Góc trời bình yên... 1 khoảng lặng

Peace Loving

Tan Vào Gió...
Thành viên thân thiết
Tham gia
15/12/2010
Bài viết
944
Nỗi đau...

màu trắng tinh khôi

anh lại thấy như lần đầu gặp gỡ

mắt gượng cười đẫm lệ nuốt vào tim

em đâu biết nụ cười hạnh phúc

nát cõi lòng kẻ sĩ yêu đương


xe hoa rước em về bên ấy

anh nhớ lần hai đứa cầm tay

bao ước hẹn giờ sao chẳng thấy

em theo chồng xa cách trùng mây


nhớ thưở trước đôi mình chung lớp

quý nhau nhiều thổ lộ được bao nhiêu

ngày xa trường lặng ngắm cảnh tiêu điều

lời yêu vẫn chưa một lần được ngỏ


rồi hai đứa hai đường cách biệt

anh ra đi theo tiếng gọi phong trần

đôi ý nghĩ không cùng chí hướng

làm sao chung nổi một tương lai???


20 tuổi em yêu màu áo trắng

nhưng áo hoa chẳng phải áo học đường

tấm thiệp hồng trao anh chiều lặng gió

đã vùi chôn bao kí ức mộng mơ


đường em chọn chúc em hạnh phúc

lối anh về để mặc riêng anh

hi vọng ngày đôi ta gặp lại

em mỉm cười "chào chú ... đi con"

lý do mình xa nhau

em bước đi!
chiều thầm lặng quá,
nắng nhạt nhòa.
một mình,
một nỗi nhớ,
một mối tình thơ!
cái gọi là đơn côi tôi đã hiểu
bóng tà dương chầm chậm bước cô liêu.
tại sao???
_chia tay!
tâm hồn tôi như 1 mớ bòng bong
tiếc ngày tháng vùi mình trong suy nghĩ.
tôi!
thằng con trai lại là người rơi lệ.
yếu đuối?
có lẽ nào?
vì biết em chẳng của riêng ai.
thôi đành:
buông nắng xuống cho màn đêm đến
thả mình vào, giữa bóng tối tâm hồn
chôn tình cũ nơi nhà tù ý thức
gạch tên em khỏi nỗi nhớ trong tim.
đi đi em!
chạy đến, bên cái gọi là tình yêu mới
để 1 lúc nào đó:
em sẽ buồn cho chính bản thân em!!

Nghiệp lớn

đời trai lận đận nghiệp chiến chinh
em chẳng thể ôm 1 chữ tình
đàn bà hai chục xuân đã tận
hết thì là hết cái tuổi xinh

bởi thế xe hoa họ đón em
thư tới tay anh lệ tới nền
anh khóc không vì em chẳng đợi
mà bởi khó về uống rượu vui

chúc em hạnh phúc bên người ấy
anh tặng cưới người nước mắt cay
để em quên hẳn người xưa vậy
hai đứa hôm nào men tình say

anh vẫn sẽ theo nghiệp chiến chinh
phiêu du đây đó tránh ân tình
đừng lo chi cả em yêu ạ
anh chẳng hâm mà "tự vẫn vì tình"!!!

Đêm Qua

sầu đổ dài trên các tán cây

để sáng sớm lệ sương mai thổn thức

anh đã sống trong đêm dài ngờ vực

ôm ước mơ hình bóng em còn đây...

Từng dòng tin:

:Nói chuyện cùng ta em thấy sao???

Cô trả lời bằng hai từ mật ngọt

em nghĩ gì về hai chữ tương lai???

Nó mờ nhạt như tuổi mi 19

Chưa chín chắn chưa nhuốm màu già dặn

Để luận bàn hai chữ tương lai.

em biết ta quan tâm em

Có thể nào tiếp tục quan tâm???

Dù biết ta luôn là phiền phức

Hỏi em rằng muốn phiền phức hay không???

