phamngoc25312
Thành viên
- Tham gia
- 24/6/2025
- Bài viết
- 3
Truyền thuyết kể rằng, từ thuở sơ khai, thế giới được tạo nên từ bảy nguyên tố: Gió, Bóng Tối, Sấm Sét, Lửa, Đất, Ánh Sáng và Nước. Mỗi nguyên tố mang trong mình một sức mạnh vô song, giữ cho thế giới cân bằng. Nhưng rồi, có một thế lực tà ác trỗi dậy, phá vỡ sự cân bằng ấy, khiến mọi thứ rơi vào hỗn loạn.
Để ngăn chặn điều đó, bảy chiến binh được chọn từ bảy nguyên tố khác nhau. Họ mang trong mình sứ mệnh thiêng liêng: bảo vệ thế giới khỏi sự diệt vong. Nhưng liệu họ có đủ mạnh mẽ để đối mặt với kẻ thù hay không?
***
Ngọc giật mình tỉnh dậy giữa một cơn ác mộng. Mồ hôi lấm tấm trên trán, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cô vừa thấy gì đó—một vùng đất bị thiêu rụi, bóng tối bao trùm, tiếng gào thét vang vọng trong không gian. Hình ảnh ấy chân thực đến mức khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Chiều thứ Bảy, thư viện vắng lặng đến lạ. Những dãy kệ cao ngất, ánh sáng nhàn nhạt từ cửa sổ hắt xuống từng trang sách. Ngọc ngồi một mình ở góc phòng, tay mân mê quyển sách trên bàn nhưng đầu óc lại trôi dạt đâu đó. Cô vẫn chưa thể quên giấc mơ kỳ lạ đêm qua.
Cô khẽ thở dài, đưa tay lật trang sách nhưng không thể tập trung nổi. Tiếng đồng hồ tích tắc vang vọng trong không gian yên tĩnh càng khiến cô cảm thấy lạc lõng.
Bỗng, một cơn gió lạ thổi qua khiến những trang sách bay lên. Ngọc ngẩng đầu, nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai ngoài mình. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng
Và rồi, giọng nói ấy vang lên trong đầu cô:
Ngươi… là người được chọn…
Ngọc giật bắn mình, đưa tay bịt tai nhưng vẫn không thể ngăn được giọng nói ấy. Trước mắt cô, một ánh sáng màu hồng nhạt lóe lên, tạo thành một hình ảnh mờ ảo. Đó là một biểu tượng hình cánh quạt—biểu tượng của Gió.
Cô còn chưa kịp phản ứng thì một vòng xoáy ánh sáng xuất hiện trước mặt. Không khí xung quanh như bị hút vào bên trong nó. Cảm giác cơ thể nhẹ bẫng, Ngọc bị kéo vào trong vòng xoáy mà không kịp kêu lên.
Khi mở mắt ra, Ngọc thấy mình đang đứng giữa một không gian rộng lớn, tựa như bên trong một căn phòng công nghệ cao. Những màn hình phát sáng, những dãy thiết bị lạ lẫm khiến cô ngỡ ngàng. Trước mặt cô, một người đàn ông với bộ áo choàng trắng đứng đó, ánh mắt nghiêm nghị.
Chào mừng chiến binh gió. Chào mừng người đã thức tỉnh – Người đàn ông kì lạ lên tiếng như không giống nổi sự vui mừng
Đây là đâu? Với lại ông đang nói cái gì vậy? – Ngọc cảnh giác, cô lùi lại hai bước
Người đàn ông mỉm cười, giơ tay lên, và ngay lập tức, bảy viên đá sáng rực xuất hiện trước mặt cô. Chúng được cất giữ trong bảy chiếc đồng hồ kim loại, mỗi cái mang một màu sắc khác nhau.
Ngươi là chiến binh Gió, người có trách nhiệm tập hợp những chiến binh nguyên tố còn lại. Đây là những viên đá nguyên tố đã được cất giữ suốt hàng triệu qua. Chúng sẽ giúp các ngươi kích hoạt sức mạnh của mình.
Ngọc sững sờ khi nhìn bảy chiếc đồng hồ nguyên tố lơ lửng trước mặt mình. Chúng phát ra ánh sáng rực rỡ, phản chiếu lên đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên của cô. Người đàn ông áo choàng trắng bước lên một bước, ánh mắt nghiêm nghị.
