trevor hediton
Thành viên
- Tham gia
- 27/3/2025
- Bài viết
- 9
TẬP 6 – CUỘC ĐẠI CHIẾN VỚI LẨU HUYỀN THOẠi
Cảnh tượng cung điện rúng động, tượng đá nứt toác ra, một con quái vật hình nồi lẩu khổng lồ trồi lên, có 8 tay, mỗi tay cầm một muỗng, nước lẩu sôi ùng ục.Lẩu Huyền Thoại (giọng trầm như nồi áp suất):
“Ai đánh thức ta khỏi giấc ngủ ngàn... món?”
Trí (cầm lon Coca Ô Long):
“Là tao. Trí – kẻ từng ăn bún bò không bò. Tao không còn gì để mất!”
Trí bật lon Coca Ô Long Uncalen Ungcalac, ánh sáng tím xộc ra như khói bếp nổ. Gió thổi bay cả tóc Bánh Tráng Trộn.
Trí:
“UNCALEN UNGCALAC! Tới giờ… thần chú tiêu hoá!”
Trí phóng ra tia sóng âm hình… chữ “uncalen”, đánh vào Lẩu Huyền Thoại khiến hắn ho sặc sụa, vung muỗng tứ tung.
Lẩu Huyền Thoại (mắt lồi):
“KHỤ… CÁI VỊ NÀY… SAO LẠI… GIỐNG NƯỚC TƯƠNG HẾT DATE???”
Đậu Hủ Khô bay vòng vòng, vừa nhai tăm tre vừa phân tích.
Đậu Hủ:
“Chiêu này... khiến đối thủ buồn nôn bằng vị giác, rồi làm chúng tự nghi ngờ bản thân. Tuyệt kỹ vô lý... nhưng rất hiệu quả!”
Lẩu Huyền Thoại lao tới, dùng tuyệt chiêu: “Cá Viên Bay Vòng – Xoáy Não Chiêu”. Một cơn lốc cá viên nổ tung khắp nơi.
Trí (né đạn, uống thêm 1 ngụm):
“UNGCA...LEN! Lên luôn nào!”
Bánh Tráng Trộn (bị dính đạn):
“Trời má! Cái này là cá viên hay đá cuội?”
Trí tụ sức, hét lớn một câu vô nghĩa cấp độ thần thánh:
Trí:
“UNGCAKAKAKAKAKAAALACCCCCCCC!!!”
→ Một vụ nổ sóng âm khiến cung điện rung lắc dữ dội. Lẩu Huyền Thoại tan thành nước lèo. Hoàng Hậu Đùi Gà... rớt khỏi ngai vì cười.
Sau trận chiến, Trí nhận được phần thưởng: “Muỗng Vạn Năng – có thể múc mọi món ăn, kể cả... nỗi buồn.”
Trí:
“Được rồi. Món tiếp theo là gì đây? Tao vẫn còn đói.”
TẬP 7 – VÙNG ĐẤT HẾT HẠN: NƯỚC KHOÁNG VỊ COCA – KẺ GIẢ TẠO THẦM LẶNG!
Cả nhóm tiến vào một vùng hoang mạc màu… xám tro, trời mưa… nước đóng chai. Những vỏ chai bay lơ lửng, dính cát nhưng vẫn bóng loáng.
Đậu Hủ (bật ô làm từ tàu hủ ky):
“Chào mừng đến Vùng Đất Hết Hạn – nơi mà nước lọc cũng có… hậu vị tâm linh
Bánh Tráng Trộn:
“Tao vừa liếm thử giọt mưa... sao nó mùi coca vậy?!”
Một cái chai nước từ xa lao tới như đạn pháo, dừng ngay trước mặt Trí. Vỏ chai ghi: “Nước Khoáng Tinh Khiết 100% – Vị Coca”
Trí (lùi lại):
“Ủa cái gì vậy? Nước suối mà có vị coca? Lừa tình hả?!”
