Khu vườn của Judy

hangjuice

Thành viên
Tham gia
8/8/2021
Bài viết
5
  • Tên: Khu vườn của Judy
  • Sáng tác: Hằng Juice
  • Trình trạng: Đang sáng tác
  • Phân loại: Phưu lưu, thiếu nhi, kỳ ảo
  • Độ tuổi: Mọi độ tuổi

#1 Judy trong vỏ ốc

Cô bé Judy sinh ra từ giọt sương nằm trong nụ hoa thuỷ tiên.
Khi ban mai hé rạng, khu vườn vẫn phủ một màn sương mờ, chỉ những giọt sương long lạnh đọng lại trên những chiếc lá ánh như những giọt pha lê trĩu trên từng chiếc lá đang chờ người làm vườn đến thu lượm châu báu. Hôm nay là một ngày kỳ diệu, là ngày Judy cô bé giọt sương ra đời. Judy hé mở từ cánh thuỷ tiên. Em dụi mắt, ngáp một tiếng dài ^^ chống tay và đứng dậy, đôi mắt em tròn to, đen nháy, em ngước lên nhìn lên trên, bị choáng ngợp bởi những chiếc lá khoai to đùng, những thân cây khổng lồ trong khu vườn. Nhưng đợi đã, một làn gió tinh mơ đem theo hương thơm của nụ hoa nhài thoảng qua chiếc mũi khụt khịt của Judy.. em nhắm mắt lại khoan khoái.Chợt, độp, giật mình với tiếng động mạnh một thứ gì đó rơi xuống chiếc lá khoai làm Judy hoảng.. Em vẫn rụt rè ngoái xuống, ô một con vật với làn da xanh ướt nhẵn bóng, cơ thể nó còn phình ra xẹp vào làm Judy có phần sợ sệt..Thì ra là một con ếch, nó đã coi khu vườn này là của mình và tự nhiên vào buổi sáng tinh mơ nó nhảy xung quanh vườn như điểm xuyết những chiếc lá khoai có trong vườn.
Con Ếch ngoái lại lên tiếng:
“Chào Judy, chào mừng cháu đến với khu vườn thiên đường”
Judy khẽ cười, và rộn ràng khi được bác ếch chào đón trong khu vườn. Judy lên tiếng:
“ Cháu chào bác ếch, cháu muốn đi khám phá khu vườn”
Ếch nhắm mắt, khẽ cười:
“ Cháu sẽ tìm được nhiều kho báu trong khu vườn đấy”, nói xong bác ếch nhún mình, 1 bước nhảy ra khóm rau diếp cá đàng xa. Judy ngạc nhiên về các bước nhảy của ếch.
Cô bé tinh nghịch, trượt nhẹ trên chiếc lá thuỷ tiên này, sang chiếc lá đan xen khác và trôi tuột, dần dần chạm mặt đất.
Judy mặc chiếc váy đỏ, đội chiếc mũ phù thuỷ màu đỏ đô cũ, em giống như cô tiên nhỏ trong khu vườn, chỉ là Judy không biết bay hay có cây đũa thần, và chính em cũng chưa phát hiện được những điều kỳ diệu em có thể làm được!

.. Hành trình khám phá khu vườn bắt đầu.
Judy chậm rãi bước từng bước trên nền đất, dẫm rạp lên những chiếc lá đã chuyển màu nâu đang dần phân huỷ dưới mắt đất, thật thú vi những chiếc là rơi xuống sẽ làm phân bón cho những mầm non bên dưới. Em bắt đầu hứng thú hơn, em chạm mặt với một chiếc vỏ ốc xoắn tít khổng lồ , chiếc vỏ ốc vàng sáng giống như đang chứa đựng một kho báu nào trong đó. Judy mừng rỡ, em hứng khởi tìm đường vào chiếc vỏ ốc.
Chao ôi, bên trong chiếc vỏ ốc sáng choang, đường đi lượn vòng làm em hoa mắt.. Em bắt đầu đi vòng quanh trong chiếc vỏ ốc. Em phát hiện ra , chiếc vỏ ốc không có lối ra, nó xoáy tròn và nhỏ dần ở đỉnh và không chứa kho báu nào. Em nhận ra đây là chiếc vỏ ốc rỗng và có đường đi xoắn đều. Giờ em phải quay lại đường đi cũ. Judy nhìn xuống, em không nghĩ mình đã lên đến đỉnh chiếc vỏ. Ước gì có chiếc dây thừng để em trượt xuống, Judy nghĩ. Đột nhiên, một chiếc dây thừng hiện ra, một đầu chốt trên đỉnh vỏ ốc. Em ngạc nhiên và nắm lấy đu xuống dưới. Em vẫn không khỏi hạnh phúc với sự việc mình vừa trải qua. Hoá ra khi gặp khó khăn, những thứ Judy nghĩ đến sẽ ngay lập tức xuất hiện. Đây là một điều kỳ diệu của cô bé giọt sương.
Chắc chắn, Judy đã tìm ra kho báu đầu tiên..

