Winny Bangtan
Tương tác
20.773

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • 87156060_745206996008317_1794609963889328128_n.jpg
    Yena tài năng của chúng ta vất vả nhiều rồi. Mọi người hay yêu thương em bé nhiều nhé, em bé cần được quan tâm nhiều hơn, bạn bé đã nổ lực đánh đổi nhiều thứ hết mức chỉ để làm idol,thay cả phần anh hai mặc dù bố mẹ từng cấm đoán, bé con chống chọi rồi vượt qua căn bệnh hiểm ác, bé luôn vui vẻ hoạt bát năng động nhuưng thực chất chẳng phải lúc nào cũng thế, có lúc em bé chỉ muốn sống thật, em từng tâm sự với Bora subaenim rằng lúc nào em cũng phải vui vẻ hạnh phúc đem đến năng lượng cho mọi người như thế, vì fan thích em như vậy, mọi người quen hình ảnh của em như vậy, đôi lúc em cảm giác rất mệt mỏi, nhưng em biết rằng em không được từ bỏ mà luôn cố gắng, lúc trong pd em từng tụt hạng liên tục nhưng vẫn ngoan ngoãn bảo đây là thứ hạng cao với em rồi, năng lực của em bé như vậy xứng đáng nhận được những gì tốt hơn nữa, kể cả screentime trong mv em cũng bét nhóm, em hát tốt nhưng line em lại ít, lúc em bảo em là vocal nhưng debut thì bắt em rap, em vẫn rap tốt, em nhảy tốt, em đáng yêu, bé con kể cả fancam cũng thực sự thuộc dạng bét nhóm, có những fancam đã chót nhóm lại tụt xa hơn mọi người, diễn live đến đoạn bé con thì lại lia đến những bạn bé khác hoặc đến cả nhóm, trong album lần này line bài nào cũng em cũng cực ít, hi vọng mọi người yêu thương em nhiều hơn.
    Dạo gần đây, mình sống lạc quan hơn rất nhiều, không phải suy nghĩ nhiều như trước đây, tất nhiên chẳng phải vì mình gặp những điều may mắn trong cuộc sống, mà vì cậu bạn mình thương, khiến mình đỡ lo hơn 1 chút, an tâm hơn 1 chút và truyền cho mình năng lượng tích cực hơn 1 chút.
    Trải qua nhiều chuyện như vậy, bạn bé đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi nhỉ? Mình nhớ rõ, rất rõ, lần đầu tiên gặp các cậu, thứ mình nhìn thấy không chỉ là hiện thực mà là cả tương lai, là thứ cảm giác vô cùng an toàn, khiến cho mình muốn được che chở, được yêu thương, được bảo vệ các cậu.
    Mình từng nói với mọi người rằng, ngay cả thích các cậu còn chẳng có 1 lý do chính đáng, nhưng thực sự không phải thế. Trong thế giới này, không bao la như mình tưởng, quanh đi quẩn lại, mình chọn thương các cậu.
    Mình thường nói các cậu ngốc, vì làm gì cũng khiến cho mình xót, làm gì cũng khiến cho mình phải lo. Các cậu chưa từng nói các cậu mệt, khi tuyệt vọng nhất, khi đau khổ nhất, cũng không. Đáng lý ra, ở cái độ tuổi trưởng thành này, ắt hẳn trong suy nghĩ vẫn còn chút non nớt, mình biết các cậu nghĩ, khi kể ra rồi sẽ khiến cho mọi người phải buồn. Các cậu không ganh đua, không cạnh tranh, không tính toán, biết lúc nào mình nên nói, lúc nào mình nên im lặng. Mình khi ấy cứ bảo sao các cậu không đánh đá lên chút hả, sao không biết nghĩ cho mình chút, sao không biết chiếm lấy thứ mình khao khát, và rồi, các cậu dần cải thiện, đúng vậy, vì chúng mình, vì người thương các cậu, mà cố gắng từng bước, từng bước tiến bộ.
    Mình biết, trên con đường tiến đến ước mơ, sẽ không khỏi những lần bị góc cạnh cuộc sống đâm xuyên, chắc chắn sẽ có vấp ngã, tổn thương, sau cơn mưa lạnh này trời sẽ sáng, sẽ có nắng ấm chiếu rọi, nhưng tại sao mình vẫn đau lòng như vậy.
    Nhìn lại quãng thời gian trước đây, về chặn đường mà chúng ta từng đi, mình chợt nhận ra rằng, chúng ta đã thay đổi, không ít thì nhiều chúng ta đã thay đổi.
    Các cậu không khiến mình phải buồn nữa, cũng chẳng khiến mình phải gào lên vì xót, mà là cho mình hiểu được, đứa trẻ ngày đó đã đến lúc trưởng thành, tự mình quyết định được cuộc sống, được tương lai, không phải khiến người khác cảm thấy muốn bảo bọc mà biến mình thành chỗ dựa cho ai đó.
    Dạo này mình thấy bé con mình cười nhiều hơn, không gượng gạo chua xót như trước kia, trong từng cử chỉ, lời nói cũng cho thấy được sự khéo léo, khôn ngoan, không phải sự mơ hồ, cố gắng che đậy sự yếu đuối, cố gắng vì một ai đó tác động mà là vì mình muốn, thực sự muốn, chủ động nắm bắt những gì tốt cho mình, và đem đến hình ảnh tốt đẹp cho người khác, khiến mình có mong muốn đặt hết sự tin tưởng, hy vọng, và cho mình học được rất nhiều điều, mặc dù vạch đích, điểm xuất phát có đau khổ, có thê lương, có trở ngại, nhưng biết cách vượt qua nó, sẽ tìm thấy đươc nhiều trái ngọt.
    Em bé hứa gì với chúng mình chắc chắc sẽ làm, lúc nào cũng xuất hiện khi chúng mình bảo nhớ, luôn biết cách làm chúng mình cảm thấy an tâm, cảm thấy sẽ có ngày mai, có kì tích, và muốn bước tiếp, mãi mãi. Mình biết thể nào ngày này cũng đến, nhưng không nghĩ nhanh đến vậy, bé con mình trưởng thành, trưởng thành thật rồi, các cậu làm tốt, thực sự rất tốt.
    Tất cả đã mệt rồi phải không, đây là khởi đầu, hãy để mọi thứ kết thúc, chúng ta bắt đầu lại, được không? Mình luôn nói mình không ngại việc phải chờ đợi, chỉ cần bé con mình bảo rằng còn cần đến chúng mình, chỉ cần không buông tay, thì mình hứa chắc chắn sẽ không bao giờ rời đi, sẽ không buông tay trước, kể cả khi bé con bảo bản thân muốn dừng lại, mình vẫn sẽ chờ, tất cả mọi người sẽ chờ, bao lâu cũng chờ.
    Gặp được các cậu là 1 sự may mắn lớn nhất, vì vậy mình chưa từng hối hận, chưa từng.
    Valentine năm nay đẹp nhỉ, không cô đơn nữa rồi, năm nay rất vui, mình còn được hưởng quà, phước lành từ bé con cơ mà.
    Diệu Hán, Mẫn Khuê, Ngân Thượng là niềm tự hào của mình, của chúng mình, quá khứ cũng vậy hiện tại cũng vậy, và tât nhiên tương lai cũng vậy.
    bước vào một trận chiến tâm lý bao giờ cũng rất gian nan và cô độc, dù có bao nhiêu người bên cạnh em hay động viên em, cho đến cuối cùng em vẫn sẽ phải dựa vào bản thân để tiến bước, bởi vì có những nỗi đau mà người ta sẽ không hiểu được, kể cả là trong cùng một hoàn cảnh thì cách tiếp nhận nỗi đau vẫn sẽ rất khác vì chẳng có ai giống nhau cả, vì thế sẽ có những thứ chẳng thể nói ra bằng lời dù có cố gắng đến thế nào, chỉ có thể một mình ẩn nhẫn mà vượt qua,nhưng mà bé con của mình làm được rồi, một bước rồi hai bước, chậm rãi mà vững chắc, em tự đi tìm tia sáng của mình và vực bản thân mình đứng lên khỏi hố đen kia.bé con tự thoát khỏi cơn run rẩy và áp lực từ ánh mắt của người khác nhìn em để tìm được lối ra, để dần chìm vào yêu thương vô hạn từ gia đình em, từ wonseu, từ các chị em, chúng tôi thì lúc nào cũng ở đây thôi, nhớ em, đợi em, tin em, bên cạnh em, bao lâu cũng chờ.

    hôm nay khi em nói thì wonseu đồng loạt hô vang "Okaeri", trong tiếng Nhật có nghĩa là "mừng em về nhà", xem một số anime và phim Nhật thì khi nghe cụm từ này lại nhớ đến cảnh một người thân trong gia đình sau một ngày đi làm về mở cửa ra sẽ liền bảo "Tadaima" (em về rồi đây) và người ở trong nhà sẽ mỉm cười mà đáp lại "Okaeri", mình thì hiểu cái từ okaeri này theo kiểu "em đã về rồi", tựa như tiếng thở ra đầy nhẹ nhõm và an lòng vì sau chừng ấy mong nhớ và đợi chờ thì người kia cũng đã về đến nơi, mà dịch theo nghĩa nào thì cũng thấy ấm lòng, ở concert em sẽ chìm trong vòng tay và tình yêu của fan, của những gì gần gũi nhất, rồi từ từ chúng tôi sẽ làm bước đệm để em chính thức trở lại.

    myoui sharon mina,mừng em về nhà.
    84327678_803460896823837_6430473147794849792_o.jpg
    Chú và Tuấn Trần

    Cái tên Tuấn Trần có xa lạ gì với mấy đứa Việt đâu. Tuy không nỗi tiếng nhưng đang nổi trong thời gian gần đây. Hôm nay mình đưa Tuấn Trần vô đây không có gì khác ngoài câu chuyện về chú mình. Phải rồi, đã từ mấy tuần trước mình đã nghe có nhiều bạn bảo Tuấn giống chú mình. Hmm...Ừ, mình cũng thấy na ná. Nhất là đôi mắt, chính nó. Nếu nói về lúc giống nhất, thì phải xem qua bộ phim Bố Già, trời ơi, nhìn hệt nhau ấy. * Hay có lẽ tại mình nhớ chú nhiều nhỉ!? * Có đoạn Tuấn ăn phở cùng Trấn Thành, ôi dào, chẳng lẫn đi đâu được. Một phần là do phim này Tuấn Trần để tóc dài phủ mắt, gu ăn mặc cũng sương sương giống chú. Chú cao, Tuấn cũng cao, chú mình ốm, Tuấn cũng ốm, độ tuổi cách nhau chỉ 1 năm, chiều cao cách nhau cũng có 1cm, bảo không hao ao thì mắt có vấn đề.
    Nhưng mà ấy, giống thì giống, giống chú mình cách đây 2-3 năm về trước chứ không phải bây giờ. Chú lúc đó cũng tươi tắn như Tuấn vậy, nhìn mặt hơi đểu, cười cũng ngốc, còn bây giờ chú buồn lắm, mặt lúc nào cũng sầu, lúc nào cũng có tâm sự. Với cả, bây giờ thần thái, biểu cảm, tóm lại là hầu như tất cả đều khác với Tuấn Trần, chẳng giống gì nhau nữa đâu. Điều quan trọng là tất nhiên chú mình phải hơn rồi, vì mình thích chú hơn, vì chú đẹp hơn, và cái gì đối với mình chú cũng hơn, nên thành ra mỗi người thành mỗi cá thể tách biệt.
    Hôm bữa, lúc ăn tối, lúc mà mình đang coi phim Bố Già với mẹ, mình có bảo với mẹ là nhìn ông Tuấn hao hao chú con ấy. Xong mẹ bảo chú nào, mình lại đưa điện thoại cho mẹ xem bức ảnh của tỷ master chụp Seungwoo vào lúc còn ở Victon, mẹ còn nói chẳng phải thằng Tuấn đấy sao, mày xàm quá con ạ. Mình cũng Ò chứ không có cự lại. Cảm giác là ai cũng thấy cả 2 có nét chung khá nhiều, ai ai cũng vậy, nhưng nếu mình đưa ảnh của Seungwoo vào lúc hoạt động với X1 thì chắc chắc sẽ khác, thề là vậy. ( p/s : mẹ không còn quá phản ứng với kiểu mình đu trai nữa TvT :) )

    Góm gọn lại, Seungwoo giống người thương mình hơn là Tuấn Trần :)
    Cửu, tâm sự cùng Cửu.
    Thật ra lúc đầu coi pd, lúc công bố thứ hạng đợt 1, mình khá hoang mang vì thắc mắc jungmo là ai mà sao lại leo lên top 2. jungmo lúc đó với mình nhạt nhòa khủng khiếp, không nổi bật, bị đẩy vào lớp x, nhan sắc không quá vượt trội. à thì mình dần quen với cái tên jungmo là vì tts nhà tàu sao.
    nói về nhan sắc, ban đầu mình nghĩ visual này không hợp gu mình, nét quá lạ, nhìn cũng kì kì, không hiểu sao được push, tài năng cũng không quá tốt, lại bị cái tội nhạt.
    sau này nghe đâu nói cửu nhà giàu, giàu vcl ra, ừ thì giàu, người ta gọi ổng là thiếu gia còn gì, hổng lẽ ổng nghèo :) vừa giàu mà vừa bị bệnh bệnh. xài cây bút sương sương 400k chỉ để viết chơi luyện luyện, hay đi mua trà sữa uống và là đứa chi tiền khao cả đám trong mỗi lần tiệc tùng của tts starship, đi học có cả xe hơi đưa rước, thích sưu tập đồng hồ, và là vài chục chai, mới có tí tuổi mà được bố mua cho xe hơi, có ngôi nhà tự đứng tên ở gangnam ( khu gangnam đắc đỏ vcl ra chứ chả đùa ) nghe có tức không hả. chưa hết nhé, người ta mua vé vip đi concert BTS và tất nhiên là vé dành cho mấy masternim hàng đầu, nhà bạn Cửu có điều kiện nên cho con đi học tiếng anh từ lúc còn bé tẹo thành ra người ta đạt điểm tuyệt đối toeic.
    càng nói nghe càng tức, đã bảo có ấn tượng với người ta đâu mà điên điên đêm không ngủ, hồi đó còn lướt trên twt đọc hết tmi về người ta, tui là cái đồ dở hơi. nhưng phải nói, đọc xong mới thấy người ta là bạn trai quốc dân đó trời.
    nghẹt nỗi, có 1 chuyện buồn cười vcl ra là vì anh cửu giàu nên anh mượn bạn 2 nghìn won mua cây kem ăn, bạn lên tố cao anh cửu quên trả, vì giàu nên cứ đu theo Sejin hyung xin mấy bé marimong hoài à, đáng eo hông đó.
    phải rồi, mình thích con trai đeo đồng hồ như cửu, xinh chết đi được, cái tội nghiệp của mình rửa ngàn khiếp chưa phai, mình phát hiện thiếu gia Koo đeo đồng hồ là mình thích, thích ngay và luôn.
    nhưng mà ấy, Koo ốm tong teo à, mà được cái trắng, bình thường không ra hồn ra vía gì chứ cười lên cái xinh quá chời xinh, đảm bảo ai cũng xiêu lòng.
    giờ thì giải thích ra lí do sức hút của Cửu nhà mình rồi đó. kiểu mình nhìn Cửu, nét tuy lạ lẫm nhưng cũng rất dễ ngấm, vì khi ngấm rồi thì *** thoát ra được đâu.
    Không chỉ vậy, người ta biết cố gắng, vì mình biết căn bản là jungmo hông có giỏi ở khoản nào, nói chuyện hình như có tí mất diên, nhưng rất biết cố gắng phấn đấu, trong vòng đánh giá vị trí có thể thấy, thực sự rất cố gắng và biết thử thách mình, giỏi, như thế là rất giỏi.

    lúc trước mình còn nghĩ cửu nhỏ tuổi vì cửu khá trẻ nít, nét rất non, nhưng ai ngờ được cũng là hyung trong dàn trẻ nít nhà tàu sao.

    buồn nhất là khi, on top suốt xong final bị đá ra, lúc đầu còn nghĩ do fan mấy đứa khác trổi dậy, ai dè là do ss nó rút người, *** nghi ngờ gì nữa, sự thực là thế. có được cái mỏ kim cương như jungmo thì xài được, không biết đào là ngu.

    nói thế thôi chứ mình thích jungmo lắm, vừa thích vừa thương, nên hi vọng nhà tàu sao nó hiểu rồi cho jungmo mau mau debut đi, nhanh và nhanh. láo láo thế chứ trời ơi cửu ơi là cửu, nhớ cửu nè cửu ơi.

    jungmo cưng thế bảo sao không thích, bảo sao không thích được, đơn giản vì Koo nhà ta bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền.
    Hôm nay bạn bé nhà mình vừa live vừa ăn quýt và ăn macaroon, lúc trước chỉ biết bạn nhà thích ăn macaroon, nhưng bạn thừa nhận bạn thích ăn nho và quýt * Mình cũng thích quýt, đợt mình đặt fb là tên quýt đó* Cậu bạn còn bảo hôm qua vừa ăn phở đó, biết rồi nhé, bạn mê phở việt. Sangie về Bê Nam Thư mình dùng hết tiền tiết kiệm mua macaroon cho Sangie ăn, đừng buồn đó nhé.

    À mình còn thấy bạn bé xài iphone XS Max, nãy bạn vừa rời công ty và đi đâu đấy, mấy chị fan bảo thế, hôm nay gặp lại bạn trời đêm này cực kì đẹp, mấy tỷ bảo bên Hàn trời đẹp lắm.

    Bạn bảo trời bên đấy lạnh lắm nhưng bạn mặc hở hang quá, giữ ấm nhé Sangie ơi.

    Fan bảo bạn cover nhạc, thế là bạn bé cover 2002, Senorita,..*có lẽ bé quên bài thì phải, đáng eo ghê*

    Mình hongg hiểu tiếng hàn nhiều đâu, mình chỉ ngóng được mấy từ đơn giản à.

