có đôi khi bỗng chợt nhớ lại về anh - người đã cho em biết cảm xúc rung động là thế nào
tim em vẫn ko khỏi nhói lên 1 cảm giác... nhưng.. nó ko đau
em cảm thấy mãi mãi chúng ta cũng ko thể với tới nhau được
cứ lạnh nhạt rồi lại vui vẻ, lạnh nhạt rồi lại vui vẻ...
em thực sự ko chịu nổi, em đã từng muốn xóa hết những cảm xúc đó..
em trốn tránh, em cắt đứt mọi liên lạc giữa anh và em nhưng anh vẫn cứ bám lấy.. khiến em ko thể trốn tránh..
đôi khi em tự hỏi tại sao? Anh cứ đến rồi lại đi như gió khiến em buồn phiền ko thôi
em ko muốn anh đối xử với em kiểu đó, em ghét cái cách anh làm vậy, nó làm em tự hiểu lầm tình cảm của anh
có đôi lúc em muốn phát điên lên vì thấy anh trò chuyện với 1 người con gái khác ko phải là em
rồi lại từ đánh mình, em có quyền gì? Giữa chúng ta chỉ là bạn bè...
em chấp nhận điều đó, và học cách quên anh
em chăm chú học hành, vứt bỏ thứ tình cảm đó sang 1 bên...
bây giờ, khi nghĩ về anh, tim em cũng ko còn quá loạn nhịp, em có thể tự điều khiển cảm xúc của mình...
có phải đã lâu lắm rồi chúng ta ko nói chuyện...
em thực sự rất nhớ anh, tìm cách liên lạc với anh nhưng anh từ chối
em ko biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng... em muốn nói chuyện lại với anh... chỉ nói với nhau như bạn thôi mà...