Nghèo đâu phải là tội

hatthoc30

Đang từng ngày lớn lên
Thành viên thân thiết
Tham gia
9/12/2010
Bài viết
2.416
Đúng là khi nghèo ta sẽ không có nhiều điều kiện tốt.
Nhưng đâu phải do nghèo mà ta không có thể có được điều bạn muốn.
Nhưng ý thứ ba khi nghèo mà hạnh phúc gia đình bị ảnh hưởng tôi nghĩ không hẳn vậy đâu.
Hạnh phúc có hay không là do chính chúng ta.
Nếu đổ lỗi vào giầu nghèo đâu có được.
Bạn nghĩ những người giầu có đều hạnh phúc ư?
Còn tôi thì tôi không nghĩ vậy, giầu đâu hẳn có hạnh phúc.
Giầu có cũng dễ rơi vào những chốn ăn chơi phù phiếm.............
Giầu có con người chỉ còn biết đến giá trị của đồng tiền mà quên đi giá trị của tâm hồn.
Bạn giầu có ăn toàn cao lương mỹ vị, nhưng trong bàn ăn thiếu đi tiếng cười ai cũng chỉ lo ăn cho nhanh ăn cho xong bữa...
Khi bạn giầu và có địa vị....có đủ mọi thứ nhưng liệu bạn có tình yêu đích thực.
Hay là ngươi ta đến với bạn chỉ vì bạn... giầu...
Nên tôi nghĩ bạn đổ lỗi cho do bạn nghèo lên bạn không có mọi thứ...học hành không ...
Cái đó không phải do nghèo mà do tính ì của bạn, không chịu phấn đấu, chỉ lo ngồi so sánh ta nghèo lên ta chẳng có gì => đó là người không cầu tiến trì trệ ...
Tôi có một người bạn nhà họ cũng nghèo không có tiền ăn học....
Nhưng mà họ đã làm đủ mọi nghề từ phụ hồ, bốc vác.... nói chung là những công việc kiếm tiền chân chính vừa đi làm vửa lo cho gia đình và để dành tiền ăn học tiếp, Hiện giờ họ đang là sinh viên năm ở tuổi 25.
Vậy tại sao bạn lại có suy nghĩ như vậy.
khi nghèo con cái không được giáo dục đến nơi đến chốn.
Tôi lại phải bác bỏ ý kiến vì nếu một gia đình nếu không có tiền để cho con học thêm cái này cái kia...
Nhưng họ vẫn quan tâm đến việc học hành của con thì đứa trẻ đó không thể hư hỏng được.
Còn là con nhà nghèo thì thua bạn thua bè điều đó là đúng nhưng không phải là điều bất hạnh...
ko được giáo dục tốt --> dễ dàng phạm tội <-- nỗi khổ cho cha mẹ.
Phần đông số trẻ hư hỏng đều do thiếu sự chăm lo quan tâm của gia đình.
Thì dù giầu hay nghèo đều hư cả.
Chắc bạn chưa quên việc các cậu ấm cô chiêu tổ chức đua otô ở Sài Gòn chứ
Con nhà giầu và được ăn học đàng hoàng cả đó....
Bạn hỏi nghèo có lên lập gia đình tôi thấy đó cũng là lý do của các bạn trẻ thời nay và ngay cả tôi cũng vậy.
Tôi không muốn mình phụ thuộc vào ai không muốn là gánh nặng cho ai...
Nhưng nếu khi hai bạn đã xác định cuộc sống gia đình và tôi nghĩ chỉ cần biết khéo chi tiêu và tiết kiệm một chút thì cũng chẳng đến nỗi.
Còn sống độc thân hình như đang trở thành mốt của thời nay, họ có quá nhiều công việc cần phải lo, có quá ít thời gian ở nhà có quá nhiều mối quan hệ.....=> không có thời gian để nghĩ đến việc lập gia đình..

Khi nghèo, hạnh phúc gia đình dễ dàng bị đánh mất
điều này có thể đúng hoặc không?
Nhưng theo tôi được biết thì đúng cái nghèo thường đánh mất hạnh phúc gia đình
Bơỉ cái nghèo thường kẻm theo nhiểu thứ và đánh mất nhiều thứ, như ( những lời ngọt ngào,.....)
Thì rồi gia đình sẽ không vui vẻ => không có hạnh phúc.
Đã nghèo thì sao có những cử chỉ lãng mạng => đánh mất hạnh phúc.
 
đừng có vơ đũa cả nắm nha có những người giàu như mình nè nhưng ít bao giờ bộc lộ ra ngoài
nghèo ko fải là tội.mà tại số mệnh đã vậy
 
sao lại bảo nghèo k có hạnh phúc thế, gia đình mình hạnh phúc lắm bạn ơi:))
 
Nghèo thì sao, mình nghèo nhưng vẫn còn hơn cả khối người giàu sang mà bất nhân bất nghĩa ấy chứ :KSV@07:
thì mình có nói gì đâu :KSV@09: thường thì hơn 50% ng giàu bấy nhân bất nghĩa:KSV@07:
 
Kô ai khó 3 đời kô ai giàu 3 họ. ..... tiều đâu phải là tất cả còn nhiều thứ nữa mà..!!
 
Kô ai khó 3 đời kô ai giàu 3 họ. ..... tiều đâu phải là tất cả còn nhiều thứ nữa mà..!!
đồng ý:KSV@09: nhưng nếu ở thời đại bây giờ ko có tiền thì đồng nghĩa với việc bạn ko có gì cả:) haha bạn có biết mấy đứa trẻ mồ côi cha mẹ khi còn nhỏ như thế nào ko ?không ai ở đây KSV này, những ng ngồi trên máy mà hiểu được hết:KSV@07: nói thì dễ:KSV@09:
 
Không sai ..nhưng mà ít ra chúng còn đ.c mơ mông & hồn nhiên ...Đối với 1 vài người họ có rất nhiều tiền nhưng đâu hưởng đ.c niềm zui trọn vẹn ...VD : 1 ông chồng ra sức kiếm tiền for family nhưng đâu biết rằng người vợ đang ngoại tình..đứa con nghiện ngập..v v..:KSV@07: mình chỉ mún là đủ ăn đủ mặc là 0k rùi.
 
Không sai ..nhưng mà ít ra chúng còn đ.c mơ mông & hồn nhiên ...Đối với 1 vài người họ có rất nhiều tiền nhưng đâu hưởng đ.c niềm zui trọn vẹn ...VD : 1 ông chồng ra sức kiếm tiền for family nhưng đâu biết rằng người vợ đang ngoại tình..đứa con nghiện ngập..v v..:KSV@07: mình chỉ mún là đủ ăn đủ mặc là 0k rùi.
bạn nói đúng, mình ko phủ nhận...nhưng bạn có biết họ đối xử với những đứa trẻ mồ côi như thế nào ko ? (một số ng thui nha)kinh tởm, ghê sợ, xua đuổi...bạn ko thể biết được đâu...đối với mình..nghèo đã là cái tội:KSV@09: để bạn ko còn thắc mắc...mình là trẻ mồ côi:KSV@09:
 
Oái ! sơri cậu..nếu thật là vậy mình thật tự hào khi quen 1 cậu bạn đầy nghị lực & niềm tin như bạn. thất lễ thất lễ !
Bước chân ra khỏi nhà
Mới thấy nhà nhỏ bé
Nhảy wa đ.c khó khăn
Mới thấy mình hạnh phúc ! :KSV@17:
 
Oái ! sơri cậu..nếu thật là vậy mình thật tự hào khi quen 1 cậu bạn đầy nghị lực & niềm tin như bạn. thất lễ thất lễ !
Bước chân ra khỏi nhà
Mới thấy nhà nhỏ bé
Nhảy wa đ.c khó khăn
Mới thấy mình hạnh phúc ! :KSV@17:
ko có gì đâu giờ mình có đầy đủ những gì mà nhiều ng muốn như mình mà ko được:KSV@09:ah như bạn nói đó đủ nuôi sống bản thân ko giàu cũng ko nghèo :KSV@05:chúc bạn buổi tối vui vẻ. mình đi ngủ mai mình đi làm nữa ^^
 
Đức Bố Thí - Giàu Nghèo Do Đâu?

Tại sao có giàu nghèo, sang hèn trên thế gian này? Sang hèn, giàu nghèo có phụ thuộc vào tôn giáo, dân tộc, hay học thức hay không?
Tất cả mọi việc đều có nhân của nó. Phải có gieo nhân giàu sang thì mới hái được quả giàu sang. Vậy nhân giàu sang là gì? Đó là nhân bố thí và tôn trọng người. Nhân bố thí là biết cho đi và chia sẽ những gì mình có từ tiền tài vật chất cho đến bố thí thời gian, công sức, lời nói ái ngữ, sự hiểu biết kinh nghiệm,…
Ngoài ra nhân giàu sang là biết sống không tham lam trộm cắp, cờ bạc dù là một vật nhỏ như cây kim; sống không ích kỷ, hẹp hòi và bủn xỉn.


Đức bố thí là một đức hạnh tuyệt vời của con người, ai sống vời lòng thương yêu thì luôn luôn muốn giúp đỡ tất cả mọi người dù có hay không hoạn nạn hoặc đau khổ,...


Đức bố thí giúp diệt lòng ích kỷ, bủn xỉn, tham lam trộm cắp và hẹp hòi của con người. Chính Đức bố thí giúp cho con người gieo được nhân thiện có quả cuộc sống giàu sang đầy đủ. Những ai có cuộc sống nghèo đói là do thiếu đức bố thí. Do vậy giàu nghèo trên thế gian này không phải phụ thuộc và tôn giáo, học thức, dân tộc ( vì ai cũng thấy trong tất cả mọi tôn giáo đều có người nghèo người giàu sù là dân tộc nào, có học hay không có học) mà chính là đức hiếu sinh bố thí.


Bố thí với lòng thương yêu thì vô cùng đẹp, vì khi bố thí chỉ nghĩ đến niềm vui và hạnh phúc của người nhận, còn người bố thí lấy niềm vui và hạnh phúc của người nhận làm niềm vui và hạnh phúc cho mình. Chính niềm vui và hạnh phúc đó sẽ theo ta mãi mãi đến cuối cuộc đời.

Ví dụ: Nhà mình trồng bông, người ngoài đi ngang nhà thấy bông đẹp, thích và hái, không xin phép. Mình thấy vậy thì hãy lấy đó làm niềm vui, vì bông mình trồng đem niềm vui đến cho người khác. Nếu được thì nói ngay những lời nói yêu thương “nếu cô thích thì hái thêm về cắm trong nhà cho đẹp”. Nếu mình nghĩ rằng mình trồng bông chỉ để cho mình ngắm thôi, chỉ để cho mình hái thôi thì mình sống quá ích kỷ hẹp hòi. Còn khi mình luôn sống biết chia sẽ những gì đẹp nhất, ngon nhất, tốt nhất cho người khác, ai thích cái gì mình đang có thì mình luôn sẵn sàng cho đi, đó là mình sống biết đem niềm vui đến cho người.

Khi người ta muốn cái gì mà đạt được toại nguyện thì ai cũng vui. Ngay khi khi biết người khác muốn gì mà mình đáp ứng ngay thì mình sẽ đem niềm vui đến cho họ. Đâu phải khi cho tiền người nghèo mình mới vui đâu.

Ai biết sống yêu thương thì hằng ngày có hằng trăm nghìn cách để đem niềm vui đến cho mọi người. Đó là sống yêu thương. Khi các bạn sống yêu thương thì mới nhận ra rằng sao chúng đơn giản, dễ dàng, gần gủi đến thế mà mình đã bỏ qua và không biết từ bao lâu nay. Đức này là đức ly tham bố thí.

• Giúp người đừng tính thời gian. Đang giúp người thì giúp cho trọn, cho xong rồi nghỉ. Thấy người vẫn làm thì mình cùng làm cho xong, đừng nghĩ rằng đã đến giờ nghỉ phải thôi việc. Khi mình cùng làm chung với người cần giúp đỡ đến khi xong việc thì mình sẽ thấy sự vui mừng của họ. Đức này là đức bố thí.

• Sống biết cho đi những gì mình thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất, kể cả hạnh phúc của mình cho người khác, không phân biệt thân sơ và kẻ thù. Nếu mình vui khi có những thứ thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất thì người khác cũng vậy, cho nên trước khi cho ai vật gì thì hãy lấy những thứ mình thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất và quí nhất cho người khác.

Ví dụ mình thích uống nước trái cây thì hãy mời người nước trái cây thay vì nước lạnh, mình thích ăn trái cây thì hãy mời người trái tươi tốt ngon mà mình thích,… Như người mẹ thương yêu con cái luôn để giành những thứ tốt đẹp, ngon, mới, quí giá nhất cho con mình. Đức này là đức tôn trọng bố thí.

• Mua đồ vật mà rẽ quá thì trả tiền thêm. Ở Việt Nam có nhiều người từ quê ra chợ thị trấn bán vài món rau hay trái cây vườn kiếm thêm tiền mua gạo. Họ bán rẽ hơn chợ và nhìn trông rất tội nghiệp. Có nhiều người mua thấy vậy khi trả tiền thì trả hơn một chút hoặc không cần tiền thối lại. Đó là một hành động sống thương yêu khéo léo thật là hay. Đây là đức bố thí.

• Nếu có dư vật gì không dùng thì hãy cho đi, đừng để giành cất giữ. Biết có còn sống đến ngày mai không mà cất giữ làm gì. Có rất nhiều người đang cần những thứ ta có. Có rất nhiều cơ quan từ thiện sẵn sàng nhận những vật người khác cho để đem cho lại những người cần đến, hoặc bên Mỹ mỗi vùng có những website freecycle hoặc craiglist giúp cho mọi người tận dụng lại những đồ cũ hoặc dư thừa của người khác. Có thể đối với một người một vật là cũ hay vô dụng, nhưng đối với người khác lại là vật hữu dụng. Đây là đức buông xả bố thí.

• Đừng nghĩ rằng vật gì cũng có thể bán, tiền bạc sẽ làm cho chúng ta đánh mất tình thương. Nếu có dư giả tiền của thì khi dư cái gì hay muốn thay đổi cái gì mới thì nên cho đi cái cũ, đừng nghĩ rằng bán rẽ còn hơn cho không, nhất là anh em trong gia đình thì không nên buôn bán dù đó là chiếc xe hơi hay căn nhà. Đây là đức hiếu sinh bố thí.

• Dù cho người giàu hay người nhiều tiền cũng cần giúp đỡ, đừng đánh giá người qua hình tướng hay tài sản mà bỏ qua cơ hội sống thương yêu. Người nhiều tiền cũng lo lắng, buồn phiền, sợ hãi, cũng bệnh, già, chết, cũng chỉ có hai tay… như mọi người khác. Người giàu là người sống biết đủ. Người nhiều tiền chưa chắc là người giàu vì họ vẫn thấy chưa đủ, luôn nghĩ cách tìm ra tiền. Đây là đức hiếu sinh bố thí.

• Giúp người đừng sợ đêm khuya, mưa hay giông bão. Vùng nông thôn Bắc Việt có vài nhà có điện thoại. Một lần chủ nhà nghe chuông reo và được nhờ nhắn hàng xóm cách vài căn, tuy trời đêm hôm mưa lạnh, người chủ vẫn khoác áo vào đi gọi. Thật là tình nghĩa xóm làng. Đây là đức bố thí.

• Sẵn lòng giúp chổ ăn chổ ở cho những thí sinh lên thành phố thi đại học, nếu có khả năng thì cung cấp chổ ở miễn phí cho sinh viên học đại học 5 năm và nếu có khả năng hơn nữa thì cung cấp học bổng cho học sinh, sinh viên nghèo. Có khi sinh viên phải lên thành phố thuê nhà để sống và học, nếu vì lý do gì đó không đủ tiền trả tiền trọ thì chúng ta thương yêu họ và cho họ sống nhờ đến khi có tiền rồi trả cũng được hoặc trả bao nhiêu cũng được tùy khả năng. Khi con người không còn bị nô lệ cho đồng tiền thì chúng ta thấy mình đem hạnh phúc và niềm vui đến cho bao nhiêu người hằng ngày. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.

• Khi đọc báo thấy có nhiều người bất hạnh nghèo đang bệnh tật cần tiền mua thuốc hay làm phẩu thuật, những vùng nghèo cần xây dựng hay thiếu thiết bị cho trường học. Nếu có khả năng chúng ta nên giúp ngay, đừng để cơ hội qua đi, để rồi đánh mất một cơ hội sống thương yêu. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.

• Có ai nhờ giúp việc gì thì đang bận hay tính làm việc gì cũng dời lại làm sau. Khi có ai nhờ làm việc gì là người đó tin tưởng mình, hy vọng vào sự giúp đỡ của mình, vậy chúng ta hãy sống thương yêu và đừng làm cho người khác thất vọng. Người có lòng thương yêu luôn sẵn sàng vui vẻ giúp người mà không bao giờ nghĩ rằng người khác lợi dụng lòng tốt của mình. Đây là đức hoan hỷ bố thí.

• Có khi chúng ta cho ai đó mượn tiền hay mượn đồ vật mà trả chậm thì chúng ta cũng vui vẻ, đừng hối thúc hay hỏi họ. Ai cũng có lúc khó khăn, mình cũng có lúc như vậy thì chớ nên làm khó người. Nếu ai cho mượn tiền hay mượn vật gì thì nên nhớ rằng nếu chẳng may người mượn vì lý do nào đó không trả được thì mình cũng sẵn lòng cho họ luôn. Còn không tính được chuyện này thì thà không cho mượn vì khi gặp chuyện không may xảy ra thì tình cảm sẽ bị mất, kể cả anh em, bạn bè, vợ chồng, cha mẹ và con cái. Có thể mình không nói ra nhưng người mượn cũng cảm thấy khó chịu. Đức này là đức tỉnh giác bố thí.

• Sống biết yêu thương mọi người và các loài vật sống xung quanh mình. Loài vật nào cũng cần có sự sống, loài vật nào cũng phải kiếm ăn hằng ngày. Kiếm ăn rất khổ cực. Mình đây cũng phải khổ cực đi làm hằng ngày kiếm tiền mua thức ăn thì mọi người, mọi loài vật đều như vậy. Nếu có dư đồ ăn thì mình chia sẻ cho người khác, cho loài vật khác. Như vừa rồi trên TV có thống kê số tiền thu nhập của tổng thống Mỹ Obama trong đó ông có nhận 1.4 triệu đô cho giải Nobel, số tiền này ông tặng cho các quỹ từ thiện, ngoài ra còn một phần thu nhập của ông cũng đã làm từ thiện. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.

• Khi sống với đức bố thí người bố thí nên biết cám ơn người nhận bố thí. Có thể câu nói này hơi lạ, xin các bạn đọc mẫu chuyện này. Thành La Phiệt thời Đức Phật có ông Hoàng rất hung bạo. Thêm vào đó quyền thế và địa vị của ông có thể giúp ông thủ tiêu tội án trước pháp luật, chưa một lời phải nào, một đạo giáo nào cảm hóa được ông. Một hôm ông gặp Phật. Đức Phật dạy cho ông niệm Phật: “Hãy tưởng niệm Phật đà, hãy từ bi thương người, hãy hùng lực cứu người”.

Đêm hôm ấy, ông suy nghĩ mông lung, ông nghĩ: “Nhớ Phật phải nhớ đến người nghèo khổ, tưởng Phật phải tưởng đến người nghèo khổ. Rồi mới sáng, ông đi tìm Phật. Giữa đường ông gặp một người hành khất ốm liệt bên vệ đường. Không suy nghĩ ông đến ân cần hỏi han và dốc hết tiền trong túi ra cho. Người ấy e sợ cám ơn rối rít. Nhưng ông chỉ bảo: Vì tưởng nhớ Phật nên tôi giúp anh. Anh nhận tiền này khiến tôi được phước, thế là tôi ơn anh chứ nào anh ơn gì tôi? Người hành khất nghe thế, lấy làm lạ vì không lạ gì tính nết của ông và uy danh của đức Phật nữa. Bỗng nhiên người ấy cất tiếng niệm: “NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT” (kính lễ đấng giác ngộ). Ông Hoàng cũng bất giác niệm theo và đi mau tìm Phật. Khi gặp được Ngài, ông thuật rõ đầu đuôi mọi việc. Nghe xong đức Phật mỉm cười hiền từ bảo : Phải! Niệm Phật ông phải tưởng niệm người nghèo khó là để giúp đỡ họ. Tưởng niệm người nghèo khó, để giúp đỡ họ là tưởng niệm Phật đó.

Qua câu chuyện trên chúng ta thấy dù một người hung bạo, bảo thủ, kiêu mạn đến đâu cũng có tấm lòng thương yêu. Chính lòng thương yêu sẽ thay đổi tâm tánh của họ. Một vấn đề nữa chính là Phật dạy niệm Phật chính là sống như đời sống của Phật biết yêu thương mọi người, biết sống đạo đức không làm khổ mình, khổ người và khổ các loài vật, đó chính là niệm Phật. Niệm Phật như vậy mới đúng là có ý nghĩa, là có trí tuệ.

Chính điều này mới thực tế, mang đến hạnh phúc thật sự. Đức Phật thường nói: “Trí tuệ ở đâu thì giới luật ở đó, giới luật ở đâu thì trí tuệ ở đó, giới luật làm thanh tịnh trí tuệ, trí tuệ làm thanh tịnh giới luật” Giới luật của đạo Phật chính là đạo đức, là đức hạnh của con người. Ai sống có đạo đức, chính người đó có trí tuệ. Đức này là đức bố thí khiêm tốn và đức minh mẫn.
 
Nghèo không phải là tội, mà nó còn là động lực giúp ta vươn lên trong cuộc sống.
Khi nghèo, hạnh phúc gia đình dễ dàng bị đánh mất
điều này có thể đúng hoặc không?
Nhưng theo tôi được biết thì đúng cái nghèo thường đánh mất hạnh phúc gia đình
Bơỉ cái nghèo thường kẻm theo nhiểu thứ và đánh mất nhiều thứ, như ( những lời ngọt ngào,.....)
Thì rồi gia đình sẽ không vui vẻ => không có hạnh phúc.
Đã nghèo thì sao có những cử chỉ lãng mạng => đánh mất hạnh phúc.

Mình không đồng ý với ý kiến này của bạn. Cái gì cũng nên nhìn từ nhiều phía mà.
 
×
Quay lại
Top Bottom