shinloveran_2000

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Tôi và thằng Mạnh đang định làm dự án " dìm tập thể" dự là sẽ thành cặp đôi bài trùng, dìm cụ xuống đáy địa ngục đấy =)), lo mà ăn thêm cho tăng iQ đi =))
    cụ k làm bài đi lên KSV làm gì :v, mai thiếu một bài chết với tôi =.=
    P/S: lực điền à, làm đi kẻo lại bị "mĩ nhân" chửi ngu =))
    Chap 3 ở dưới ="=
    Chap 4: Không thừa nhận
    Sáng hôm sau Ran thức dậy với vẻ mạnh khỏe như ngày thường vì sức đề kháng của cô và cái hơi ấm kỳ lạ đó đã giúp cô hoàn toàn bình phục. Cô thay đồ rồi cắp sách đến trường. Cũng may cho cô là ngày hôm nay trước khi ông bố Mori ra ngoài cùng mẹ cô – Eri (p/s: 2 người này đã trở lại sống cùng với nhau ) đã để lại tiền ăn quà vặt cho cô nên cô ko lo sợ đói và phải vô nằm trên phòng y tế nữa. Nhưng cô đang băn khoăn là có nên đi cám ơn cái tên đó hay ko……

    - Ran ơi! Ran! – như thường lệ Sonoko đến gõ cửa nhà cô

    - Tớ ra liền – Ran mở cửa ra

    - Cậu khỏe chưa vậy? – Sonoko để tay mình lên trán cô

    - Tớ khỏe rồi. Cậu ko phải lo nữa đâu. Thôi mình đi đi – Ran lấy tay Sonoko ra

    - Ừhm cậu hết nóng rồi. Thôi mình đi – Sonoko kéo tay Ran ra cửa

    - Từ hôm wa đến h 2 đứa kia cứ làm như là tớ sắp chết đến nơi vậy, hết nhắn tin rồi tới gọi điện làm cái đt tớ như muốn nổ tung ra – Ran than vãn

    - Thì tụi nó lo cho cậu mà ^^! Hôm wa sau khi cậu về thì cái nhóm của Shinichi có qua hỏi thăm cậu đó – Sonoko vừa đi vừa kể

    - Shinichi có nói gì ko? – Ran hỏi theo quáng tính vì từ tối hôm qua đến h trong đầu cô chỉ nghĩ về cái tên cô cho là đáng ghét đó

    - Shinichi & Makoto ko có qua! Chỉ có Kaito và Hattori wa thôi. Vì hình như 2 người đó hôm wa bận việc gì trên phòng cô Haibara ấy. Ủa mà sao cậu lại hỏi về Shinichi? Cậu ghét cay ghét đắng hắn cơ mà? – Sonoko xổ luôn 1 tràn

    - À ừ ko có gì đâu. Tại hắn là trưởng nhóm nên tớ hỏi vậy thôi – Ran lấp liếm

    - Nhắc tới hắn mới nhớ nha, tớ vẫn ko thể hiểu nổi tại sao hắn lại đề nghị đưa cậu đến phòng y tế chứ? Xưa nay cậu và hắn luôn đồi đầu với nhau mà? – Sonoko nhớ lại

    - Thì chắc hắn thấy thương hại tớ vì ko có ai đủ sức làm việc đó. – Ran cười - Ủa mà tớ nhớ là trong nhóm đó thì Makoto phải là người khỏe nhất chứ?

    - Thì cô Haibara cũng đề nghị là Makoto làm mà ai dè anh ta lại mắc chứng sợ con gái. Tớ pó tay luôn – Sonoko

    - Thiệt sao? Mà lúc tớ ngất thì có chuyện gì vui xảy ra nữa ko?

    - Trời, vui gì mà vui, lúc đó ai cũng lo cho cậu đâu có tâm trạng mà giỡn – Sonoko chợt nhớ ra – À mà hình như có đó, nhưng tớ ko biết phải chuyện vui ko nữa

    - Chuyện gì?

    - Thì lúc cậu ngất đi cái tên Hattori châm chọc cậu nên bị Kazuha cho “ ăn “ 1 cái tát đau điếng – Sonoko cười tinh nghịch

    - Ồ! Rồi Hattori có nói gì ko?

