Nhật Kí Đêm

Giai đoạn nước rút của cả Hs lớp 12 và của cả sv ĐH. haizzzzzzzzzz
Ngồi thở dài nhưng vẫn phải làm bài. :))
 
là sao anh nhỉ
ko phải sĩ tử đâu
ms 11 htui mờ
:D:D

:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:
uhm, ms 11 thui mà học kinh z?
nghỉ hè còn chưa bao lâu
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:

----------

Giai đoạn nước rút của cả Hs lớp 12 và của cả sv ĐH. haizzzzzzzzzz
Ngồi thở dài nhưng vẫn phải làm bài. :))

cụ già rùi mà vẫn chăm chỉ ghê ta
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:

----------

chẳng bù cho khoai
:KSV@05:

khoai ko phải học ah? ghen tị quớ:KSV@16::KSV@16::KSV@16::KSV@16:
 
đâu có
cả tuần cso mõi chủ nhật học 3 ca thui
 
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:
uhm, ms 11 thui mà học kinh z?
nghỉ hè còn chưa bao lâu
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:

----------



cụ già rùi mà vẫn chăm chỉ ghê ta
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:

----------



khoai ko phải học ah? ghen tị quớ:KSV@16::KSV@16::KSV@16::KSV@16:

khoai có phải học. Nhưng bệnh lười tái phát
:KSV@05:
 
ngủ...chẳng thik ngủ tẹo nào nhg cứ buồn ngủ:((
giá mà ng ta sinh ra ko phải ăn phải ngủ nhỉ:(
 
là sao anh nhỉ
ko phải sĩ tử đâu
ms 11 htui mờ
:D:D

trời ơi...es muội lừa tềnh...ko chịu nổi...=))=))=))=))
Es đệ nhỉ???
em nó còn nhỏ lắm...muội ko nên LT nó chớ...
Đúng là...ngay cả ss cũng từng bị es LT 1 lần mờ...=))=))
 


trời ơi...es muội lừa tềnh...ko chịu nổi...=))=))=))=))
Es đệ nhỉ???
em nó còn nhỏ lắm...muội ko nên LT nó chớ...
Đúng là...ngay cả ss cũng từng bị es LT 1 lần mờ...=))=))

sory nha
ss ko phải anh
^_^
:D:D:D
 
nhận ra sự chênh lệch.
quá lớn
một bên có nhiều. và 1 bên là ... chẳng có j cả. có đáng không?
sợ. không đủ dũng cảm để có thể làm thế.
sợ những j sẽ xảy ra. sợ những điều tương tự thế.
biết làm thế nào đây?
 
hnay mình ko phải cú đêm nữa mà là ma đêm oy, thức trắng, hix:(
 
lâu lắm oy mới bon chen lại cái nk này
lý do hết sức đơn giản
còn net thì ta onl=))=))=))
 
mình cần j? một lời giải thích? ngụy biện.
mình nổi điên chỉ vì cái câu nói ngớ ngẩn.
càng ngày càng hỗn láo :(
có thể hiểu cảm giác của ngta khi nghe tới cái đoạn hội thoại không có đầu có cuối j ấy.
cộc lốc.
thiển cận.
bồng bột. và quá trẻ con.
biết nói sao nữa đây? muốn trở lại chính mình ngày trước. để không phải chịu cảm giác dè dặt và sợ sệt thế này.
sợ...
:-<
cần nói chuyện thẳng thắn.
cần nói những j mình nghĩ.
và câu xin lỗi nữa. :(
 
có cảm giác khó chịu.
thực sự mình muốn chết lúc này nếu có thể.
mọi thứ dường như quay lưng với mình, mọi thứ.
muốn đi ngủ để quên đi. nhưng hết thuốc rồi. hôm qua mình đã dùng 5 v, vậy hnay chẳng thể ngủ được sao.
chỉ vì mình mà mọi thứ đổ vỡ. chỉ vì mình mà moị thứ thành thế này. chỉ vì mình thôi.
:((:((:((:((:((
 
mình hiểu hơn câu nói của cái M.A.
quy luật ấy có lẽ đúng.
thực sự thất vọng. Đó là thực tế đang diễn ra hay chỉ là cái cớ cho mọi việc?
ban đầu và lúc sau sao khác nhau nhiều vậy?
:(
mình cũng đã thay đổi. quá nhiều để có thể làm lại. và chưa đủ để có thể vượt qua. :( biết làm thế nào để đi tiếp đây?
 
Quay lại
Top Bottom