Ngẫm lại cuối ngày...và cười.

Chị đó đó ơi, nhớ lời e nói nha, gà chiên chung vs ngò gai :))
 
Chị đó đó ơi, nhớ lời e nói nha, gà chiên chung vs ngò gai :))
em làm chị nhớ đến món chả cá roài:KSV@17:
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Uầy chị thăng nhá
mai phải đi học sớm ùi:KSV@18:
ngủ ngoan:KSV@11:
▶️
 
Xong nhé!!!
Chơi z đủ rồi... Hết time rồi đó!
Nhớ nhé! Bạn nay đã ko còn là bạn như trước, bước 1 mình đừng dựa vào ai....
Chẳng có j phải sợ họ cả, họ ko ăn thịt mình đâu mà....xin người á....đừng run sợ trc họ nha....
Try my best!
13VF à?? chuyện nhỏ...chẳng có j có thể làm mình gục ngã....cố lên nào...
Mà sao nhớ nó quá!!! Cái con người...có cũng làm mình thấy mệt mà đi rồi cũng z....Muốn được đến đó thì phải cố gắng thôi....
Quan trọng là luyện ntn đây??? Mình đã k còn nhìu time nữa rồi.... nghe đến muốn điếc...có khi nào như G ko nhỉ??? 1 năm trời mà ăn kiêng như z thì sao đâu???
Dù sao thì...mình vẫn ko muốn bị như z...sợ nhất có cái j đó nhọn nhọn sắc sắc đụng vào d.a thịt...quá kinh khủng....
Mình nhớ hồi cấp 3 quá!!!
Đại học à???? T chẳng thể nào chịu đc cái tính khí ấy...t cảm thấy ngột ngạt nên mới phải trốn tránh...nên mới phải lạnh 1 cách k tưởng tượng đc....Xin lỗi nhé!!!! Chúng ta...ko giống nhau...chúng ta...ko hiểu nhau....Chẳng ai biết tôi cần j....Ngay cả ba mẹ tôi...Z nên có những chuyện tôi ko bao giờ kể cho ai nghe mà chỉ muốn mang luôn xuống mồ... bởi vì muốn giữ cho mình 1 chút j đó gọi là bí mật....Ai nói j thì nói, riêng tôi, thích sự bình dị thôi, Vậy nên đừng ép tôi sống theo cái cách mà bạn hay sống nhé!!!!!!
Socola....ko ăn nữa....nhất định mà, mà chị ơi!!! Quên mất chưa nói rồi, haizzzz
Sau bao ngày siêng 1 xíu, giờ lười trở lại...và từ giờ sẽ siêng hơn....
CCC...t sẽ xuống đó ngủ ké ăn ké chơi ké vs m lun...t thật sự ghét SG lắm.......
 
ĐI ngủ đến nơi rồi mà phân vân...ko bít có nên khóa hết tất cả phương tiện liên lạc vs mình trừ email ko nhỉ???
Lạy hồn...nếu z thì chúng nó sẽ ll vs mình ntn????
Chán mấy hình ảnh...quyết định làm cho xong nó vào thứ 7 để đc đi chơi nữa....
KHÓA....
 
Ngẫm 1 vòng...nhìn thấy...Nhất định là như thế, nhất định mà....có thể....đừng lo lắng :D
 
Khi chọn mua dụng cụ gia đình phòng bếp, ngoài công dụng, kiểu dáng, màu sắc cũng là yếu tố quan trọng. Bởi dụng cụ gia đình luôn chiếm tỉ lệ khá lớn trong bất cứ không gian sinh hoạt nào trong nhà. Bởi vậy, màu sắc của phòng bếp đòi hỏi có đặc trưng sạch sẽ, kích thích cảm giác thèm ăn và sinh động. Đồng thời, toàn bộ quá trình gia công nấu nướng thường có liên quan với việc nấu ăn sau đó, nên yêu cầu môi trường không gian quanh phòng bếp phải có sắc thái vui tươi.
 
ức chế ức chế....Ngủ muộn dậy sớm, z mà kế hoạch bị hủy bỏ, đáng ghét!!!!
Chẳng lẽ chiều ta nghỉ học hả??? Ko muốn tí nào cả...ko muốn ko muốn....
Muốn đi học nhưng mà muốn đi lễ luôn cơ... giờ sao đây???? ko muốn nghỉ học đâu....>"<
 
Tự dưng cảm thấy...kì lạ...
Khâm phục người ta quá!!!!!
Hứa hẹn sẽ là những điều tốt đẹp....
 
Uầy... mấy tiếng đồng hồ moi móc và tìm kiếm...giờ sẽ là mấy ngày trời ôm nó, xong chuyến này chắc còn cái xác ko hồn quá!!! =))
 

My true friend! I will miss you forever although you forgot me....
I won't disturb you when I feel tired of my life...
Take care and Study well!!!!
I believe that you will do it well :)
 