Ý ông là… tôi phải đi tìm những người còn lại sao?
Người đàn ông gật đầu
Đúng vậy. Trong số bảy chiến binh, ngươi là người đầu tiên thức tỉnh. Điều đó có nghĩa là ngươi sẽ là người lãnh đạo nhóm, đưa họ cùng nhau chiến đấu.
Ngọc cau mày.
Tôi không phải lãnh đạo gì hết đâu! Tôi chỉ là một học sinh cấp 3 bình thường thôi!
Chỉ huy nhìn thẳng vào cô, giọng ông trầm xuống.
Ngươi có nghĩ vậy thì mọi chuyện cũng không thay đổi được. Ngươi đã được chọn, và vận mệnh này không thể trốn tránh.
Ngọc im lặng, trong lòng đầy mâu thuẫn. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ vướng vào một chuyện như thế này. Nhưng sâu thẳm bên trong, cô biết—cô không thể quay đầu.
Chỉ huy đưa tay, từng chiếc đồng hồ từ từ hạ xuống.
Mỗi chiếc đồng hồ này sẽ giúp một chiến binh kiểm soát sức mạnh nguyên tố của mình. Ngươi phải tìm ra sáu người còn lại và trao nó cho họ trước khi kẻ thù ra tay.
Ngọc nhìn những chiếc đồng hồ, do dự một lát rồi vươn tay ra. Khi đầu ngón tay cô chạm vào chiếc đồng hồ màu hồng—biểu tượng của Gió—một luồng khí ấm áp bao bọc lấy cô. Chiếc đồng hồ tự động khóa vào cổ tay cô, vừa vặn một cách kỳ lạ.
Ngay lập tức, một dòng thông tin chảy vào đầu cô, như thể có ai đó đang truyền tải kiến thức vào trí não cô vậy. Cô có thể cảm nhận được sức mạnh nguyên tố bên trong mình, một cảm giác thật kỳ lạ nhưng cũng đầy uy lực.
Ngọc nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trên cổ tay mình, trái tim vẫn còn đập mạnh sau khi cảm nhận dòng năng lượng kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể. Cô chưa kịp phản ứng gì thêm thì một luồng sáng chói lóa bao phủ lấy cô. Mọi thứ xung quanh như đang xoay chuyển. Cơn gió mạnh quét qua người, kéo cô vào một vòng xoáy không gian.
Trước mắt cô, căn phòng công nghệ cao biến mất, thay vào đó là... Thư viện.
Ngọc giật mình, tim đập thình thịch. Cô vẫn đang ngồi ở góc bàn cũ, quyển sách trước mặt vẫn mở nguyên như chưa từng bị động vào. Mọi thứ hoàn toàn yên tĩnh. Như thể tất cả những gì vừa diễn ra chỉ là một giấc mơ.
Nhưng… Chiếc đồng hồ vẫn ở trên cổ tay cô. Nó không biến mất. Ngọc giật mình, vội vàng lục túi xách của mình. Tim cô như ngừng đập khi ngón tay chạm vào thứ gì đó cứng, mát lạnh. Cô nhanh chóng kéo khóa, mở túi ra—bên trong, sáu chiếc đồng hồ còn lại đang nằm gọn trong đó.
Mỗi chiếc có một màu sắc riêng biệt: đỏ, xanh nước biển, xanh lá, vàng, tím và bạc. Chúng phát ra ánh sáng nhè nhẹ, như đang chờ đợi những chủ nhân thực sự của mình.
Cô nuốt khan. “Vậy là… mình phải tìm họ thật sao?”
“Mình thực sự là… một trong bảy chiến binh nguyên tố” – Ngọc tự nhủ
Cô siết chặt bàn tay. Nếu điều đó là thật, vậy thì… những người còn lại thì sao? Họ đang ở đâu? Và kẻ thù mà Chỉ huy nói đến… là ai?
Câu hỏi chưa có lời giải, nhưng cô biết hành trình của mình đã bắt đầu.
