@meitantei_conan4062 yes :) tớ từng đọc rồi :) hình như 2 năm trc á :)) Nhưng vẫn nhớ cốt truyện :3 Truyện Nguyễn Nhật Ánh khá đặc sắc, nên tớ đọc nhìu, và có ấn tượng nhiều :v Nội 1 tuần nghỉ tết, tớ ráng cày hết 10 cuốn của Ng.N.Ánh á :)) Thì cx ko nhớ nội dung hết tất cả đâu :v nhưng một số truyện thì có nhiều ấn tượng nên nhớ á :P
Tớ thích "Ngồi khóc trên cây", "Cô gái đến từ hôm qua", "Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ", dương nhiên là phải có "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" và "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" :3 "Mắt biếc" cx khá hay. Ngoài ra, một số truyện tớ ko nhớ rõ nội dung, vd: "Đi qua hoa cúc", "Hoa hồng xứ lạ", "Bàn có 5 chỗ ngồi" À, "chuyện cổ tích dành cho người lớn" rất thú vị và mang tính giải trí, giáo dục cao lắm á :))
Quyển đầu tiên tớ đọc là "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh". Đọc xong kiểu: Ôi, sao truyện hay thế. Thế là tớ bắt đầu tìm những tác phẩm khác nữa và ôi, một khi đã cầm lên rồi thì không thể nào buông ra được :v
HE có thể khiến con người cảm thấy thỏa mãn, và từ đó không còn nghĩ gì đến câu chuyện nữa. Nhưng nếu là SE hoặc OE sẽ khiến con người nghĩ ngợi rất nhiều về câu chuyện, thậm chí có thể tưởng tượng ra một HE cho riêng mình. Mỗi tội cứ khi nào tớ đọc phải truyện kết buồn thì tớ cứ bị trầm ngâm suy nghĩ về câu chuyện đấy một tháng
Tớ cũng vậy nè Cậu có biết "Từng có một người, yêu tôi như sinh mệnh" không? :3 Tớ đọc hết cuốn đó, đến giờ vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối và day dứt á cậu :v dù tớ đã đọc nó cách đây hơn 1 năm rồi :v