Hoàn Chuyện tình của tôi và em sinh viên năm nhất

Yendayz

Thành viên
Tham gia
6/9/2025
Bài viết
11
Tôi gặp em lần đầu khi em đang đứng trước cổng trường, mười tám tuổi, mái tóc dài mượt mà vén qua vai, nhìn thế giới bằng đôi mắt sáng ngời của tuổi mới lớn. Em mặc chiếc áo khoác dạ, tay xách túi vải đơn giản, nhưng có một điều gì đó rất cuốn hút, rất tươi mới ở em – như làn gió đầu mùa, mang theo những khát vọng chưa nói ra.


Còn tôi, đã 27 tuổi, đã đủ trưởng thành để biết rằng, cuộc sống không chỉ có tình yêu ngọt ngào như trong sách vở. Tôi không còn mơ mộng nhiều về những chuyện tình như trong phim, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng tôi bị cuốn hút bởi sự ngây ngô, trong sáng của em.


Ngày hôm đó, tôi chỉ vô tình đứng sau em trong một quán cà phê – nơi tôi hay đến để làm việc. Em chọn bàn gần cửa sổ, mở chiếc laptop ra và bắt đầu làm bài tập. Những ngón tay thon dài của em gõ phím, thi thoảng lại vén tóc, ngẩng lên nhìn ra ngoài trời như đang nghĩ về một điều gì đó xa vời.


Cả không gian quán như chợt tĩnh lại khi tôi nhìn em.


Tôi không quen cách bắt chuyện với người lạ, nhưng hôm đó thì khác. Một cách tình cờ, tôi hỏi em về bài tập. Em ngước lên nhìn tôi, đôi mắt ngỡ ngàng rồi mỉm cười. Cái cười của một cô gái mới lớn, đầy ngây thơ và tự nhiên.


“Em là sinh viên năm nhất hả?” Tôi hỏi, cố giữ giọng bình tĩnh.


“Dạ, em vừa mới vào trường. Anh học ở đây à?”


“Không, anh chỉ đến đây làm việc thôi.”


Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, về trường, về những điều mới lạ mà em đang trải qua. Em kể về những ngày đầu bỡ ngỡ, về những môn học khó nhằn, về những người bạn mới. Còn tôi, tôi chỉ im lặng lắng nghe. Tôi không nghĩ mình đang làm gì ngoài việc trở thành một người bạn nghe em tâm sự, nhưng sâu thẳm, tôi biết mình đã bắt đầu yêu em, yêu sự chân thành, hồn nhiên của em.


Thế nhưng, giữa chúng tôi có một khoảng cách. Tôi đã sống đủ lâu để hiểu rằng, tình yêu của tôi với em không chỉ là những giây phút ngọt ngào. Đó là những lo lắng, những câu hỏi về tương lai, về sự trưởng thành mà em chưa bao giờ nghĩ tới.


Em chưa biết đến những gánh nặng của cuộc sống, những đêm thức trắng làm việc để duy trì ước mơ, những lựa chọn khó khăn mà tôi phải đối mặt mỗi ngày. Còn em, em chỉ mới bắt đầu bước ra thế giới rộng lớn, chưa biết sẽ phải đối mặt với bao thử thách, chưa hiểu hết sự phức tạp của tình yêu.


Tôi thấy mình thật khác biệt so với em – một người đã sống qua bao sóng gió, còn em, em chỉ mới bắt đầu mơ mộng về những điều giản dị.


Nhưng tôi yêu em. Và tôi biết, không phải tất cả tình yêu đều hoàn hảo. Có những mối tình không được định sẵn để đi cùng nhau suốt đời, nhưng nó có thể thay đổi bạn, làm bạn trưởng thành hơn. Và có lẽ, tôi yêu em cũng vì lý do đó.


Ngày nào tôi cũng gặp em, cùng đi ăn trưa, cùng chia sẻ những câu chuyện vu vơ. Em kể về những kỳ thi sắp tới, về những giấc mơ lớn lao mà em chưa dám chia sẻ với ai khác ngoài tôi. Mỗi lần em cười, tôi lại thấy thế giới này đẹp hơn một chút.


Rồi một ngày, em nói:


“Anh có bao giờ cảm thấy mình thật khác biệt với những người xung quanh không? Em… em luôn cảm thấy mình đang ở trong một thế giới mới lạ, mà không phải ai cũng hiểu được.”

Tôi im lặng, không trả lời ngay. Em không biết rằng, tôi đã và đang cố gắng hiểu em, hiểu những gì em đang trải qua. Nhưng tôi cũng không thể nói với em rằng, tôi sợ một ngày em sẽ đi qua tôi, khi em lớn lên và nhìn thấy một thế giới khác, một thế giới không còn là tôi.


Ngày tôi nhận ra mình yêu em nhiều hơn mức mình tưởng tượng, thì cũng là lúc tôi nhận thấy khoảng cách đó càng lớn. Em vẫn là cô sinh viên năm nhất, với những ước mơ còn chưa chạm tay, còn tôi, là người đã có một công việc, một tương lai mà tôi phải gánh vác.


Chúng tôi không thể nào mãi mãi đứng ở điểm gặp gỡ ban đầu.


Một buổi chiều mưa, em ngồi đối diện tôi, ánh mắt trầm ngâm, nói nhỏ:


“Em không biết mình có thể làm gì khi không có anh. Nhưng em không muốn anh phải bỏ cuộc vì em.”

Tôi nhìn em, một cảm giác nghẹn ngào trong lòng. Thật sự, tôi đã yêu em quá sâu đậm để có thể buông tay.


Nhưng liệu tình yêu này có thể vượt qua mọi sự khác biệt, hay chỉ là một câu chuyện đẹp của hai người không cùng thời điểm?

Chỉ còn lại video làm kỷ niệm mời anh em cùng thẩm với mình: http://bit.ly/3JOaYZ4
 
×
Quay lại
Top Bottom