Bài học: Trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp những vấn đề như đi trong vỏ ốc không có đường ra. Hãy luôn nghĩ đến nhừng điều tích cực.

-- to be countinued

Tác giả: Hằng Juice
Facebook: hangjuice
 

Đính kèm

  • vo-oc-gao-gastropod-seashell-5.jpeg
    vo-oc-gao-gastropod-seashell-5.jpeg
    169,5 KB · Lượt xem: 0
#2 Quái vật hồ Lochness

.. Sau đó Judy gặp lại bác ếch. Bác ếch tên là Orphan với chất giọng trầm và ồm ồm, thỉnh thoảng bác lại kêu ồm ộp rất điềm đạm ^^ ,bác ếch cất tiếng:
“ Cháu có nhìn thấy mặt ao đàng xa không”
Nơi có những chiếc lá khổng lồ vươn lên từ mặt nước, mặt nước nhấp nhô không ổn định. Thỉnh thoảng một con chim lao như cắt vụt xuống đớp lấy con mồi và bay lên, Judy chạy thật nhanh theo bóng con vật nhưng nó đã bay lên một ngọn cây nhãn gần đó và lấp đi.. Em vẫn chưa hết tò mò vào những gì mình thấy.. Bác ếch chớp mắt
“ e hèm”
“ Judy cháu có muốn thám hiểm cái ao kia không, bác sẽ dẫn cháu đi trên mặt nước nhấp nhô kia “ , bác ếch nháy mắt!!
Judy nhanh nhẹn
“ Cháu thích lắm, nhưng cháu rất sợ nước, cháu không biết bơi bác ếch”
“ Cháu sẽ ngồi ở đâu ạ??”
Bác ếch
“ Trên lưng ta, da ta có chất nhầy sẽ giúp cháu bám dính và không rơi xuống”
Judy ngập ngừng, đôi mắt em chùn xuống, em suy nghĩ
“ nhưng mà, cháu vẫn sợ lắm..”
Bác ếch
“ Judy, cháu đang sợ chính nỗi sợ của mình, cháu có thấy vậy không?”
Một hồi bác ếch cao giọng, vẻ tự hào:
“ Mặt ao là khu vực thiên đường của loài ếch chúng ta, hàng đêm vào những đêm trăng sáng đại gia đình ta sẽ tụ họp lại bên bờ ao và lắng nghe tiếng dương cầm của họ nhà dế, nó đúng là một bản Sonata ánh trăng đó “ bác ếch chớp mắt hồi tưởng lại.
Judy không khỏi thích thú
“ Giờ cháu đã sẵn sàng rồi “
Bác ếch
“ let’ go”
Bác ếch hạ mình xuống giúp Judy trèo lên lưng, Judy cảm thấy sự mềm nhũn trên lưng của bác, và ngồi chắc chắn.
Bác ếch:
“ Sẵn sàng rồi chứ Judy”
Judy đưa tay lên, ánh mắt long lanh đầu phấn kích:
“ Cháu đã sẵn sàng với chuyến phiêu lưu này”
Bác ếch nhún mình bật lên khúm rau thơm, rau diếp cá, lùm cỏ trong chốc lát họ đã đến được bờ ao. Judy mở to mắt hào hứng, em chưa từng nghĩ mình có thể đi trên mặt nước. Với những bước nhảy nhẹ nhàng của mình bác ếch nhảy lên một tấm bèo to trên mặt nước, rồi lại nhảy qua một tấm bèo khác
Judy thích thú, em hào hứng với chuyến đi mạo hiểm này, những hạt nước tí tách bật lên mặt Judy thỉnh thoảng em lé qua phải, qua trái để tránh những giọt nước bắn lên. Ồ, rồi một bước nhảy chéo của bác ếch, làm Judy nghiêng hẳn ra một bên, dường như em sắp vung ra khỏi lưng bác ếch. Ấy vậy mà chất dính trên lưng bác ếch thật kỳ diệu, kéo Judy trở lại. Em hoàn hồn, nhận thấy vậy, bác ếch lên tiếng:
“Xin lỗi cháu, ta thường di chuyển liên tục và xoay các cú nhảy theo đường đi của nó, nhưng mà ta thấy cháu đã rất dũng cảm đấy! Di chuyển trên mặt nước không hề đáng sợ phải không Judy?” Bác ếch nháy mắt.
Judy cười to “ Thật là thú vị bác, giờ nỗi sợ của cháu đã không còn nữa rồi “
Judy suy nghĩ “ Bác Orphan, sao chúng ta không thử thám hiểm dưới lòng ao nhỉ”
Bác ếch “ Lòng ao ư, loài ếch chúng ta là sinh vật đầm lầy, chúng ta vui vẻ sống trong khu vườn này và tung tăng trên mặt nước. Ta sống đến bây giờ, cũng chưa từng nghĩ sẽ xuống lòng ao. Nhưng Judy, đó là một ý tưởng thật táo bạo!”
Judy “ cháu có thể giúp bác ^^ “
Lúc này, em nhận ra kho báu em vừa tìm ra đó chính là lòng dũng cảm !!, nhắm mắt lại Judy nghĩ đến một chiếc bong bóng hình tròn đội lên đầu có thể thở trong nước, ngay lập tức, Judy và bác Orphan đã có hai chiếc mũ tròn bao bọc đầu và giúp em thở được ^^! Yeah

