- Tham gia
- 30/6/2011
- Bài viết
- 35
Kẻ giết người
Tác giả: tears_sad
Thể loại: truyện tình cảm……..
Khuyến cáo: chẳng có trừ ai
Chap 1: chia tay và quá khứ
23h, trước cửa phòng trọ của Linh
-Xin lỗi! mình chia tay thôi…….
-Anh nói gì kì vậy?
-Anh có người khác rồi, mình thật sự không hợp nhau, anh xin lỗi, nhưng anh không thể lừa dối em thêm nữa.
-Không hợp nhau ư? Yêu nhau 2 năm mà giờ anh nói không hợp nhau sao? Anh đừng có lấy nhưng lí do vớ vẩn ấy nữa, anh đã nói với bao người như thế rồi? khốn nạn chưa? Anh thích cô ta ở điểm gì chứ? Anh tưởng tôi là con khờ sao? Anh tưởng tôi ngu thế à? Tôi biết từ lâu rồi, nhưng tôi không ngờ anh bỏ tôi để yêu cô ta thôi.
-Em…………………..!
-Tôi làm sao?
-Em theo dõi anh phải không?
-Tôi chẳng thèm làm cái trò mèo ấy. Anh tưởng thiên hạ này mù hay điếc cả rồi sao hả, hay anh nghĩ 2 người chỉ đi chơi buổi tối thì không ai nhận ra? Anh nghĩ tôi tin cái lí do “ anh mệt lắm, gặp em sau nhé” của anh à. Tôi không ngờ anh cũng chỉ được đến thế thôi… đồ khờ. Anh lừa được ai chứ?
-Em nói hơi quá rồi đấy………….
-Thế nào là nói quá, có quá lắm không khi anh lừa dối tôi như thế, có quá lắm không khi anh bỏ tôi chỉ vì cô ta có tiền? có quá lắm lắm không khi anh đi nói với người ta rằng do tôi thay đổi nên anh thấy chán tôi, do tôi nũng nịu nên anh mệt mỏi? anh nói gì đi chứ? Anh thấy xấu hổ đến mức thế sao?
-Anh…………..
-Anh lại định xin lỗi tôi à? Không cần thế đâu, tôi cũng chẳng cần cái thứ rẻ hơn tiền ấy đâu. Anh mang về mà dành cho cô ta……….. người mà anh cảm thấy không mệt mỏi khi yêu. Nhưng tôi phải nhắc cho anh nhớ. Mỗi khi anh mệt mỏi hay bế tắc cô ta chưa bao giờ bên anh đâu……. Anh về đi, tôi chán nhìn thấy anh lắm rồi.
Khoảng không gian lại im bặt, không còn tiếng Linh, tiếng Quân………5’…………10’……….35’ ………..1h………..
2h15’ tiếng xe máy nổ rền, lao vút đi xé toạc khoảng không gian im lăng……. Linh đóng sầm cửa, có tiếng làu nhàu của cô bé phòng bên cạnh.
Linh bắt đầu khóc, dù biết trước được kết quả này từ nhưng ngày đầu tiên khi yêu anh, nhưng cô vẫn không thể tin nổi, cô là người đầu tiên anh yêu lâu thế, cô là người đâu tiên có được trái tim anh, không sắc, không tiền nhưng anh đã yêu cô, yêu thật lòng………. Cô thấy như có dao cứa vào tim, nhẹ nhàng thôi, nhưng đau, cô khóc không ra tiếng, màn đêm dày đặc, u ám, năng nề, ngột ngạt khó thở……..
Linh mở máy tính, ảnh nền hình máy tính làm Linh khóc òa, đó không phải một bức tranh đầy màu sắc hay một bức ảnh của 2 ngươi, chỉ đơn giản là tên cô được Quân xếp bằng gỗ và chụp lại, nhìn thì tưởng dễ lắm nhưng Quân đã mất gần ngày trời để làm được nó, khi xếp những chứ ấy quân luôn miệng nói với Linh sẽ ở bên Linh suốt đời, sẽ chỉ là của riêng Linh thôi, sẽ làm Linh không phải khóc……..
Cô lần mở album ảnh………….. và không gì ngoài khóc. Anh xa cô quá rồi, những bức ảnh ngô ngố ngày xưa của anh thường làm Linh bật cười vậy mà bây giờ lại làm Linh đau quá, linh chỉ muốn thét lên, chửi thẳng vào mặt Quân “đồ giả dối”. Cô bôi đen và ấn del tất cả hình ảnh của hai người, hơn hai năm trời yêu nhau, bằng ấy kỉ niêm vậy mà bây giờ, chưa nổi 30 giây tất cả đã là con số không tròn trĩnh, hận đời……..
Những ngày tháng kỉ niệm………. khó quên…
Quân là người đàn ông thứ ba đến với cuộc đời Linh, có lẽ cô là người không may mắn trong chuyện tình cảm, người yêu đầu tiên của Linh là một người bạn học từ khi học cấp 3, cô mù quáng yêu anh ta đơn phương và rồi chỉ nhận được sự đau khổ khi bị khinh thường, không một kỉ niệm vui vẻ bên mối tình đầu tiên……… và bỗng chốc một cô bé luôn yêu đời,vui vẻ, không tự ti vào bản thân hoàn toàn thay đổi cô trầm tính hơn, ít giao tiếp, không cười cũng chẳng khóc, vô cảm và lạnh lùng, cô không tin vào bất kì điều gì gọi là hạnh phúc, cô không cho phép bản thân mình được yêu thêm lần nữa chỉ vì cô nghĩ mình chẳng có gì để được người khác yêu thật lòng cả………… khép lòng, cô sống chỉ vì nghĩ tới cha mẹ người thân, cuộc sống trở nên vô nghĩa…………người đàn ông thứ hai trong cuộc đời Linh không phải là người xa lạ, đó là người đàn ông còn sót lại không bị Linh loại ra khỏi lũ khốn, một người anh mà cô luôn coi trọng. Huy. Mỗi khi cô buồn hay gặp chuyện cô luôn tìm tới anh để tìm sự vỗ về an ủi, và anh cũng như vậy, cũng có lúc cô mong được thân thiết với anh hơn mức bình thường nhưng chỉ là những suy nghĩ thoáng qua mà thôi. Cho tới khi Linh đi học chuyên nghiệp 1 năm xa nhà, xa Huy, mỗi khi thấy trống vắng linh đều được Huy động viên, cô thầm cảm ơn anh nhiều lắm. Huy như vẫn luôn bên cạnh cô vậy…………và tới một ngày, bỗng dưng mọi tin tức về Huy biến mất, anh không gửi tin nhắn cho Linh, không gọi điện hỏi thăm………… linh cảm thấy trống vắng vô cùng, lần đầu tiên cô phải tự gồng mình chống đỡ mọi biến cố trong cuộc đời, lần đầu tiên cô vô vọng nhìn những dòng tin nhắn được gửi đi mà không được hồi âm, nhiêu khi đêm ngủ giật mình vì có tin nhắn đến, cảm giác hồi hộp, vui mừng chưa kịp tan biến thí cô lại tuyệt vong, thứ mà cô muốn là tin nhắn hỏi thăm của anh chứ không phải là một lời chúc của một gã xa lạ………………. 1 tháng, 3 tháng và 6 tháng…. Linh đã quen đần với cuộc sống không cần Huy. Không cần một người để chia sẻ, mọi buồn vui, tủi nhục trong cuộc sống được chôn dấu……… linh nhận được tin Huy có người yêu. Cô cảm thấy thất vọng, thất vọng vô cùng về huy, chỉ vì một người con gái mà anh lại lỡ quên cô, bỏ rơi cô trong cuộc đời đầy sóng gió……
còn tiếp............