    Hôm nay cậu bạn nhà mình chỉ ở 1 mình, không có các anh bên cạnh, mình biết bạn buồn lắm đó. TvT

    Mình không được khẩu nghiệp, nhưng biết rồi nhé, cái *** gì chứ lần này qua vlive cũng đoán được, BNM nó rút người, ra là vậy, nực cười ghê.

    Tưởng nó hay ho, ai dè cũng chơi chó với bạn nhỏ.

    Hôm nay bạn bé cười rất tươi, tuy hongg ngọt và xát thương như lúc còn ở nhóm nhưng tóm lại Sangie có cười nè.

    Bạn nhỏ rất quan tâm và chu đáo, bạn bảo mọi người hãy thật hạnh phúc và nhớ ăn tối nhé.
    1f60a.png
    =))

    Bạn ăn 3 quả quýt, cute thế nhỉ, bạn ăn 1 bánh macaroon màu trắng. Quá sức đáng yêu luôn.

    Còn về Mingie, chời ơi, Sangie vừa tắt live là mingie live luôn, bạn đeo kính tròng không, mặc áo khoác rin, có lẽ cậu bạn nhỏ vừa mới tắm xong nên đầu còn ướt á.

    Nhưng mà í, bạn bé hình như nói tiếng địa phương nên mình hong có hiểu gì hết chơn á, chỉ nghe thoáng đâu bạn dặn fan với trò chuyện cùng fan, cưng hết sức.

    Với cả, mình lục tìm fanacc của bạn Mingie nhưng hông có thấy gì hết, thôi thì đợi lát xem sao, Mingie có lẽ lạc quan hơn tí rồi, vậy là ok lắm lắm, biết giữ gìn sức khỏe là tốt.


    Sang bảo là mình thích ăn phở lắm, bạn bé thích ăn những món cay, vị macaron yêu thích là vị yogurt.
    Sang ít khi xem phim mà hay nghe nhạc hơn.
    Tóc Sangie là màu xanh, không phải đen như mọi người tương đâu
    Khi ngủ Eunsang luôn cần gấu bông để ôm, ở nhà em có 1 chú cún bông to như nài nè, à thì nó hong to như bạn bé nói, nó khá nhỏ, nhưng nó trắng muốt, đáng yêu và có cầm cái cây kem.
    Chú cún Eunsang nuôi tên là Woong, giờ bé cún đang ở Busan và Sangie bảo nhớ Woong ㅋㅋㅋㅋ
    Eunsang chơi violin từ trước khi học tiểu học và gần đây Sangie đã mua và chơi lại Violin, sẽ luyện tập và có cơ hội sẽ đánh đàn thậc ngầu cho các bạn xem, nhớ đợt ở idol room, ôi chời, tiếng đàn ám ảnh nhưng mình thích lắm, giờ muốn nghe cũng chả được
    Đang Live thì em bé đọc cmt bảo áo em thấp quá nên em lại kéo kéo lên
    1f60a.png
    =)))))))))
    Bé con vừa rời BNM, trời ơi bé ốm lắm, cao và gầy, bé phải hơn 1m8 cơ, cao lắm lắm
    wooseok chữ xấu, xấu quá xấu, chữ xấu kinh dị luôn đó, đọc mà muốn giận đời, muốn bỏ cuộc đó, xong vì không chịu nổi nên tui dịch không ra hồn.
    anh ơi là anh, chữ khó đọc quá anh ạ, em không phải người bản xứ nên anh viết chữ thế sao fan quốc tế đọc hả anh tôi.
    dự đoán Top media về với nhau lập đôi duet, không gộp chung up10tion nữa. nếu thế thì chiếc chingu này, tui không phải lo nữa. weishin quá sức hoàn hảo và teamwork tốt nha, khỏi bàn cãi cmg nữa.~

    81571578_1010965192596176_9041836469471150080_n.jpg
    82353172_864341574018565_8581157757611147264_n.jpg
    82102829_1205488429657289_1263329853768204288_n.jpg


    Góm gọn thì bức thư nó như vầy, đọc thì thương chứ chữ quá xấu là thật chứ không bàn cãi.

    Tối qua bảo thật là tui ngồi cày đêm vì cái thư đó thôi nhá.


    ''Xin chào, mình là Kim Wooseok đây ạ.

    Chúng mình có cùng suy nghĩ và chúng mình có cùng ước mơ

    Trong quãng thời gian trở thành một phần của X1, mình đã học hỏi được rất nhiều điều, có những trải nghiệm quý giá và nhận được thật nhiều tình yêu thương từ mọi người.

    Giây phút đó mình đã nghĩ đây chỉ là 1 giấc mơ thoáng qua, nhưng vì có mọi người bên cạnh nên nó đã trở thành sự thật. Mình xin cảm ơn mọi người lần nữa.

    Được đồng hành cùng với những thành viên X1 là một vinh dự, mình sẽ cất những kí ức quý giá khi bên nhau ở trong tim và giữ chúng sống mãi.

    Mình tha thiết mong mọi người sẽ trao gửi những lời nói ấm áp thay vì chỉ trích tới những thành viên X1 - những người đã cùng khóc, cùng cười và ở bên mình mỗi ngày.

    Mình muốn bày tỏ lòng biết ơn đến các nhân viên của công ty Swing, những người đã luôn làm việc chăm chỉ hỗ trợ chúng mình.

    Mình nhớ là mình nói điều này ở đâu đó từ trước rồi. Từ nay về sau cho dù phải gọi mọi người bằng một cái tên mới thay vì ‘’One It’’ thì mình cũng sẽ không bao giờ quên đi One It quý giá của mình đâu.

    Mình đã được nhận yêu thương, cũng đã học được rất nhiều điều từ các bạn

    Mình từng nghĩ mình còn có thể cho mọi người rất nhiều điều hơn nữa, nhưng thật xin lỗi vì không thể làm được điều đó.

    Hy vọng mọi người ủng hộ cho mình để mình mau chóng mang giấc mơ của mình đến bên cạnh mọi người lần nữa.