Chai nước (bỗng phát sáng, phát giọng như ca sĩ opera):
“Ta là Ngọc Tuyền Cola – Tinh Linh nước khoáng từng được thần Rửa Tay ban phép!”
Ngọc Tuyền Cola bắn tia nước, cả nhóm né sát đất.
Ngọc Tuyền Cola:
“Người đời gọi ta là tinh khiết, nhưng không biết rằng ta… là bản sao của Coca, mùi thì giống nhưng hậu vị là… cay đắng thật thà.”
Đậu Hủ:
“Nó bị tổn thương vì bị đem đi bán chung với nước ngọt giá rẻ…”
Trí cầm muỗng vạn năng, lao tới:
Trí:
“Mày không phải nước khoáng thật, cũng không phải Coca thật. Mày chỉ là sản phẩm marketing lỗi thời!”
Ngọc Tuyền Cola (phát điên):
“TA LÀ SỰ KẾT HỢP VƯỢT THỜI ĐẠI!! UỐNG TA ĐI!!!”
Trí dùng tuyệt kỹ mới – “TÁCH VỊ BẰNG NIỀM TIN” – đâm muỗng vào dòng nước đang lao tới. Một luồng sáng tách nước ra làm hai luồng: một ngọt, một mặn.
Trí:
“Một bên là vị giả tạo… một bên là sự thật bị che giấu.”
Ngọc Tuyền Cola gào lên:
Ngọc Tuyền Cola:
“KHÔÔÔÔÔÔNG! TA MUỐN ĐƯỢC CÔNG NHẬN LÀ ĐỒ UỐNG TƯƠNG LAI!”
→ BOOM! Cái chai nổ tung, để lại một viên ngọc nhỏ.
Trí nhặt viên ngọc – "Ngọc Lọc Vị" – có thể phân biệt thật giả trong mọi món ăn, thậm chí là… nước mắt cá sấu.
Trí:
“Cái này hữu dụng nè. Sau này gặp món ‘sữa chua vị tôm khô’ tao còn biết là thật hay troll.”
Bánh Tráng Trộn (vỗ tay):
“Giải cứu vùng đất hết hạn xong rồi! Mình đi đâu nữa?”
Đậu Hủ chỉ về phía xa, nơi có ánh sáng lập lòe và… một chiếc nồi siêu to.
Đậu Hủ:
“Phía trước… là Thung Lũng Lẩu Phù Thuỷ – nơi món ăn tự chọn
TẬP 8 – THUNG LŨNG LẨU PHÙ THUỶ: ĂN HOẶC BỊ ĂN!
Nhóm Trí bước vào một thung lũng đầy... nồi lẩu bay lơ lửng. Cây cối thì mọc ra... rau muống chần. Trời mưa… nước dùng.
Trí (che đầu bằng nắp xoong):“Mưa nước lẩu?! Cái thế giới gì càng đi càng giống cái nồi bún riêu vậy trời?”
Bánh Tráng Trộn (liếm mưa):
“Ủa… nước dùng mà có mùi... nước mắm hột vị khói?”
Một tiếng nồi đậy RẦM! từ trên cao vang xuống, nồi lẩu khổng lồ xuất hiện. Từ trong nổi lên một con bạch tuộc, tay cầm chai muối và cái vá.
???:“Ta là Bạch Tuộc Lẩu – Trùm Cuối Vị Giác! Ai vào thung lũng đều phải bị… niêm yết gia vị!”
Bạch Tuộc Lẩu phun nước dùng như súng phun lửa, nước dùng cay bay tới như acid.
Trí (né sát đất):“Trùm gì mà bắn nước dùng như chơi Dota vậy trời!”
Đậu Hủ (bị dính chút nước):
“Aaaa! Nước lẩu Thái vị… kem đánh răng!”
Bạch Tuộc Lẩu dùng tuyệt kỹ: “Rắc Muối Tâm Linh” – ai dính phải sẽ cảm thấy… mặn cả cuộc đời.
Bánh Tráng Trộn (dính muối, khóc):“Trời ơi tao nhớ người yêu cũ dù chưa từng có!!!”
