Everyday a love star....

snowheaven_vp

Thành viên
Tham gia
7/3/2012
Bài viết
4
Với sự xuất hiện đầu tiên của snowheaven mong everybody đừng cười nhé!!! hihi
Mình đảm bảo đây là câu truyện đầu tiên xuất hiện trên internet và cũng là trên Kênhsinhvien.
Mời các bạn cùng đón đọc:
EVERYDAY A LOVE STAR .....

CHAP I: Hạnh phúc là khi .....
Thình thịch ...thình thịch... trái tim Ngân mỗi lúc càng đập mạnh hơn .Không gian vắng vẻ, cả trường yên lặng đến kì lạ và điều đó khiến
Ngân sợ... Ngân chạy ,chạy mãi trong cái hành lang không một bóng người.Dường như đã mệt cô dừng lại , một làn gió lạnh thổi wa khiến
Ngân đứng sững.Cô nghe rõ từng nhịp đập của trái tim mình.Bỗng có tiếng bước chân từ phía sau Ngân. Mỗi lúc tiếng bước chân lại càng gần,
càng rõ hơn. Nó đang tiến về phía Ngân rồi đột nhiên biến mất... Từ phía sau một bàn tay nào đó đặt lên vai Ngân:

- Ngân !!! Dậy đi !
Ngân choàng dậy sau cơn ác mộng. Chưa dứt cơn mê, trái tim cô vẫn đập từng nhịp đập thật mạnh . Thở phào nhẹ lòng, lấy lại tinh thần, cô
lau mồ hôi trên tràn và thắc mắc :
- Chuyện gì vậy ?
-Trống rồi cậu có muốn về không hả ? Lỡ xe buýt là khổ đấy !
-Uk tớ biết rồi . Cảm ơn !! Hì.
Trên chuyến xe buýt đông nghẹt , Ngân mới thấu cái nỗi ''nhọc nhằn'' của các bạn cùng lớp suốt ngày ''ca cẩm cái bài lên xe buýt''.Cuối cùng
cũng đến trạm. Từ đây Ngân phải đi bộ một quãng, qua con đường có hai hàng cây với những chiếc ghế đá wen thuộc. Một khung cảnh thật
thơ mộng... chỉ còn thiếu mỗi ngôi sao trong trái tim Ngân thôi!! Ngân ngồi trên một chiếc ghế đá , ngắm hàng cây đang thay dần từng chiếc
lá và mang theo một nỗi niềm về tổ ấm của mình..


Sáng hôm sau ...
Tik tăk...tik tăk...đồng hồ gần điểm 7h, Ngân vội vã ôm cái cặp từ trên tầng xuống và nói với mẹ :
-Con lỡ xe buýt rồi nên con không ăn sáng đâu mẹ. Con đi học đây ạ !!!
Vừa dứt lời Ngân chạy ra khỏi cửa. Ngẫu nhiên một sự trùng hợp đến lạ kì: Minh đạp xe từ phía sau tời như đã đợi từ trước:
- Xe buýt chạy rồi . Giờ chỉ còn 'xe ôm' thôi!!!
Bao nhiêu vội vàng , hấp tấp của Ngân biến mất. Cô chỉ biết đứng đó nhìn Minh và ...cười. Minh thở dài :
- Cậu muốn tới trường muộn đúnh không???
- Ai nói thế ?
- Vậy cậu có định lên xe không ?
Và tất nhiên Ngân không thể từ chối.Chiếc xe đạp nhẹ trên con đường và thời gian bỗng trôi wa thật nhanh.Minh dừng lại trước cổng trường
Ngân bước xuống :
- Thôi cậu vào gửi xe đi , tớ lên lớp trước ha !!
- Uk.
Minh gật đầu .Đứng nhìn cái dáng nhỏ nhắn của Ngân đang chạy , bỗng cậu lớn giọng :
- Ngân !?
..............................................................................................
 
