lúc này, ko nc với bà dc nhìu, ko quan tâm đc nhìu...
và giờ mình ko muốn hứng chịu thêm 1 cú sốc nào nữa :KSV@18:
cứ về đến đó, là mình lại hướng tầm mắt về căn nhà nơi bà ở
càng nhìn rồi lại càng nhớ
nhưng ko thể ko nhìn
lại mít ướt rồi
mong rằng viết ra sẽ vơi đi cảm giác khó chịu trong lòng bây giờ, mong rằng mọi điều tốt lành sẽ đến với gia đình, người thân của mình
mong rằng mọi chuyện sẽ tốt đep hơn...

▶️
 
thank tỉ nhìu ^.^
viết xong thoải mái hơn rồi
giờ lại phải cười thôi
▶️

mong rằng mọi người ai cũng vui vẻ, vô tư như bài hát nì :x
 
Đến khi nào tôi ms có thể tìm dk bản sắc riêng cho trái tjm mjnh...
Và chứng tỏ nó cho tất cả mọi người cùng thấy
Trước khi tôi lãng quên những mảnh vụn giấc mơ trong trái tim tôi
Thì liệu ánh sáng kia có thể soi rọi đến tôi dk ko????


▶️
 
có nhìu việc muốn nói ra nhưng đến khi viết lại chẳng biết viết gì nữa
moijvieecj luôn diễn ra ko như mình suy nghĩ
đã tự hứa với bản thân, quên đi nỗi buồn, ko nhớ tới quá khứ nữa
nhưng sao ko thể làm nổi
có lẽ mình quá nhạy cảm chăng???
Hôm nay đc về lại nhà cũ, giờ chỉ còn là khoảng đất trống trơn
hơi buồn, vì nơi đó đã có biết bao kỉ niệm vui có, pùn có...toàn là những kí ức rất quan trọng và hạnh phúc đối với mình
về thăm ông, lại càng buồn hơn
giờ sao trông ông khác quá, đến nỗi ko thể nhận ra nữa, gầy quá
buồn vì ông ko còn nhận ra cháu nữa rồi:((:((:((
thương ông nhìu nhìu lắm nhưng cũng chẳng còn biết làm thế nào nữa
cháu vô dụng ông nhỉ?
Thật ra lúc đó cháu muốn khóc lắm, khóc thật to, ko muoons kìm nén nhưng cháu lại ko thể
chẳng hiểu sao nữa, có lẽ ko muốn để mọi người nhìn thấy
ko muốn 1 ai biết cả, vì vậy mới viết hết ra trong trang nhật kí này
trước giờ cháu vẫn vui sướng khoe với lũ bạn mình rằng chưa bao giờ phải gặp cảnh chia li và hạnh phúc với điều đó
nhưng ông trời ko cho ai được toàn vẹn cả
và thế là cú sốc đầu tiên khi bà mất
thật sự là rất pùn và hối hận
cháu chưa bao giờ hối hận như lúc này, ko nc với bà dc nhìu, ko quan tâm đc nhìu...
Và giờ mình ko muốn hứng chịu thêm 1 cú sốc nào nữa :KSV@18:
Cứ về đến đó, là mình lại hướng tầm mắt về căn nhà nơi bà ở
càng nhìn rồi lại càng nhớ
nhưng ko thể ko nhìn
lại mít ướt rồi
mong rằng viết ra sẽ vơi đi cảm giác khó chịu trong lòng bây giờ, mong rằng mọi điều tốt lành sẽ đến với gia đình, người thân của mình
mong rằng mọi chuyện sẽ tốt đep hơn...

[FLASH]https://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3player_skin1.swf?xmlurl=https://mp3.zing.vn/blog?mjaxmi8wmy8wmi9mlzivinagamezjjhzjmusicwzje5n2zhn2mxmzmusic4nwewnjvjmjy4ytu3ztadungwebxazffzpweb2xpwebibcdw9dungic0gsg9hihrhdsb8tmhhyybrag9dungzybsweb2l8fdm[/FLASH]

:KSV@18:
 
×
Quay lại
Top Bottom