    - Nói gì nữa bây h, hắn bị vậy là đáng lắm – Sonoko

    Do Ran và Sonoko quá tập trung vào việc “ 8 “ nên ko để ý rằng họ đã đến trường

    - Ran! – Aoko chạy ra

    - Chào Aoko, Kazuha – Ran cười tươi

    - Cậu hết bệnh chưa? – Kazuha hỏi

    - Rồi! Thôi mình vô lớp đi, tớ cần chép lại bài ngày hôm qua – Ran đi thẳng vào trường

    Rồi cả bọn kéo nhau vào lớp, khi đi ngang qua lớp của Shinichi thì Ran liếc khẽ qua nhắm tìm kiếm “ cái tên đó “ nhưng cô ko thấy vì Shinichi vẫn chưa vào lớp

    - Hey, Ran! Khỏe lại chưa? – Kaito thấy Ran đứng trước cửa nên chạy ra

    - Chào Kaito, tớ khỏe nhiều rồi, cám ơn cậu – Ran đáp 1 cách lịch sự

    - Này, bạn cô ko có việc gì rồi nên cô có cần xin lỗi tôi về cái tát hôm wa ko đấy? – Hattori nhìn Kazuha

    - Anh muốn tôi tát thêm 1 cái nữa ko hà? – Kazuha liếc thẳng vào Hattori làm anh chàng nhớ lại cái tát hôm qua nên đành nín thinh vì anh ko muốn tối nay về lại phải lăn hột vịt nữa ^^!

    - Thôi tụi mình về lớp đi – Aoko lên tiếng

    - Ừhm, chào các cậu – Ran vẫy tay rồi đi về lớp

    Buổi học trôi qua rất nhẹ nhàng và vui vẻ. Khi ra về thì Ran định đi qua lớp kế bên để cám ơn Shinichi – đó là quyết định cuối cùng khi cô suy nghĩ trong suốt cả buổi học.

    Nhưng khi thấy Shinichi đứng trước cửa lớp thì bỗng nhiên cô khựng lại mà ko bước tới vì cô nghĩ trong lúc này nhìn cậu ấy thật đẹp – 1 vẻ đẹp mà trước h cô ko phát hiện ra….
    - Ran! Làm gì đứng như trời trồng vậy – Sonoko đi lại

    - À ko có gì, tớ đứng đợi các cậu thôi – Ran trả lời nhưng ko quay lại

    - Thiệt ko? Mà cậu đang nhìn cái gì đến nỗi ko quay lại nhìn tớ vậy – Sonoko thấy Ran như vậy nên nhìn theo hướng của Ran còn Ran thì im lặng ko nói gì - Á À, biết rồi nha… - Sonoko chọc Ran

    - Hả? Ko ko có gì đâu cậu đừng nghĩ bậy. Tớ…. – Ran giật mình sau câu nói của Sonoko

    - Tớ sao? Tớ kết cậu ấy hả? – Sonoko cười gian xảo

    - Ko có mà – Ran đỏ mặt – Tớ …chỉ muốn qua cám ơn cậu ấy chuyện hôm qua thôi

    - Có chuyện gì vậy? – Aoko và Kazuha đi lại

    - À ko có gì đâu, chả là Ran nhà ta đã biết rung động rồi - Sonoko tiếp tục chọc Ran

    - Sao? Là ai mà số đỏ quá vậy? – Kazuha hào hứng

    - Là anh chàng thám tử đẹp zai Shinichi Kudo chớ ai! – Sonoko cười

    - Hả? Thật ko? – Aoko và Kazuha đồng thanh

    - Ko có đâu, mấy cậu đừng nghe Sonoko nói bậy. Tớ chỉ muốn qua cám ơn cậu ấy về chuyện hôm qua thôi – Ran lấp liếm

    - À ra vậy – Aoko và Kazuha cười ranh mãnh

    Tiếng la đồng thanh của Aoko và Kazuha làm chấn động đến tai của 4 anh chàng hotboy và cả 4 bước lại chỗ các nàng hotgirl đang đứng

    - Có chuyện gì mà mấy cô la dữ vậy? – Shinichi hỏi

    - À ko có gì, chúng tôi chỉ đang bàn luận 1 số vấn đề trong lớp thôi – Ran trả lời nhưng ko nhìn thẳng vào Shinichi

    - Mà cô khỏe lại chưa? – Shinichi nhìn thẳng vào Ran

    - Tôi khỏe rồi, mà tôi muốn….muốn…. – Ran ấp úng vì cô ko biết nói sao

    - Có chuyện gì àh?

    - Àh ko, tôi chỉ muốn….muốn c-á-m-ơ-n anh về chuyện hôm qua thôi – Ran cố gắng rặn 2 chữ “ cám ơn “

    - Chuyện hôm qua là chuyện gì? – Shinichi hỏi ngây thơ

    - Thì là chuyện hôm qua anh bế cô bạn tôi vào phòng y tế đó – Sonoko chen vào

    - À là chuyện đó hả. Ko có gì đâu chỉ là hôm qua tôi thấy cô nằm chèm bẹp dưới sàn nên tôi giúp cô để cô khỏi mất mặt với các fan nhóm hoygirl thôi – Shinichi nói như vậy nhưng trong lòng anh thì lại nghĩ khác và cái cảm giác đó vẫn còn lại trong anh vì đứng trước mọi người anh ko có can đảm nói thật

    - Cái gì? Nằm….chèm….bẹp á? – Ran tức giận

    - Ừ thì chèm bẹp – Shinichi chọc Ran

    - Cậu…. – Ran hơi thất vọng nên ko biết nói gì nữa

    - Cậu nói hơi quá đó, cô ấy đâu có chèm bẹp như cậu nói – Kaito lên tiếng bênh vực Ran

    - Thôi mình đi – Ran quay đi vì cô ko muốn nhìn thấy Shinichi lúc này

    - Ran! Đợi tớ với – cả 3 Sonoko, Aoko và Kazuha chạy theo

    Ran bước đi trước sự ngạc nhiên của nhóm hotboy và ko ai hiểu tại sao đang nói chuyện mà Ran lại đi như vậy. Câu trả lời chỉ là cô ko muốn thấy Shinichi lúc này và lại cãi nhau với Shinichi………..
    Chap mới đây đệ tử yêu dấu ;))
    Chap 3: Hơi ấm lan truyền
    Do Ran ra sau cuối nên ko ai phát hiện ra tình trạng của cô nàng đang rất ư là tệ! RẦM – Cánh cửa phòng đóng lại do chính tay Ran. Và cô nàng đứng dựa vào đó để tìm điểm tựa vì lúc này cô ko còn sức để trụ vững. Nhưng các bạn cô ko ai phát hiện ra điều đó vì họ đi trước. Cho đến khi….

    - Thôi chúng ta đi ăn tiếp đi – Sonoko lên tiếng

    - Ừ nãy h toàn chuyện gì ko, có ăn đc đâu – Kazuha tiếp lời

    - Chà chà mấy cô này có tâm hồn ăn uống quá nhỡ? Suốt ngày cứ ăn rồi uống – Shinichi châm chọc

    - Nói như anh mà cũng nói đc, sống trên đời mà ko ăn thì sống làm gì? - Aoko phản bác

    - Thì thiếu gì chuyện để làm! Chẳng hạn như đọc sách, chơi game, bóng đá, bóng chày, tập võ v.v…. – Hattori giơ tay ra đếm

    - Mấy cái đó có bổ béo gì đâu mà làm, thà đi ăn sướng hơn. Àh mà nói zậy là mấy người ko có ăn hà? – Sonoko nhìn thằng vào Shinichi

    - Nè nè bọn tôi là người chứ đâu phải là cái thứ gì đâu mà ko cần ăn hà? – Hattori la lớn

    - Thì lúc nãy chính miệng mấy anh nói chứ ai. Anh còn liệt kê ra cả list danh sách những việc làm khác ngoài ăn mà – Kazuha chỉ tay vào Hattori

    - Này cô bỏ tay xuống đi rồi tôi nói cho nghe – Shinichi gạt tay Kazuha xuống – Ý bọn tôi là ko phải lúc nào bọn tôi cũng ăn như mấy cô mà chỉ ăn đúng bữa thôi …. – đang nói thì anh khựng lại như nhớ ra điều gì - Ủa sao nãy h tôi ko nghe tiếng cô bạn Ran nhóm trưởng của mấy cô, đáng lý ra là cô ấy phải tranh luận trong cái đề tài này chứ - anh nhìn quanh

    - Ờ ha mà sao nãy h tớ ko thấy Ran đâu cả! – Sonoko quay về phía sau thì thấy Ran đứng dựa cửa – Ran! – Sonoko kêu lớn rồi chạy lại phía đó

    Cả bọn thấy zậy liền chạy theo sau

    - Ran! Ran! Cậu sao vậy? – Sonoko lo lắng khi thấy mặt Ran tái xanh

    - Tớ….tớ đau quá – Ran cắn răng nói như thể cô phải nén đau dữ lắm mới có sức trả lời câu hỏi của cô bạn thân

    - Cậu sao vậy Ran, đừng làm tớ sợ - Kazuha lo lắng

    - Chắc cô ấy muốn đi ăn chứ gì – Hattori châm chọc

    - Cậu im đi – Kazuha tát Hattori 1 bạt tay đau điếng làm anh chàng đơ ra

    - Cô….cô làm gì vậy – Hattori ôm mặt

    - Ran mà có gì là tôi giết cậu ngay đó – Kazuha dọa

    - Tôi có làm gì đâu cơ chứ - Hattori nhìn Kazuha rồi nhìn quanh mấy thằng bạn mình tìm sự giúp đỡ nhưng anh chỉ nhận lại những cái lắc đầu

    - Cậu bị gì vậy Ran. Sao cậu đổ mồ hôi dữ vậy? – Aoko lấy khăn giấy thấm mồ hôi cho Ran

    - Tớ….. – Ran chưa kịp nói hết thì đã ngã xuống bất tỉnh

    - RAN! RAN! TỈNH LẠI ĐI! RAN! – Sonoko hét lớn

    Tiếng hét của Sonoko vọng vô trong phòng nên Haibara chạy ra. Cô thấy tất cả mọi người điều ở trước cửa phòng mình thì rất ngạc nhiên nhưng nhìn xuống thấy Ran đang nằm đó nên cô hiểu phần nào vấn đề

    - Có chuyện gì vậy mấy em? – Hai hỏi lại cho rõ

    - Cô ơi…Ran….cậu ấy ngất xỉu rồi – Sonoko nói rưng rưng nước mắt

    - Trời sao vậy nè – Hai cúi xuống chỗ Ran

    - Dạ, theo em nghĩ chắc bạn ấy đau bao tử đó ạ - Shinichi chống cằm

    - Sao em biết? – Hai hỏi nhưng cô nhìn xuống Ran

    - Dạ, tại em nghĩ sáng h bạn ấy ko ăn gì nên bị vậy ạ - Shinichi trả lời với vẻ ko chắc chắn lắm

    - Ừhm chúng ta cần đưa Ran lên phòng y tế ngay – Hai ra lệnh

    - Dạ….Á – Kazuha bế Ran lên vì trong nhóm ngoài Ran là người khỏe nhất thì Kazuha là người khỏa thứ nhì nhưng cô đã ngã xuống

    - Sao vậy? Thường ngày cậu làm đc mà? – Aoko lo lắng

    - Tớ ko biết nữa! Có lẽ tớ chưa gặp tình huống này bao h nên tâm trạng tớ lần này rất rối bởi vậy tớ ko đủ sức. Còn mọi lần là do chúng ta chơi với nhau nên tâm trạng thoải mái hơn nhiều – Kazuha giải thích

    - Vậy h tính sao đây? – Sonoko nhìn quanh

    - Makoto! Em làm đc ko? – Hai nhìn Makoto vì cô cho rằng anh là người có thể làm đc

    - Dạ,…nhưng… - Makoto lấp lửng

    - Có chuyện gì àh? – Hai lo lắng

    - Dạ, em nghĩ là em làm ko đc vì mỗi lần em đụng vào con gái là tay em cứ run lên nên em ko thể giữ chắc cô ấy đc – Makoto đỏ mặt

    - Trời ạ, cao thủ karate toàn quốc mà bị mắc chứng sợ con gái àh? – Sonoko tức giận

    - Thưa cô, để em làm cho ạ! – Shinichi đề nghị

    - Em làm đc ko? – Hai ngạc nhiên nhìn Shinichi

    - Em nghĩ là đc vì em thường chơi thể thao nên em nghĩ em đủ sức để có thể đưa bạn ấy đến phòng y tế 1 cách an toàn – Shinichi nhìn Ran

    - Ưhm thôi đc. Em làm đi - Hai đỡ Ran lên cho Shinichi

    Rồi sau đó Shinichi phóng nhanh đến phòng y tế, khi bế Ran anh có cảm giác rất ấm áp mà ko hiều tại sao? Anh nghĩ chắc người Ran đang rất nóng nên anh có cảm giác như vậy thôi

    5’ sau mọi người đã đến nơi. Shinichi đặt Ran nhẹ nhàng xuống gi.ường rồi cả bọn đi ra ngoài nhường chỗ lại cho bác sĩ làm việc. Và kết quả ko ngoài dự đoán của Shinichi là Ran bị đau bao tử. Sau khi cho Ran uống thuốc thì nhóm hotboy đi về lớp của mình, Haibara cũng quay về làm việc vì họ đã an tâm phần nào là Ran đã hết nguy hiểm còn nhóm hotgirl thì vẫn ở lại vì họ ko thể để cô bạn mình nằm 1 mình ở đó

    30’ sau Ran tỉnh lại

    - Ran! Cậu tỉnh rồi àh! Mừng quá – Sonoko mừng rỡ khi thấy Ran mở mắt

    - Tớ….đang ở đâu đây? – Ran nhìn quanh

    - Cậu đang ở trong phòng y tế! Tại cậu ngất xỉu nên bọn tớ đưa cậu vào đây – Sonoko nói rõ

    - Ừhm còn Kazuha và Aoko đâu? – Ran hỏi khi chỉ thấy mỗi mình Sonoko ở đây

    - 2 cậu ấy mới ra ngoài mua sữa cho cậu – Sonoko cho Ran hay
    Sonoko vừa nói xong thì Kazuha và Aoko cũng về tới

    - Ôi Ran! Cậu tỉnh rồi àh? – Kazuha chạy lại khi thấy Ran nói chuyện với Sonoko

    - Ừh tớ mới tỉnh lại thôi – Ran cười để xóa tan đễ lo lắng của 3 đứa bạn

    - Cậu tỉnh lại thì may quá! Cậu uống sữa đi nè vì cô bác sĩ nói sau khi cậu tỉnh lại phải cho cậu uống 1 ít sữa – Aoko cắm ống hút vào hộp sữa rồi đưa cho Ran

    - Cám ơn cậu – Ran nhận lấy hộp sữa rồi quay sang Kazuha – Lúc nãy cậu bế tớ vào đây àh?

    - Thì lúc đầu là định thế nhưng sau đó thì do tâm trạng tớ lúc đó rất hoảng loạn nên tớ ko đủ sức – Kazuha giải thích

    - Vậy ai đưa tớ vào đây? – Ran thắc mắc

    - Thì là Shinichi Kudo chứ ai! Tớ cũng ngạc nhiên thì bất ngờ cậu ta đề nghị là để cậu ta đưa cậu vào đây – Sonoko trả lời 1 cách thẳng thắn

    - Sao cơ? Cậu nói gì? – Ran giật mình ngồi bật dậy sau câu trả lời của Sonoko

    - Trời! Cậu làm gì vậy? Mới tỉnh lại mà ngồi bật đậy là ko tốt đâu – Kazuha đỡ Ran nằm xuống

    - Sao….sao mấy cậu để cái tên đáng ghét đó đụng vào tớ cơ chứ - Ran ngạc nhiên xen lẫn tức giận

    - Thì lúc đó ngoài cậu ta ra thì có ai làm đc nữa đâu – Aoko phân trần

    - Vậy sao ko để Kaito làm còn hơn đưa cái tên đáng ghét đó – Ran dỗi

    - Tại cậu ta tự đề nghị mà! Mà lúc đó bọn tớ cũng đang rối nên ko suy nghĩ gì nhiều với lại cô Hai cũng đồng ý – Sonoko nghĩ lại

    - Ủa sao lại có cô Hai ở đây? – Ran hơi ngạc nhiên

    - Thì cậu ngất xỉu trước phòng cô ấy mà nên chuyện cô ấy có mặt cũng đâu có gì lạ - Aoko gật đầu

    - Ừhm bây h tớ muốn về nhà – Ran đề nghị

    - Sao cậu ko ở lại đây, về nhà thì đâu có ai chăm sóc cho cậu? – Kazuha lo khi nghe cô bạn mình nói vậy

    - Tớ hết đau rồi chỉ còn hơi mệt chút thôi, tớ muốn về nhà nằm nghỉ chứ nằm ở đây tớ còn mệt hơn – Ran “ khẩn cầu “ đám bạn khó tính của mình

    - Thôi đc rồi! Để tớ lên phòng giám thị xin giấy cho cậu – Sonoko đứng dậy

    - Cám ơn cậu – Ran cười tươi ^^

    Sau đó thì Ran nhanh chóng đc Haibara cấp giấy để về nhà vì cô có lý do chính đáng. Mặc dù cả nhóm đều muốn về với Ran nhưng cô nàng kiên quyết ko đồng ý vì cô nghĩ mình có thể tự chăm sóc đc nên họ đành phải ở lại học.

    Về tới nhà cô đi thẳng vô phòng rồi nằm “ phịt “ xuống cái gi.ường ấm áp của mình. Trong đầu cô lúc này chỉ có 1 suy nghĩ duy nhất “ trong lúc mình ngất xỉu thì mình cảm giác có 1 hơi ấm đang vây quanh mình như muốn bảo vệ mình, ko lẽ….” KHÔNG, KHÔNG phải vậy đâu – cô vội xua tan cái ý nghĩ đó – có lẽ người mình lúc đó nóng quá nên mình có cảm giác như vậy thôi….nhưng nó ấm….rất ấm….rồi cô mỉm cười….
    mấy bài hát đó đây nè, tôi cho bà cái mv luôn khỏi cần link liếc cho mệt
    KenhSinhVien-22.gif

    1. đại tội tham ăn:KSV@05:irY8uAOTMkM[/MEDIA]
    không kinh lắm đâu, tôi nói thiệt đấy, cùng lắm không ăn cơm một tuần ấy mà=)), tôi coi nhiều nên nghiện nè, vẫn ăn như thường
    KenhSinhVien-emo-38.gif

    2. đại tội ích kỉ ( ảo tưởng đúng hơn=)))
    cái này 100% luka mắc bệnh ẢO TƯỞNG SỨC MẠNH
    KenhSinhVien-emo-33.gif

    3. tham lam ( anh Kem đẹp trai không còn gì diễn tả
    KenhSinhVien-th-12.gif
    , ôi tình iu của tôi
    KenhSinhVien-love2.gif
    , đẹp trai lắm nhá
    KenhSinhVien-th-124.gif
    . hình như mình hơi tào lao thì phải=)), nốt câu nữa thôi:)), yêu anh Kem nhất trên đời
    KenhSinhVien-emo-troll-cute.jpg
    )
    4. lời biếng
    không biết nói gì nữa vì tôi chưa xem
    KenhSinhVien-igcjymauhe19y.gif

    5. Kiêu căng
    ráng mà xem cho hết=)), ôi anh Len-tình yêu (thứ 2) của tôi:)), bài spice của anh ấy tuyệt đỉnh, khuyến mãi nhá ;))F4APSLJB0aw[/MEDIA]
    6. Sự háo sắc
    tôi không coi MV này nếu bà muốn cứ tự nhiên
    KenhSinhVien-kenhsinhvien-th-127.gif

