Merry chistmas - cô gái bé nhỏ của tôi

blogradio

Thành viên
Tham gia
20/4/2012
Bài viết
18
Once again it's lonely Christmas
I don't wanna be alone…

Phóng xe chầm chậm trên đường buổi sáng sớm, ngửa cổ hít khí trời trong lành mát dịu, Em lẩm nhẩm theo câu hát của Shakira đang ngân nga trong chiếc tai nghe được gắn chặt vào tai. Kể ra thì dậy sớm 1 tí để đi làm cũng có nhiều điều hay ho đấy chứ nhỉ.

Gió nhẹ, nắng sớm, lá vàng bay. Mấy cô bé học sinh đang túm tụm cười nói trước cổng trường trong khi chờ đứa bạn còn lại trong nhóm nhảy xuống xe bố chạy lại vẫy hai tay, ánh mắt hân hoan, răng khểnh duyên dáng. Em cũng đã đi qua một thời trong veo như thế.

Một cô bé con đang đứng ở bậc thềm chờ mẹ cài quai mũ bảo hiểm, miệng chúm chím nũng nịu câu gì em chẳng rõ, chỉ thấy một màu bình yên phảng phất. Em cũng đã từng được mẹ yêu chiều như thế.

Chiếc xe máy băng nhẹ qua, cô gái nhỏ xinh xắn nghịch ngợm quàng 2 tay qua cổ một cậu trai rồi đột ngột rút về, cười khúc khích, mắt long lanh hạnh phúc. Em cũng đã từng đắm chìm trong khoảnh khắc đầy Yêu thương như thế.

Đi qua khu đất có bãi cỏ xanh mướt đẫm sương sớm của Dinh Độc Lập, mấy chiếc lá vàng chao đảo đáp xuống nền cỏ ướt, thanh thản rời khỏi cây. Hết màu xanh thì lá phải lìa cành, đó là quy luật muôn đời của sự sống. Cũng như tình yêu em, thiếu nắng thiếu nước thì lá úa tàn, âu cũng là điều dễ hiểu. Vậy cớ chi mà em phải day dứt, trong khi em đã sống quá trọn vẹn cho màu xanh của chiếc lá ấy, phải không em?

Một đoạn đồi dốc nhẹ trong công viên ven đường, cũng cỏ non xanh mướt, mùi cỏ thoang thoảng mát lành, chẳng hiểu có đúng là mũi em ngửi được mùi cỏ thật hay là do não em tưởng tượng ra, chỉ biết là lòng nhẹ nhàng đến lạ. Bây giờ mà được nằm xuống đám cỏ đó mà nhìn trời thì thật là thích. Kéo thêm đứa bạn thân ra đó vừa măm chíp chíp vừa tám chuyện thì còn gì hơn. Nghĩ đến đó và bất giác tự cười mình. Em sến quá đấy, người trẻ của tôi ơi!

“Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”

tuoi-tho-696174-4260.jpg


Con đường đến công ty mà em ngỡ như con đường dẫn về ngày xưa cũ tươi đẹp, cho một màu hoài niệm trải rộng trong khoé mắt em, nhưng là màu của dịu dàng, của thanh thản. Em đã may mắn hơn bao nhiêu người khi được tự mình trải nghiệm qua bao cung bậc cảm xúc, bao hạnh phúc ngỡ như nhỏ nhoi nhưng lại hoá là vô tận. Vậy còn có điều gì mà em phải hối tiếc đâu, người đến – người đi, muôn đời đã chẳng thể đổi thay. Biết đâu sau này chính em sẽ bất giác thốt ra câu “Cám ơn anh đã đánh mất em!”

Tự hỏi mình, nếu em có cỗ máy thời gian để quay trở về quá khứ, liệu em có chơi trò ăn gian can thiệp để thay đổi một phút giây nông nổi nào đó, một phút cáu giận mất bình tĩnh hay là huỷ bỏ sự đánh đổi của ngày qua? Nếu nói rằng em chưa bao giờ hối hận vì những điều em đã làm là không đúng, nhưng phải thừa nhận rằng kể cả khi em áy náy day dứt bao nhiêu lần cho quyết định sai lầm đó của mình đi nữa, thì chính em cũng đã nhận về được một bài học cho mình với giá trị không hề nhỏ tí nào. Như người ta nói “Người phạm sai lầm rồi rút ra kinh nghiệm là người bình thường, còn người có thể nghe kinh nghiệm của người khác để mà áp dụng cho mình là người phi thường”. Và em, em cũng chỉ là người bình thường thôi mà, người trẻ nhỉ .

nỗi nhớ xếp thành dãy”. Chẳng sai, em luôn nhớ, nhớ mọi điều, nhớ một cách rõ ràng sâu sắc. Đã có lúc em ghét mình cứ nhớ lâu như thế, nhớ lâu thì nếu đau cũng sẽ đau rất lâu, có quên cũng sẽ mất bao nhiêu thời gian để quên. Nhưng giờ phút này đây thì em cảm ơn cái trí nhớ đó của em. Nhờ có nó mà em nhớ vòng tay mẹ an lành đến nhường nào, ánh mắt cha trìu mến đến bao nhiêu. Nhớ phút giây gặp anh em đã lỗi nhịp đến ngần nào, và phút giây chia tay em đã đau đớn ra sao. Nhớ được em đã chảy nước mắt và sợ hãi trong cơn mơ bao nhiêu, để rồi thấy mình hạnh phúc may mắn như thế nào khi tỉnh giấc biết đó chỉ là mơ.