Một cách dũng cảm, bác ếch hỏi Judy đã sẵn sàng chưa và lao mình xuống mặt nước sâu thẳm. Judy nhắm mắt lại, nhưng vẫn thích thú muốn mở mắt ra. Em dần lấy dũng khí hé hai mắt nhìn khung cảnh lấp ló của lòng ao những cọng rêu trôi lửng lơ, xa xa có những tia nắng rọi xuống mặt nước lan ra một vùng, ở đó nhìn thấy rõ nhất.
Là một ngài ếch lâu năm tại ao, Orphan đã thích nghi rất nhanh, bác bơi càng sâu dưới lòng ao, chạm đến từng phiến đá dưới lòng. Judy và Orphan gặp những chú cá trê lấp ló dưới khe đá, cả những chú cá con bên cạnh. Hai người vẫy chảo “ xin chào, chúng tôi ở trên mặt nước xuống đây, rất vui được làm quen “
Sinh vật dưới lòng ao ngạc nhiên, vui vẻ chào đón “ Xin chào , chào mừng đến với vùng đất của chúng tôi”
Đi một lúc Judy và Orphan ngỡ ngàng nhìn thấy một sinh vật to khổng lồ đang nằm ngủ, Judy nghĩ sinh vật này phải to bằng nửa khu vườn của cô.
Chưa kịp nói gì, sinh vật chợt mở mắt hướng nhìn vào Judy và bác ếch. Hai người có chút lo sợ
Nhưng sinh vật đó cười hiền lành, cất giọng “ chào orphan, mọi người vẫn hay gọi tôi là quái vật Lochness “ nháy mắt”, chắc bạn không biết tôi, nhưng tôi đã sống ở lòng ao rất lâu và thường xuyên ngắm nhìn bạn nhảy trên những tấm bèo và súng,.. Bạn biết đấy đôi khi bạn nhảy bị xô lệch là do các bước chân của tôi dưới lòng ao ^^ tôi nghĩ bạn rất cử”
Bác ếch mở tròn đôi mắt, bác không ngờ những đợt sóng nhấp nhô là đến từ người bạn siêu to khổng lồ này.
Bác ếch “ Ness bạn thật là một bí ẩn!! Tại sao trước giờ bạn không cho chúng tôi biết về bạn, hay lên mặt nước đế khám phá thế giới”
Judy chăm chú nghe cuộc trò chuyện của đôi bạn tri kỷ, ngàn năm mới gặp này, đây quả là cơ hội hiếm có.
Ness nói : “ Bạn biết đấy, đôi khi tôi cũng chồi lên mặt nước, nhưng chỉ khi màn đêm buông xuống, vào ban ngày tôi thường tránh ánh nắng mặt trời, da tôi sẽ bị khô và thiêu đốt nếu tôi ra ngoài dưới cái nắng của mặt trời” Judy nhận thấy sự buồn rầu của Ness.. thật buồn cho Ness vì làn da đó không thể chạm với ánh mặt trời. Ước gì có loại kem chống nắng giúp được cho Ness. Ngay lập tức, hiện ra một lọ kem chống nắng Anessa vàng công dụng hiệu quả, trống nắng tức thì ^^. Judy bảo Ness hãy bôi lên da và đi ra ánh nắng.
Ness không khỏi ngạc nhiên “ Judy cháu thật thần kỳ, bác chưa từng nghĩ có thể bước ra tận hưởng được thứ ánh sáng tuyệt đẹp đó vào ban ngày, và nhìn thế giới trên mặt nước”.
Judy thích thú “ Tuyệt với phải không bác, cháu muốn mọi người có thể vượt qua giới hạn của mình và trải nghiệm những điều mới mẻ”

