Chương 2: Nguồn gốc lời nguyền và câu chuyện của 500 năm trước
Hải tỉnh dậy th.ì thấy mình đang ở trong khu rừng bạt ngàn cây cối. Hải tự hỏi mình đây là đâu và bố mình đang ở đâu? Hải cất tiếng gọi bố và bước lên từng bậc thang. Bỗng một giọng nói ồm ồm vang lên: "Hải! Đừng gọi nữa! Bố con không có ở đây đâu?". Nghe giọng nói, Hải quay mặt lại thì thấy một đạo sĩ đang ngồi trước nhà. Hải ngạc nhiên hỏi:
- Ông là ai? Sao lại biết tên tui!
Đạo sĩ kia chỉ cười rồi trả lời: "Ta chính là sư phụ của con!"
- Ông là sư phụ tui! Ông nói đùa à! Tôi chưa gặp ông bao giờ mà! - Hải vừa nói vừa chỉ vào mặt mình
- Ta là sư phụ của con 500 năm trước! Con hãy xem đây!
Nói xong, người đạo sĩ vung tay một cái rồi biến mất. Trước mặt Hải hiện ra ba bóng người. Một người đàn ông đang hất tay người phụ nữ, nói với giọng tuyệt tình: "Cô đi đi! Tui không thích kẻ nghèo rớt mồng tơi như cô đâu! Tui lấy cô chỉ vì muốn báo ơn cô đã cứu mạng tui thôi! Giờ ân oán của hai chúng ta đã chấm dứt. Giờ chúng ta ai đi đường nấy, nước sông không phạm nước giếng nữa." Người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta, nghe nói vậy hỏi lại: "Thanh, anh đã có vợ rồi à! Sao lại đi lấy tôi mà không nói cho tôi biết! Khác nào tôi là một con hồ ly tinh chuyên đi phá hoại chuyện tình cảm của người khác sao?". Thanh cảm thấy bị lộ tẩy nên quay lại dụ dỗ: "Hồng, cô ấy lấy anh chỉ vì cha mẹ cô ấy ép anh thôi! Anh không yêu cô ấy! Người anh yêu là em cơ!". Hồng trở nên siêu lòng nhưng khi nhìn thấy cảnh người phụ nữ kia đang khóc sướt mướt thì động lòng thương. Cô ấy nói: "Thanh, anh có thể cho cô ấy làm người hầu của chúng ta được không?". Thanh chấp nhận nhưng nghĩ trong đầu: "Đáng ghét, sao lại đưa nó vào nhà của mình cơ chứ? Vướng chân, vướng tay, lỡ kế hoạch của mình bại lộ thì sao? Phải đá con này đi trước đã!". Nghĩ vậy, hắn đưa người phụ nữ kia vào làm người hầu. Để không bại lộ hành vi của mình, hắn tìm mọi cách hành hạ mà không có vết thương tích gì. Lúc rửa chân cho hắn thì hắn giẫm chân của mình lên đầu của cô ấy. Khi Hồng bước vào thì hắn bỏ chân xuống thau làm như không có chuyện gì xảy ra. Người đàn bà kia vừa hận chồng cay đắng, lại vừa đố kỵ với Hồng tại sao nhà cô ta lại giàu đến thế cơ chứ! Chính vì cô ta giàu nên lòng tham của hắn mới nổi lên đánh bại cả bản chất lương thiện trước đây của hắn. Hắn giờ đây không còn là hắn của ngày hôm qua nữa rồi!