Để ngăn chặn điều đó, bảy chiến binh được chọn từ bảy nguyên tố khác nhau. Họ mang trong mình sứ mệnh thiêng liêng: bảo vệ thế giới khỏi sự diệt vong. Nhưng liệu họ có đủ mạnh mẽ để đối mặt với kẻ thù hay không?
***
Ngọc giật mình tỉnh dậy giữa một cơn ác mộng. Mồ hôi lấm tấm trên trán, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cô vừa thấy gì đó—một vùng đất bị thiêu rụi, bóng tối bao trùm, tiếng gào thét vang vọng trong không gian. Hình ảnh ấy chân thực đến mức khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Chiều thứ Bảy, thư viện vắng lặng đến lạ. Những dãy kệ cao ngất, ánh sáng nhàn nhạt từ cửa sổ hắt xuống từng trang sách. Ngọc ngồi một mình ở góc phòng, tay mân mê quyển sách trên bàn nhưng đầu óc lại trôi dạt đâu đó. Cô vẫn chưa thể quên giấc mơ kỳ lạ đêm qua.
Cô khẽ thở dài, đưa tay lật trang sách nhưng không thể tập trung nổi. Tiếng đồng hồ tích tắc vang vọng trong không gian yên tĩnh càng khiến cô cảm thấy lạc lõng.
Bỗng, một cơn gió lạ thổi qua khiến những trang sách bay lên. Ngọc ngẩng đầu, nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai ngoài mình. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng
Và rồi, giọng nói ấy vang lên trong đầu cô:
Ngươi… là người được chọn…
Ngọc giật bắn mình, đưa tay bịt tai nhưng vẫn không thể ngăn được giọng nói ấy. Trước mắt cô, một ánh sáng màu hồng nhạt lóe lên, tạo thành một hình ảnh mờ ảo. Đó là một biểu tượng hình cánh quạt—biểu tượng của Gió.
Cô còn chưa kịp phản ứng thì một vòng xoáy ánh sáng xuất hiện trước mặt. Không khí xung quanh như bị hút vào bên trong nó. Cảm giác cơ thể nhẹ bẫng, Ngọc bị kéo vào trong vòng xoáy mà không kịp kêu lên.
Khi mở mắt ra, Ngọc thấy mình đang đứng giữa một không gian rộng lớn, tựa như bên trong một căn phòng công nghệ cao. Những màn hình phát sáng, những dãy thiết bị lạ lẫm khiến cô ngỡ ngàng. Trước mặt cô, một người đàn ông với bộ áo choàng trắng đứng đó, ánh mắt nghiêm nghị.
Chào mừng chiến binh gió. Chào mừng người đã thức tỉnh – Người đàn ông kì lạ lên tiếng như không giống nổi sự vui mừng
Đây là đâu? Với lại ông đang nói cái gì vậy? – Ngọc cảnh giác, cô lùi lại hai bước
Người đàn ông mỉm cười, giơ tay lên, và ngay lập tức, bảy viên đá sáng rực xuất hiện trước mặt cô. Chúng được cất giữ trong bảy chiếc đồng hồ kim loại, mỗi cái mang một màu sắc khác nhau.
Ngươi là chiến binh Gió, người có trách nhiệm tập hợp những chiến binh nguyên tố còn lại. Đây là những viên đá nguyên tố đã được cất giữ suốt hàng triệu qua. Chúng sẽ giúp các ngươi kích hoạt sức mạnh của mình.
Ngọc sững sờ khi nhìn bảy chiếc đồng hồ nguyên tố lơ lửng trước mặt mình. Chúng phát ra ánh sáng rực rỡ, phản chiếu lên đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên của cô. Người đàn ông áo choàng trắng bước lên một bước, ánh mắt nghiêm nghị.
- Ta là Chỉ huy của Hệ Thống Nguyên Tố. Người có thể gọi ta là ông Jack
- Jack? Ông là ai? Đây là đâu – Ngọc bất giác lùi lại vài bước
- Điều đó không quan trọng – Ông Jack thở dài - Điều quan trọng là thế giới này đang gặp nguy hiểm, và chỉ có các Chiến Binh Nguyên Tố mới có thể ngăn chặn nó.
- Vậy họ đâu? – Ngọc tò mò bị cuốn vào câu chuyện kì bí này mà quên mất cô đang rất sợ hãi khi đến đây
- Bọn họ chưa thức tỉnh hoàn toàn. Và nhiệm vụ của ngươi là phải giúp họ thức tỉnh năng lực tiềm ẩn trong bản thân – Người đàn ông thở dài
Ý ông là… tôi phải đi tìm những người còn lại sao?
Người đàn ông gật đầu
Đúng vậy. Trong số bảy chiến binh, ngươi là người đầu tiên thức tỉnh. Điều đó có nghĩa là ngươi sẽ là người lãnh đạo nhóm, đưa họ cùng nhau chiến đấu.
Ngọc cau mày.
Tôi không phải lãnh đạo gì hết đâu! Tôi chỉ là một học sinh cấp 3 bình thường thôi!
Chỉ huy nhìn thẳng vào cô, giọng ông trầm xuống.
Ngươi có nghĩ vậy thì mọi chuyện cũng không thay đổi được. Ngươi đã được chọn, và vận mệnh này không thể trốn tránh.
Ngọc im lặng, trong lòng đầy mâu thuẫn. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ vướng vào một chuyện như thế này. Nhưng sâu thẳm bên trong, cô biết—cô không thể quay đầu.
Chỉ huy đưa tay, từng chiếc đồng hồ từ từ hạ xuống.
Mỗi chiếc đồng hồ này sẽ giúp một chiến binh kiểm soát sức mạnh nguyên tố của mình. Ngươi phải tìm ra sáu người còn lại và trao nó cho họ trước khi kẻ thù ra tay.
Ngọc nhìn những chiếc đồng hồ, do dự một lát rồi vươn tay ra. Khi đầu ngón tay cô chạm vào chiếc đồng hồ màu hồng—biểu tượng của Gió—một luồng khí ấm áp bao bọc lấy cô. Chiếc đồng hồ tự động khóa vào cổ tay cô, vừa vặn một cách kỳ lạ.
Ngay lập tức, một dòng thông tin chảy vào đầu cô, như thể có ai đó đang truyền tải kiến thức vào trí não cô vậy. Cô có thể cảm nhận được sức mạnh nguyên tố bên trong mình, một cảm giác thật kỳ lạ nhưng cũng đầy uy lực.
Ngọc nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trên cổ tay mình, trái tim vẫn còn đập mạnh sau khi cảm nhận dòng năng lượng kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể. Cô chưa kịp phản ứng gì thêm thì một luồng sáng chói lóa bao phủ lấy cô. Mọi thứ xung quanh như đang xoay chuyển. Cơn gió mạnh quét qua người, kéo cô vào một vòng xoáy không gian.
Trước mắt cô, căn phòng công nghệ cao biến mất, thay vào đó là... Thư viện.
Ngọc giật mình, tim đập thình thịch. Cô vẫn đang ngồi ở góc bàn cũ, quyển sách trước mặt vẫn mở nguyên như chưa từng bị động vào. Mọi thứ hoàn toàn yên tĩnh. Như thể tất cả những gì vừa diễn ra chỉ là một giấc mơ.
Nhưng… Chiếc đồng hồ vẫn ở trên cổ tay cô. Nó không biến mất. Ngọc giật mình, vội vàng lục túi xách của mình. Tim cô như ngừng đập khi ngón tay chạm vào thứ gì đó cứng, mát lạnh. Cô nhanh chóng kéo khóa, mở túi ra—bên trong, sáu chiếc đồng hồ còn lại đang nằm gọn trong đó.
Mỗi chiếc có một màu sắc riêng biệt: đỏ, xanh nước biển, xanh lá, vàng, tím và bạc. Chúng phát ra ánh sáng nhè nhẹ, như đang chờ đợi những chủ nhân thực sự của mình.
Cô nuốt khan. “Vậy là… mình phải tìm họ thật sao?”
“Mình thực sự là… một trong bảy chiến binh nguyên tố” – Ngọc tự nhủ
Cô siết chặt bàn tay. Nếu điều đó là thật, vậy thì… những người còn lại thì sao? Họ đang ở đâu? Và kẻ thù mà Chỉ huy nói đến… là ai?
Câu hỏi chưa có lời giải, nhưng cô biết hành trình của mình đã bắt đầu.