"Ngày đó, chiếc mặt nạ của bạn vỡ nát, rơi trong tay tôi, lẫn với những giọt nước mắt trong như pha lê. Chỉ khác là, nó có vị mặn. Mặn chát.
...
Những mảnh pha lê len nơi ngón tay, chen lẫn những giọt nước có vị mặn. Nhưng lần này, chúng là của tôi."
"Màn đêm đong đầy những khoảnh khắc của một - mình. Hoặc giả, thêm được cái bóng. Mà cũng không nhất thiết phải phân biệt người và bóng làm gì. Không khác biệt gì mấy. Lặng lẽ nằm đó, lặng lẽ chờ đợi. Và im lặng. Nhìn đó, có phân biệt đâu bóng đâu người. Chỉ đơn giản là một bản thể cô độc bất động và hòa sâu vào u tối của đêm. Nhịp thở và tích tắc của đồng hồ, chen lấn đều đều. Chậm rãi.
Là tôi với cái bóng của mình. Hay tôi với đêm. Hay không gì cả."
- Dạ Tử.
"Chúng ta cần phải đi rất xa, rất xa mới có thể hiểu được gia đình của chúng ta từng ở đâu, như thế nào. Và không thể quay đầu lại tìm nó được nữa. Mọi người sẽ không quên nhau. Chỉ có tan biến mà thôi. Dùng tuổi thanh xuân ngắn ngủi, dùng hết cái kiếp trước của bạn.
...
Chúng ta cần phải trải qua rất lâu, rất lâu sau mới có thể hiểu được chúng ta thực sự nhớ nhung điều gì, rốt cuộc là dạng người thế nào và sự việc ra sao."
- An Ni Bảo Bối
...
Những mảnh pha lê len nơi ngón tay, chen lẫn những giọt nước có vị mặn. Nhưng lần này, chúng là của tôi."
"Màn đêm đong đầy những khoảnh khắc của một - mình. Hoặc giả, thêm được cái bóng. Mà cũng không nhất thiết phải phân biệt người và bóng làm gì. Không khác biệt gì mấy. Lặng lẽ nằm đó, lặng lẽ chờ đợi. Và im lặng. Nhìn đó, có phân biệt đâu bóng đâu người. Chỉ đơn giản là một bản thể cô độc bất động và hòa sâu vào u tối của đêm. Nhịp thở và tích tắc của đồng hồ, chen lấn đều đều. Chậm rãi.
Là tôi với cái bóng của mình. Hay tôi với đêm. Hay không gì cả."
- Dạ Tử.
"Chúng ta cần phải đi rất xa, rất xa mới có thể hiểu được gia đình của chúng ta từng ở đâu, như thế nào. Và không thể quay đầu lại tìm nó được nữa. Mọi người sẽ không quên nhau. Chỉ có tan biến mà thôi. Dùng tuổi thanh xuân ngắn ngủi, dùng hết cái kiếp trước của bạn.
...
Chúng ta cần phải trải qua rất lâu, rất lâu sau mới có thể hiểu được chúng ta thực sự nhớ nhung điều gì, rốt cuộc là dạng người thế nào và sự việc ra sao."
- An Ni Bảo Bối