    Yêu thương mọi người,
    Kim Wooseok
    2020.01.07''
    82315404_597800374131762_8002642980148084736_o.jpg

    (À ừ thì cục cưng của mình nên mình phải ưu tiên dịch chăm chút hơn, mình chả nói thêm gì đến cục cưng nữa, tiểu Hán nhà mình ngoan lắm. Với tiểu Hán thì mình chả biết nói thêm gì, thôi thì nói về chữ tí. Giờ tui mới thấy chữ anh đó, đẹp, cực đẹp, bàn tay trắng trẻo mượt mà xinh xinh viết chữ vừa tròn vừa xinh nên em mới dịch nhanh lắm, em còn nhìn mãi nữa cơ.)

    ''Chào các cậu, mình là Kim Yohan đây.

    Phải nói là đã rất lâu rồi ấy mình mới quay trở lại ấy, nhưng mình lại chẳng thể nào vui vẻ được để mang đến cho các cậu những năng lượng tích cực được nữa rồi.

    Bản thân mình đã vô cùng lo lắng về việc phải bày tỏ đến các cậu như thế nào, đến cuối cùng mình chọn cách gửi đến bức tâm thư này.

    Trong suốt cái khoảng thời gian hoạt động cùng các thành viên với danh nghĩa là X1, mình đã cùng những người anh em, bạn bè, cùng nhau khóc, cùng mỉm cười động viên nhau, cùng hòa mình làm một thể mà ngay cả chính mình nghĩ rằng mai sau điều ấy cũng sẽ trở thành một khoảng thời gian mà mình biết bản thân có thể cảm nhận được thực sự rất nhiều, cùng với đó là học tập được vô cùng nhiều thứ ấy.

    Cũng may là nhờ có mọi người, có cả One It của chúng mình nữa, những con người luôn luôn giành trọn tất cả sự quan tâm cho bọn mình mà mình có thể hiểu rõ được những tình yêu ấy thực sự rất cao cả. Mặc dù mình chẳng thể nào cùng với X1 rảo bước tiếp trên chung một con đường thế nhưng chúng mình đã tự hứa với nhau rằng sẽ mãi mãi ủng hộ lẫn nhau cho đến tận cuối cùng.

    Mình đã cùng với các thành viên tự nhủ rằng sẽ phải cố gắng hết sức đền đáp lại tình yêu mà mọi người dành cho bọn mình, nhưng mình thực sự xin lỗi vì giờ đây chẳng thể giữ nỗi lời hứa ấy.

    Tuy không phải cùng nhau, nhưng từng người trong chúng mình sẽ đứng ở chính vị trí của chính bản thân và đền đáp lại các cậu. Mình cũng tin tưởng One It của chúng mình sẽ luôn sẵn sằng cổ vũ cho mình cũng như các thành viên khác đến tận cuối con đường.

    Thực sự mà nói suốt thời gian vừa qua là khoảng thời gian cực kì hạnh phúc đó, nó giống như một món quà lớn lo dành với mình. Mình cũng hứa sẽ thật cố gắng để có thể nhanh chóng bước đến với những ngưòi đang phải đợi chờ mình suốt 1 thời gian dài bằng hình ảnh tích cực nhất có thể.

    Cảm ơn và yêu các cậu nhiều lắm.

    2020.1.8 đến từ Kim Yohan"
    Tui thương tui mới dịch thư cho cậu á nha Minhee, tui mà ghéc cậu như trước là tui ném bài có chết cũng hông có dịch rồi đăng lên đâu.
    Cậu bị người ta hắt hủi đến mức mà mấy con đĩ trên page kia đợi miết chả ai trans thư con cậu, tui biết lũ chúng nó anti starship mà. Thôi, hôm nay tui hiền nên tui dịch cả cho cậu đó. Ừm, Mimi ngoan nè, mặc dù mặc hơi xéo xắt chút nhưng kệ, debut xong đẹp đó, còn đỡ điên điên khùng khùng như hồi ở pdx. Lúc trước tui ghéc cậu lắm lắm nhá, lí do ghéc thì tự biết, nói nặng lời thì cậu giật slot debut của mingyu, nhưng thôi chuyện qua rồi, dù sao giờ cậu cũng bệnh nặng, tui biết cậu hông có biết gì đến bê bối gian lận mà là người bị động đó, nên tui mới bỏ cái ác cảm với cậu.
    Ờ thì chữ cũng được á, chứ ai như wooseok, người đẹp như tiên mà viết chữ xấu khủng khiếp xấu, trời má nó xấu muốn chớt, banh con mắt ra dịch vẫn không được. Giờ phút này tui nói vậy cho an ủi thôi chứ tui biết ai giờ cũng đau khổ cả mà.
    Mimi hư lắm nha, tui ghéc thì ghéc chứ tui biết hết đó. Bị viêm ruột thừa rồi đó, muốn đánh ghê, sao không giữ gìn sức khỏe hả, tui mà ở gần cậu là tui không để cậu bị bệnh nữa đâu, cười lên tí là xinh lắm nhá, vui lên đi, ước gì giờ tui động viên chăm được cậu. Bực cả mình đây, hồi trước nói ghéc chứ giờ tui đỡ hơn rồi.
    Tui để ý cả, Mimi đang phải chống chọi bệnh nặng, đau lắm phải không? Tui làm gì được cho cậu đâu, tui chỉ biết dịch thư của cậu thật nhanh chóng rồi đưa cho fan việt nó đọc rồi nó động viên cậu thôi. Thật ra cơ thể của Minhee rất yếu, bụng cậu dễ đau và cả dị ứng thành phần thuốc nữa. Hồi còn ở PDX, cậu nhỏ đã từng phải nhập viện cũng vì viêm ruột sau lúc diễn X1 MA. Tui chỉ hy vọng có ai đó sẽ chăm sóc cho sức khoẻ Minhee rồi cậu phải tự mà chú ý đến sức khoẻ của mình nữa chứ người lại gầy nhom thế kia...
    thật tình thì ban đầu nhớ ra nó kang minhee một cách độc lập, tui nhìn chả thuận mắt tí nào. đặc biệt là vì tính cách vô duyên hết sức. nhưng sau đó tui nhận ra minhee chỉ đặc biệt xàm với người cậu thương, đó là cách làm nũng, để người ta chú ý . Mimi thích được chiều chuộng và nhường nhịn. thề có người yêu như vậy lằng nhằng lắm
    1f642.png
    :) nhưng bù lại là cậu biết cậu dở chỗ nào, xấu chỗ nào. bảo minhee à, ông ngủ quá nhiều hay vô duyên lắm đấy, rồi cậu cũng ừ hết không cự. người cậu đếch quan tâm chính là đếch quan tâm, ai làm gì cậu mặc kệ