Trí lấy Ngọc Lọc Vị ra, đưa lên phân tích muối:
Ngọc Lọc Vị:“Thành phần: muối + nỗi buồn + vài giọt drama TikTok.”
Trí:
“Hiểu rồi. Muốn thắng nó… phải vượt qua ‘mặn đời’!”
Trí uống ngụm Coca Ô Long thần thánh, bật chiêu mới – “Ủ Nước Dùng Nội Tâm”! Một làn sóng hương xộc ra, khiến Bạch Tuộc Lẩu… nghẹn.
Trí (vừa hét vừa ngoáy muỗng):“ĐÂY! VỊ LẨU CHÂN THÀNH – KHÔNG CẦN ĐƯỜNG HÓA HỌC!”
Bạch Tuộc Lẩu tan thành nước lèo, để lại một cuốn sổ: “Cẩm Nang Nêm Gia Vị Cấp Thần – Ai Nêm Cũng Ngon”
Trí (ôm sổ):“Với cái này… tao có thể chinh phục mọi món ăn dị giới!”
Đậu Hủ (cười gian):
“Đừng vội… món tiếp theo là Kem Chua Phản Bội – Thứ khiến cả thầy Gojo khóc ròng.”
TẬP 9 – KEM CHUA PHẢN BỘI: ĐỪNG ĂN KHI NÓ NHÌN LẠI!!!
Nhóm Trí bước vào vùng đất lạnh buốt – tuyết rơi là… kem tan chảy. Cây cối hình ốc quế, có kem chua mọc trên ngọn. Không khí nồng nặc mùi vanilla… mốc.
Trí (co ro):“Chỗ này lạnh… nhưng tại sao tao nghe tiếng… tiếng than khóc trong gió?”
Đậu Hủ (nhìn trời):
“Là tiếng của Kem Chua Phản Bội… món ăn từng được làm ra để yêu thương… nhưng lại quay xe như xe bus đêm!”
Một cục kem chua khổng lồ, có đôi mắt to tròn buồn bã, xuất hiện giữa đồi tuyết. Trên đầu nó… là chiếc nơ bị rách.
Kem Chua (thều thào):“Các ngươi… muốn ăn ta phải biết sự thật… TA ĐÃ TỪNG YÊU MỘT CÁI TỦ ĐÔNG!!!”
Bánh Tráng Trộn ôm bụng cười lăn:
Bánh Tráng Trộn:“Tủ đông mà cũng có drama tình yêu??? Đừng nói nó bị… đá lạnh nha?!”
Kem Chua (gào lên):
“Chính nó! Nó bỏ ta… đem lòng yêu kẹo đá! TA BỊ BỎ RƠI GIỮA SIÊU THỊ!”
Kem Chua biến hình – toàn thân phủ băng tuyết, nứt ra tia lạnh, miệng phun ra khí vanilla nồng độ phản bội.
Trí (che mặt):“Khí này... làm tao nhớ mùi nước hoa cũ của người yêu cũ tao!”
Một bóng người xuất hiện từ xa – một bà cụ râu dài, tay cầm chai sữa.
Bà Cụ Sữa Tươi:“Nó từng là học trò ta… nhưng đã phản lại triết lý ‘lạnh bên ngoài, ấm bên trong’.”
Trí:
“Cháu tưởng triết lý đó là về... nem nướng?”
Trí bật tuyệt kỹ mới – “Sưởi Ấm Bằng Niềm Tin” – dùng muỗng khuấy ra luồng nhiệt hồng. Kem Chua rít lên như chó gặp nắng.
Kem Chua:“KHÔÔÔÔÔÔNG! TA MUỐN ĐƯỢC YÊU LẠI!!!”
Kem Chua tan ra thành nước mắt vanilla. Bà Cụ Sữa bước tới, gom lại thành một viên kem nhỏ.
Bà Cụ:“Có lẽ một ngày nào đó... sẽ có người ăn nó mà không phán xét.”
Nhóm Trí nhận được phần thưởng: “Nón Kem Lạnh Lùng” – đội lên sẽ miễn nhiễm mọi vị giác độc hại và tăng khả năng phân tích… tình cảm bị chôn giấu trong món ăn!
Bánh Tráng Trộn:“Ngon! Vừa ấm đầu, vừa ngầu!”
Xa xa là một cây xúc xích cổ quái, rỉ nước tương, có một đứa bé bị… dính vào đó như kẹo dính môi.
Đậu Hủ (thì thầm):
“Phía trước là Thị Trấn Xúc Xích Quỷ Quyệt… nơi thời gian bị tẩm ướp!”
TẬP 10 – XÚC XÍCH KHÔNG HẠN SỬ DỤNG: HẾT HẠN LÀ HẾT HỒN!!!
(Hồi kết Mùa 1)
Nhóm Trí bước vào Thị Trấn Xúc Xích – nơi mọi thứ đều dài, dai và có mùi khét lẹt. Đồng hồ ở đây quay… lùi. Trời màu… nước chấm.
Trí:
“Chỗ này… sao toàn mùi như tiệm tạp hóa cháy dở vậy?”
Đậu Hủ:
“Vì đây là nơi mùi hết hạn sống lại…”
Một cây xúc xích khổng lồ mọc giữa quảng trường. Trên thân có dòng chữ: “Không Hạn Sử Dụng – Ăn Là Quay Lại Quá Khứ”
Bánh Tráng Trộn:
“Ủa vậy ăn xong khỏi thi đại học luôn? Quá tiện!”
Trí:
“Chắc không tiện bằng... bị tống về ngày cha mẹ chưa gặp nhau đâu!”
Một đứa bé xuất hiện – bị dính chặt vào cây xúc xích. Da nó nhăn như bánh tráng để quên. Mắt phát sáng như đèn flash bị chập.
Đứa bé:
“Tao đã ăn nó… từ 20 năm sau! Giờ tao đang sống ở… trừ năm 6.”
Trí:
“Hả?! Cái gì là trừ năm 6??? Thời đại còn chưa có… mì gói?”
Cây xúc xích bật dậy, biến thành con rồng xúc xích – thân dài mười mấy mét, có nước tương chảy ra từng khớp. Mắt là 2 quả trứng luộc bị bóp méo.
Rồng Xúc Xích:
“AI ĂN TA, PHẢI BỊ TIÊU HÓA NGƯỢC!”
Trí cầm “Nón Kem Lạnh Lùng” chụp lên đầu, tạo ra vòng xoáy… nước chấm logic! Bóp méo không gian xung quanh.
Trí:
“Xem tao bóp méo phi logic thành… logic siêu thực nè!”
Đậu Hủ dùng chiêu “Chiên Ngược” – biến thời gian chảy lùi, khiến Rồng Xúc Xích… tự ăn lại chính mình.
Rồng Xúc Xích:
“KHÔÔÔÔÔÔÔNG! VỊ TA TỪ TỪ NHẠT ĐI!!!”
Khi Rồng Xúc Xích tan biến, thị trấn cũng sụp đổ như mỳ gói bị đạp. Nhóm Trí được đưa ra ngoài bởi... một con mèo đội mũ đầu bếp.
Mèo:
“Các ngươi đã hoàn thành Mùa 1. Chuẩn bị bước sang Mùa 2: Ẩm Thực Dị Giới – Ăn Là Biến Hình!”
Nhóm Trí đứng trước cánh cổng khổng lồ ghi: “DỊ GIỚI ẨM PHỤC – VÙNG ĐẤT ĂN XONG MẶC LUÔN!”
Trí:
“Ủa… giờ ăn là biến hình thiệt luôn hả?”
Bánh Tráng Trộn (cười gian):
“Chắc ăn thịt bò xong hóa… bò sữa 3D!”
TO BE CONTINUED – MÙA 2: ĂN LÀ BIẾN HÌNH!!!