* * *

Cô trả lời như từng giọt buồn giăng

Ăn mòn trái tim ta lặng lẽ

"Không" vì cuộc sống vốn 2 từ "ích kỉ"

Chẳng sẻ chia "phiền phức" bao giờ...

* * *

Sr em!!! cô giáo của tôi.

Đồng hồ 12h chấm điểm.

Ngủ ngon nhé hãy cứ để mình ta

Và bóng tối sẽ ôm lấy ta để xoa dịu vết thương lòng!!!

13/8/2010...

1 đêm sao băng mà chỉ 1 người ngồi 1 mình và ước 1 điều duy nhất.



lần thứ 2:
tôi đã cố để làm người xa lạ
để quên em mà chẳng thể quên em
tôi đã dấu giọt nước mắt buông rèm
để khỏa lấp tiếng chia tay vội vã!!!
_
ta đang say hay ta đang tỉnh
cái gì đây gọi là cái men tình?
và câu hỏi đã 1 lần được hỏi
có phải đôi ta gọi "chúng mình"?
_không!
đừng bao giờ tự dối lòng mình
vì "chúng mình" chưa bao giờ thành cặp.
ta luôn nghĩ mi thân hơn từ bạn
nhưng chưa bao giờ qua được chữ bạn thân!!!
_chưa nhận ra???
hay em cố tình không muốn nhận
từng dòng tin đã khác trước nhiều lần

hay chỉ là ta luôn lầm tưởng

sự quan tâm xa hơn chữ tình thân???

_hơn 1 lần!!!

thứ ta nhận là lời từ chối

mà dường như tình đậm lắm rồi

ta chỉ sợ thời gian không chờ đợi

sẽ được gì ngoài hai chữ phai phôi???

em ah!!!

ai đã nói tình không níu kéo

nhưng ta không chấp nhận đâu "em"

còn 1 lần để tiếng yêu trọn vẹn

hay 1 lần để nhận tiếng chia xa.

* * *

hãy cứ để thời gian làm bài toán

giải phương trình tôi+bạn=chi?

và lời hứa sẽ là gợi ý

tìm nghiệm trong giờ phút bất kì!!​
 
Kết thúc:
cuộc sống ôi 2 từ vô vị
ai người tránh nổi chữ sân si
ngẫm tưởng đã thành đôi tri kỉ
ngoảnh mặt quay lưng há được gì???
Ta đã sai:
vẫn câu hỏi phải làm sao?
tình là chi để lao đao thế này
chi bằng cứ uống cho say
đâu cần ôm những đắng cay muộn sầu!!!
Lời em nói:
thứ mi nghĩ chỉ là vọng tưởng
chưa hẳn là 2 chữ tương tư
tuổi trẻ ôm 3 dòng tâm sự
bỗng chợt quên ngay chẳng chần chừ!!
Sai rồi
có lẽ ta chưa qua 19
nhưng tuổi nào là tuổi yêu đương?
hay những khi lê bước trên đường
thầm lẩm nhẩm thẫn thờ vì sao thế?
Tôi ngu ngơ,
đâu hiểu lời em thường hay nói
tin sao đây người trai đất thị thành
thật lòng đấy rồi thì sao nữa
đến với nhau? hi vọng quá mong manh!!!
* * *
để rồi!đôi lần tôi thử làm người lớn
nghĩ xa xôi về 2 chữ tương lai
yêu nhau đấy rồi được bên nhau đấy
Uh nhỉ!!!
sống làm sao đây hỡi ngày mai.
Giờ tôi đã hiểu:
lời "em" nói là lời gian dối
không yêu tôi! tự dối lòng thôi
con nít ư? bởi nhớ nhung rồi
cúp máy vội để che dòng lệ vội...
* * *
khóc cuộc sống bởi căm hờn cuộc sống!
"em" và anh 2 sợi chỉ hồng
mà chẳng thể se chung một mối.
trách cuộc đời hai lối rẽ song song!!!
Tôi đúng là đã sống trong vọng tưởng hơi lâu.biết là không thể mà...​
 