Tôi thật sự rất khâm phục cô gái đó, "bản lĩnh" là từ mà tôi dùng để miêu tả về cô. Sáng sớm nay khi vừa mới đến trường, nhìn thấy cô cùng với các bạn cùng nhóm làm tôi cảm thấy "xấu hổ". Tại sao họ có thể làm được như vậy, họ...dám nghĩ...dám làm. Còn tôi, cũng có những suy nghĩ của riêng mình nhưng tôi chưa một lần tiến hành nó. Tôi sẽ không đổ lỗi cho chúng bạn, bởi vì các bạn tôi thụ động hay nhác việc mà chỉ trách bản thân mình đã không đủ mạnh để tiêu diệt sự lười biếng của các bạn cũng như vực sự năng động của họ lên. Tôi cũng chưa biết phương pháp học tập, chưa biết sắp xếp thời gian sao cho hợp lý để có thể làm những việc khác. Vậy nên những kết quả mà tôi đạt được hầu như không như tôi mong đợi. Chắc các bạn của tôi mà biết, họ sẽ nghĩ rằng tôi quá tham lam nhưng xin thưa "nếu lúc nào cũng yên phận trong những kết quả mà mình làm được thì đến bao giờ bạn mới khá lên được?" Chắc họ không biết là sự tham lam đó làm tôi khổ và nhọc tâm lắm. Tôi không ghen tị với những người hơn tôi, chỉ đơn giản là tôi muốn được vượt lên trên những điều mà tôi đã từng làm và đến một lúc nào đó, tôi sẽ dừng lại. Chắc hẳn bạn sẽ bảo: "Làm sao có thể dừng lại khi mà mọi thứ đang lên cao như vậy?" Nhưng...Bạn có biết là khi đi đến một lúc nào đó, bạn sẽ cảm thấy mệt nhoài và chỉ muốn nghỉ? Người thông minh sẽ biết họ đang đứng ở đâu, đang làm gì và cần làm gì tiếp theo và mỗi chúng ta nên hành xử thông minh một chút, đừng quá gượng ép bản thân để rồi bạn sẽ chẳng thu được kết quả như bạn muốn đâu! Vấn đề nan giải nhất của tôi bây giờ là...phải sắp xếp thời gian như thế nào đây? Phải sắp xếp mọi việc như thế nào đây cho có khoa học để không phải thường xuyên thức khuya dậy sớm nhưng vẫn đảm bảo được tiến độ học. Nhiều lúc mệt nhoài, đi không nổi nhưng vẫn cố gắng, nuốt không nổi nhưng vẫn cố...cố như vậy thì bản thân mới có sức mà bước tiếp. Tôi không muốn bị gục ngã trước trên đường bởi lý do sức khỏe. Nếu bạn đọc được những dòng này, xin cmt góp ý cho tôi nhé! Xin cảm ơn chân thành đến mọi người. Mong được làm bạn với tất cả!
Con đường phía trước còn dài và tôi phải bước thật vững để hạn chế việc té dù là những bước đi chậm nhưng chắc.
TRY MY BEST! :)
 
Ngủ muộn mà dậy "sớm" hơn mọi chủ nhật. Đi nhặt trứng...haha, mình nhìn thấy 1 quả trong cái lùm cây...mọi người chạy qua tút bên kia, mình thì cứ đứng đó để móc quả trứng ra...cũng may là được 1 quả, đỡ hơn năm ngoái ko đc quả nào. Còn chơi trò chơi vs mọi người, cũng vui :)
Ko biết sáng sớm mẹ gọi có chuyện j, do ham ngủ mà 10 cuộc gọi bị nhỡ, 5 của mẹ, 2 của ba, 3 của con bạn thân...chắc lại rủ đi đâu chơi đây...nhưng mà hnay chỉ muốn được ở nhà và bình yên...Có nên đi ngủ nữa ko ta??? hơi hơi buồn ngủ...mà giờ lại muốn đi nhà sách mua sổ vs sách...Bối rối quá, tính gọi đt cho ba mẹ mà giờ chắc chưa đc, thôi thì onl...:) Tìm cái gì đọc tạm, mai lại bắt đầu 1 tuần mới, chơi chơi 1 xíu rồi lại đi ôm cuốn luật nữa :))
Hồi nãy đi nhặt trứng đói quá trời, giờ hết đói, chắc do nắng quá nên chứng biếng lại thể hiện...đành chịu, để xem lát nữa sẽ làm gì đây...nếu ở nhà thì giờ mình đang làm gì nhỉ???? Ui...Sài Gòn nắng!!! Riết rồi cũng dần quen vs cuộc sống tấp nập, ồn ào nơi đây...có những người thương nơi đây...Sài Gòn, lúc mới bắt đầu quả thật rất rất ghét nhưng bây giờ...dường như đã quen...quen vs những ánh nhìn "buồn cười" ấy... Thật ra, vấn đề của mình chỉ là do bản thân mình thôi...Dù ở chung nhưng mình biết tình bạn giữa tụi mình sẽ ko bền chặt và lâu dài bởi chúng ta ko cùng lý tưởng. Ước mơ của mình, bạn cho là mơ mộng nhưng...dù thế nào, nó cũng là động lực để mình đi lên, dù mình ko thực hiện được nhưng cái mà mình có được...có thể ko như mong đợi...mình biết ít nhất sau này mình cũng ko cảm thấy hối tiếc. Cái ánh mắt của bạn nói lên rằng...bạn chỉ trông chờ vào 1 cuộc sống màu hồng...từ 1 người nào đó, có 1 ai đó để dựa dẫm, mình thì...ko cần những thứ đó...chỉ cần ai đó đứng bên cạnh ủng hộ cho mình là được. Có lẽ vì những khác biệt đó mà chúng ta...khó mà hợp nhau....Bạn nói mình sao cũng được, khinh miệt hay cười mỉa mai, kệ bạn...còn mình sẽ vẫn đi theo cái mà mình muốn...sẽ ko hối hận đâu.:)
 
Quay lại
Top Bottom