    có điều cậu thương em nhỏ, thương dohyun vì nó là em út, thương không để đâu cho hết. thương em, coi em là cục cưng để sủng, còn nói anh thật ra đã để ý em từ vòng đầu tiên, chỉ là không biết bắt chuyện làm sao. ban đầu thấy minhee tiếp cận với dohyun, tui cũng biết thế nào là minhee dạy hư đứa nhỏ, tại cậu vô duyên quá chọc dohyun quài, đã thế hồi đó cá nhân tui còn méo ưa minhee. ai đời lớn thế mà giật sữa chuối của em làm bạn bé lên rap diss cơ, để dohyun có ý kiến phải là cựccccccc kì quá đáng luôn. hẳn là với minhee, đây là lần đầu cưng sủng 1 đứa nhóc như thế vì minhee chỉ thích được chiều, nên minhee không biết làm thế nào. bù lại, minhee luôn làm hết sức để thương dohyun, minhee mua cho dohyun không biết bao nhiêu là đồ ăn, lấy cái thân gầy còm ra mà đỡ cho dohyun lúc xô đẩy ở sân bay, rồi ty tỷ thứ nhỏ nhỏ khác. nhìn thế thôi là tui đỡ ghéc đó, thú thật thì có thương, tí tí thôi .

    tui không đành lòng để minhee đi, nhưng rồi sao đây? starship nhận quyền lợi lớn nhất qua 2 mùa, ai cũng thấy rõ ràng

    giờ x1 tan rã rồi .nên làm gì với kang minhee đây? minhee mà về starship, chết danh gian lận, starship thì đủ scandal tới ngày tàn, con đường làm idol của cậu coi như đóng lại luôn rồi...tui biết là xác xuất lần này cậu bỏ làm idol lớn lắm, nhà cậu giàu còn gì, giàu quá mà, về học tiếp đại học rồi nối nghiệp gia đình làm bác sĩ, nhưng tui chẳng thích đâu, tui không ưa cậu nên cậu đi là tui thương cậu đó, không được.
    THƯ TAY CỦA MIMI MINHEE GỬI ĐẾN FAN
    81552434_2503076566678974_8107248197132353536_n.png
    original.gif


    ''Xin chào mọi người, mình là Minhee đây.

    Đầu tiên mình xin phép được gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến tất cả các fan đã luôn luôn thương yêu và ủng hộ chúng mình.

    Trong suốt cái khoảng thời gian vừa qua, mình thực sự cảm thấy rất áy náy vì đã để mọi người phải chờ đợi chúng mình như thế.

    Mình xin lỗi vì đã làm cho các bạn thấy lo lắng mỗi lúc suy nghĩ đến những ngày ấy.

    Bản thân mình cũng cảm thấy thực sự rất tiếc vì chẳng thể trao tặng cho tất cả các bạn nhiều điều hơn thế nữa.

    Cảm ơn rất nhiều vì đã đồng hành cùng mình trải qua những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất và đã trao tặng trọn cả sự bao dung và những tình cảm mà chính mình chưa bao giờ nhận được.

    Mặc dù khoảng thời gian ấy thực sự vô cùng ngắn ngủi tuy nhiên những hạnh phúc đã trải qua cùng các thành viên là những điều mà ngay bản thân mình sẽ mãi mãi chẳng thể nào quên đi được. Mình xin được cảm ơn đến Swing Ent. đã làm việc thật nỗ lực và giúp đỡ tất cả (mọi người)

    Mình chỉ khao khát rằng tất cả 11 thành viên chúng mình sẽ đón nhận được sự ủng hộ của các bạn. Hãy đợi chờ để nhận ra rằng ngay chính mình không từ bỏ và phải bay lên thật cao nhé. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

    Gửi đến các One It trân quí

    Đến từ Kang Minhee.''