Sau đó, Judy cùng Orphan, và Ness bơi lên mặt ao, từ từ nhô lên khỏi mặt nước. Ness sảng khoái vươn mình nhìn vạn vật xung quanh trong sự sung sướng. Ồ đâu chỉ như vậy, các chú ếch, chim cắt, bói cá, và cò đều ngỡ ngàng trước sự tồn tại của Ness.. Họ vẫn nghe đồn Ness đang ở Scotland phí Bắc vương quốc Anh và chỉ có trong những lời đồn mà thôi. Thật không ngờ Ness một sinh vật huyền thoại , khổng lồ vẫn đang sinh sống ngay dưới chân họ mà lâu nay không hề hay biết…

Bài học: khi gặp những rào cản/ nỗi sợ không thể vượt qua, hãy nghĩ những thứ funny
?
 

Đính kèm

  • tac-dung-cua-beo-tam-benhvn.jpeg
    tac-dung-cua-beo-tam-benhvn.jpeg
    33,6 KB · Lượt xem: 0
#3 Bữa tối ấm áp

Trời đã dần trở tối, Judy từ “ thuỷ cung” trở về khu vườn nhỏ, đã khá thấm mệt cộng thêm bụng em kêu ọp ẹp. Ù , đã đến giờ ăn tối rồi sao. Judy đang suy nghĩ xem nên ăn gì, hay có thể mua đồ ăn sẵn ở đâu.. Vì em rất không biết nấu ăn, em mới được sinh ra nên !! ^^
Thoắt cái, một bóng đen vụt qua trên bầu trời, không chỉ có một Judy đếm đến 2, 3, 4 con liệng hoài rồi thỉnh thoảng xà xuống, chúng có đôi cánh là lớp màng đen mỏng, rất bí ẩn. Không giống các loài chim khác, sinh vật này khá bí ẩn và ngại giao tiếp.

