Ước cho trái tim tôi thật to,thật rộng..đủ để...
11/3...8/3...
Buồn... Ko có gì cả...
Mọi người đã quên Oanh..hay tại Oanh ....8/3.Mog chờ lắm những tin nhắn từ những người bạn thân nhất...Đi học.mỗi đứa mỗi nơi.....Vậy mà...đã qua 4 hm rùi...ko có reply...
Những người bạn...bạn ấu thơ... Ánh... lớn lên cùng nhau..như 2chị em ruột vậy...
Những lần trước,2chị em có thể ngồi nhắn với nhau hết 100 tin...mà bây giờ..1cái tin cho 8/3 cũng ko có....dù Oanh đã nhắn đi trước....Chúng ta đã có bao vui buồn chung,những chia sẻ chung...và cả những bí mật cũng chung nhau nữa....
Ánh giân Oanh ch.uyện ấy ư...một tình bạn của 20 năm rùi....ko bằng 1ty trog 5tháng ư..

Chị..bằng tuổi thôi..và chúng ta là bạn học của nhau...Em đã yêu quý ng chị này biết bao..những lúc cả 2 thất bại,hay thành công...đều có nhau...Em là nguồn động viên chị..và chị cũng vậy..Đã tôn trọng quyết định của em rất nhiều..và em rất biết ơn một lời cổ vũ to lớn ấy...
Chắc chị quên...1tin nhắn...Em đã mog đựơc trò chuyện cùng chị tới nhường nào đâu....
Nhưng thui..em đã ko làm gì cả...Chị có onl.nhưng em thì off.
Chờ đợi...
.....
Những người bạn...

Tôi đã buồn...Cuộc sống này quá bận rộn..và quá nhiều thứ để bạn quan tâm....và đôi khi quên mất...
Chỉ ước cho tôi một trái tim to hơn,rộng hơn...Tôi sẽ yêu thương cả những nỗi buồn này nữa...và để gió cuốn đi những giận hờn...
Để cho gió cuốn đi....

