Ban đầu, tớ cứ ngỡ là có một tình bạn thực sự. Tớ luôn vui vẻ khi thấy họ cười, tớ muốn chia sẻ với họ tất cả mọi thứ, và...tớ tin tưởng họ tuyệt đối. Nhưng rồi, họ phán cho tớ một câu thế này: " mày ngu đến nỗi không biết rằng bọn tao đang lợi dụng mày sao?!". Thế đấy, hóa ra tình bạn bấy lâu nay chỉ là do tở ảo tưởng. Rồi tớ chẳng bao giờ tin vào hai chữ tình bạn nữa. Nhưng mà, có một người đã khiến tớ thay đổi. Đem lại cho tớ cảm giác ấm áp vô cùng, tớ bỗng dưng thấy tin tưởng người đó vô cùng. Cô ấy khiến tớ mỉm cười nhiều hơn, khiến cho tớ thay đổi suy nghĩ của mình. Ở bên cạnh cô ấy, tớ có thể trút bỏ cái vỏ bọc cứng nhắc do chính mình dựng nên, sống thật với bản thân mình. Tớ có thể thoải mái chia sẻ tất cả mọi chuyện với cô ấy, từ vui buồn, đến những chuyện cực kì tế nhị. Tớ thấy thật nhẹ nhõm, tớ dần quên đi những chuyện trong quá khứ. Tớ có thể lắng nghe cô ấy, cho cô ấy những lời khuyên, khi đó, tớ thấy mình thật chững chạc. Cô ấy giúp tớ nhận ra nhiều điều trong cuộc sống này, nhận ra được những khả năng tiềm ẩn của chính bản thân mình. Và hơn hết,cô ấy giúp tớ tin vào tình bạn...một lần nữa. Tớ cảm thấy, mình may mắn vô cùng