- Tham gia
- 23/12/2014
- Bài viết
- 269
Bởi nhật kí viết về cảm xúc, nên tôi cười.
22 : 32 - 18/7/2015
Ừ, chẳng có gì để nói cả, ừ, nên mới viết. Điên thật.
Dạo này bỗng chông chênh. Không muốn gì cả, bất cứ điều gì.
Hay là cầu một cơn mưa nhỉ?
Mình thích đêm, thích mưa, nhưng là mưa buổi sáng, vì ghét mưa đêm. Mưa đêm lạnh, và lặng nữa. Không sợ, nhưng thấy bơ vơ.
Bắt đầu nghe K-pop, xem Highkich 3, bỏ cà phê rồi, nhưng thấy trống rỗng hơn, có lẽ là rất. Mùa hè vội vã hơn những gì ta nghĩ, nhưng im lặng. Sợ. Sợ lạnh, trời lạnh đắp chăn, trời nóng đắp chăn. Sợ bóng tối, mình luôn thấy gì đó trong đêm, cũng lặng lẽ như con mèo con, nhưng câm lặng. Ừ, nhưng bắt đầu thích bóng đem rồi.
Đêm qua mơ, một giấc mơ trống rỗng, có ánh sáng như cuối đường hầm, sáng dậy, và quên tất cả.
Ừ, cũng quen rồi, việc tự kỉ ấy mà...
22 : 32 - 18/7/2015
Ừ, chẳng có gì để nói cả, ừ, nên mới viết. Điên thật.
Dạo này bỗng chông chênh. Không muốn gì cả, bất cứ điều gì.
Hay là cầu một cơn mưa nhỉ?
Mình thích đêm, thích mưa, nhưng là mưa buổi sáng, vì ghét mưa đêm. Mưa đêm lạnh, và lặng nữa. Không sợ, nhưng thấy bơ vơ.
Bắt đầu nghe K-pop, xem Highkich 3, bỏ cà phê rồi, nhưng thấy trống rỗng hơn, có lẽ là rất. Mùa hè vội vã hơn những gì ta nghĩ, nhưng im lặng. Sợ. Sợ lạnh, trời lạnh đắp chăn, trời nóng đắp chăn. Sợ bóng tối, mình luôn thấy gì đó trong đêm, cũng lặng lẽ như con mèo con, nhưng câm lặng. Ừ, nhưng bắt đầu thích bóng đem rồi.
Đêm qua mơ, một giấc mơ trống rỗng, có ánh sáng như cuối đường hầm, sáng dậy, và quên tất cả.
Ừ, cũng quen rồi, việc tự kỉ ấy mà...
Lian.