    Thế là trả nợ đủ rồi nhé~^o^~, đừng kì kèo nữa:-)/\:-)
    truyện tôi bảo bà đấy, truyện ở dưới, đây là nhân vật
    Dàn cast boys:
    Kudo Shinichi:
    Một thám tử trung học nổi tiếng như cồn nhờ tài phá án cực đỉnh của anh và anh cũng là trưởng nhóm CLB hotboys của trường cấp 3 Teitan.
    Kaito Kuroba: Là siêu trộm KID đã giải nghệ nên anh cũng đang học tại trường Teitan, là phó trưởng CLB hotboys.
    Hattori Heiji: Cũng là thám tử trung học nhưng ko bằng Shinichi. Anh cũng thừa nhận là mình thua Shinichi 1 cái đầu, thư kí CLB hotboys. Makoto Kyogoku: Có thể coi là 1 vệ sĩ lỹ tưởng cho các chàng trai "có chức có quyền" trong CLB, nhất đẳng Karatedo.

    Dàn cast Girls:

    Ran Mori: Trưởng nhóm CLB hotgirls trường Teitan. Là con gái rượu của thám tử "lừng danh" Mori kogoro.
    Aoko Nakamori: Nhỏ con nhất nhóm nhưng tính tình thì ko nhỏ tý nào (=="), phó trưởng CLB hotgirls.
    Kazuha Toyama: Trưởng ban thư ký CLB hotgirls.
    Suzuki Sonoko:
    Là đại tiểu thư nhà Suzuki nên có thể xem cô nàng là tài trợ chính của CLB hotgirls.
    cho bà 2 chương đọc trc :KSV@05:
    Chương I:
    Cuộc chạm trán bất ngờ

    Hey, ngày hôm wa Kudo lại phá đc thêm 1 vụ án lớn nên tiếng tăm của anh đã nổi nay càng nổi hơn. Và hôm nay anh bước vào ngôi trường có cái tên là Teitan mà anh đang theo học nên đi đâu trong trường này cũng toàn là lời bàn tán về anh. Bất kể mọi ngóc ngách như dưới cầu thang, hay tới phòng thí nghiệm, và kể cà nhà vệ sinh cũng toàn nghe những lời như vậy. Cụ thể như:

    - Ôi! Đúng là Kudo - anh ấy đúng là thần tượng số 1 của tớ - 1 giọng nữ cất lên

    - Tớ cũng vậy! Nghe nói hôm wa anh ấy mới phá thêm đc 1 vụ án nữa đó

    - ........ Nhiều đến độ nếu mà có kể ra thì chắc dài cả trang mất !!

    Và đa số chủ nhân của những lời nói trên đều là các cô gái đang theo học trường Teitan ( vì đang ở trong trường mà ^^ ). Nhưng ta có thể chắc chắn rằng những cô gái đó ko thuộc CLB Hotgirl của trường vì Kudo là trưởng CLB Hotboy mà 2 CLB này xưa nay rất kỵ nhau ( mặc dù đều là trai tài gái sắc )

    Tại văn phòng CLB Hotgirl

    - Grừ gru, tức quá tức quá! - cô nàng nhóm trưởng Ran đang có 1 tâm trạng cực kỳ.....

    - Sao vậy Ran? Có gì mà làm cậu tức dữ vậy? - giọng cô bạn thân Sonoko cất lên

    - Thì cũng tại cái tên trưởng CLB Hotboy đấy - Ran kể

    - À thì ra là Kudo Shinichi đấy hả? Tớ nghe nói hôm wa cậu ta mới phá đc thêm 1 vụ án nữa đó - Kazuha có vẻ hiểu biết

    - Thì đó. Tại cái tên đáng chết đó mà ba tớ bị mất việc nên sáng nay tớ ko đc đồng nào để lót dạ đây nà - Ran ôm bụng

    - Ra là vậy nhưng cũng đúng thôi vì ba cậu sao mà đấu lại Kudo đc - Aoko

    - Aoko.................. - Ran trừng mắt nhìn Aoko nhưng muốn nuốt luôn cậu ấy

    -Thôi thôi hay mình đi xuống căn-tin ăn gì đi, tớ đói bụng quá - Kazuha đánh trống lãng giải vây cho Aoko

    - Tớ làm gì có đồng nào mà ăn với chả uống - Ran mặt buồn thiu

    - ĐI đi tớ bao tất! Hôm nay ông bác tớ mới cho tớ tiền - Sonoko đề nghị

    - Nhưng....... - Ran có vẻ ngại

    - Nhưng nhị gì nữa, lâu lâu mới có 1 lần mà. - Aoko chuộc lỗi

    - Thôi đc rồi. Nể tình cái bụng tớ nên tớ đi chứ thật ra tớ ko muốn dùng tiền cậu

    - Biết rồi mà. Chúng ta đi thôi - Sonoko đẩy Ran ra cửa

    Rồi cả bọn kéo nhau đến khu căn-tin nhưng đi giữa đường thì....

    BỐP.......UI DA! Ran té xuống đất xoa xoa đầu rồi cô ngước nhìn lên xem mình mới đụng trúng ai. Thì ra là cô đã đụng trúng phải " kẻ thù " là - Kudo Shinichi

    - Cậu đi đứng vậy đó hà? - Ran la lên

    - Câu đó tôi hỏi cô mới đúng! Mắt cô đui hay sao mà va vào tôi? - Shinichi đáp trả

    - Cậu cố tình đụng vào tôi thì đúng hơn. Cậu đừng tưởng cậu là thám tử nổi tiếng mà muốn làm gì thì làm nghen - Ran đứng dậy nạt

    - Đúng đó! Mấy người đừng tưởng tụi tôi dễ ăn hiếp àh nghen. Mau xin lỗi bạn tôi đi chớ - Kazuha lên tiếng

    - Sao phải xin lỗi chứ? Bạn cô va vào bạn tôi rõ ràng mà. Cô kêu bạn cô xin lỗi thì đúng hơn - Hattori ra mặt bênh cậu bạn của mình

    - Cái tên nào mà như nhọ nồi vậy? - Aoko thắc mắc rất " ngây thơ "

    - Cô....cô nói ai là nhọ nồi? - Hattori tức giận

    - Tôi nói anh đó. Cái đồ nhọ nồi nhiều chuyện - Aoko thằng thắn

    - Cô...... - Hattori ko biết nói gì nữa ngoài sự tức giận

    - Thôi thôi cho tôi xin can đi mấy người ơi. Chúng ta đứng đây này h đã gây tắc nghẽn giao thông rồi đấy - Kaito nhìn xung quanh

    - Tắc nghẽn kệ nó. Chừng nào tên này chịu xin lỗi tôi thì tôi mới đi - Ran quả quyết

    - Cô nằm mớ giữa ban ngày àh? - Shinichi nhìn thẳng vào mặt Ran

    - Thôi cho tôi xin đ. Coi như tôi thay mặt bạn tôi xin lỗi cô. Vậy đc chưa? - Kaito nhường bước vì anh nghĩ ko thể tiếp túc đứng đây mà đôi co

    - Vậy còn đc. Thôi chúng mình đi - Ran quay bước

    - Tạm biệt nha nhọ nồi - Kazuha quay lại

    Thế là cuộc cãi vã chấm dứt với sự chưa đc thỏa mãn lắm của Ran và sự tức giận của Shinichi khi anh bạn mình lại nhường bước xin lỗi. Nhưng khi thấy cả hành lanh bị tắc nghẽn giao thông nên cả hai đành đình chiến để giải tỏa, nếu ko thì cả 2 nhóm đều sẽ gặp lại nhau trên phòng....giám thị!



    Chap 2: Đôi co trên phòng thám thị

    Hey, khi 2 CLB “ trạm chán nảy lửa “ thì ai cũng toát mồ hôi vì sợ sẽ có cuộc giao chiến xảy ra vì 2 bên đều có cao thủ Karate nhất đẳng nhưng sau khi nó kết thúc ko như mọi người nghĩ thì ai cũng mừng vì họ sợ nếu có giao chiến xảy ra thật thì những người xung quanh như họ cũng ko yên thân vì những đòn “ lạc đạn “.

    Sau đó thì nhóm Hotgirl quay về mục đích chính của mình là đi “ giải tỏa nỗi buồn bao tử “! Còn nhóm Hotboy thì về phía văn phòng bàn chuyện “ đại sự “!

    Khoảng 5’ sau….. Loa loa loa! “ Phòng giám thị xin mời 2 CLB Hotboy & Hotgirl lên có chuyện gấp “ Loa loa loa!

    Dười căn-tin nhóm hotgirl chưa kịp mua đồ ăn thì nghe tin này nên mấy cô nàng rất bực vì “ trời đánh tránh bữa ăn “ mà! Nhưng do đó là lệnh của phòng giám thị nên các nàng đành từ giã các món ăn để bước lên phòng giám thị……….

    5’ sau cả 2 CLB hội ngộ trên p` giám thị

    Giới thiệu: Haibara Ai – cô trưởng giám thị. Rất nghiêm túc nhưng đôi khi cũng rất vui tính

    - Dạ, cô kêu bọn em lên có chuyện gì ko ạ? – Ran đại diện hỏi

    - Ừhm mấy em ngồi xuống hết đi – Hai ra lệnh

    Sau khi cả 2 nhóm đã yên vị thì Hai lên tiếng

    - Tôi nghe tụi học sinh nó đồn là 2 CLB các em mới làm chuyện động trời gì ngoài hành lang đúng ko? – Hai nhìn quanh cả 8 người để tìm câu trả lời

    - Dạ, cũng ko có gì to tát đâu cô ạ! Chỉ vì cô bạn Ran….. – Shinichi chưa kịp nói hết thì bị Ran cắt ngang

    - Cậu nói vậy là lỗi do tôi hà? Cậu nghĩ lại đi, do ai cơ chứ?

