Đau lòng kẻ ở người đi
Lệ rơi thấm đá, tơ chia rủ tằm
Trời hôm mây kéo tối rầm
Dàu dàu ngọn cỏ, đầm đầm cành sương
Rước nàng về đến trú phường
Bốn bề xuân khóa, một nàng ở trong
...
Đêm thu một khắc một chày
Bâng khuâng như tỉnh như say một mình.
-Trích câu thứ 781-786 và 803-804, "Truyện Kiều" Nguyễn Du-