e ủng hộ chị!!!
green29.gif
green29.gif
 
Ngân quay lại
- chuyện gì ???
-ờ ... xe cậu hỏng đúng ko?
- ừ???
-vậy chiều cậu về bằng gì???
-ak chiều nay tớ sẽ bắt xe buýt , cậu đừng lo.
-ừ tớ biết rồi.
-ukm tớ lên lớp trước ha !!!
-uk
Ngân mỉm cười và quay đi. Giờ toán tiết đầu , thầy lên lớp và thông báo:
-Thầy sẽ có chuyến công tác từ tuần này, chính vì vậy nhà trường ra quyết định sẽ có thầy mới tới dạy các em trong khi tôi đi công tác.
Cả lớp bàn tán xôn xao, thầy bắt đầu tiết học.
Buổi trưa, Ngân ở lại lớp nghe bạn bè tán ngẫu:
-Nè nghe nói thầy mới vừa trẻ lại vừa đẹp trai nữa đó.Chỉ mỗi cái là thầy khó tính cực kì mà ưa sạch kinh khủng!!!
-Ê! Sao bít!???
Thì tui nghe các thầy cô thực tập nói zậy đó.Mà các cô chỉ có nghe từ các thầy cô trường mình thôi.
Mà nghe nói thầy mới về chỉ mới 22 tủi thôi đó
-Khiếp!!! Trẻ thế sao??? Vậy mà như ông cụ ấy nhỉ!
-Uk! Hihi :KSV@05:
Cả đám túm lại cùng cười.
Giờ học tiết hai đến, cả lớp ồn ào, bọn con trai đùa nghịch xé giấy vứt linh tinh. Đột nhiên ,điện thoại của lớp trưởng rung lên. Cậu ấy ra
ngoài một lúc rồi way vào, gọi Ngân:
- Ngân!
-Ồ chuyện gì?
- Lan nghỉ rồi cậu phải trực nhật thôi.
-Bây giờ sao? Thầy sắp vào rồi!
-Haizzzzz! Ko còn cách nào khác.Ak! Mọi người cúi xuống nhặt hết rác ở chỗ của mình đi
- Sao tụi này phải nhặt?
Đám con trai than thở.
Lớp trưởng quát lên:
- Ai bảo các cậu bày ra.
- Nhưng đâu fải tụi này trực nhật !
- Ko trực nhật thì ko thể làm đk sao?
Cãi nhau một hồi , chẳng bên nào chịu thua,bỗng cả lớp im bặt khi một giọng nói từ cửa lớp vọng vào:
'' KHÔNG CẦN NHẶT ''
........tobe continue..............
 
CHAP II: Ông thầy ''khó tính''...?????
KHÔNG PHẢI NHẶT !!!
Cả lớp sững sờ, thầy bước lên bục ( ko cao hơn lớp trưởng là bao ):KSV@05: , giọng dò xét:
- Hôm nay ai trực nhật ?
Cả lớp im bặt, ko ai dám nói một lời. Ngân lo sợ nhưng rồi cũng đứng lên:
- Thưa thầy... là em ạ!
Thầy nhìn Ngân rồi vô tư nói một câu :
- Cuối giờ em ở lại trực nhật !!!
- Nhưng.....
- Không lí do !
Thầy cắt ngang lời Ngân.
- Ngồi xuống !!!
Ngân ngồi xuống nhưng lòng thì không yên. Thầy ung dung đặt cặp sách lên bàn rồi lịch sự:
- Tôi là Dũng. Thầy giáo dạy toán và là chủ nhiệm mới của lớp. Tôi sẽ phụ trách công việc của lớp trong khi thầy Huy đi công tác.
Cả lớp có thắc mắc gì không?
- Dạ không ạ !!!
Cả lớp đồng thanh đáp. Và giờ học bắt đầu.....
Ba tiết căng thẳng trôi qua :KSV@08:
Tiếng trống vang lên, giờ học kết thúc, cả lớp chào thầy rồi ùa về như ong vỡ tổ. Chẳng mấy ai con nhớ chuyện Ngân phải ở lại.
Thầy cũng ra ngoài như đã quên lời nói. Đám bạn bảo Ngân mặc kệ nhưng Ngân vẫn quyết định ở lại.
Sân trường thưa dần rồi vắng hẳn. Ngân bắt tay vào công việc từ lau bảng đến quét lớp, rồi lau qua bàn ghế đã bám bụi.
Bỗng điện thoại của Ngân rung lên: tin nhắn đến từ Minh
''Ngân về chưa ?''
''Cũng sắp về tới nhà rùi''
Ngân nhắn lại rồi giật mình khi thấy thầy Dũng đứng ''lù lù'' ở cửa lớp. Thầy vẫn cái giọng đó:
- Giờ nào rồi mà còn nhắn tin được hả ?
- Dạ em làm gần xong rồi ạ !
- Mới chỉ ''gần'' thôi , tôi muốn nó phải chắc chắn 100% cơ !!
- Tại em đâu biết là thầy sẽ ở lại
- Nếu tôi không ở lại thì sao??
- Dạ không , nếu biết thầy ở lại để kiểm tra thì em đã làm nhanh hơn rồi.
Ngân đứng đó, thở dài. Bỗng thầy quát:
- Còn đứng làm gì, không làm cho xong đi.
- DẠ!!! Em biết rồi.
Xong xuôi mọi việc, Ngân lấy cặp ra về. Đi ngang qua chỗ thầy đứng, Ngân than thở;
- Thầy cứ kiểm tra đi, nếu còn chỗ nào chưa hài lòng thì sáng mai em sẽ làm nốt
Ngân thở dài rồi bước đi mệt mỏi hết cái hành lang. Đặt từng bước nặng nề xuống từng bậc thang và tự nhủ với mình rằng:
''Một ngày mệt mỏi''
Thầy Dũng nhìn quanh lớp, nhún vai rồi xách cặp ra về. :KSV@07:
Tới cầu thang , thầy ''nhếch mép '' cười khi nghe tiếng Ngân than vãn đủ thứ chuyện xui xẻo của mình.
'' Trời ơi bây giờ về thì làm sao bắt được xe buýt!!! Trời ơi là trời ......!!! Sao hôm nay đen zữ zậy nè !!!
Bước từng bước nặng nề rồi ngồi thẫn thờ trên cái ghế đá ở gốc cây phượng, Ngân thở dài chán nản, thất vọng.:KSV@17:
Ngồi nhìn chiếc lá khẽ lay động trong gió, Ngân lấy làm lạ khi nghe tiếng xe máy ''tắt'' ngay trước mặt mình.
''Ồ thì ra là ông thầy khó tính''- ý nghĩ đó khẽ lướt qua trong đầu Ngân như cơn gió chợt đến rồi đi.
Thầy ung dung đến ngồi cạnh Ngân .Ngân chau mày rồi xích ra nhìn thầy với ánh mắt đầy câu hỏi:
- Sao thầy còn chưa về ??
Thầy chỉ nhìn Ngân , cười (một nụ cười đầy khiêm tốn):KSV@05: và vô tư hỏi một câu kì lạ:
- Em... có muốn ....
chơi trò chơi với tôi không ??? :KSV@04:
- Dạ , thầy nói gì ,em không hiểu ??
- Em có quyền lựa chọn trò chơi nhưng tôi có điều kiện.
- Điều kiện nữa sao ạ?
- Tất nhiên rồi. Người thua sẽ phải làm cho người thắng 3 việc.
- 3 việc sao?
- Đúng!! Sao ? Em khônh đủ tự tin đúng không ?
- Ai nói vậy chứ. Chỉ là......
- Thắng thua chỉ là chuyện hơn xui thôi mà.
Ngân nhìn thầy ,khó chịu:
- Nhưng biết chơi trò gì bây giờ ?
Nói về sức lực thì em không bằng thầy, về...trí tuệ thì chắc em sẽ không thắng được thầy đâu.
- Vậy thì chọn trò nào phụ thuộc nhiều vào may mắn đi
- Ukm.......... để xem nào....
Ngân ngồi trau mày suy nghĩ đủ thứ trò chơi, trong khi thầy Dũng ngồi đó nhìn Ngân và cười thầm:
'' Cô bé này, thiệt là...........'' :KSV@05:
Bỗng Ngân reo lên:
- A!!!Có rồi, em nghĩ ra rồi
- Thiệt sao ? Trò gì zậy ?
.............tobe continue........................:KSV@03:
 
CHAP III : Trò chơi và điều kiện...
- Trò gì zậy?
Ngân nghĩ ngợi một lúc, ngắm nhìn thầy một cách kì lạ :KSV@05: rồi thắc mắc:
- Mà liệu trò này thầy có biết chơi không nhỉ ?
Thầy Dũng giật mình :
- Đừng có coi thường người khác như thế !! :KSV@07:
Ít ra thì em cũng phải nói xem đó là trò gì chứ .
Ngân đắn đo:
- Nhưng em nghĩ được mỗi trò này, nếu thầy không biết rồi thầy phản đối thì sao?
- Vậy rốt cuộc thì nó là trò gì?
- Hì.....em nói nhỏ thầy nghe ha !!
Giọng Ngân bỗng trầm xuống :
- Là trò....oẳn tù tì đó thầy :KSV@09:
Nghe xong lời ''thủ thỉ'' của Ngân , thầy có vẻ bực:
- Đừng khiến tôi trở thành tên ngốc như thế một lần nữa
nếu không em sẽ gặp giắc rối đấy !!! :KSV@07:
- Em chỉ đùa một chút thôi mà :KSV@08:
Em xin lỗi :KSV@18:
Nhưng trò chơi thì em cũng chọn rồi, thầy nhất định phải chơi đó
- Tôi đâu còn là trẻ con mà chơi mấy cái trò đó.
:KSV@13: :KSV@18: :KSV@17: :KSV@16: :KSV@15:
- Nhưng chúng ta đã giao hẹn từ trước rồi, trò chơi em cũng đã chọn,
em không tin là thầy sẽ thất hứa , đúng không ? :KSV@04:
Dường như đã nguôi cơn ''tức giận âm thầm'' đó, thầy quay sang nhìn Ngân, ( cười một nụ cười đểu giả ):
- Tôi sẽ không thất hứa , chỉ sợ .............
..........em không thắng nổi tôi thôi.
Đến lúc đó có hối hận cũng muộn.
Ngân nhìn thầy, khinh bỉ :
- Thầy tự tin quá đấy. Mà tự tin quá thì thường dẫn đến '' tự kiêu'', thầy có biết không hả?
Thậm chí chúng ta còn chưa bắt đầu thi đấu cơ mà.
- Được thôi. Nhưng em phải nhớ là '' 3 việc'' đấy !!
- Quân tử nhất ngôn !!!
Bắt đầu.............
- Lượt 1: Không gian lận, không hối hận.....
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này.............
- Ye !! Em thắng lượt này rồi. :KSV@10:
- Hừm !!!! Không sao còn những 2 lượt nữa cơ mà
Chưa đến đích thì chưa biết ai là người thắng cuộc .
- Được thôi.
Lượt hai: oẳn tù tì ra cái gì ra cái này...
Thầy Dũng nhếch mép cười:
- Giờ thì sao ?
Ngân đang thất vọng :
- Nhưng còn lượt nữa cơ mà!!!
Chưa đến đích thì chưa biết ai là người thắng cuộc đâu thầy.
- Được thôi. Lượt cuối cùng. Nhớ là không được hối hận đấy !!
- Em đâu phải là người như vậy, thầy yên tâm đi. :KSV@11:
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này............
Kết quả đã rõ : bàn tay của thầy Dũng ''ôm trọn '' nắm đấm của Ngân.
Thầy ung dung đứng dậy, vươn vai rồi nhìn Ngân đang tràn trề thất vọng :KSV@15:
- Đâu cần phải thất vọng đến thế, tôi đâu có bắt em lao vào dầu sôi lửa bỏng, hay là đứng yên để cho tôi ''ăn thịt '' đâu.
- D...d..ạ !!!??? :KSV@13:
- Đối với tôi việc '' hành hạ'' em cũng chỉ như một trò chơi mà thôi
- Sao ạ ?
- Tôi không giỏi trong việc an ủi người khác nên ...........
........em lên xe đi, tôi........sẽ ...đưa em về nhà.
- Dạ ??????????????????? :KSV@13:
Ngân nhìn thầy một cách kì lạ. Thầy Dũng bắt đầu thấy ngượng. Thầy quay đi, trau mày rồi lại quay lại nhìn Ngân một cách ngại ngùng:
- Ừk ......thì....thì..............
.........AK ...Đúng rồi, điều đầu tiên tôi muốn em làm là lên xe và tôi sẽ đưa em về nhà
Tuy nhiên Ngân vẫn không thay đổi cái nhìn của mình. Thầy Dũng lúng túng:
- Uk thì ...thay vì cứ ngồi đây và tìm cách về nhà thì em nên ...
lên xe đi, tôi sẽ đưa em về nhà.
Dù sao đây cũng là giao hẹn giữa hai chúng ta. Em phải thực hiện nó chứ.
- Được thôi. Nhưng em làm việc này chỉ là vì thoả thuận của chúng ta,
là vì thầy đã yêu cầu em mà thôi, chứ không phải là em nhờ thầy đâu đấy!!
- Tôi biết điều đó
Được rồi em lên xe đi, cũng đã muộn rồi đấy !!
- Dạ...
Ngân ngồi lên xe, thầy Dũng bắt đầu nổ máy, chiếc xe chuyển động........................
..........................................:KSV@02: .............................:KSV@14: .........................:KSV@01:
Về đến con đường quen thuộc - lối dẫn vào nhà Ngân- chiếc xe dừng lại. Ngân xuống xe, nhìn thầy :
- Cảm ơn thầy đã đưa em về nhà!!
Thầy Dũng nhìn ngắm xung quanh rồi thắc mắc :
- Đây là nhà em sao ?
:KSV@13:.......................:KSV@19:
- Dạ không !!!
Muốn vào nhà em thì phải đi qua con đường này.
- Tôi đùa thôi mà
Cũng muộn rồi tôi về đây.
- Dạ!! Dù sao cũng cảm ơn thầy lần nữa !!!
Thầy khởi động máy, đang định đi thì thầy bỗng quay lại:
-Ak ...........tôi..........???
........................tobe continue.................. :KSV@20:

:KSV@03: :KSV@03: :KSV@03:
 
Fic này có vẻ được đó ^^
Viết tiếp đi bạn ^^
 
×
Quay lại
Top Bottom