    - Sao cô nói vậy đc? Lỗi do các cô rành rành ra đó còn nói ai nữa – Hattori hùa theo Shinichi

    - Ê cái tên nhọ nồi kia! Nói vậy là sao hả? – Kazuha chỉ thẳng vào mặt Hattori

    - IM! – Hai gõ bàn la lên rồi quay sang Makoto – Theo cô em là người hiểu lý lẽ nhất, vậy em nghĩ là lỗi do ai?

    - Dạ…… - Makoto chưa kịp nói thì Sonoko đã nhảy vô họng anh chàng trước

    - Cô em có ý kiến. Nếu để Makoto nói thì ko công bằng cho nhóm tụi em vì hắn cũng bên CLB kia mà

    - Nhưng tôi muốn nghe Makoto nói – Hai nhìn Sonoko với vẻ quả quyết làm cô nàng đành phải im lặng

    - Dạ, em nghĩ CLB hotgirl có lỗi trước vì nếu cô bạn nhóm trưởng Ran ko có ý đụng vào Shinichi thì đâu có chuyện gì xảy ra – Makoto phân trần

    - Ê Ê tụi cố ý hồi nào? Ko phải bạn anh mắt bị đui ko nhìn thấy tôi sao? – Ran tức giận đứng phắt dậy

    - Bạn tôi nói vậy là quá đúng rồi. Cô còn ý kiến gì nữa – Shinichi cười chọc quê Ran

    - Thôi đc, nếu anh nói tôi cố ý đụng vào anh thì tại sao tôi phải cố ý đụng vào anh cơ chứ? – Ran nhìn Shinichi bằng cặp mắt sắc bén

    - Hừm thì tại hôm qua ba cô là thám tử Kogoro Mori bị tôi làm mất việc nên cô thù tôi là phải rồi. Với lại vì chuyện đó mà cô ko có tiền ăn sáng nay nên cô càng thù tôi hơn nữa. Từ đó suy ra hành động cố ý của cô! Sao? Tôi nói có đúng ko thưa cô Ran? – Shinichi đứng dậy trước mặt Ran

    - Sao…sao anh biết sáng nay tôi ko ăn sáng? – Ran ngạc nhiên

    - Dễ thôi! Vì lúc nãy khi tranh co với cô tôi nghe đc tiếng bụng cô kêu ục ục nên tôi biết thôi. Chuyện đó quá dễ đoán đối với 1 thám tử đầy tài năng như tôi – Shinichi vênh mặt

    - Anh….. – Ran ko biết nói gì nữa vì cô nàng quá xấu hổ khi tiếng kêu của bao tử mình lại bị tên đáng ghét như vậy nghe đc

    - 2 em ngồi xuống trước đã đi – Hai nhìn Ran và Shinichi – Những lời Makoto nói có đúng ko Ran?

    - Dạ, em ko có cố ý đụng cậu ấy như lời Makoto nói, đó chỉ là sự vô tình mà thôi. Còn những lời Shinichi nói thì chỉ đúng 50% vì đúng là bụng em có reo thật nhưng ko chỉ vì chuyện ba em mà em thù cậu ấy đến nỗi phải cố ý làm như vậy – Ran giải thích với những lời chân thật nhất

    - Vâng! Chúng em tin là bạn em nói thật vì tính bạn ấy ko phải là thù dai đến nỗi phải trả thù. Nói từ ghét đúng hơn là từ “ thù “ cô ạ - Aoko phân trần

    - Thưa cô, tuy em bên CLB hotboy nhưng em cũng nghĩ cô bạn Ran ko cố ý. Chắc là Makoto thấy bạn ấy đụng vào Shinichi trước nên bạn ấy nghĩ Ran cố ý thôi ạ! – Kaito nói giúp cho Ran

    - Thôi đc rồi! Cô tin em – Ran! Vậy cho nên cô tuyên bố chuyện này chấm dứt tại đây! 2 bên ko ai có lỗi cả nên cô mong 2 CLB sẽ hòa thuận lẫn nhau, ko đấu đá lẫn nhau nữa. Đồng ý ko? – Hai tuyên bố

    - Vâng ạ! Shinichi lên tiếng

    - Ừhm thôi các em về lớp đi. – Hai đứng dậy

    - Dạ, chào cô! – Ran đại diện lên tiếng nhưng mặt cô nàng lúc này đã xanh tái lại

    Rồi cả bọn ra khỏi phòng giám thị nhưng ko phát hiện đc tình trạng Ran lúc này rất tệ vì sáng h cô chưa đc ăn gì lại phải 2 lần tranh cãi nên dường như cô kiệt sức hoàn toàn.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom