tự dưng lại muốn viết tinh tinh
thích cái cảm giác gõ lách tách trên bàn phím, hì, chực như sắp tuôn ra mọi thứ vậy
Viết gì nhỉ?? nhạt quá, rảnh quá hử
hì, nhạt kệ tui

1.nhìn cái avarta lại nhớ là áo dài cấp 3 mình vẫn nhét vừa, 3 năm rồi đấy mà chả lớn được. Kiểu như ăn xong cơm gạo cứ tuột đi đâu ấy. Công nhận là mình cũng gầy thật
2. Ừ, " chuối quá " , cũng nên nói như vậy khi không tỏ ý muốn nghe nhỉ, nhưng biết sao được, đã chung 1 mái thì có chẳng ai muốn chạy ra ngoài để người khác không phải nghe cả

. Hay bạn ra ngoài đi. hihihi. Cám ơn bạn tỏ thái độ nhưng cũng chẳng hề gì mà. Tớ là tớ vẫn ê a tiếng anh như bạn hát nhạc Hàn vậy. Đôi bên như nhau cả mà

, hehe. Thôi, nói đến đây, cũng chẳng muốn vạch áo cho người xem lưng làm gì nhỉ.
3. Có những ty thật bền vững, từ hồi cấp 3 tính ra cũng được 4-5 năm gắn bó rồi chứ có ít ỏi gì đâu nào

, tỏ vẻ ngưỡng mộ. Nhưng ai biết mai sau có tan vỡ không?? Lại thấy hối tiếc một thời, sao năm cấp 3 mình k cố kiếm lấy 1 ai để có 1 tình yêu học trò trong sáng nhỉ

. Tan cũng được, cho là lấy đấy, chấp nhận tan cũng được. Bây giờ, khi mà khôn lên quá rồi, thì con người cũng tính toan vụn vặt nhiều, điều kiện gia đình ảnh hưởng, sự nghiệp ... chợt thấy mọi thứ khô khan, chả cảm xúc, Nhìn thấy con trai đẹp mấy thì đẹp thì cũng tặc lưõi quay đi : Loại đấy chắc không dành cho mình, Những ng tài giỏi hay hoài bão to lắm : Chắc lại sự nghiệp to hơn, họ có quá nhiều sự lựa chọn

, Những người ngây ngô thì lại bảo ngốc thế, yêu để mình làm anh, nó làm em à

. Hajx, kiểu như 1 đứa trẻ khó nuông chiều vậy . Hài hài
4. Có lẽ Hoàng và Thảo là đôi yêu nhau đẹp thứ 2 mà mình biết.

. Nhìn là biết họ yêu + tôn trọng nhau + v..v... đủ thứ như cá cặp khác, nhưng cảm nhận rất hay, k diễn tả được, uhm, thì có lẽ là nó mặn dù thời gian chưa dài. Mong hạnh phúc sẽ đến với cả 2 nơi cuối đường nhé . hihi. Cũng có phần ngưỡng mộ đó,vì tìm được nhau quá khó, họ thật may mắn
Nhưng là hiện tại thôi, ai biết mai sau, ... rồi sẽ thế nào ??? Nhỉ !
5. Tản mạn một hồi, chả nói về tình yêu nữa . Nói về tình bạn đi
Bạn à? có nhiều thể loại lắm, biết đâu chữ ngờ, bạn một ngày lại chơi ta

Bạn à ? có nhiều kiểu biểu hiện lắm: cứ âm thầm theo dõi, cứ thích xán lấy nhau buôn dưa đủ kiểu hay là đến với nhau, nắm tay nhau khi gặp khó khăn. Uhm , may mắn đó khi ta có những đứa bạn tốt
Còn bạn xấu hả ? Cũng chẳng kém gì vẻ vang, haha, chỉ cần lợi ích bản thân thôi, kéo người khác theo con đường bán hàng, lừa lọc, ừ thì, cũng là do kẻ khác lừa. Nhưng cứ tìm đến ta để làm điều tương tự thì ánh mắt nhìn đâu còn hoàn toàn tôn trọng đâu. Lại trở thành xa lạ ... cảm giác như người dưng

Bạn nửa vời nữa cơ : Theo mình, kiểu bạn ấy, có chút khác biệt là chỉ tốt với nhau trong từng thời kì cần thiết, chẳng bền, nhưng họ cũng chẳng hại đến ta. Mà ta cũng mong họ có cuộc sống tốt, nhưng đã là thời kì thì đâu có lâu, biết đâu, ngày nào đó gặp lại nhau trên đường lại còn ngờ ngợ tên nhau là gì

6. Cái thứ 6 này dành cho chính mình : 1 con bé mà thằng bạn nó nói nó là " nặng nề ". Ừ, thì cũng nặng. Sống đơn giản có tốt hơn không?? hehe, cơ mà tùy lúc mà, lúc nào hứng lên cũng vui lắm, chỉ trừ những khoảng trầm khi nhìn lại những thành tích chả mấy vẻ vang là mặt lại ngệt ra như ngỗng. Có lẽ , quen với cái mặt trầm rồi nên ai đó nhìn mình đi ngoài đường có cảm giác là mình " h.ãm "

, ừ, thì h.ãm. Cũng muốn thêm nhiều bạn hơn, nhưng do có cái mặt h.ãm nên lại thôi, chẳng mở lời. Chỉ nhủ trong lòng bảo, người đó tốt vậy, may cho đứa nào làm bạn nó, tâm lí phải biết

, giống như bạn Lợi lớp mình vậy. cảm giác rất thoải mái và an toàn, nó mà chơi thân với đứa nào, đứa ấy sướng phải biết

.Ừ, giờ điểm lại thì các bạn nam Hưng Yên cười rất hiền nhé, hơ hơ, hay đó là điểm chung ở nơi đó nhỉ

. Quen 3 bạn ùi, ai cũng dễ mến, mỗi đứa một tính nhưng đều lành cả. hihi
7. Nhớ lại những người bạn từng sống cùng phòng với mình, có lẽ nhớ nhất là Thảo ( học trung cấp y ở gần HĐ) và Oanh ( bạn cùng ôn thi với mình ). Chúng nó đều tốt cả, và có sức chịu đựng cái tính ẩm ương chưa lớn hẳn của mình. haha. lại còn lười nhác không chịu nấu cơm nữa chứ, lại còn ích kỉ, giận hờn nữa chứ. hô hô hô. Ẩm chính cống đấy. Nhưng đi rồi mà vẫn nhớ, liên lạc với nhau, quý mỗi chúng nó cứ như kiểu chị em với mình ấy. Nói chuyện hợp nữa chứ, kiểu như 2 bà cụ huyên thuyên đủ trò.
8. Đọc lại cái mớ hỗn độn trên kia, cảm thấy đủ rồi, chả biết có đứa nào nói mình hâm dở, nửa đêm mà còn bày đặt không, hì, kệ, lại nhớ đến câu của anh Tâm Nhẫn " Viết Nhật Ký là một cách làm mới cái đầu " nên cứ viết đi cho nhẹ đầu nhẹ người, bớt được cái nào thì hay cái ấy. cứ như cốc nước đầy thì chẳng nhận thêm được chút gì nữa đâu.
Một cách giải tỏa hữu hiệu của con bé mang danh " nặng nề "
haha, chúc mình ngủ ngon ạ

, ngày mai tốt lành nhé

!!!!!