1 thửơ vô room đấu đá thơ
xa rồi chợt vẫn ngỡ là mơ
người đi ừ đấy người đi đấy
để lại nơi nao những đợi chờ!!

chân bước KSV thấy lơ ngơ
huynh đệ bỏ ta lại bơ vơ
xa rồi, xa hẳn, xa mãi mãi
hẹn ước gì đâu để đợi chờ

khi xưa tranh đấu nào đâu biết
cuộc vui kết thúc bởi chia xa
để rồi hết rượu giờ tôi đã
hiểu vắng ông rồi say với ai???

người ta bỏ lại thơ với rượu
bỏ lại anh em sống tiêu điều
lưu luyến gì đây ..... hỡi
một mình một bóng bước liêu xiêu.

tôi ôm một tiếng yêu xa vắng
dần xa đi tiếp những bạn hiền
thân gì khói trắng cùng men đắng
yêu chi kiếp sống tửu là tiên???

nhận ra trong tháng ngày trống trải
chẳng cần chi nữa những đúng sai
đời chỉ sống trong tháng ngày Vô Lệ
chẳng Hoài Không cho 2 chữ tương lai!!!
 
Vô đây để học làm thơ
tôi thề viết tiếp giấc mơ với nàng
lệ tràn tim đã để tang
sầu không giải tỏa lại càng sầu thêm
hoài sao giây phút êm đềm
nhớ sao ngày tháng tình thêm mặn mà
không yêu nhưng chẳng nói ra
em làm tôi khổ tôi thà cô đơn
ngu gì ôm lấy giận hờn
mãi đành thơ thẩn chịu ơn người tình!!!
 
Người đời coi thường chữ tiết trinh
ôm mộng đời chẳng bao giờ muốn tỉnh
quên đi những luân thường đạo lí
để thấy gì khi đã đánh mất mình???

những phút chốc vùi mình trong cuộc sống
những bộn bề những toan tính vô thường
những lọc lừa cùng bao điều dối trá
đến bao giờ tự hát khúc thê lương???

khóc cho mình hay phải khóc cho ai
tìm ở đâu về định nghĩa đúng sai
người ta chọn là đường không lối thoát
cần gì biết đến những ngày mai!!!

tôi đong đếm những hạnh phúc thoáng qua
đã cay đắng những lần em quay bước
âu sầu nhớ những gì không níu được
và hối tiếc những kỉ niệm dần xa

sao chẳng sống bằng tình chân thật
chẳng cho nhau những xúc cảm chân thành
chỉ đến lúc mỗi người mỗi ngả
chợt thấm nhuần hai chữ mong manh!!!
 
Tìm gì trong men nồng cháy bỏng
thấy chi khi giọt đắng tràn ly
hình bóng nào kiếm tìm trong vô vọng
tưởng nhớ ai trong những phút ly bì

say thì dễ mà tỉnh nào có dễ
uống thời gian gặm nhấm những đê m.ê
sẽ có gì trong đêm dài diệu vợi
hay mình ta với chén đắng tràn trề

say 1 lần để biết mình không tỉnh
yêu 1 lần để biết chữ chia xa
nhớ 1 lần để biết chữ phôi pha
quên 1 lần đắm chìm trong tịch mịch.

uống cho quên hẳn men tình ái
khói thuốc tàn tri kỉ đời trai .
để thấy trời ngày mai lại sáng
để biết tình rồi cũng nhạt phai.
 
Nếu thất tình là tìm đến rượu
rượu nhân gian có đủ giấu nhân tình??
nếu rượu dành cho kẻ thất tình
bao nhiêu quán chứa đủ người uống rượu???
nhưng đời vẫn ghép tình với rượu
say cái chi và khổ bởi cái gì???
thôi thì mặc ta hãy cứ uống đi
men nào cũng đem ta vào chếnh choáng!!!
 
Tia nắng cuối ngày !
Vội vàng tắt , tia nắng cuối cùng

Như chiếc lá trên cành sắp rụng

Như đám mây thành mưa bỗng chốc

Còn bồi hồi , luyến tiếc với nhớ nhung .



Đừng buồn nắng khi màn đêm xuống

Lúc ông chài đã ngừng lưỡi câu buông

Khi trên chùa đã đổ những hồi chuông

Vạn vật nghỉ đợi chờ nắng mai mới .



Đừng buồn lá : khi phải xa cây

Để chồi non vươn mình đứng đậy

Lá rơi xuống rồi một ngày thành đất

Hóa thành bùn thành nước mát nuôi cây .



Đừng buồn mây : khi đã chẳng được bay

Chẳng còn nhảy còn tung tăng với gió

Nhưng mây ạ : nước vẫn còn dưới đó

Rồi một ngày lại theo gió mây bay .



Đừng buồn người : nếu mai phải đi xa

Thì hôm nay hãy sống cho quê nhà

Để mai chết không còn gì hối tiếc

Còn thấy mình trong bóng dáng quê ta .
(mhx)
 
Vẫn chỉ là cô bé

Lên đại học em vẫn là cô bé

Vẫn mộng mơ khi đón ánh nắng hè

Vẫn vu vơ gọi đùa một chút gió

Vẫn đứng nhìn lặng lẽ những tiếng ve .



Vẫn còn đó mái tóc dưới hàng tre

Đêm trăng hè nô đùa trò con trẻ

Gió thu sang chăn trâu và cắt cỏ

Mưa đông về khẽ nhỏ chiếc ô che.



Và còn đó buổi đầu trong lòng mẹ

Nghe nho nhỏ tiếng nấc của bé thơ

Mai đi rồi đi với những ước mơ

Còn nguyên đó bao nhiêu điều phải nhớ .



Cổng đại học có bao điều rộng mở

Sáng đến trường cùng bạn gái bạn trai

Chiều tung tăng đùa hát những vần thơ

Vẫn mộng mơ em vẫn là cô bé !
 

Mây Lang Thang

Buồn nào man mác bay bay

Chiều quê gió lộng heo may rơi đầy ?

Buồn nào mà lại ngất ngây

Rượu nồng ta uống cho khuây nỗi sầu ?

Tình thì ở mãi nơi đâu

Để gió thơ thẩn trên đầu lặng thinh ?
Trăng kia vẫn mọc đầu đình

Tự mình mình hỏi sao mình đơn côi ?
Tình cũng đến thế mà thôi

Để cho mây mãi nổi trôi phương nào ?
Bay từ mặt đất đến sao

Hình như mây cũng ước ao giống mình ?
Có phải mây cũng đinh ninh

Cứ bay theo gió là tình sẽ phai ?
Bay từ tối đến sớm mai

Chờ ai ai đợi , đợi ai ai chờ ?
 
Trời chiều


Trời chiều rụng nhẹ xuống đồng quê
Gió lướt buông qua một nỗi lòng
Hoàng hôn rủ xuống buồn u ám
Ruộng ngô xanh ngắt bỗng thêm phai.
Lững lờ trâu nghé tha thẩn quá
Lơ phơ trước gió cỏ lụi tàn
Người về sau một ngày vất vả
Lại lo tất bật với buổi mai
 
Tầm Xuân Tím
Tầm xuân ơi- sao không bao giờ nở ?

Sắp tết rồi, trời xe xe lạnh.

Lòng chợt buồn thơ thẩn bước phiêu du

Qua chợ tết thấy cành tầm xuân tím

Nhớ tới em,đôi mắt tím của em.

Cũng ngày này,cũng phiên chợ tết

Cành tầm xuân màu tím bán bên đường

Yêu màu tím,em thơ ngây hỏi lạ:

"Anh ơi: Sao tầm xuân không nở?".

Anh bảo rằng : " Tầm xuân-màu sự sống

Màu tình yêu, màu tim tím của em

Và của anh một đời trọn mãi

Như tầm xuân: không nở-chẳng phôi phai.

Ngày hôm nay còn mình anh với nó

Em nơi xa có nhớ tới tầm xuân

Tầm xuân tím mang tình anh đó

Không nở đâu, nhưng lại sống rất lâu
 
Niềm tin không chết!

Đêm hôm qua con lại nằm mơ
Mơ thấy cha mỉm cười hy vọng
Giữa trưa nắng tay cha cầm cây quốc
Trông về con gật đầu hăng say.
Mảnh vườn nhà ta bốn mùa cây ra trái
Gà đầy sân, lợn cả hai chuồng
Không để đói,cha chăm lo từng chút
Mau lớn lên con ta sắp về rồi.
Ừ ! Thì con về, nhưng lòng con trĩu nặng
Phụ công cha chẳng quản nhọc nhằn
Mười hai tháng một năm cha đâu nghỉ
Người cha gầy, gầy lắm cha ơi.
Vậy mà con, con đã làm được gì ?
Đi học xa mà chẳng học được chi
Ăn chơi, lêu lổng, phá phách , ngang tàn
Nhìn thấy cha con cười sao được nhỉ?
Cha cũng biết con buồn, cha chẳng trách
Vẫn cười như khi con được sinh ra :
"Thôi đừng buồn con ạ, con hãy gắng
Sức cha còn, vất vả sá gì đâu " .
Và con lại ra đi, cha trở lại
Cùng với mẹ với em sớm tối lại làm
Con đi đến một phương trời rộng lớn
Mang theo mình những nỗi ước mong cha.
 
Mưa !

Mưa xóm trọ : mưa buồn mưa nhớ
Nhớ ngày đó mưa tại quê hương
Mẹ đến trường với một nỗi yêu thương
Mang cho con mảnh áo mưa khỏi ướt.

Nhớ ngày đó : mưa tại quê hương
Nước sông dâng, đường làng ngập hết
Cha chỉ về khi người mình lem luốc
Vì dân quân vất vả phải hộ đê.

Nhớ ngày đó : mưa tại quê hương
Đứa em dại đi đày mưa bị ốm
Để rồi mẹ lại một đêm thức trắng
Cha lặn lội đi tìm thuốc cho em.

Nhớ ngày đo: mưa tại quê hương
Những đứa bạn đang trên đường đá bóng
Có hề chi, càng mát thôi mà
Đá càng say, ghi bàn càng hay.

Nhớ ngày đó: mưa tại quê hương
Gia đình ta quây quần bên quả mít
Rồi bắp ngô rang, nồi cháo nóng
Ôi ngày đó : mưa tại quê hương
 
Nhớ Quê !



Ngồi trong phòng trọ ngó nhìn ra

Trông đám mây xa bỗng nhớ nhà

Ở đây xứ lạ con đi học

Trông về đất mẹ nhớ thương gia.



Nhớ mẹ con lưng còng trong nắng

Ngày lại ngày trông ngóng nơi con

Rồi tận tụy năm nắng mười mưa

Mong cho con có ngày chiến thắng.



Nhớ cha con người cha nghiêm khắc

Nhưng đâu phải cha quát mắng con đâu

Mà nhẹ nhàng ân cần cha dạy dỗ:

Hãy cố lên ta trông đợi nơi con.



Nhớ em con, đứa em nghịch dại

Không biết giờ nó chơi ở nơi đâu

Để rồi mẹ lại mỗi tối đi tìm

Em ơi em, chăm sóc mẹ giùm anh.



Nhớ bạn con, những đứa bạn thân

Nhớ hàng xóm ân cần nơi sớm tối

Nhớ cây đa, mái bếp , cái cổng làng

Ơi quê hương ! Con nhớ người tha thiết.
 
Bến bờ của dòng sông nhung nhớ
Là chia ly, là xa cách nhau rồi
Chuyện tình buồn gom lại bấy nhiêu thôi
Và tất cả chỉ còn trong dĩ vãng

Tình trôi mãi theo mây chiều lãng đãng
Phương trời nào cánh nhạn có còn vui
Hay trong tim vẫn đau xót ngậm ngùi
Hoài nhung nhớ một chuyện tình tan vỡ..
 
Bến bờ của dòng sông nhung nhớ
Là chia ly, là xa cách nhau rồi
Chuyện tình buồn gom lại bấy nhiêu thôi
Và tất cả chỉ còn trong dĩ vãng

Tình trôi mãi theo mây chiều lãng đãng
Phương trời nào cánh nhạn có còn vui
Hay trong tim vẫn đau xót ngậm ngùi
Hoài nhung nhớ một chuyện tình tan vỡ..

ai bảo yêu thương là lỡ dở
Anh ngậm ngùi ôm nỗi nhớ về Em
có khi nào cuộc sống lắm đua tranh
Em mỏi bước hãy tìm về anh nhé
nhóm yêu thương ấm nồng con tim nhỏ
sẽ là bờ anh đợi mãi thuyền em...
 
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Xa cách
Có một bận em ngồi xa anh quá ,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn .
Em xích gần thêm một chút , anh hờn ,
em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa .

Anh sắp giận , em mỉm cười vội vã
đến kề anh và mơn trớn :" Em đây ! "
Anh vui liền , nhưng bỗng lại buồn ngay ,
vì anh nghĩ : thế vẫn còn xa lắm .


Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa , vầng trán của người yêu !
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
mà ta riết giữa đôi tay thất vọng .
Dầu tin tưởng chung một đời , một mộng ,
em là em ; anh vẫn cứ là anh .
Có thể nào qua Vạn lý trường thành
của hai vũ trụ chứa đầy bí mật .
Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất ,
quá khứ anh , anh không nhắc cùng em .
_ Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm ,
ta chưa thấu , nữa là ai thấu rõ .
Kiếm mãi , nghi hoài , hay ghen bóng gió ,
anh muốn vào dò xét giấc em mơ ,
nhưng anh dấu em những mộng không ngờ ,
cũng như em dấu những điều quá thực ...

Hãy sát đôi đầu , hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !
Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt
cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng ;
Trong say sưa , anh sẽ bảo em rằng :
" Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !

Lâu quá chưa đoc thơ Xuân Diệu,đọc lại tập thơ tình của ông thấy hay quá!!!
 
Ngày mai cất bước dự thi
trong lòng thấy sợ bước đi ngập ngừng
ngày xưa có chút lẩy lừng
ngày nay bi đát đến từng phút giây
ước gì vẫn tuổi thơ ngây
cho lòng thanh tịnh như bầy chim non
ngày ngày mong giấc ngủ ngon
nhưng đời bạc phận lon ton bốn bề
từ đây xin nguyện xin thề
về sau sẽ sống một bề giang sơn
 
Nhớ em tôi nhớ những ngày
bên nhau dạo ấy ngất ngây đêm dài
em về để lại mình ai
bơ vơ chốn ấy miệt mài suy tư
biết rằng nhắn nhủ đủ từ
mà lòng vẫn thiếu biết ừ chi đây
nhìn trời mây phủ, phủ đầy
than ai xa cách phút giây đợi chờ
chunh tình hay kẽ hững hờ
tùy em suy nghĩ bến bờ nơi nao
tấm lòng chung thủy hôm nào
giờ đây vẫn thế lồng vào đậm sâu
mặc đời lắm lúc u sầu
hai ta chung hướng nguyện cầu về nhau
mong rằng thoát kiếp buồn đau
cho sầu ẩn giật về sau sum vầy…
 
×
Quay lại
Top Bottom