Trucmai
Tương tác
1.321

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • oài...=))=))=))=))
    Lục phủ ngũ tạng của em đang rối tung lên hết rồi....lo lắng, bồn chồn....=))=))=))=))

    Thứ 7 tuần sau em đi. :D:D Em thi ở quận Gò Vấp và Tân Bình
    Đúng là không có gì đau bằng nhận ra bạn mình đi đâm mình đằng sau chị nhỉ? :):):)
    Không, thậm chí chỉ một hành động nhỏ của nó thôi..cũng đủ làm mình tổn thương rồi. :D:D
    HÌ, em tin chắc rằng..chị sẽ phải có một ngày ngồi im lặng...suy nghĩ và...quyết định điều gì chị cho là tốt nhất. Cố lên nào chị! :):):)
    Con người ích kỉ lắm...chị hãy tự lo cho mình trước đi...đừng để phí nuớc mắt nhé! Đau mắt lắm.
    chém đi con, chém không khí đi nhá :))
    ai bẩu thích chém lại ta lèm chi, đừng chém cóa phởi là k sao k nào?
    con là cái mẹt mà không phải đồ vật á?
    ông con ta chém chít lâu òy, giờ chém con nữa là xong thui =))
    ta đang hùi hụp chờ đợi đây nà
    Hiì....em nói là em đã rất giống chị lúc này mà. :D:D:D:D:D
    Cũng có ý định vứt bỏ tất cả...
    Sau đó em có đi chùa...trong chùa rất yên tĩnh....
    Em nghĩ rất nhiều, cái gì được thì được, không được thì không cố gắng nắm lấy nữa...bỏ đi thôi. Cái nhật ký hoa gió em viết là lúc em tự kỉ siêu trầm trọng đó. Cả trong KSV lẫn ở ngoài đời. ^^
    Nhưng may nhờ có người quan tâm là chị Jun, là khoai, nên em mới được như bây giờ....em cảm nhận được sư quan tâm của mọi người...

    Nói ra thì thật là....nhưng mình là những người mong mỏi được quan tâm nhất chị ha..nhiều khi làm mấy chuyện điên rồ, gây chú ý cũng chỉ để có một lời hỏi han...để biết mình không đơn độc...^^
    Lúc này cần một người bên cạnh chị nhỉ?? :D:D:D:D:D:D:D:D
    Lúc nào cần cứ gọi em nè! :"> :">:">:">:"> He he he...
    Cảm xúc không cạn được, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác..=))=))=))=))
    Úi, ta làm gì có mẹt như con đâu, ta là người chứ không giống con là đồ vật đâu nhá
    vì thía nên k có mẹt:))

    quăng đi rùi nổ cùng nó nhá con, tụi nghịp quớ TM chết oan rầu=))=))=))
    :|:|:| ủa chứ hồi giờ em vô tâm lắm hả chị?? :|:|:|

    :D:D:D:D:D:D Hì, em trải qua cảm giác i như chị nên em hiểu mà. :D:D:D:D:D
    hì...người đến sau luôn là người ngoài! Cái này em đã từng trải qua! ^____<
    Buồn thật đó..tự kỉ thật đó...xót xa thật đó.....nhiều lúc muốn khóc...
    Chúng mình giống nhau ở điểm đều rất nhạy cảm vs lơpì nói của người khác và rất sợ bị bỏ rơi chị nhỉ? Sợ cảm giác là người ra rìa... ^^
    Nhưng bây giờ em đã hoà nhập được! :):)
    Em không biết tình huống của chị là gì ...nhưng em mong là chị sẽ vui trở lại!
    Không một nơi nào có thể phát triển nếu thiếu thành viên cmt đâu. :):)
    Chả cóa gì làm choa cụ sợ đâu nhóc con ui :)) :)) :))
    bình tĩnh mà ném không lại trúng vào chính người của mình thì khổ á :D:D:D
    vít sai hết rùi kà, kiếp sau làm thú cưng của cụ đi sướng lém áh =))=))=))
    gió Lào đang thổi
    bồi bồi nhớ cháu
    tội nghiệp cháu ông
    suốt ngày tìm kế
    trốn trại về nhà
    =))
    không chỉ đêm đêm
    không có chiện gì làm
    ngồi ngoáy mũi, nghĩ về cháu
    thôi
    ông đi mua vé xe đi thi đây
    cháu ở lại vui vẻ nhak :)
    sao lại không nhớ đến cháu chứ
    đêm trằn trọc suy nghĩ
    xem cháu ông hôm nay
































































































































    bị chợ rẫy hỏi thăm chưa? =))
    chuồn chuồn bay thấp thì mưa,
    bay cao thì nắng bay vừa thì râm =))
    không nhớ về ông là bất hiếu đấy =))
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom