Cho những ngày dài rong ruổi phượt bụi

cokhinao001

Thành viên
Tham gia
5/5/2016
Bài viết
0
Dưới đây là câu chuyện chia sẻ của một thanh niên phượt thủ sau khi đã trải nghiệm rất nhiều điểm du lịch ngoại thành Hà Nội, du lịch nội thành và những vùng đất xa xôi khác của tổ quốc. Hãy cũng theo chân anh ta và tìm hiểu xem phượt là gì và phượt có gì hấp dẫn như vậy nhé. Có lẽ bạn sẽ thấy mình hoặc tìm thấy động lực bản thân cho những chuyến đi sắp tới của bản thân hay nhóm bạn của mình.

chuyện xưa của tôi với những ước mơ trong veo không ngại ngần với tay lên vòm trời rộng. Chẳng ngại mồm rủ rê một lũ bỏ học để bon bon trên mấy chặng đường , cả đám í ới gọi nhau ha hả trên những nẻo xa , để rồi khi về trên tay mỗi thằng là những tờ biên bản của cảnh sát giao thông mà miệng vẫn cười toe toét…

Những dấu chân xưa còn mập mờ đâu đó trên mấy chặng đường gần thôi mà xa sâu thăm thẳm , để giờ đây cứ mãi tìm hoài nơi đâu xa lắc mà với tay chẳng chạm được mỗi cái là hồn xưa. Tôi đâu còn phải hét lên khi qua những con đèo hơi nóng , tôi đâu còn phải dừng xe lại bên lề để chạy qua chạy lại một cái hố gà trên đường nắng bụi , một ánh mắt , một nụ cười , một cái tâm hồn trong veo chưa vấy bẩn bởi đời thì biết tìm đâu?

Ai đi , ai cười , ai hỉ hả với nàng xuân ghé qua cái tuổi đôi mươi chưa lần vỡ vạc , ta cúi đầu với những ngọn đèo run rẩy nốc một ngụm rượu ngô nhạt phèo với điếu thuốc đã tàn. Ai bình yên với người bạn đường nâng khăn sửa túi , ai dịu dàng với một vòng tay nhỏ nhắn cùng qua cái nắng , cái mưa , ta ngùi ngùi khép áo đi tìm trên lối xa xăm mơ về bóng hình xưa cũ , tay rám nắng viết u sầu vào khúc tình thơ diệu vợi… Ai đi để tìm vui , giữ lấy nụ cười , ta đi để níu lấy ưu tư , tìm một khoảng lặng xa xăm đang hồi ngoắc ngoải…

Một bóng hoàng hôn liêu xiêu vắt vẻo bên đèo không còn đủ sức níu lại lòng ta đang mơ tưởng những ngày đã cũ. Ta có lẽ chạy tới ngày mai , ta có lẽ chạy về phía cuối chân mây để đuổi theo quân địch những mùa hoa dại , nhưng tìm đâu đây một thuở thanh yên đã mãi qua rồi? Trên những vòng xe không mỏi mệt với hi vọng không thiết thật , phía cuối con đường là những tia nắng dẫn đầu , trên đầu là những ánh sao khuya và lòng ta uống đầy sương đêm lạnh tanh , mỏi quá , dừng lại ven đường để kéo vài ba hơi thuốc , khói loang xám cả một khoảng trời đằng xa , xa nữa , ái chà chà! Cô đơn…

Hãy đi bằng tâm hồn để không nhất thiết mỏi đôi chân , hãy lắng tai bằng con tim để thấy xao lòng một bản tình khúc của trời , của đất. Cái tội nghiệp của những kẻ lang thang không nhất thiết là chưa đi được nhiều nơi , mà rằng đã đặt chân đến quá nhiều nơi nhưng chưa bao giờ là thực sự đến cả. Trên những đường đi đơn chiếc ta ước gì được cắn và nuốt cả một khoảng trời rộng lớn , ta ước gì được thét lên mà át đi cả tiếng tình xưa cứ hoài thổn thức trong lòng , để mà cảm nhận , để mà yêu…

Đoạn đường dài đấy , bao nhiêu? Nơi ta mơ là một khoảng trời bất tận , là lang thang trên những ký ức và thành quả , là lộn lạo giữa thèm khát và nỗi đau dày vò mỗi tối , ta đi là để tìm quên hay chăng ta đi với cái niềm nỗi thèm khát hư tạo… Những buổi tất bật chuẩn bị đồ phượtcho chuyến đi, lên kế hoạch, tìm hiểu cung đường, đồ đoàn lỉnh kỉnh nhứng thứ quen thuộc và sáng hôm sau là một chuyến đi với không một ưu tư mang theo.

Tự bao giờ mà những chuyến xe khởi điểm đơn chiếc , thao túng mọi sự triền mây gió lạ? Vì điều gì , vì người nào? Tiếng ai thở than rầu rĩ nặng lòng đôi chân lữ thứ , khúc hò nào ướt nhịp môi xưa , thôi thôi , ta đi , ta đi…

Tự bao giờ mà đã là đêm? Tự bao giờ ta đã biết yêu một tiếng động nuốt trọn tiếng gió của ngàn xa , tự bao giờ ta yêu màu đôi mắt bàng bạc trăng ngà của trời khuya lạnh , vì đâu , vì điều gì , vì người nào? Ai mà chẳng biết , mớ tâm tư của những kẻ đi hoang rất dễ dàng. Cứ việc đi thôi , đi thôi , mấy chốc đâu là bạc mái đầu

Những ngày thanh yên đã qua , một thời ngày ấy ta đã ước lớn lên thật mau để những chuyến đi được dễ dàng hơn , để dễ chịu hơn. Rồi khi lớn lên với dòng khoảng thời gian không xếp đặt gọn ghẽ mấy ngổn ngang , những chặng đường lại muốn ngược về chuyện xưa một thời…

Liệu mai này ta có luyến tiếc hiện thời , khoảng thời gian không trở lại , ước mơ là ước mơ. Và nếu muốn thành quả không luyến tiếc bữa nay , thì tôi , bạn , chúng ta đã biết làm chi rồi đấy thôi?

có khả năng nhớ lắm cái tiếng gọi của rừng núi , ngàn khơi sóng vỗ , có khả năng thèm lắm một mình một cõi uống trọn cái rạng đông nơi chặng đèo xa , ngắm nhìn những hạt sương mơ còn đọng trên phiến lá hoang như đôi mắt của một con sói dại , ngắm nhìn rừng núi cõng đèo , chông chênh. Một điếu thuốc khơi sương đầu sớm , một tâm hồn thắp cả tình yêu thời trẻ của tuổi 20 đôi lần trăng vỡ , rồi trong nụ cười ta nghe đâu đó tiếng nấc ngập ngừng cố giấu , mà buông…

Với những lời chia sẻ như vậy hẳn các bạn cũng hiểu được cảm giác khi đi du lịch phượt. Nếu không có điều kiện đi xa khỏi thủ đô, hãy tìm hiểu những điểm du lịch gần ngoại thành như du lịch Hàm Lợn, Tam Đảo, Ba Vì, Tây Thiên.....sau đó sẽ đi những chuyến xa hơn nữa. Bạn có thể tham khảo kinh nghiệm mình đã chia sẻ trong những bài viết liên quan theo từng chủ đề tại website myhill. Vn.
 
Quay lại
Top Bottom