a về quê rồi, mình nhớ, nhớ tới mức quặn lòng nhưng nào a có hiểu........................
sim này k ll đc, sim kia gọi k bao giờ nghe máy, a có bik có ng gọi a liên tục suốt 3 ngày ròng k? a có biết vì k ll đc mà ngay tới ngã bệnh ng ấy cũng k quan tâm, a có biết vì muốn liên lạc đc với a, chưa bao giờ ng ấy dám xa đt 1', 1s nào?
thế nhưng đáp lại là gì? những hàng tút vô tận, hay những câu nói quen thuộc của tổng đài.
chẳng lẽ xuất hiện là 1 việc khó khăn lắm sao?
hôm trc nghe mình ốm, a gửi vài tin quan tâm, cách a trả lời, rõ ràng là.....................k muốn bị làm phiền, vậy mà mình cứ như con ngốc tin rằng a đã xuất hiện. vui tới mức ứa nc mắt, vui tới mức dù bị truyền dịch đau tê tay vài cười toe toét, vậy mà hôm sau, a tắt máy...........................
cảm giác hụt hẫng là gì? cảm giác lạnh từ tim là gì? cảm giác máu như đông cứng lại là gì? cảm giác muốn ngã gục là gì?
ng như a liệu có hiểu k?
đúng! e k có lí do bắt a nghe máy, càng k có quyền bắt a quan tâm, e chẳng là cái gì cả, dù xuất hiện hay biến mất cũng chẳng làm a bận lòng.
cái gì là " nhẹ bc vào tim a"? ai là ng dặn e khi nào đọc xong phải kể a nghe, ai là ng dặn e k đc bệnh,........
xin lỗi, những câu đó k cần nữa, e cũng chẳng cần phải mệt mỏi vì 1 ng nữa, cũng k cần đau đớn vì ai hết.