Tác giả: tears_sad
Thể loại: truyện tình cảm……..
Khuyến cáo: chẳng có trừ ai
Chap 1: chia tay và quá khứ
23h, trước cửa phòng trọ của Linh
-Xin lỗi! mình chia tay thôi…….
-Anh nói gì kì vậy?
-Anh có người khác rồi, mình thật sự không hợp nhau, anh xin lỗi, nhưng anh không thể lừa dối em thêm nữa.
-Không hợp nhau ư? Yêu nhau 2 năm mà giờ anh nói không hợp nhau sao? Anh đừng có lấy nhưng lí do vớ vẩn ấy nữa, anh đã nói với bao người như thế rồi? khốn nạn chưa? Anh thích cô ta ở điểm gì chứ? Anh tưởng tôi là con khờ sao? Anh tưởng tôi ngu thế à? Tôi biết từ lâu rồi, nhưng tôi không ngờ anh bỏ tôi để yêu cô ta thôi.
-Em…………………..!
-Tôi làm sao?
-Em theo dõi anh phải không?
-Tôi chẳng thèm làm cái trò mèo ấy. Anh tưởng thiên hạ này mù hay điếc cả rồi sao hả, hay anh nghĩ 2 người chỉ đi chơi buổi tối thì không ai nhận ra? Anh nghĩ tôi tin cái lí do “ anh mệt lắm, gặp em sau nhé” của anh à. Tôi không ngờ anh cũng chỉ được đến thế thôi… đồ khờ. Anh lừa được ai chứ?
-Em nói hơi quá rồi đấy………….
-Thế nào là nói quá, có quá lắm không khi anh lừa dối tôi như thế, có quá lắm không khi anh bỏ tôi chỉ vì cô ta có tiền? có quá lắm lắm không khi anh đi nói với người ta rằng do tôi thay đổi nên anh thấy chán tôi, do tôi nũng nịu nên anh mệt mỏi? anh nói gì đi chứ? Anh thấy xấu hổ đến mức thế sao?
-Anh…………..
-Anh lại định xin lỗi tôi à? Không cần thế đâu, tôi cũng chẳng cần cái thứ rẻ hơn tiền ấy đâu. Anh mang về mà dành cho cô ta……….. người mà anh cảm thấy không mệt mỏi khi yêu. Nhưng tôi phải nhắc cho anh nhớ. Mỗi khi anh mệt mỏi hay bế tắc cô ta chưa bao giờ bên anh đâu……. Anh về đi, tôi chán nhìn thấy anh lắm rồi.
Khoảng không gian lại im bặt, không còn tiếng Linh, tiếng Quân………5’…………10’……….35’ ………..1h………..
2h15’ tiếng xe máy nổ rền, lao vút đi xé toạc khoảng không gian im lăng……. Linh đóng sầm cửa, có tiếng làu nhàu của cô bé phòng bên cạnh.
Linh bắt đầu khóc, dù biết trước được kết quả này từ nhưng ngày đầu tiên khi yêu anh, nhưng cô vẫn không thể tin nổi, cô là người đầu tiên anh yêu lâu thế, cô là người đâu tiên có được trái tim anh, không sắc, không tiền nhưng anh đã yêu cô, yêu thật lòng………. Cô thấy như có dao cứa vào tim, nhẹ nhàng thôi, nhưng đau, cô khóc không ra tiếng, màn đêm dày đặc, u ám, năng nề, ngột ngạt khó thở……..
Linh mở máy tính, ảnh nền hình máy tính làm Linh khóc òa, đó không phải một bức tranh đầy màu sắc hay một bức ảnh của 2 ngươi, chỉ đơn giản là tên cô được Quân xếp bằng gỗ và chụp lại, nhìn thì tưởng dễ lắm nhưng Quân đã mất gần ngày trời để làm được nó, khi xếp những chứ ấy quân luôn miệng nói với Linh sẽ ở bên Linh suốt đời, sẽ chỉ là của riêng Linh thôi, sẽ làm Linh không phải khóc……..
Cô lần mở album ảnh………….. và không gì ngoài khóc. Anh xa cô quá rồi, những bức ảnh ngô ngố ngày xưa của anh thường làm Linh bật cười vậy mà bây giờ lại làm Linh đau quá, linh chỉ muốn thét lên, chửi thẳng vào mặt Quân “đồ giả dối”. Cô bôi đen và ấn del tất cả hình ảnh của hai người, hơn hai năm trời yêu nhau, bằng ấy kỉ niêm vậy mà bây giờ, chưa nổi 30 giây tất cả đã là con số không tròn trĩnh, hận đời……..
Những ngày tháng kỉ niệm………. khó quên…
Quân là người đàn ông thứ ba đến với cuộc đời Linh, có lẽ cô là người không may mắn trong chuyện tình cảm, người yêu đầu tiên của Linh là một người bạn học từ khi học cấp 3, cô mù quáng yêu anh ta đơn phương và rồi chỉ nhận được sự đau khổ khi bị khinh thường, không một kỉ niệm vui vẻ bên mối tình đầu tiên……… và bỗng chốc một cô bé luôn yêu đời,vui vẻ, không tự ti vào bản thân hoàn toàn thay đổi cô trầm tính hơn, ít giao tiếp, không cười cũng chẳng khóc, vô cảm và lạnh lùng, cô không tin vào bất kì điều gì gọi là hạnh phúc, cô không cho phép bản thân mình được yêu thêm lần nữa chỉ vì cô nghĩ mình chẳng có gì để được người khác yêu thật lòng cả………… khép lòng, cô sống chỉ vì nghĩ tới cha mẹ người thân, cuộc sống trở nên vô nghĩa…………người đàn ông thứ hai trong cuộc đời Linh không phải là người xa lạ, đó là người đàn ông còn sót lại không bị Linh loại ra khỏi lũ khốn, một người anh mà cô luôn coi trọng. Huy. Mỗi khi cô buồn hay gặp chuyện cô luôn tìm tới anh để tìm sự vỗ về an ủi, và anh cũng như vậy, cũng có lúc cô mong được thân thiết với anh hơn mức bình thường nhưng chỉ là những suy nghĩ thoáng qua mà thôi. Cho tới khi Linh đi học chuyên nghiệp 1 năm xa nhà, xa Huy, mỗi khi thấy trống vắng linh đều được Huy động viên, cô thầm cảm ơn anh nhiều lắm. Huy như vẫn luôn bên cạnh cô vậy…………và tới một ngày, bỗng dưng mọi tin tức về Huy biến mất, anh không gửi tin nhắn cho Linh, không gọi điện hỏi thăm………… linh cảm thấy trống vắng vô cùng, lần đầu tiên cô phải tự gồng mình chống đỡ mọi biến cố trong cuộc đời, lần đầu tiên cô vô vọng nhìn những dòng tin nhắn được gửi đi mà không được hồi âm, nhiêu khi đêm ngủ giật mình vì có tin nhắn đến, cảm giác hồi hộp, vui mừng chưa kịp tan biến thí cô lại tuyệt vong, thứ mà cô muốn là tin nhắn hỏi thăm của anh chứ không phải là một lời chúc của một gã xa lạ………………. 1 tháng, 3 tháng và 6 tháng…. Linh đã quen đần với cuộc sống không cần Huy. Không cần một người để chia sẻ, mọi buồn vui, tủi nhục trong cuộc sống được chôn dấu……… linh nhận được tin Huy có người yêu. Cô cảm thấy thất vọng, thất vọng vô cùng về huy, chỉ vì một người con gái mà anh lại lỡ quên cô, bỏ rơi cô trong cuộc đời đầy sóng gió……
còn tiếp............