Nhớ được, có bao giờ là xấu? Cuộc sống của một con người, đi đến tận cùng cũng là tổng hợp những điều mình đi qua và đọng lại. Em tin là đến lúc em hoàn thành cuộc sống của mình, em sẽ cảm thấy mình đã hạnh phúc chẳng kém ai, khi xúc cảm của em được trọn vẹn.

Mùa Giáng sinh – tháng cuối năm

Công ty ngập tràn màu của Merry Christmas. Cây thông Noel to bự rực rỡ đồ trang trí được dựng ngay ở tâng trệt. Những chậu hoa cũng được thay thế bằng một màu đỏ đầy sức sống. Tháng mười hai rồi đấy nhỉ.

Em đã từng rất ghét tháng 12. Nhưng suy cho cùng, thì em chẳng có lý do gì để mà ghét nó cả. Sao em không tự nhủ mình là gần hết năm có nghĩa là em sắp được về với gia đình thân yêu, là năm nay em được đón một mùa giáng sinh ở một nơi mà thời tiết khác hẳn Hà Nội lạnh giá, trải nghiệm mới này biết đâu em sẽ thích thú. Em có bao giờ cô đơn đâu, em có bạn bè em, có gia đình em để hướng về cơ mà. Giáng sinh năm nay em sẽ nhớ đến gia đình em, sẽ thật vui vẻ bên bạn bè em, sẽ thoát ra khỏi cái bóng của ngày hôm qua, và nhìn về phía trước.

tuoi-tho-1-696174-2894.jpg


Em sẽ biết điều gì em nên làm, và điều gì em nên từ bỏ.

Em sẽ hiểu điều gì đáng cho em đánh đổi, và điều gì không.

Em sẽ nhận thấy một khi cốc đã vỡ thì em đừng mong hàn gắn lại nó nữa. Những vết gắn không trùng khớp sẽ làm đứt tay em mà chảy máu.

“Đêm đêm nằm mơ phố, mơ như mình quên hết. Quên đi tình yêu quá vô cùng.

Sương giăng Hồ Tây trắng, đâu trong ngày xưa ấy, Tôi soi tình tôi giữa đời Anh.”

Em là em, là em của một tâm hồn sâu rộng, là em của một đôi mắt luôn phảng phất nét u hoài, nhưng cũng là em của một người trẻ mạnh mẽ biết sống hết mình cho tuổi thanh xuân của em. Bên em còn có bao người luôn muốn làm em vui, xót xa khi em tự làm đau mình. Sao em không sống với hiện tại tươi đẹp ấy, với những con người ấy, hả ngốc? Chẳng có lý do gì để ngăn bước chân em bước qua khỏi cái vòng luẩn quẩn của một con người đã không còn là của em nữa, để đến với cuộc sống mới dành cho em – cuộc sống của hôm nay, của những nụ cười tươi và tình yêu cuộc sống ngập tràn mọi ngóc ngách trong tim.


Giáng sinh. Em muốn gửi một vài lời mà em không thể nói trực tiếp cho những người em yêu thương. Mong một mùa Giáng sinh thật ấm áp và an yên cho tất cả mọi người.

Mẹ của con, con hứa con sẽ về với mẹ, ít nhiều cũng sẽ về bên gia đình mình. Mẹ đừng lo nhé. Mẹ của con phải lạc quan lên, rồi sẽ có ngày con tìm lại được cho mẹ nụ cười và ánh mắt than thản mẹ đã để quên bao nhiêu năm đằng đẵng.

Em gái của chị. Em cũng chẳng phải là quá nhỏ bé để không hiểu được những gì đang xảy ra. Hãy trở về là em của ngày xưa, đừng để chị cứ hoang hoải tìm em trong mơ nữa. Nhé. Chị sẽ chờ.

Bố của con. Cái lạnh mùa này ngoài mình thật chẳng dễ chịu tí nào cho chứng đau của bố. Giữ gìn sức khoẻ bố nhé. Rồi con sẽ giúp bố thực hiện cái mong ước mà bố đã dự định. Gia đình mình sẽ đi qua cơn sóng gió kéo dài năm tháng này. Cả bố, cả mẹ, cả anh chị, cả em Bé, và cả Thỏ con nhà mình nữa. Chúng ta sẽ bình yên.

Anh – ngày hôm qua của em. Em bước qua ngày hôm qua đây, để còn đến với ngày mai nắng ấm. Chỉ là ngày hôm qua thôi nhé. Ngày hôm nay, anh không còn hiện hữu ở đây nữa, em sẽ để cho tình yêu ngày qua lui về một góc nhỏ. Giáng sinh an lành bên xứ sở mà em đã từng mơ ước anh nhé. Chúc anh thành công trên con đường anh đã chọn.


Nguồn: Blog radio





Nghe, tải nhac cho, nhac cho viettel, nhac cho vinaphone, may bom dan dung, nghe nhac online, may bom cong nghiep, may bom dan dung, thiet ke noi that chung cu, thiet ke noi that nha hang, may bom cong nghiep
 
nghe thấy mùi mẫn quá !!! xúc dộng quá ah !!! 1 mùa noel âm á và tràn đầy hạnh phúc
 
×
Quay lại
Top