lúc nãy gọi về mẹ đã khóc, lúc ấy mình mới nhận ra mình đã vô tâm thế nào
2 đi chơi cũng ko thèm nói 1 tiếng vs ba mẹ, 2 ơi, mẹ lo cho 2 lắm
sức khỏe 2 yếu, nên từ nhỏ ng mẹ thưong nhất là 2, nhưung chưa bao h quên phần mình
năm ngóai 3 cha con đi chơi 2 ngày 1 đêm, vè nhà cũng chỉ thấy mẹ cười, con vô tâm ko hề nghĩ tới việc mẹ đã cô đơn thế nào trong căn nhà của chính mình, ko ai phụ mẹ làm, bữa cơm thiếu vắng sự ấm áp của 1 gia đình, tại sao con lại ko hề nghĩ tới.
mẹ buk nhưng ko bao h khóc, mẹ sợ nước mắt của mẹ làm tụi con buk theo
mẹ ơi, chưa bao h chúng con khinh mẹ, ko có mẹ, chúng con ko có gia đính toàn vẹn, ko có mẹ, chúng con chẳng lớn khôn tới hôm nay, ko có mẹ, cuộc sống này vốn ko tồn tại..............
mẹ ơi, đừng khóc.........