    ( Thứ thật tiếng anh tui dốt lắm chứ tiếng hàn vì tui có động lực học đó, ác nhất là viết thư tui chả copy rồi tra gg dịch mấy từ khó hiểu được, nên tui dành 1 buổi nhá )
    Hôm nay mình biết có rất nhiều bạn muốn cứu lấy X1. Thật sự mình cũng thế, nhưng khả năng rất thấp. Nhưng mình không từ bỏ, mình nói là sau khi mình biết đến Hán Khuê Thượng thì mình đã biết kiên nhẫn hơn, thế nên mình sẵn sàng làm tất cả.
    Mình chỉ muốn nói cho OUi ngay lúc này, Tiểu Hán nhà mình 13 năm học taekwondo, đạt 2 huy chương vàng quốc gia, được tuyển thẳng vào ĐH, nhưng lại từ bỏ tất cả chỉ để theo sự nghiệp idol chứ không phải làm diễn viên đóng phim drama. Mặc dù bây giờ có rất rất nhiều nhà đài muốn mới Hán làm diễn viên, nhưng nhất định không được, ước mơ của Hanie nhà này là làm idol, idol cơ. Vì thế nên mong OUi sáng suốt nhất có thể, hoặc tạm thời cho Hanie đóng cũng được, thời gian đó ít ra vẫn có thể gặp lại cậu ấy, nhưng lâu dài thì không, hoàn toàn không được.
    Còn về bạn nhỏ Tiểu Khuê, bạn ấy giờ cũng vô định, bạn bé luôn đứng hàng top đầu trường, làm hội trưởng hội học sinh, ngoan ngoãn, lễ phép, còn đứng đầu các ban nhạc của chương trình, bạn thức thật khuya để học bài và chỉ ngủ vọn vẹn 2 tiếng vào kì thi nhưng bạn vẫn chăm chỉ đến công ty luyện tập đều đặn,...nhưng chí ít bạn bé vẫn được đi show, có hợp đồng quảng cáo, có fan meeting, fansign,...coi như đỡ lo 1 tí, Jelly Fish nó biết Khuê mình có lợi nên nó chăm push là được rồi, nhưng ban đầu Mingie được đào tạo làm diễn viên chứ không phải idol, bạn nhỏ đang yên đang lành bị nó lôi đầu đi thi produce để tổn thương bao nhiêu, nhưng may ra nhờ nó mà mình biết đến Mingie. Cơ mà bây giờ Mingie khao khát làm idol, vất vả miệt mài nỗ lực cũng chỉ muốn làm idol chứ JF mà cho cậu í làm diễn viên thì hoàn toàn không được nhé, hoàn toàn không.
    Cuối cùng là mặc nê mà mình thương, cũng là idol nhỏ tuổi nhất tính đến thời điểm này, bạn nhỏ này nỗ lực biết bao nhiêu, tự mình vất vả dành dụm từng cắt, mặc cho bố mẹ phản đối kịch liệt bạn vẫn kiên quyết làm idol, cậu bạn nhà mình phải giảm 10kg trong 1 khoảng thời gian cực ngắn, học thật chăm để lấy tiền tự mình nộp học phí cho học viện âm nhạc, tiến bộ không ngừng,... để chứng minh cho gia đình rằng mình khao khát làm thần tượng đến nhường nào. Tiểu Thượng trân quí của mình đến với produce như 1 cơ hội ngàn vàn, cơ mà tàn nhẫn đến mức như vậy, mình sợ gia đình lại tiếp tục ngăn cản ước mơ Eungie. Brand New Music tuy không xấu xa khốn nạn như 2 công ty trên nhưng nó cũng không dại dột, cũng không gọi là có tình người lắm, nó vừa cho debut AB6IX rất thành công, nếu Tiểu Thượng nhà mình muốn debut cũng phải vài năm nữa. Nhưng vài năm á? Không được. Không thể được, mình có thể chờ, nhưng mình nhớ, và mình lo cho cả cậu bạn mình dễ sụp đổ.
    Nhưng người mình thương lận đận đến xót, cậu bạn mình thích ngốc, thực sự rất ngốc, đau chẳng bao giờ nói, mệt mỏi chẳng khóc, chẳng để mình yếu đuối, chẳng kể lể với ai, cứ mạnh mẽ đấu tranh tâm lí mà vượt qua,... Mình biết gia đình của 3 cậu bạn ấy ai cũng phản đối con đường khắc nghiệt này, nó đánh cắp đi quá nhiều thứ của cậu, mình chỉ lo các cậu cảm thấy có lỗi mà không dám đối mặt với gia đình, lại sợ gia đình cậu không cho cậu tiếp tục dấn thân vào cái giới thần tượng trăng hoa này nữa, sở dĩ vì mình hiểu, ai cũng tôn trọng gia đình hơn thể, nhưng mình cũng hiểu 3 bạn nhỏ của không dễ dàng từ bỏ, không dễ dàng vấp ngã, mà rất mạnh mẽ, cực kì kiên cường, nỗ lực và mạnh mẽ.
    Hán Khuê Thượng còn rất nhỏ, mới tí tuổi đầu đã phải trải qua những chuyện như thế rồi, bảo sao không làm người khác đau, không làm người khác thương, không làm người ta xót.
    Xin cho mình được thương cậu, giữa những người thương cậu thật nhiều...
    - Hán Khuê Thượng - ( Hán trong Diệu Hán, Diệu Hán trong Yohan, Khuê trong Mẫn Khuê, Mẫn Khuê trong Minkyu, Thượng trong Ngân Thượng, Ngân Thượng trong EunSang, Hán Ngân Thượng là HanKyuSang )
    Như mình từng nói, mình phải học tính kiến trì, kể từ khi mình biết yêu thương các cậu, mình biết kiên trì hơn rất nhiều, và bây giờ là lúc mình rèn luyện tính cách bản thân nhiều hơn, vì mình sẵn sàng chờ, bao lâu cũng chờ, kể cả suốt đời.
    Không suy nghĩ đâu xa, mình chỉ khát khao bây giờ các cậu đừng buồn nữa, đừng để bị ốm, đừng để bị bệnh, đừng để bản thân phải buồn bã, tổn thương mệt mỏi hay gục ngã, phải ăn thật ngon, ngủ đủ giấc, không được thấy có lỗi, phải vui vẻ, hạnh phúc, lạc quan, mạnh khỏe, mỗi ngày ngủ thật ngon lành, chơi những trò mà các cậu thấy thích, ăn nhưng món ngon, làm tất cả những gì các cậu muốn, mua sắm đi dạo cùng bạn bè, thăm người thân gia đình để có 1 điểm tựa an toàn,...chỉ thế thôi cũng an ủi phần nào mình bây giờ.
    Mình phải làm thế nào đây? Mình tin người mình thương, nhưng mình không tin công ty chủ quản của từng người, 1 chút cũng không tin, mình chán ghét cái công ty không thể tiếp tục đưa các cậu bước trên con đường đầy hoa, mình nói rằng mình không ngại chờ đợi, vì chẳng phải mình chờ các cậu sao, bao lâu mình cũng chờ mà. Nhưng mình chỉ lo cho các cậu, vì mình biết các cậu không có thời gian như mình, và các cậu cũng sợ việc chờ đợi ở 1 công ty quá lâu và không có định hướng rõ ràng cho tương lai, cái mình quan ngại nhất là khi số phận các cậu lênh đênh đến mức chả biết phương án nào là chính xác, đúng nhất.
    Các cậu debut cùng nhau gần như không thể, nhưng mình mong các cậu tiếp tục chạy về phía trước, nắm chặt tay nhau, tuy rằng không cùng nhau nhưng vẫn nhớ đến nhau, như cách mình nhớ các cậu, nhớ đến thê lương
    Thực ra, mình cố gạt bản thân mình quá nhiều thứ, đến nổi mình như đứa khờ khi không thoát ra được vỏ bọc cá nhân mà bước đến thực tế.
    Mình không biết nói gì nữa, có lẽ lần này, mình thực sự đau lòng đến mức bất lực, chẳng thể nói gì thêm được nữa, ngoài việc hi vọng, 1 tia hi vọng nhỏ nhoi cũng được.
    Thầy mình từng nói với cả lớp rằng : '' Khi con người vào bước đường cùng, hạt giống duy nhất mà chúng ta có thể gieo trồng là hạt giống hi vọng.'' Vậy nên, mình mong bản thân được tiếp tục đợi chờ, được tiếp tục khao khát.
    Cuộc đời này, không ai có quyền khướt từ đi những tình cảm đặc biệt dành cho các cậu, ngoài các cậu ra, không ai có quyền nói câu không được.
    Ngay lúc này, trong đầu mình, trong lòng mình đã biết cả tương lai, cả ngày mai mà từng người phải đối mặt và rồi phải trải qua, nhưng mình vẫn không tin vào điều đó, nó tàn nhẫn đến mức làm người khác mất đi cả niềm tin vào cuộc sống.
    Dẫu biết ngày này sẽ xảy ra, nhưng nó đến quá đột ngột, quá nhanh, chưa kịp bắt đầu đã nói thời kết thúc.
    Mình không được phát ngôn ra những lời ngu xuẩn, nhưng mình thực sự sợ, sợ các cậu sẽ chùn bước, sợ sóng gió, cuộc đời sẽ vùi dập ước mơ của các cậu, để rồi mình còn chẳng có cơ hội nào để được tiếp tục ủng hộ từng người nữa.
    Chỉ cần các cậu trở lại, comeback, debut, dù là với ai, ở đâu cũng được, mình chấp nhận cả. Mình biết, điều đó rất khó xảy ra, nhưng không sao, chẳng phải vẫn có thể sao!
    Mình thực sự rất lo cho Yohan, Mingyu và cả EunSang.
    Mình biết tương lai của cả 3 người như sợi chỉ, mỏng manh đến xót xa.
    Mình từng bảo rằng 3 người mình thương rất mạnh mẽ, nên mong các cậu sẽ vượt qua.
    Mong cho thế giới này nhẹ nhàng với các cậu 1 chút,đừng tàn nhẫn đến như vậy.
    Dù chỉ được 1 lần hi vọng, mình vẫn tin, Yohan, Mingyu, EunSang của mình sẽ không dễ dàng từ bỏ như thế, phải không?
    Hôm nay mình thực sự rất mệt, không ổn 1 tí nào cả, 1 chút cũng không.
    Chờ đợi không phải đau khổ, đau khổ là chẳng phải phải chờ đợi đến bao giờ. Mình sợ nhất là khi, đến cả cơ hội gặp lại, cũng không thể.

    Chỉ cần các cậu không buông tay, mình sẽ không buông tay, cho dù có mệt mỏi như thế nào, kể cả khi các các nói không cần đến chúng mình nữa, mình vẫn sẽ không từ bỏ, chắc chắn là như thế.

    Chúng mình, giống một loại quan hệ hội sinh mà mình từng đọc trong 1 mẩu chuyện nhỏ vậy. Chính là mối quan hệ mà trong đó, một bên sẽ được hưởng lợi, còn bên kia không mất đi thứ gì. Nhờ có các cậu, mình biết nghĩ hơn một chút, cứng cỏi hơn một chút, và làm được nhiều điều trước đây chưa từng thử qua... Có một bạn fan như mình, các cậu sẽ không cảm thấy thiệt thòi đâu phải không?

    Dù là hội sinh như vậy, mình vẫn mong được cùng từng người lớn lên, trưởng thành, rồi cùng nhau già đi nữa. Tay nắm chặt bàn tay, mắt nhìn nhau miệng cười chúm chím.


    Về cậu bạn mà mình thương, về chặng đường chúng mình cùng nhau đi ngày trước, nhìn lại thật muốn cười, nhưng giữa chơi vơi lại toàn nước mắt.

    Mình từng nghĩ rằng khó khăn những ngày qua, là do ông Trời thử lòng người, người tốt thì sẽ nhanh chạm được tới quả ngọt thôi. Nhưng liệu có phải ông Trời thử quá tay rồi không, sao mọi chuyện cứ ngày càng tệ như thế.

    Gần một năm qua, có khi nào từng người được thảnh thơi không, hay toàn mệt mỏi và lo lắng? Mình nhớ, có những cậu bé cố gắng mỗi ngày chỉ để hoàn thành ước mơ của cha mẹ, rồi mới dám nghĩ tới tâm nguyện của bản thân. Cậu ấy nỗ lực từng giờ để có thể đặt chân tới giấc mơ từ ngày còn niên thiếu. Từ bỏ vạch đích ban đầu để đi theo tiếng gọi của cả con tim và lí trí. Cậu bạn của mình, có lỗi với cuộc đời phải không? Nếu không, tại sao cuộc đời lại đối xử với cậu ấy như thế...

    Cậu ấy giờ đang làm gì, có ăn uống đầy đủ hay không? Cậu ấy giờ đang nghĩ gì, có tạm quên đi mà ngủ một giấc thật sâu hay không? Cậu bạn mình, có tự trách bản thân hay không? Mình sợ, cái gì cũng sợ. Mình lo, cái gì cũng lo.

    Ngày mai, ngày kia, hoặc có thể rất lâu về sau nữa, mình mới có thể được nhìn cậu ấy vui vẻ và hiên ngang quay trở lại. Nhưng chỉ cần cậu ấy đừng gạt mình ra mà chịu đựng một mình, thì dù có chết, mình cũng sẽ không bao giờ buông tay. Đã hứa thì nhất định phải giữ lời. Đã giữ lời thì nhất định phải cùng nhau vượt qua.

    "Cậu bạn của mình ơi, hôm nay mình không muốn xin lỗi, hôm nay hãy cho mình được yếu đuối một chút thôi. Ngày mai tới, mình sẽ kiên cường hơn, và làm chỗ dựa vững chắc cho các cậu. Nghe mình, ngủ một giấc thật ngon, ngày mai tuyết tan, trời sẽ nắng ấm."
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom