Ai là thánh spam or troll?

Ngày Halloween là ngày mấy?
halloween-2014-halloween-la-ngay-nao.jpg

Ngày cuối cùng của tháng Mười dương lịch là ngày Halloween. Đây là một lễ hội bắt đầu vào buổi chiều tối ngày 31-10 cho tới 12 giờ đêm. Trong dịp này, trẻ em và thiếu niên được mặc "y phục Halloween" để đi đến từng nhà, gõ cửa để nhận kẹo và chúc tụng... Theo tục lệ, các em nhỏ thường cầm theo lồng đèn làm bằng vỏ quả bí ngô được đục theo hình mặt người để ánh sáng xuyên ra ngoài..

Những cuộc hội hè vui chơi trong đêm Halloween thường xoay quanh các đề tài như chuyện may rủi trên đời, các chuyện kể về ma quỷ và phù thủy...

Các tập tục trong ngày Halloween

"Trick Or Treat" Đây là sinh hoạt chính của hầu hết trẻ em và thiếu niên tại Hoa Kỳ trong đêm Halloween. "Trick" nguyên nghĩa là: đánh lừa, trò chơi tinh ma nghịch ngợm: "Treat" là tiếp đón, đối xử tử tế, tiếp đãi. Các em nhỏ và thiếu niên, thanh niên hóa trang với áo quần và mặt nạ hình ma quỷ, rồi cầm lồng đèn đi từ nhà này sang nhà khác trong xóm, gõ cửa và nói "trick or treat." Câu này có nghĩa là: “Nếu muốn chúng tôi không chơi xấu thì hãy đãi chúng tôi cái gì đi.” Thông thường những người láng giềng luôn luôn muốn tránh việc "trick" nghĩa là chơi đòn đánh lừa nên thường tiếp đón (treat) chúng bằng kẹo và trái cây (theo tục lệ có nhét đồng tiền ở bên trong).

Nguồn gốc chữ Halloween

Thánh Lễ được truyền giảng vào ngày này gọi là Allhallowmas. Thời gian đêm trước ngày "Các Thánh" (hay Chư Thánh) đã được xem như là All Hallows Eve hay Halloween. Nguyên nghĩa chữ "Hallow" là Thánh. Halloween là lối viết tắt của "All halows’ Evening."
Biểu tượng chính của đêm "Halloween" là cái đèn lồng của chàng Jack - "Jack-ó-lanterns." Các biểu tượng phụ là phù thủy, ma quỷ và mèo đen.
Ngày lễ Halloween có những món ăn truyền thống, mang ý nghĩa riêng như kẹo táo, bánh linh hồn, súp bí đỏ, Barnbrack,Colcannon...

Nguồn gốc lễ hội Halloween
Lễ hội Halloween ngày nay bắt nguồn từ dân tộc Celt, là một dân tộc sống cách đây hơn 2000 năm trên các vùng đất mà bây giờ là Anh quốc, Ireland và miền Bắc nước Pháp. Dân tộc Celt bắt đầu năm mới vào ngày 1 tháng 11 Dương Lịch.Ngày lễ hội này báo hiệu sự bắt đầu của mùa lạnh, của những ngày tối tăm thường được liên kết với sự tàn tạ và sự chết của loài người. Dân tộc Celt tin rằng Samhain cho phép những linh hồn người chết được trở về nhà trên trần gian vào đêm hôm đó.

Vào năm 43 (Tây lịch kỷ nguyên), người La Mã chinh phục vùng đất của dân tộc Celt và cai trị khoảng 400 năm . Trong giai đoạn này có hai lễ hội Samhain của dân tộc Celt. Một trong hai lễ đó là FERALIA được cử hành vào cuối tháng Mười để vinh danh những ngưòi đã chết, lễ thứ hai dành cho Pomona, nữ thần La Mã về cây và quả. Có lẽ vì nữ thần Pomona mà quả táo (apple) đã được kết hợp vào lễ hội Halloween. Tại Anh Quốc, Halloween đôi khi được gọi là Nutcrack Night or Snap Apple Night vì mọi người trong gia đình ngồi quanh lò sưởi kể chuyện và ăn đậu phụng rang hoặc nhai "táo".

Vào ngày "Các vong hồn," những người nghèo đi "khất thực cô hồn" (went-a-souling) và họ sẽ được bố thí bánh trái gọi là "soul cakes" (bánh vong hồn) để họ hứa là sẽ cầu nguyện cho "các vong hồn."

Halloween đến Mỹ do những di dân đầu tiên, đa số đến từ Anh Quốc và một số từ các vùng thuộc dân tộc Celt, họ đã đem qua Mỹ khá nhiều phong tục khác nhau. Nhưng vì nhiều lý do, mãi đến thập niên 1800 mới trở thành tục lệ được nhiều người hưởng ứng.

20752279-images1440332-denbongo3.jpg

Chuyện về quả táo Pomona

Cây táo từ lâu đã được gắn với hình ảnh nữ thần bất tử và trí tuệ. Nếu bổ ngang một quả táo, sẽ lộ ra hình ngôi sao 5 cánh, biểu tượng cho nữ thần trong niềm tin của người Châu Âu ngày xưa. Táo Pomona là những quả táo được thả trong chậu nước, hoặc trên sợi dây. Những thanh niên tới tuổi cập kê tìm mọi cách để lấy quả táo và người nào làm được thì sẽ là người sớm được lập gia đình. Ngoài ra còn nhiều truyền thuyết dân gian khá lý thú như ai gọt vỏ táo Pomona trước một cái gương bên cạnh một cây nến cháy thì sẽ nhìn thấy hình ảnh của người vợ (chồng) tương lai trong gương, hoặc cố gắng giữ vỏ táo càng lâu thì cuộc đời của bạn được kéo dài…!


Biểu tượng quả bí ngô


Theo những truyền thuyết của người Ai Len, một kẻ nghiện rượu tên là Sting Jack đã ăn trộm đồ trong một ngôi làng và đã bị người dân đuổi đánh. Jack chạy trốn, và trên đường hắn gặp một con quỷ được sai đến để bắt linh hồn của hắn đi. Tuy nhiên Jack đã lừa con quỷ leo lên cây táo cổ thụ và không cho nó xuống bằng cách khắc dấu thánh giá vào vỏ cây.
Truyền Thuyết Về Halloween

Theo truyền thuyết của nước Ái Nhĩ Lan (Ireland) thì từ ngữ "Jack-ó-lanterns" đến từ một người có tên là Jack. Jack là một chàng thiếu niên đã chết nhưng linh hồn không được phép vào Thiên Đàng vì lý do: lúc sống, anh ta vốn là một người tham lam, bủn xỉn, thường cất giấu tiền bạc, keo kiệt không hề bố thí cho ai một chút gì. Thế nhưng anh ta lại cũng không thể vào Địa Ngục vì lúc còn sống anh ta đã từng chơi đùa với ma quỷ, nên quỷ không bắt anh. Chuyện kể rằng: một hôm có con quỷ đến quấy phá một vùng dân cư, chẳng may bị báo động, người ta đến cầu cứu các vị tu sĩ đem các vật thánh đến "yểm" và "khóa các cửa" ra vào. Thế là con quỷ bị bắt... Jack đã nhận ra đó là con quỷ thường vui đùa với mình và Jack đã tìm cách gỡ vật "yểm ma quỷ" mở đường cho quỷ chạy thoát.
Để đền ơn cứu mạng, quỷ hứa với Jack là sẽ không bắt hồn Jack về Địa Ngục. Do đó, khi Jack chết vì một tai nạn, hồn Jack bị Thiên Đường từ chối. Jack liền tìm đến Địa Ngục, nhưng quỷ không cho vào... vì lời hứa trước. Thấy Jack lạnh lùng khổ sở, quỷ bèn lấy một ít than hồng ở Địa Ngục bỏ vào trong ruột một quả bí ngô và đưa cho Jack để sưởi ấm... trên đường trở lại trần gian. Để cho không khí thông vào nuôi lửa, Jack phải đục thủng quả bí ngô.. và ánh lửa từ trong đã chiếu ra soi sáng nẻo đường lang thang của Jack. Có lẽ Jack phải cầm đèn đi lang thang trên mặt đất cho đến ngày phán xét cuối cùng của nhân loại.

Ý nghĩa giáo dục
Hành động và cuộc đời của Jack đã trở thành những kinh nghiệm để tuổi trẻ rút ra một bài học làm người, đó là: Sống không nên tham lam, bủn xỉn, keo kiệt Phải có lòng bác ái, từ bi, biết giúp đỡ kẻ khó khăn
Không nên chơi đùa với ma quỷ. Ma quỷ hiểu theo nghĩa bóng là những trò lừa lọc, đe dọa, làm cho người khác sợ hãi, những việc làm tinh quái do trí thông minh và tưởng tượng của tuổi trẻ sáng tạo ra có khi làm hại đến người, đến xã hội... Chơi đùa, giao du với ma quỷ sẽ dễ bị cám dỗ đi vào đường tối tăm và tội lỗi
Tóm lại


=))=))=))

Tìm tòi - sưu tầm - lụm lặt:D
Sắp đến halloween rồi đó ;) ______________________________________________________

Truyện ma cho em kể sau!:D
 
Hiệu chỉnh:
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm họ! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm gi.ường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, họ không thích bị nhìn thấy đâu.
=>Đùa đó! =))Thôi! Lần này nghiêm túc=))






Truyện mang tính chất kể bừa=)) (Lấy tên ai thì kệ nha=)))

_3...2...1_ Bụp

Nhà bà Thuận (=))) cho thuê một dãy nhà trọ. Người đến ở khá đông nhưng không ai dám ở trên tầng 3 vì nghe nhiều người trong thôn đồn rằng trước đây có một người con gái đã tự tử trong 1 phòng trên tầng đó, oan hồn không chịu rời đi và thường doạ những người đến trọ ở đây. Vì vậy nên căn phòng này được cho thuê với giá rất rẻ.

Có một cô sinh viên trẻ tên Hoa (=))) mới đến trọ ở đây. Tính Hoa rất bạo, lại vốn không tin vào chuyện ma quỷ, cx vì căn phòng khá rẻ mà vẫn đầy đủ tiện nghi như bao phòng khác, nên đã trọ ngay chính căn phòng này trên tầng 3 mặc dù mọi ng xung quanh và bạn bè đã can ngăn nhiều lần. 2 anh chàng trọ phòng bên dưới là An (=))) và Ru (=))) học cùng khoá với Hoa nên khá thân và hay lên phòng hoa chơi. An và Ru cx đã nhiều lần bảo nhưng vẫn gặp thái độ cương quyết và lời tuyên bố "tớ ko tin vào ma quỷ" của Hoa nên cx thôi
ma-1-1-46617-std.jpg

Ngày thứ nhất trôi qua vẫn rất bình thường. Qua ngày thứ 2, Hoa phải thức khuya làm cho xong hết việc. Lúc làm xong cx gần 12h (đêm). Bỗng cô nghe tiếng gõ cửa. Hoa chạy ra mở cửa, bàng hoàng khi thấy bát hương vẫn bốc khói nghi ngút. Hoa vội vàng đóng cửa. Lúc sau lại có tiếng gõ cửa, Hoa lấy hết can đảm bước ra mở cửa, thì thấy một cô gái mặc bộ quần áo trắng đang run lên vì lạnh. Tuy chưa biết là ai nhưng cô cx mời cô gái vào nhà và cho cô gái tách trà nóng.
Hoa hỏi:
- Em tên gì? Sao đêm hôm còn ra đây, nguy hiểm lắm!
Sau khi nghe cô gái kể thì Hoa được biết cô gái tên Thiên, học dưới Hoa 1 lớp(=))), vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, ko có tiền để thuê phòng nên ban đêm thường lên đây ngủ nhờ.
- Vậy em cứ ngủ ở đây! Ngoài kia sương đêm lạnh lắm - Hoa vốn là ng tốt bụng nên cho cô gái ngủ nhờ (=)))
Cốc...cốc...cốc ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ đều đều.
Hoa đi ra mở cửa thì lần này là An (=))) với Ru (=))) đang gãi đầu cười cười.
- Cho bọn tôi xin lại bát hương lúc vừa nha! - An nói
- Biết ngay là hai ông mà! Nhưng tôi ko có cầm bát hương! - Hoa nói
- Thôi tôi biết rồi! Trả lại tụi tôi đi ko ng ta mắng cho bây h
- Đã bảo tôi ko lấy mà! - Hoa nói có phần gắt gỏng
- Thôi Ru! Chắc Hoa muốn chúng mình bị mắng đó
- Đã nói tôi ko lấy mà! Ah! Thiên, em có lấy bát hương ko? - Hoa hỏi vọng vào trong
- Hoa! Bà nói chuyện vs ai thế? - Ru hỏi
Hoa đi vào kéo Thiên ra.
- Tôi nói vs Thiên này.- Hoa nói
- T...Thiên nào? Bà ns ai thế? - An run run
- Hoa hơi xanh mặt- T...Th...
Thiên nói "Họ ko nhìn thấy em đk đâu....em là...m...ma~~~~~~"
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~`

Hôm sau, Hoa đến trường, trong giờ, Hoa hỏi cô Run (=)))
- C..cô, cô có biết Thiên học dưới em 1 lớp ko ạ- Giọng Hoa run run.
- Ah! Thiên bạn thân của An vs Ru hả? 3 đứa nó quậy lắm cơ! Hôm qua chúng nó mới làm vỡ cửa kính kìa. (=)))
Hoa đỏ mặt, quay lại nhìn An với Ru đang cười khúc khích, xấu hổ quay vào tường.
END.
Bạn có hiểu gì ko?=))=))=))
 
Nỗi đau của người đàn ông trong đêm kinh hoàng
Vào mùa thu năm 1976, một nỗi bất hạnh xảy đến cho cuộc đời Lộc khi anh sắp sửa bước qua tuổi ba mươi tư. Trong lúc đội đá từ triền núi xuống xe công nông vì bất cẩn nên Lộc bị trượt chân té ngã làm gãy hai đốt sống lưng. Kể từ đó Lộc nằm liệt gi.ường như một phế nhân. Dần dần Lộc mất luôn khả năng ngôn ngữ chẳng khác nào một đứa trẻ lên hai đang tập nói. Những lúc thay đổi thời tiết Lộc lên cơn đau vật vã như giằng co với sự sống. Tiếng rên rỉ, tiếng gào thét làm lòng người vợ càng thêm nhức nhối.

Buồn hơn khi mùa mưa bão về chẳng còn thấy Lộc ngồi chễm chệ trên nóc nhà lợp từng phiến lá cọ. Chiếc gi.ường son ngày cưới của đôi vợ chồng nay cũng đã xẻ làm hai. Xoan đặt Lộc ở gần cửa ra vào cho tiện bề chăm sóc. Phía đối diện là gi.ường của thị. Toàn bộ phí sinh hoạt chi tiêu cho hai người đều nhờ vào số tiền ít ỏi kiếm được từ công việc may vá thường ngày của Xoan.

Được một thời gian. Xoan bắt đầu cảm thấy chán nản mỗi khi ra vào chạm mặt chồng. Trái lại, việc làm ăn ở tiệm ngày một phát đạt khiến cho bao kẻ hám lợi háu sắc thường xuyên lui tới thăm thị. Có lẽ vì thế mà sự cô đơn trống vắng trong lòng thị bắt đầu xao động. Một nỗi khát khao được khỏa lấp cớ thể bằng d.a thịt đàn ông đang dần dần hồi sinh. Phải chăng vì vậy mà Xoan để ý Bắc – chàng thanh niên có nước da ngăm đen thường đến nhà thị sửa quần áo?

Nói là thế nhưng thực chất hai người đã có tình cảm với nhau từ hồi Lộc còn ở nhà. Nhân cơ hội này mà họ thường xuyên đi lại với nhau nhiều hơn. Thậm chí giữa ban ngày ban mặt phố xá đông người thế mà họ còn dửng dưng âu yếm nhau như chỗ vắng lặng.

Có nhiều đếm Bắc ngủ lại trong nhà Xoan đến gần sáng mới về và hôm qua cũng vậy. Lúc hắn bước chân xuống gi.ường mặc cho xong bộ quần áo ngon nghẻ, Xoan khẽ nhích người ngồi tựa lưng vào thành gi.ường, kéo tấm chăn lên đắp trước ngực, nói :

- Anh về đấy à? Sao không ở lại với em thêm chút nữa, trời chưa sáng mà.

Bất giác Bắc ngoái đầu ra sau và nhận thấy người tình của mình vừa thức dậy. Bắc tiếp lời :

- Ờ .. anh về .. mai anh lại sang. Thôi em cứ nằm nghĩ cho khỏe.

Dứt câu hắn trở lại gi.ường tặng Xoan món khai vị là một nụ hôn không đường. Trong ánh sáng buổi bình minh Xoan thấy hắn lặn nhanh qua con đường chính diện. Tiếng gió gọi cửa kèn kẹt làm Xoan giật mình nhìn Lộc. Giọt nước mắt Xoan có rơi sau những lần tan cuộc mây mưa cũng không đau bằng trái tim người còn sống. Tại sao Xoan không được vui nhỉ? Tiếng gà gáy nhà ai mà nghe chua chát vậy? Xoan thấy trời mau sáng quá ví như đời mình đã già thêm một ngày tuổi. Nghe phong phanh ngoài cửa có tiếng gọi của khách qua đường xen lẫn tiếng cười ngặt nghẽo.

- Xoan ơi dậy thôi, mặt trời lên ba cây sào rồi.

Có lẽ người ta đã biết chuyện nhà mình chẳng? Nên Xoan ngậm miệng không đáp.

... =)))))))))))))))) (thêm cái icon này cho m.n đỡ sợ hén hén =)))

Tiếng xấu đồn xa. Chẳng mấy chốc mà khắp cái phố huyện này chuyện Xoan có bồ nhí đã xưa như trái đất. Trước mặt Xoan họ cứ giả vờ như chả biết gì. Ngày nọ có một ông khách từ xa về làng tìm gặp Xoan đặt may vài bộ quần áo. Thấy người nới khác đến mọi người xúm nhau lại hỏi :

- Tìm cô Xoan Mới hả bác? – Một chị trong đám thợ gặt cười nhạt nhẽo nói. Rồi lại quay sang chị em nói vọng lên :

- Đám chúng mày đâu? Cho tao hỏi đứa nào là Xoan Mới thì giơ tay.

Đồng thanh ba bốn chị giơ tay tự nhận mình là chủ nhân, song lại thấy buồn cười không nhịn nổi.

- Em .. em...em nữa.

- Thiếp là Xoan của chàng đây. Hí hí .. – Cô gái khoảng hăm sáu hăm bẩy nói cười ngặt nghẽo.

Nói xong, tốp này phá lên cười thành thử ông khách bối rối. Một bà trong đám khác tay đang phe phẩy cái nón lá cũng tham gia chuyện trò rôm rả.

- Có phải bác tìm cô Xoan ở tiệm may Vĩnh Lộc không?

Ngay khi chưa biết làm thế nào lại nghe có người hỏi vậy, ông khách hớn hở đáp :

- Vâng, đúng rồi ạ!

- Thế thì bác chứ đi hết con đường đất này .. tới ngã ba thì rẽ trái .. vài chục mét là đến.

Ông khách cảm ơn người chỉ đường rồi nhanh chân bước đi khi mọi người vừa tan cuộc giải lao. Về sau chẳng hay người khách lạ ấy có hỏi gì về Xoan không nhưng có lẽ hồi đó ông ta sẽ nghĩ đây là một cuộc vui của thiên hạ.

***

Gần cuối đông tiết trời bắt đầu xe lạnh. Mưa không ngừng rơi. Chính vì lẽ ấy nên Xoan ngại mở cửa hàng sớm. Người đến tiệm may bây giờ đã thưa thớt dần. Xoan bắt đầu có nhiều thì giờ để nhớ người yêu. Ai biết được lòng Xoan bồn chồn lo lắng. Ngắm mưa xong cũng chán. Chiều về cũng thấy nhanh hơn. Xoan lấy điện thoại gọi cho Bắc nhưng không thấy tín hiệu trả lời. Thế là giận cá chém thớt, bực mình Xoan mắng :

- Lại chết trôi chết nổi ở đâu rồi? Lúc không thì không đến khi người ta cần thì trốn biệt.

Chưa dứt câu thì Bắc mặc áo mưa bước vào quát :

- Đứa nào lại chọc giận em à?

Xoan thấy hắn thì mừng thầm những vẫn ra điều giận dỗi quay mặt đi.

- Chả ai hết .. tôi tưởng anh quên con này rồi chứ?

Biết Xoan còn giận nên hắn cởi bỏ áo mưa rồi nhẹ nhàng tiến lại áp sát ngực mình vào lưng người tình, cứ thế khẽ đưa tay ra ôm lấy bụng Xoan. Hắn cười rồi phân trần :

- Thôi mà em, đừng giận anh nữa có được không? Lúc nãy anh đến trễ là vì phải đi đường vòng nên mới để em đợi lâu.

Khi không còn giận Bắc nữa, Xoan xoay mình lại ngước mắt nhìn hắn. Nhưng máu đã trào về tim, Bắc cắn môi người yêu cho đến lúc trời mưa tầm tã thì hắn bế Xoan vào buồng đạp cửa lấy lệ. Nếu trên vách chỉ in hai chiếc bóng thì người thứ ba đang ngủ say. Còn ai khác ngoài Lộc nữa. Đêm nay bão tố giăng đầy thế cuộc như đã sắp đặt khiến cho ai cũng phải chướng tai gai mắt.

Nằm bất động trên gi.ường Lộc lại trở mình. Mỗi lần trở mình là một lần đau. Nước mắt Lộc cứ theo lối mòn tự chảy xuống đôi gò má hóp thấm dần vào chiếc gối. Hai bàn tay Lộc nắm lại cào cấu xuống chiếu nghe xoàn xoạt chen lẫn tiếng nghiến răng ken két, rồi im lặng chỉ thấy máu tanh trào ra từ mép rỏ xuống cằm. Đôi mắt Lộc trợn trừng trừng toan để lộ lòng trắng. Kết liễu đời mình như vậy phải chăng vì không thể nhẫn nhục thêm nữa.

Lúc này ngoài trời mưa vẫn rơi thảm não. Bỗng đâu có con quạ trời bay ngang qua kêu lên vài tiếng trước hông nhà Xoan làm không khí thêm nghẹt thở. Mười giờ tối đường quê vắng hoe và cũng chẳng còn ai đến nhờ Xoan may âu phục nữa. Gió rít mạnh từng hồi phá tung cửa sổ làm đập vào vách tường xi măng phối cùng ánh chớp lập lòe. Bấy giờ mới nhận thấy con cú mèo đậu trên xà nhà đang lừ mắt nhìn xuống.

Mưa đã tạt vào chiếc gi.ường mà đêm nay Xoan cùng với Bắc ân ái mặn nồng. Thị bắt đầu cảm thấy lạnh khi đưa tay bấu víu th.ân thể Bắc, nhẹ nhàng vuốt tóc người tình rồi bỗng nhiên hét lên và đẩy mạnh gã ngã xuống gi.ường. Quá bất ngờ nên hắn bị một cú ngã rất đau. Thực ra trong tình huống ấy Xoan đã thấy khuôn mặt Lộc hiện ra trắng bệch đang quắc mắt nhìn mình. Vì khiếp sợ nên thị đã xô đẩy Bắc khiến gã té bật ngửa ra sau. Khi hắn lồm cồm bò dậy th.ì Xoan lén đưa mắt nhìn gã. Chưa hoàn hồn thì Bắc tiến lại gần chỗ Xoan đang nằm. Nhưng Xoan giơ tay xua xua ngăn lại:

- Ơ ớ .. ớ..không

Bắc không dám bước tiếp, lấy làm ngạc nhiên hắn hỏi :

- Có chuyện gì thế em? Bình thường có bao giờ em thấy anh mà hoảng sợ đến thế?

Trong ngọn đèn dầu leo lét Xoan quay sang nhìn chồng mình rồi mới kịp lấy lại bình tĩnh. Xoan thu mình ở một góc gi.ường nét mặt đăm chiêu. Thấy tình hình lắng dịu hơn Bắc bèn từ từ lại gần ngồi bên cạnh Xoan, đặt bàn tay lên vai an ủi người yêu. Thị giật thót tim quay sang nhìn gã rồi lại bó gối gục cằm run rẩy như người chịu rét. Bắc khẽ đưa bàn tay trái xoay mặt thị về phía mình. Hết hồn thị kêu lên rồi ngất xỉu. Hắn phân ưu chẳng hiểu vì sao đêm nay người yêu mình lại có hành động quái lạ đến thế. Có lẽ khi nãy Xoan đã nhìn thấy Lộc đang cười với thị chứ không phải Bắc. Vội vàng hắn bắt đầu cảm thấy sợ sợ vì chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây. Hắn nhẹ nhàng đặt Xoan xuống gi.ường nằm nghỉ. Còn gã thì cầm lấy bộ quần áo vắt tạm đầu gi.ường mặc vào người.

Chợt hắn có cảm giác như ai đó đang để ý mình từ nãy đến giờ. Mặc kệ, hắn xem như không để cố gài xong mấy cái cúc áo. Lúc gài đến cái cúc thứ ba thì bất giác hắn nhìn thấy trên vách có cái bóng đen đang lù lù ở phía sau hắn. Hốt hoảng hắn xoay mặt lại thì chẳng thấy cái bóng đâu nữa. Hắn toát hết mồ hôi, tập trung toàn bộ giác quan để ý xung quanh ngôi nhà xem có dấu hiệu gì đáng khả nghi không. Bấy giờ gã mới thực sự yên tâm gài cho xong cái cúc áo cuối cùng và thổi tắt ngọn đèn dầu dang cháy dở dang trên bàn. Hắn mở cửa để về nhà nhưng cánh cửa lúc này như bị kẹt khiến hắn phải chùn chân đứng lại. Dường như có một sức mạnh vô hình nào đó làm cánh tay hắn mềm nhũn ra. Hắn càng dùng sức thì cánh cửa càng khóa cặt hơn. Hoảng sợ hắn vộ buông tay thì một giọng nói thầm bên tai hắn :

- Trả vợ cho ta! Trả vợ cho ta..

Và một bàn tay ma cứ ghì chặt tay Bắc vào chốt cửa. Vặn hết sức lực cũng như dùng chân phải đẩy mạnh cho nên cánh cửa mới chịu bung, tựa hồ như gió thổi nhẹ làm rung rinh cánh hoa. Bị trượt chân nên hắn ngã bổ nhào xuống nền nhà. Kinh hoàng hơn khi chính mắt hắn trông thấy Lộc đứng ngay bên ngoài cửa người ướt sũng nước mưa từ đầu tới gót chân. Bắc hoảng hồn cố đạp chân trườn người lui về sau tay phải xua tay liên lục còn miệng thì cứ lắp bắp không ngớt :

- Xin hãy tha cho tôi .. Làm ơn .. hãy tha cho tôi.. là cô ấy dụ dỗ tôi trước.

- Trả mạng cho ta.. Trả mạng cho ta.. – âm thanh vang lên trong không gian tịch tiêu.

Cái bóng ấy cứ nhìn Bắc chăm chăm định cơ hội sẽ vồ lấy hắn. Trong không gian tứ bề lặng lẽ gió nhẹ đìu hiu lùa qua song cửa làm hắn lạnh buốt sờn cả gai óc. Rồi khi Lộc chậm rãi tiến gần về phía Bắc. Bắc cố gắng lùi lại thật nhanh cho đến khi vai chạm vào một chân bàn. Miếng hắn ú ớ kêu không ra tiếng. Trong khi tay còn lại hắn mò mẫm vớ lấy cái đèn dầu ném mạnh về phía Lộc. Nhưng cái đèn đã nhằm hướng bức tường mà lao vào, chỉ nghe thấy tiếng lanh canh của mãnh vỡ thủy tinh vừa rơi xuống nền nhà. Hình ảnh Lộc mỗi lúc một rõ ràng hơn khi Bắc luống cuống bò dậy đi men theo cạnh bàn rồi dừng lại lúc biết mình đã dày lên lưng con mèo Hoa đang nằm quẹo đầu trên đất. Con mèo lật mình bấu móng vuốt vào chân Bắc kêu tru tréo vài tiếng rồi lẩn khuất trong đêm tối. Loạng choạng hắn té bổ nhào xuống cái xác chết đã lạnh hơi thở của Lộc từ chập tối. Cái xác mềm nhũn nằm bất động trên gi.ường mà hắn ngửi thấy toàn mùi da với thịt ướt sũng nước mưa giống như cọng bún. Một cánh tay xương xẩu của Lộc bật lên ôm lưng của hắn. Thản nhiên hắn cảm thấy miệng lờ lợ mà không biết rằng đã hôn phải bộ râu nhộm nhoạm của Lộc từ hồi nào. Ngẩng mặt lên, hắn mới thực sự kinh sợ khi thấy đôi mắt Lộc trợn ngược nhìn gã. Gã gào lên và đẩy cái xác ẩm ướt ấy ra khỏi cơ thể, chao đảo mắt nhằm hướng cửa chính mà bỏ chạy, nhưng cũng đã biêu đầu vì đập đầu vào tường.

Được một chập thì từ xa đã vọng về nghe rõ tiếng chó hú thê lương cùng tiếng nổ lớn như sấm. Sau cùng không gian cũng trở về vẻ tĩnh lặng với thường nhật của nó, gió bắt đầu tìm hướng mà thổi làm đung đưa tận ngọn tre. Đêm nay sẽ là một đêm ngọt ngào với Xoan nếu như trong nhà không xảy ra biến cố như vậy. Còn riêng về phần Bắc thì có lẽ hắn đã mang theo xuống mồ tình yêu với nỗi kinh hoàng khi ngâm mình trong giếng nước lạnh bỏ hoang sau vườn.


Nguồn: tìm tòi khám phá không cho link đâu, ngu gì :">
Tag: @vitaminlove angelran

CHÚC CÁC BOSS ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ =)) CỐ NGHIỀN HẾT ĐÊ =)))
 
Hiệu chỉnh:
Quay lại
Top Bottom