"Đom Đóm Bay Cuối Rừng" đã đánh thức điều gì trong tôi?

manh hoi uc

Thành viên
Tham gia
14/4/2025
Bài viết
3

Vừa bật khóc nức nở vì truyện ngắn này: "Đom đóm bay cuối rừng" đã đánh thức điều gì trong tôi?​

Đêm qua, 1 giờ sáng. Tôi ngồi trong bóng tối, nước mắt lặng lẽ rơi, điện thoại vẫn sáng màn hình với những dòng cuối cùng của truyện ngắn "Đom Đóm Bay Cuối Rừng". Tưởng chừng chỉ là một câu chuyện cha con bình thường, ai ngờ nó lại như một cú đấm thẳng vào tim, đánh thức những cảm xúc mà tôi tưởng đã ngủ quên từ lâu.

Câu chuyện về người cha đơn thân Thành và cô con gái Mai mắc bệnh hiểm nghèo đã chạm đến những ngóc ngách sâu thẳm nhất trong trái tim tôi. Tôi thấy Thành trong những người cha, người mẹ vất vả mưu sinh mà tôi gặp hằng ngày - những con người bình thường nhất nhưng lại mang trong mình sức mạnh phi thường của tình yêu thương.

Những chi tiết nhỏ trong truyện cứ ám ảnh tôi mãi: đôi tay chai sạn vì xi măng của Thành, ánh mắt già dặn của Mai, những tờ tiền nhàu nát được đếm đi đếm lại trong đêm khuya, và đặc biệt là những con đom đóm - biểu tượng của hy vọng mong manh giữa bóng tối cuộc đời.

Tôi đã khóc khi đọc đến đoạn Mai nói với ba: "Ba không giỏi nói dối đâu." Chỉ một câu ngắn gọn mà đau đến tận cùng. Và rồi lại rơi nước mắt khi cô bé đứng giữa rừng đom đóm, nói rằng mình cảm thấy ấm áp ở trong tim. Tôi nghĩ nhiều người trong chúng ta đã quên mất cảm giác ấy - cảm giác biết trân trọng những điều giản dị nhất trong cuộc sống.

Đọc "Đom Đóm Bay Cuối Rừng" làm tôi nhớ đến ba mẹ mình, nhớ đến những hy sinh thầm lặng của họ mà có lẽ tôi chưa bao giờ hiểu hết được. Những bậc cha mẹ như Thành, họ không cần gì nhiều, chỉ cần thấy con mình vui, thấy được nụ cười của con.

Phần kết thúc với tia hy vọng mong manh khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn, dù biết cuộc sống không phải lúc nào cũng có những cái kết có hậu như vậy. Nhưng có lẽ thông điệp sâu sắc nhất mà câu chuyện để lại là: giữa màn đêm dày đặc nhất, chỉ cần một đốm sáng nhỏ cũng đủ để soi đường.

Nếu bạn chưa đọc truyện này, hãy dành thời gian cho nó. Và sau khi đọc xong, có lẽ bạn cũng như tôi, sẽ muốn gọi điện cho bố mẹ, ôm lấy con cái, và dành thời gian để nhìn ngắm những điều giản dị quanh mình - như những con đom đóm bay trong đêm tối.

Cuộc sống vốn đầy những khó khăn, nhưng xin đừng quên rằng tình yêu thương và hy vọng, dù nhỏ bé đến đâu, cũng có thể là ngọn đèn soi đường cho chúng ta vượt qua bóng tối.

P/s: Có ai đọc xong truyện ngắn này rồi cũng muốn đi tìm một khu rừng để ngắm đom đóm không? Mình thì đang lên kế hoạch với gia đình cho chuyến đi cuối tuần này đây...

#ĐomĐómBayCuốiRừng #TruyệnNgắnHay #TìnhChaLớnLao #NhữngĐiềuGiảnDị
 

Đính kèm

  • Truyện ngắn full hay Đom Đóm Bay Cuối Rừng.png
    Truyện ngắn full hay Đom Đóm Bay Cuối Rừng.png
    882,4 KB · Lượt xem: 0
Quay lại
Top Bottom