Thấm thoắt đã qua một năm, Hồng đã giao hết bí kíp gia truyền của gia đình mình cho Thanh. Trong đêm mưa dông tầm tã, Thanh lén lút vào nhà mở két sắt, lấy ra một vali đựng đầy tiền trong đó. Vô tình bị Hồng phát hiện. Thanh liền dí súng vào đầu của Hồng: "Đứng im! Không được động đậy! Nếu không tôi bắn!". Hồng chưa kịp mở lời thì Thanh đã tiếp lời: "Đúng vậy! Người tôi yêu là cô! Nhưng thứ tôi yêu hơn là tiền và gia sản kếch xù của cô!". Nói xong, hắn cười lên ha hả. Đúng lúc đó, người đàn bà bước vào. Hắn liền nói: "Cô không được tới đây, nếu không tui sẽ bắn cô ta!" Người đàn bà kia không nói không rằng biến mất trước mặt hắn. Hắn dụi mắt thì bỗng "choang" một cái. Súng của hắn rơi xuống đất. Người đàn bà đó đang ở sau lưng hắn. Hồng hiểu ra vội kéo tay người đàn bà đó, hỏi một câu hơi vô duyên: "Ủa? Liên, cô chết hồi nào thế?" Liên trả lời một câu cộc lốc: "Cách đây 7 ngày." rồi chêm thêm một câu nữa: "Giờ cô muốn trị lòng tham của hắn không?" Hồng gật đầu đồng ý nhưng chưa kịp phản ứng gì thì đã bị bàn tay trong suốt của Liên xuyên qua ngực móc lấy trái tim. Hồng ngã nhào xuống đất. Máu trào ra miệng. Thanh thấy thế liền bỏ chạy. Con ma Liên kia liền đuổi theo, nói: "Chạy đâu cho thoát!" Thoắt cái, máu từ miệng anh ta trào ra. Tim của anh ta đã nằm trên tay cô ấy!. Liên đem tim của 2 người đó đến nghĩa trang. Tim của Hồng thì được đặt chính giữa. Còn tim của chàng trai được đặt cạnh tim mình cùng với ba trái tim mà cô đã dày công móc được tạo thành hình tròn bao quanh trái tim của Hồng". Trời vẫn tiếp tục mưa. Những tiếng sấm rền vang khắp nghĩa trang. Những tia chớp cứ đánh thẳng vào trái tim của Hồng tạo nên một cảnh tượng âm u đáng sợ ở nghĩa trang. Nhưng Liên chẳng quan tâm, cô ấy nhanh chóng cắm ba nén hương trên nghĩa trang rồi lạy ba lạy. Đúng lúc đó thì 6 trái tim bay thẳng lên không trung theo chiều thẳng đứng. Và 6 cái xác chết kia cũng bất ngờ bay thẳng ra đặt đúng chỗ của trái tim mình như đã được đặt chỗ. Thấy đã xong xuôi, Liên bắt đầu hét lớn: "LỜI NGUYỀN ZOMBIE, XIN ĐƯỢC PHÉP KHỞI ĐỘNG". Tiếng thét vang lên khắp nơi khiến ai cũng bừng tỉnh dậy lúc nửa đêm. Năm trái tim xung quanh nhanh chóng phát ra thứ ánh sáng màu vàng chiếu thẳng vào trái tim của Hồng tạo thành một lớp màng màu vàng bảo vệ cho trái tim của Hồng. Bỗng một tia chớp đánh thẳng xuống trái tim của Hồng. Đúng lúc đó thì trái tim của Hồng cũng phát ra một thứ ánh sáng màu vàng chiếu thẳng lên không trung. Cả hai đối chọi nhau làm rực sáng cả đất trời trong đêm tối và một tiếng nổ rầm trời khiến dân lại một lần nữa giật mình tỉnh giấc. Năm trái tim bị văng thẳng vào năm cái xác nằm đó. Còn trái tim của Hồng thì bị rơi thẳng vào xác của Hồng. Năm người dần tỉnh lại. Ba kẻ lạ mặt kia tỉnh dậy trước thì thấy con ma nữ móc tim đang ở trước mặt mình thì vội vàng bỏ chạy. Rồi sau đó đến Thanh. Thanh tỉnh dậy trước thì liền chạy trở về nhà, Liên liền bay theo nói: "Thanh, ngươi phải vứt đi lòng tham của chính ngươi đi! Nếu không ngươi sẽ biến thành zombie mãi mãi! Ngươi đã trúng phải lời nguyền zombie rồi.". Nói xong, con ma Liên ngoác miệng cười lên sằng sặc trông thật đáng sợ. Thanh liền gằn giọng nói lại: "Ta không tin đâu! Cô nói dối! Ta không tin lời nguyền là có thực. Lời nguyền là do mụ phù thủy tạo ra, còn cô không phải là mụ phù thủy đó, đến cả gà còn trói không chặt thì làm sao tạo ra lời nguyền cơ chứ!" - Nói xong hắn liền chạy về nhà!". Đúng lúc đó, Hồng cũng tỉnh lại, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Liên bay đến bên cạnh Hồng nói:
- Phần còn lại nhờ cô!
