Mình kém giao tiếp và sợ đám đông

Sao băng 1234

Thành viên
Tham gia
20/11/2014
Bài viết
12
Mình ngại giao tiếp và sợ đám đông. Mỗi khi đi hội họp, liên hoan mình thường rất ít nói. Mình đã xác định được các nguyên nhân như sau:
1. Không biết nói gì.
Có lẽ kiến thức đời sống của mình khá tệ. Mình chỉ có học trong sách vở thôi.
2. Ăn nói không trôi chảy, lưu loát.
Mình khó có thể kể một câu chuyện dài hấp dẫn người nghe và lưu loát như người ta được.
Biết được nguyên nhân rồi sẽ tìm ra giải pháp.
Mình đã đọc thật nhiều sách, tham gia 1 số câu lạc bộ. Nhưng tham gia CLB càng làm cho mình thấy tự ti hơn khi không biết phải nói gì, cảm thấy mình thua kém. Chắc mọi người cũng không muốn kết bạn với 1 đứa ngốc như mình.
Mình cũng lên mạng để học, luyện tập để lấy hơi, nói rõ ràng,...nhưng cứ tới khi đứng trước đám đông mình không thể làm được.
Tại sao cuộc đời lại sinh ra những người như mình chứ. Mình là người khá chăm chỉ nhưng kém giao tiếp, kiến thức đời sống thì tệ nên nhiều người chê là gà, ngốc. Cứ như vậy thì làm sao có thể thành công trong cuộc sống đây?
20.gif
 
Sao băng 1234 :3 thực ra giao tiếp hk cần học đâu bạn :v (hk có ý gì... Cũng hk nói bạn học giao tiếp là sai... ^^ ý kiến cá nhân thôi :3)
vì giao tiếp diễn ra mọi lúc mọi nơi... chỉ cần có 1 đề tài có trên 2 người là đã có một cuộc giao tiếp
Nguyên nhân của "chứng tự ti khi giao tiếp" của bạn có thể là do bạn quá căng thẳng và đặt nhiều áp lực cho bản thân quá ^^...
Tìm một vài người bạn, nói về những thứ yêu thích, những gì bạn hiểu rõ và hứng thú với nó nhất có thể là bước đầu giúp bạn cải thiện tình hình này ^^~
Không hẳn là đề tài gì lớn lao, chỉ nói mấy chuyện vu vơ như một bộ film hay, 1 bản nhạc hot hay một sự kiện j đó... Nếu bạn không biết thì bạn có thể hỏi, kiểu như: Có chuyện như vậy á? Kể tớ nghe với! Chuyện như thế mà tớ còn chưa biết đấy.... vv....
Đôi lúc lắng nghe cũng là giao tiếp, không hẳn cứ nói mới được gọi là giao tiếp đâu ^^... Khiến người khác duy trì được 1 buổi nói chuyện vui vẻ cũng là một thành công rồi :3... Đâu phải ai cũng biết hết những chủ đề mà người đối diện sẽ nói đâu đúng không? ^^ Vì thế chỉ cần thoải mái trao đổi là ổn đó bạn :3. Nói chuyện thoải mái vs 1 vài người rồi tới 1 nhóm người cuối cùng là trước 1 đám đông... Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn ^^
Mấy người nói bạn là gà, ngốc... bla bla thì cũng là một kiểu trêu đùa, câu cửa miệng thôi :3 đừng quá đặt nó trong lòng mà mất niềm tin vào bản thân. :v như mình đây, suốt ngày bị mấy đứa nói những câu tương tự (và ngược lại =)))... Nhưng thấy cũng hk sao, bạn bè nếu lúc nào cũng quá cẩn trọng trong lời nói, làm gì, nói gì cũng phải suy nghĩ trước thì sẽ mất đi vài phần thú vị cùng vui vẻ rồi ^^
Bạn nhận ra được ưu điểm của mình là chăm chỉ, biết nhược điểm của mình nằm ở đâu, vậy là bạn hk hề ngốc hay vô dụng đâu :3...
Với lại đừng hỏi "Tại sao cuộc đời lại sinh ra những người như mình chứ." bởi vì sinh ra bạn hk phải cuộc đời :v, sinh ra bạn là một nam, một nữ mà người ta hay gọi là cha mẹ ấy :3... Nếu họ nghe được bạn nói vậy chắc cũng hơi đau lòng... :3
Thế nên đừng tuyệt vọng, cũng đừng bi quan... dần dần mọi thứ sẽ ổn thôi.
Có thể một sớm 1 chiều bạn chưa thay đổi được thì sau này cũng sẽ cải thiện thôi ^^.
Mình tin vậy!
(Á! hk liên quan lắm nhưng khoảng 4 năm trước, đứng trước đám đông mình sợ tới mức tim đập loạn, nói nhỏ nhít luôn :3, bây giờ thì đỡ nhiều rồi... :v)
Cố lên nha~
P/S: cmt chỉ mang tính chất suy nghĩ cá nhân, mình cũng hk phải đứa có kinh nghiệm hay am hiểu tâm lí gì đó... nên có j hk phải thì bỏ qua cho mình nha :v...
 
tui_map
4 năm trước bạn cũng vậy sao? Bạn có thể kể câu chuyện của bạn là làm sao bạn vượt qua được không? Có phải bạn tham gia CLB gì hay nói chuyện thật nhiều chỗ đông người?
Newsun
Mình không phải người xinh đẹp gì nhưng cũng không quá xấu. Mình không thiếu tự tin vào ngoại hình mà chỉ thiếu tự tin trong giao tiếp. Mình khó có thể kể câu chuyện gì dài mà hấp dẫn với nói lưu loát được.
Và mình không có nghĩ ra được những câu trả lời, những lời đối đáp thật thông minh khi giao tiếp như mọi người được.
Làm cách nào có thể thông minh trong giao tiếp vậy? Cái này có phải là do trí thông minh bẩm sinh ? Và những người như mình liệu có cải thiện được không?
 
Sao băng 1234 Mình thì thấy tự tin 1 phần ảnh hưởng bởi ngoại hình, cách ăn mặc...
Khi bạn ăn mặc chỉn chu, có chuẩn bị thì khi gặp bất kì ai sẽ tự tin hơn nhiều, mà tự tin là 1 yếu tố hàng đầu tác động đến khả năng ăn nói mạch lạc, trôi chảy.

Bạn không thể tự ép mình "Mình phải nói hay, phải nói nhiều, phải nói trôi chảy...." mà thành được, hãy luyện sự tự tin tối đa từ những yếu tố nhỏ nhỏ như cách ăn mặc, phụ kiện... thì chuyện ăn nói sẽ ổn một cách tự nhiên :)
 
Sao băng 1234 :3 có lẽ là nhờ bạn bè chăng? ^^
mình hk tham gia CLB j... bởi vì tính... khá hướng nội =))
p/s ngoại hình cũng quan trọng lắm chứ :3 nó thể hiện sự tự tin/không của 1 người...
klq nhưng điểm ngoại hình thì ta hk có =))
bạn có thể giao tiếp tốt vs 1 người thì sẽ có khả năng giao tiếp tốt vs nhiều người ^^
 
Sao băng 1234 có lẽ bạn đang cố áp đặt mình vào một khuôn mẫu nào đó, chính điều đó làm bạn cảm thấy tự ti khi nhìn lại và cảm thấy mình chưa đạt được tiêu chuẩn đó.
Khi nói chuyện bạn hãy luôn giữ cho mình một cảm giác thoải mái, đừng áp đặt rằng mình phải nói được như thế này hay như thế kia, điều đó làm bạn áp lực khi nói chuyện với người khác đó ^^
Ak, mình cũng ở ngoài bắc nè, mình ở hà nội, bạn ở đâu vậy :)
 
Cảm ơn những lời khuyên của các bạn. Các bạn có thể đọc câu chuyện của mình được không.Câu chuyện của mình là như thế này:
Từ bé, mình đã là người khá nhút nhát. Mình nhớ cái ngày đầu tiên đi học lớp mẫu giáo mình chỉ khóc đòi về vì sợ mọi người. Trong khi các bạn cùng nhau vẽ tranh, nặn đất sét thì mình chỉ ngồi thu lu một chỗ nhìn các bạn. Đi học, mình cũng rất ít bạn. Từ năm lớp mãu giáo tới lớp 3 không có người bạn thân nào. Cõ lẽ vì đơn độc một mình mà mình là nạn nhân của những đứa chuyên bắt nạt. Chúng bắt mình vẽ tranh, chép bài hoặc cầm cặp để chúng được đi chơi. Còn mình không dám mách cô, mách mẹ vì sợ bị đánh. Lên lớp 4, mình có thêm mấy đứa bạn thân nên mình cũng nói nhiều hơn nhưng vẫn khá rụt rè. Trong những cuốn sổ liên lạc của mình thường được nhận những lời nhận xét của thầy cô: “ Trầm tính. Cần sôi nổi hơn”. Trên lớp, kết quả học tập của mình không tệ nhưng mình không có sự nhanh nhạy được như các bạn. Mình cũng ít khi đi liên hoan, sinh nhật lớp. Vì vậy, sống trong tập thể lớp mình khá mờ nhạt. Mình vẫn còn nhớ như in câu chuyện đọc trên báo HHT nói về 2 cô nàng cơm nguội và đá xanh. Một người thì tẻ nhạt như cơm nguội, một người thì năng động và hoạt bát, điều đó làm mình liên tưởng tới mình và cô nàng bí thư của lớp. Có một chút gì đó ghen tỵ với những cô nàng hoạt bát, nhanh nhẹn vậy.
Tới khi lên Đại học, bố mẹ mình mong sống trong môi trường mới thì mình sẽ thay đổi trở nên năng động hơn. Nhưng tính rụt rè của mình vẫn vậy. Sống trong xóm trọ sinh viên, mình rất khó hòa nhập được với mọi người. Mọi người nhận xét mình ít nói quá. Mình đã rất cố gắng hòa nhập với mọi người nhưng không được. Trong mỗi buổi liên hoan của xóm trọ mình cũng tham gia nhưng ngồi cả buổi mà không biết nói câu gì. Các anh xóm trọ trêu đùa cũng chỉ biết cười trừ. Càng tham gia nhiều hoạt động tập thể càng làm mình khó chịu khi không biết phải nói những gì và thấy khó hòa đồng.
Đúng là kém giao tiếp là một thiệt thòi khá lớn. Không biết sau này đi làm sẽ thế nào. Mình thấy khá lo lắng.
Cảm ơn các bạn đã đọc những dòng tâm sự của mình.
 
Hay tap.song ... Ngj tot cho m.n thj se thoaj maj len. Hay lam m.n thay vuj vs pan, ko nhat thjet la truyen cuoj. Hay tap.gjup aj tu nh vjek nho nhat. Ho.se gjup laj pan hoa dong vs xh.
 
Như này...Mình cũng không hơn gì bạn đâu, nhưng mà cũng có vài lời khuyên mình trải nghiệm rồi muốn nói với bạn :) Cọ xát nhiều vào, muốn giao tiếp thì phải giao tiếp đúng không :) Hồi đó toàn bị nói vô duyên, khùng,,,bla bla bla. Cơ mà giờ đỡ nhiều rồi. Cứ mạnh dạn lên bạn ạ. Bạn có nghĩ người đối diện cũng đang không biết nói gì không ? Tìm một nhóm bạn nhóm người tự tin ăn nói tốt, để họ cải thiện cho bạn. Riết là quen. Cố gắng bạn nhé :3
 
Mình cũng thường chỉ nói nhiều hơn với những người mà mình quen thôi. Còn thì ấn tượng đầu tiên với người không quen biết với mình là khó gần:D
Mình nhớ năm đầu tiên, hay năm hai gì đó, mình học môn tư duy phê phán, môn đó yêu cầu phải làm việc nhóm, nhóm trưởng nhóm mình là một người giao tiếp tốt nên những lần thuyết trình nhóm thường do bạn ấy đảm nhận. Nhưng hôm đấy là ngoại lệ, tất cả các bạn trong lớp đều phải tự thuyết trình cho đề tài của mình. Đến lượt mình lên, úi mẹ ơi, run rồi hoa hết cả mắt vì nhiều người quá, nói mic nên thở gấp, những lúc ấy cả lớp đều cười. Mặc dù chưa chắc các bạn ấy lên đã đứng thẳng được hơn mình...hehe
Nhưng cũng duy chỉ có lần đó thôi, chứ từ đấy về sau mình hay được cử lên thuyết trình lắm, vì giọng tương đối dễ nghe:p, cũng không run nữa.
Cứ từ từ mạnh dạn lên thuyết trình, làm việc nhóm nhiều vào, ko quen cũng thành quen thôi:D...Cố lên!
 
Quay lại
Top Bottom