Tiếp đó, tai Judy vểnh ra, em nghe thấy tiếng kêu rúc rích, có vẻ sợ hãi phát ra từ trong hốc đá gần đó. Em tiến lại gần, thì ra là một chú chuột nhắt đang co rúm lại, chú có bộ lông đen thân hình thon gọn đặc biệt hai đôi mắt to tròn đen nháy. Nhìn chú có vẻ sợ hãi, tay đang cầm một nắm hạt ngô non vàng tươi ^^ . Chú đang trên đường về nhà chuẩn bị cho bữa tối, Judy mở lời : “ Bạn đang sợ lũ dơi bên ngoài phải không?”
Chuột nhắt: “ chào Judyy, mình là Arthur ngoài kia lũ dơi doạ mình không ngớt, chúng doạ nếu mình bước ra ngoài sẽ cắp mình lên không trung và đem .. đem mình đi làm bữa tối.. Huhu
?
Bây giờ mình không biết làm sao để về nhà”
Judy : “ Vậy bạn hãy đi cùng mình, mình dẫn bạn về nhà”
Hai người bạn cùng nhau thoan thoắt, họ đi một mạch về nhà của chuột con.
Tối đó Arthur mời Judy ở lại dùng bữa tối cho chính chú nấu. Judy vui vẻ nhận lời mời khiêm tốn của người bạn. Judy ngồi trên ghế ngắm nhìn Arthur nấu ăn.
Chú đang làm món súp ngô rau củ, có ngô, cà rốt, một ít nấm hương, bột khoai tây,.. Arthur là một đầu bếp thực lực. Tác phong của chú như một đầu bếp chuyên nghiệp, thỉnh thoảng chú lại lấy muôi lên để nêm nếm gia vị bột ngọt, muối.. Judy tò mò “ Arthur, những nguyên liệu này bạn lấy ở đâu vậy? Wow bạn có đầy đủ các nguyên vât liệu trên đời, Judy đêm phải trên dưới 10 lọ đựng gia vị ^^”
Arthur đáp “ Judy mình có đam mê mãnh liệt với nấu ăn, mình thường thu lượm lại những túi gia vị mà con người vứt đi , chúng đều rất tuyệt vờiii, khi cần nấu một món ăn nào, mình thường đi lại trong khu vườn này và nhặt lại những hạt ngô, đậu , nấm tươi để tự chế biến một công thức nấu ăn. Hôm nay mình có thêm món đậu hà lan xào tái, bạn nhất định sẽ thích”
Judy thích thú.
Bắc bếp , Arthur thả vài cành ngò thơm vào bát súp và mang ra. Hai người bạn vui vẻ ăn tối!
Judy tò mò hởi Arthur: “ Bạn thật khác biệt, các chú chuột khác thường gặp nhấp các loại hạt và ngũ cốc, nhưng bạn lại chế biến chúng thành những món súp và xào thật thơm và hấp dẫn !!”
Arthur cười rụt rè “ Mình khác với anh chị mình, mình thấy giá trị của các món ăn được mang ra từ căn bếp nức mùi thơm và khói.. Nó rất quyến rũ ~~ “ Arthur díu mắt lại hạnh phúc. Arthur là một chú chuột giữ dáng, chú chỉ ăn đúng theo khẩu phần ăn quy định, khác hoàn toàn với loài chuột khác. Vì thời gian để chú chuẩn bị và nấu một bữa ăn sẽ mất nhiều thời gian, chú đã học được cách phân bổ 3 bữa ăn để hàng ngày thu lượm nguyên vật liệu về nấu.
Vì thế mà, khu vườn này được mệnh danh là khu vườn thiên đường cho các loài vật!!!
 

Đính kèm

  • 142432-1552198667059976856153-crop-1552200756470414760559.jpeg
    142432-1552198667059976856153-crop-1552200756470414760559.jpeg
    82,3 KB · Lượt xem: 0
#4 Bình minh ló rạng

Bình minh ló rạng từ bao giờ, Judy đang dần tỉnh giấc, trời vẫn chưa sáng lắm nhưng cũng đủ để em nhận ra em đã ngủ được một giấc ngon lành và bắt đầu một ngày mới.
Nếu như chú gà trống Toddy có nhiệm vụ đánh thức các gia đình và con vật thì em được sinh ra với nhiệm vụ đánh thức các mầm sống có trong khu vườn.. Bạn nên lưu ý là mầm sống nhé!! Cây đỗ khi kết trái già, sẽ rơi rất nhiều các hạt đỗ xuống mặt đất và sẽ có những mầm đỗ con được sinh ra và phát triển,.. Tuy nhiên cây đỗ mẹ không thể di chuyển được, nó còn rất nhiều cành lá và bầu nhuỵ khác cần chăm sóc, không có cách nào để với tới các mầm non chuẩn bị vươn lên.. Các loài cây đều rất buồn, thấu cảm đến linh hồn của khu vườn. Đây chính là nguyên nhân cho sự ra đời của Judy, em được sinh ra là nàng tiên chăm sóc các mầm sống..

Khu vườn rất rộng, Judy ước mình có dụng cụ làm vườn và một chiếc ô tô địa hình để có thể đi lại trong khu vườn. Như thường lệ, cầu gì ước thấy ^^ Judy đã có đầy đủ mọi thứ để đánh thức các mầm sống thức dậy. Em đến từng mầm cây và thì thầm “ mầm cây ơi tỉnh dậy đi, hết giờ ngủ rồi, mặt trời đã ló rạng, bạn cần hé các lá non để đón nước, ánh sáng mặt trời kích thích sự tăng trưởng của mình đó”
Rúc rích, rúc rích, một cây đậu lên tiếng: “ Aha , mình thức dậy đây”
Judy vui mừng đáp: “ tuyệt vời”
Cây đậu thứ 2 chần chừ, nhưng nghĩ cây đậu thứ nhất đã mở mắt rồi, thôi mình đành dậy vậy..nó đáp “ hazzi.. Mình cũng đậy đây “ và ngáp dài
Judy bước đến cây đậu thứ 3, thứ 4.. : “ loa loa hai bạn đậu ơi, dậy thôi đi nào !!” . Ồ không một lời hồi đáp, hai cây đậu vẫn nằm im lìm ~~, mặc cho Judy khẽ hỏi.
Thực ra, hai cây đậu này là bạn tốt của nhau, chúng hẹn nhau dậy là cùng dậy mà ngủ là phải cùng ngủ, hôm nay trời mát giời quá nên đậu thứ 3 muốn ngủ thêm 1 tiếng ^^ , mà có dậy muộn chút thì mình nhận ánh sáng muộn thôi chứ sao chỉ là, lúc đó nắng có gắt một chút, nhưng không sao đậu mẹ che hết cho rồi, có đen ra là bị xém lá chút thôi hehe ^^. Vậy là đậu ba dùng năng lực không lời, thần giao cách cảm của mình rủ đậu 4 ngủ nướng với mình để cho có đồng bọn, hoạn nạn có nhau ^^. Chúng làm ngơ Judy, và chắc mẩm Judy sẽ bỏ đi và để chúng ngủ tiếp
?
.
Ôi thật là một công việc khó khăn, Judy không biết phải làm như thế nào, bác ếch từ đàng xa xuất hiện: “ Chào Judy, ta có thể giúp gì cho cháu không?”
Judy đáp “ Cháu không biết làm sao để đánh thức hai hạt đậu mầm này, các bạn ý vẫn chưa chịu dậy “
Bác ếch “ Ồ, vậy ta có phương pháp rồi, cháu hãy cho chúng nghe nhạc, ta đảm bảo chúng sẽ rất thích và thức dậy và phát triển nhanh hơn bình thường “
Judy ngạc nhiên “ Cháu có thể dùng âm nhạc để giúp các bạn đầu mầm thức dậy và lớn nhanh hơn ?”
Bác ếch “ cháu không nghe nhầm đâu, điều này đã được các nhà sinh vật học chứng mình ở nhiều thế kỷ trước rồi đó. Cháu hãy thử mở nhạc George Gershwin - Rhapsody in Blue xem “ bác ếch nháy mắt” à, cháu lưu ý là đùng mở nhạc rock nhé, nó sẽ trái tác dụng đó haha”
Judy mừng rỡ, em biến ra một chiếc radio và bật thứ nhạc vui tươi, rạo rực.
Ở bên dưới, hai hạt đậu vẫn đang ngó nghiêng, chúng đang không biết Judy định làm gì thì thâm “ không biết Judy và bác ếch đang bàn tính gì để kéo họ dậy vậy.. Hic”
Đột nhiên, chúng nghe thấy tiếng nhạc xập xình, như nhạc lễ hội, hạt đậu thứ 4 kéo hạt đậu thứ 3 nói “ Mày ơi trên đó đang có party à, sao mà bật nhạc như phá cỗ vậy ??”
Hạt đậu 3: “ Tao cũng không biết, giờ không lên ăn không biết còn phần cho tụi mình không???” “ hay tao với mày dậy đi!!”
Hạt đậu 3 và 4 đồng lòng, sướng cùng hưởng.. Vậy là ngay lập tức 2 hạt đậu trở mình vươn mình thức dậy ^^ đón ánh nắng và nhảy aerobic buổi sáng ..

Chúng cám ơn Judy vì một buổi sáng dễ chịu, và dậy sớm thật sảng khoái và mát lành. Dậy sớm không khó chịu như chúng nghĩ, và nếu có âm nhạc vào buổi sáng thật là tuyệt diệu!

Judy đã hoàn thành công việc đầu tiên, nhờ sự trợ giúp của bác ếch già thông thái!!

Em tiếp tục lên xe tiến đến các hạt mầm tiếp theo..
 

Đính kèm

  • unnamed.jpeg
    unnamed.jpeg
    75,6 KB · Lượt xem: 0
Quay lại
Top Bottom