- Nhờ tôi! - Hồng vừa nói vừa chỉ vào mặt mình.
- Đúng vậy! Trong vòng bảy ngày, cô phải giúp anh ta đánh bại lòng tham của chính mình. Nếu không ..
Hồng hỏi lại:
- Nếu không thì sao?
- Thì cả thế giới sẽ bị diệt vong. Thực ra tôi đã tạo ra lời nguyền này trong cơn mưa giông nên sức mạnh của lời nguyền này khá mạnh. Nếu trong vòng bảy ngày, cô không hạ được lòng tham của hắn ta thì không chỉ hắn mà những kẻ tham lam trên khắp thế giới này cũng dần dần sẽ biến thành zombie. Một khi đã biến thành zombie thì họ sẽ sống bất tử. Vũ khí sẽ chẳng có ích gì cho họ đâu."
- Vậy có cách nào hóa giải lời nguyền này không?
- Có. Nhưng cô phải lên núi tìm đạo sĩ. Người đạo sĩ đó sẽ giúp cô. Giờ tôi phải đi đầu thai đây.
Nói xong con ma Liên bay đi. Hồng hỏi với theo:
- Vậy tui có bị trúng nguyền của cô không?
Con ma Liên ngừng lại nói: "Có nhưng cô yên tâm đi! Lời nguyền này không hại cô đâu, chúng bảo vệ cô khỏi sự tấn công của zombie. Thực ra lời nguyền này chỉ nhắm vào những kẻ tham lam thôi. Chính những kẻ đó mới đáng bị biến thành zombie. Còn cô, tuy là tiểu thư con nhà giàu nhưng bản tính của cô không tham lam, lại còn tốt bụng nên được lời nguyền này bảo vệ."
Nói xong Liên biến mất. Hồng trở về nhà thì thấy Thanh đứng trước vali đựng đầy tiền đang nhìn bàn tay của mình đang thối rữa, miệng thì lẩm bẩm, nói: "Đây không phải là sự thật! Chắc chỉ là ảo giác. Chỉ cần lấy tiền đi là hết thôi mà!". Nói vậy, hắn cố lấy vali cho được mặc cho cơn đau nhức khắp người của hắn. Máu bắt đầu nhỏ giọt xuống đất. Hồng thấy vậy, lấy gậy đập vào gáy hắn khiến hắn bất tỉnh. Giờ đây, hễ hắn muốn lấy tiền là phải qua sự quản lý của bà vợ. Nhưng hắn vẫn không chịu bỏ cuộc vẫn cố gắng tìm cách chiếm cho được gia sản của Hồng. Bảy ngày trôi qua nhanh chóng nhưng Hồng vẫn không thể giúp hắn đánh bại được lòng tham. Hắn đã biến thành một zombie hoàn chỉnh. Thấy Hồng, hắn vội nhào vào cắn cổ Hồng. Hồng bình tĩnh đem hắn đến tầng hầm nhà mình nhốt hắn lại. Vết thương trên người Hồng nhanh chóng lành lại.Hồng liền gói đồ đạc, một mình lên núi, gặp đạo sĩ. Đạo sĩ thấy Hồng đến, vội nói: "Con không cần nói đâu, ta đã biết con muốn nhờ ta giúp chuyện gì rồi!". Người đạo sĩ nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp: "Lời nguyền này được tạo ra từ ngũ hành tương sinh tương khắc Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Nếu muốn hóa giải lời nguyền này thì phải để chúng tự tiêu diệt lẫn nhau. Muốn thế phải tìm ra 5 người thuộc mệnh trên". Hồng bèn nói: "Vậy để con đi tìm cho!". Người đạo sĩ đó bèn nói: "Không cần tìm đâu, họ đang ở quanh đây. Người đầu tiên chính là con đấy, Hồng à! Con thuộc mệnh Kim. Còn hai người tiếp theo thì hai ngày nữa con đến đây, con sẽ gặp được người đó. Và ta sẽ nói cho con biết 2 người cuối cùng được chonh. Giờ ta mắc việc rồi." Nói xong người đạo sĩ biến mất.
Hai ngày sau, Hồng quay trở lại. Trên đường đi, may mắn là Hồng chưa gặp được con zombie nào nhưng bất thình lình, hai tên cướp giật lấy túi tiền của Hồng chạy như bay nhưng chạy chưa được bao xa thì chúng cảm thấy đau nhức toàn thân, d.a thịt dần thối rữa. Hồng chạy lại, hỏi một câu khá vô duyên: "Muốn sống không?". Hai tên cướp kia đang đau nhức toàn thân, nghe nói vậy, bỗng nổi đóa:
- Chẳng lẽ tui muốn chết!
- Tui có thể giúp hai người thoát khỏi cơn đau đớn này! Chỉ cần đưa tiền đây! - Hồng vừa nói, vừa chìa tay ra.
- Cô bị khùng à! Chẳng lẽ trả lại tiền cho cô thì bọn tui hết đau nhức à! Vậy thì ai mà chẳng làm được! - Cả hai tên cười sằng sặc
- Không tin thì thôi, vậy chúng ta cá cược đi! - Hồng nói dứt khoát
- Cược thì cược, tui sợ cô chắc. Nếu bọn tui trả lại tiền cho cô mà cô làm được điều đó thì chuyện gì bọn tui cũng chiều theo ý cô. Nếu không làm được thì số tiền nay sẽ là của bọn tui.
Hồng đồng ý. Bọn cướp trả lại túi tiền cho cô thì lập tức d.a thịt lại trở nên hồng hào. Toàn thân cũng hết đau nhức. Thấy mình bị thua, bọn cướp liền hỏi:
- Vậy, giờ cô muốn cái gì, nói đi!
- Đơn giản, hai người chỉ cần đi gặp một người. Đi theo tôi- Hồng nói
Ba người nhanh chóng lên núi gặp đạo sĩ. Người đạo sĩ kia đã đợi sẵn ở đó. Hồng hỏi:
- Có phải hai người này là người được chọn để hóa giải lời nguyền không ạ!
- Đúng vậy! Bình, Phú các con được chọn là người hóa giải lời nguyền này! Bình có mệnh Thủy, Phú thì có mệnh Hỏa!
- Vậy còn 2 người nữa là ai ạ? - Hồng hỏi tiếp.
- Hai người nữa thì một người chính là Thanh - chồng con, người có mệnh Mộc. Còn người nữa đó chính là Liên, người có mệnh Thổ.
- Thanh thì biến thành zombie. Liên thì đã đi đầu thai thì làm sao hóa giải được ạ! - Hồng lo lắng
- Thanh thì ta sẽ làm phép gọi hồn của hắn ra! Con chỉ cần đưa hắn đến đây là được! - Còn Liên thì để ta nghĩ cách - Đạo sĩ chau mày nói.
Liên nhanh chóng trở về đưa Thanh đến chỗ đạo sĩ. Đạo sĩ làm phép, hồn của Thanh hiện ra, quỳ xuống đất: "Sư phụ, xin hãy cứu con, con không muốn sống trong thân xác của zombie đâu. Sống kiểu này còn khổ hơn cái chết. Xin hãy cứu con, con xin hứa chuyện gì con cũng làm." Đạo sĩ bèn nói:
- Vậy thì con hãy đốt tiền của con đi!
- Nhưng con không có tiền, tiền vợ con quản lý hết rồi! - Thanh hoảng hốt nói
- Vậy à! Vậy ta đã có cách! - Đạo sĩ cười mỉm
Lúc đi ra, Hồng liền dúi vào tay Thanh tờ tiền 500 đô. Bất ngờ bị đạo sĩ bắt được, bảo:
- Hãy đốt tờ 500 đô đó đi!
Thanh dùng dằng không muốn đốt, chỉ muốn bỏ trong túi nhưng nghĩ đến cái xác thối rữa và cái kiểu sống dở chết dở kia thì Thanh đành phải đốt. Đồng tiền cháy rụi trong đống lửa. Cái xác dần trở nên tươi, hồng hào trở lại. Thanh nhập xác trở lại đa tạ đạo sĩ. Đạo sĩ nói:
- Đây là đồng tiền do ta biến ra. Lúc nãy, ta bảo Hồng đưa cho con tờ tiền đó để thử thách lòng tham của con! Giờ con đã tởn chưa?"
- Dạ, con không dám nữa đâu! Lúc trước con nghĩ có tiền là có tất cả. Nhưng giờ đây con hiểu ra rằng sinh mạng, cuộc sống còn đáng quý trọng hơn đồng tiền! - Thanh nói trong lời hối hận
- Còn một người nữa, khiến ta đau đầu đây!" - Đạo sĩ chau mày, nghĩ ngợi
Thanh hỏi: "Là ai vậy?" Hồng trả lời: "Là người yêu cũ của huynh, Liên đó!". Thanh mới nảy ra ý tưởng: - Sư phụ, ngài làm phép gọi hồn của con được. Giờ ngài hãy làm phép gọi hồn của cô ấy đi! Giờ cô ấy đã thành ma rồi! Việc này đối với sư phụ dễ như trở bàn tay mà!
Hồng lắc đầu ngán ngẩm:
- Giờ đã quá muộn rồi! Cô ấy đã ở trong bụng mẹ rồi!
Bình, Phú tuyệt vọng nói: "Hay là tìm người khác được không? Trên thế giới này có thiếu gì người thuộc mệnh Thổ cơ chứ!"
- Không thể được, cô ấy chính là mấu chốt của việc hóa giải này. Lời nguyền này tuân theo quy luật tự nhiên: kẻ khóa cửa phải mở được cửa mình đã khóa! Nếu là người khác thì không thể thành công- Đạo sĩ buồn rầu nói. Nghĩ ngợi một lát, đạo sĩ nói: "Có lẽ ta phải đến tương lai của cô ấy 20 năm sau tức là lúc cô ấy tròn 20 tuổi một chuyến, chỉ có điều là ...". Mọi người đồng thanh hỏi: "Là sao?". Người đạo sĩ nói: "Chỉ có điều là sau khi ta đưa tiền thân của cô ấy thì cô ấy sẽ đổi tính, đổi nết và lời nguyền đó có thể sẽ được tái khởi động lại nếu có ai nhặt được tiền ở nghĩa trang!". Thanh nói: "Sư phụ, theo con nghĩ, việc bây giờ là cứu thế giới khỏi bị diệt vong trước đã, nên con cho rằng, cứ gọi cô ấy ra trước, còn chuyện của 500 năm sau thì 500 năm sau tính tiếp chứ!". Mọi người đồng tình. Họ đều nhìn xuống, zombie ngày một đông hơn. Người đạo sĩ làm phép, trở về 20 năm sau của cô ấy.
7 giờ sáng, một cô sinh viên trẻ, đẹp thức dậy, chuẩn bị sửa soạn đi học thì người đạo sĩ xuất hiện làm phép khiến cô gái đó ngất xỉu. Người đạo sĩ đó, nói: "Liên, đi theo ta! Đem theo tiền nữa!". Liên cầm tiền trở lại 500 năm trước. Người đạo sĩ thấy đã đông đủ, bèn nói: "Giờ các con sẽ là đệ tử của ta! Ta sẽ tận dụng các yếu tố của tự nhiên truyền vào th.ân thể của các con. Mỗi người sẽ có một sức mạnh tương ứng với mệnh của mình. Nhiệm vụ của các con là phải đốt những đồng tiền của chính mình bằng chính sức mạnh của mình." Sau một năm, họ đã học được cách khống chế sức mạnh của mình, chờ ngày hóa giải. Vài ngày sau, họ nhanh chóng trở lại chỗ đạo sĩ làm phép đốt tiền của mình. Sau khi hóa giải thành công lời nguyền, Liên được đạo sĩ trở về tương lai cô ấy. Khi cô ấy tỉnh lại thì chẳng còn nhớ gì hết.
Bóng Liên biến mất. Người đạo sĩ hiện ra, nói với Hải: "Đây là câu chuyện của 500 năm trước. Hải, kiếp trước của con chính là Thanh đấy. Năm người các con giờ đang sống và làm việc ở 5 châu lục khác nhau. Con phải nhanh chóng tìm lại bọn họ."
- Nhưng mà đất trời mênh mông, làm sao có thể tìm được họ? - Hải nói.
Người đạo sĩ đưa ra 5 chiếc đồng hồ có màu đại diện với năm mệnh người và nói: "Khi con gặp người giống với giấc mộng này, con hãy đeo đồng hồ này vào tay của họ thì họ sẽ nhớ lại kí ức 500 năm trước. Đây là đồng hồ kí ức, nó được Liên tạo ra trong khi cô ta đang tạo ra lời nguyền zombie này."
Thanh hỏi với theo:
- Vậy còn cách hóa giải lời nguyền?
Đạo sĩ đã biến mất Hải chỉ còn nghe thấy tiếng vang: "Lời nguyền giờ đây đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều. Nếu con muốn hóa giải lời nguyền này thì một phần con đã biết rồi đấy, phần còn lại là con và các bạn con phải hi sinh chính mình. Còn sau khi hóa giải thì các con sống hay chết thì ta không rõ lắm. Vì đây là lần đầu tiên lời nguyền được tái khởi động lại"
Hải dần tỉnh lại, thấy bố mình nằm bên cạnh. Hải nhìn vào bàn tay mình thấy một chiếc đồng hồ màu xanh. Hải vội thò tay vào túi quần móc ra bốn cái đồng hồ nữa, mỗi cái một màu giống như trong giấc mơ. Một người đàn ông trung niên thấy Hải tỉnh lại, liền tới gần, hỏi: "Cậu tỉnh rồi à, có sao không?". Hải trả lời: "Không sao! Mà tôi đang ở đâu đây? Sao đông người quá vậy?". Người đàn ông trung niên kia liền đáp lại: "Đây là tầng hầm! Lúc tôi định ra ngoài thì thấy cậu và bố cậu đang nằm bất tỉnh ở cửa tầng hầm nên tôi quyết định đưa cậu xuống đây." Bỗng người đàn ông nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ màu xanh, hỏi: "Đồng hồ này cậu mua ở đâu mà đẹp quá vậy, bán cho tôi được không?". Hải liền nói: "Không được!"
- Sao vậy? - Người đàn ông kia hỏi lại. Hải liền kể lại giấc mộng của mình trong cơn mê. Người đàn ông đó nói: "Cậu có còn nhớ khuôn mặt năm người đó không?". Hải gật đầu và nhờ lấy giấy bút. Vốn là một họa sĩ vẽ tranh 3D như thật nên trong chốc lát anh ta đã vẽ xong khuôn mặt của 4 người, hai trai hai gái. Người đàn ông hỏi:
- Sao chỉ có 4 người, còn người nữa đâu?
- Người còn lại là tui nè. Đồng hồ xanh này chính là minh chứng - Hải tự hào nói.
Bức ảnh được chuyền đến tay mọi người. Một người thanh niên trẻ trong số người đó chỉ tay vào một cô gái, nói: "Cô này hình như làm ở nhà hát Opera ở Sydney nè." Rồi một người khác lại thốt lên với ngón tay chỉ vào cô gái khác: "Đây là Alex, con của bà Disney William đang sống ở Brazil mà.". Hải nhanh chóng xuất phát. Người đàn ông trung niên đó liền ngăn lại, nói:
- Giờ sân bay đóng cửa thì làm sao cậu vào!
- Trèo tường! - Hải trả lời.
Một người lên tiếng:
- Để tui về lấy cái thang.
Mọi người đồng ý, anh ta nhanh chóng về lấy cái thang. Sau đó mọi người nhanh chóng dụ zombie đi chỗ khác để cơ trưởng, cơ phó và Hải lên máy bay thuận lợi. Vô tình cái thang kia quất trúng mặt zombie. Các con zombie quay ngược trở lại. Bốn người họ chạy tới cổng sân bay thì đặt thang trèo lên. Zombie tới gần, liền cắn chân thang. Ba người kia lên trước kịp thời, còn Hải lên cuối cùng thì cái thang bật ngửa ra, may mà phi công tóm kịp. Họ nhanh chóng lên máy bay thuận lợi. Một hành trình mới bắt đầu.