vì ko quan tâm, ko bận tâm, nên cũng chẳng muốn minh họa và làm vật thí nghiệm cho lòng kiêu hãnh của ng ta
nghĩ cũng buồn cười
sao cứ phải giữ khư khư cái đó trong khi những cái khác đáng giá hơn thì ko quan tâm nhỉ
cái đó nuôi sống được chắc

mình chỉ nghĩ đến ngày hum nay nhiều chuyện vui thôi

nghĩ đến cái đó nhiêu ấy đủ rồi

hôm nay đi đk học, xếp hàng chen chúc cực kì mệt
còn mệt hơn ngồi đợi đk tín chỉ ấy

sáng sớm 7h đã mò ra khỏi nhà rồi

, buồn ngủ chết được

lúc vô đk thấy ng ta xếp 3, 4 hàng
cái xong 30p sau thành...chục hàng

như nêm cối
thở ko nổi

, mùi tóc, mùi áo da, mùi áo dạ, áo phông, mùi nước hoa, mùi linh tinh đủ thứ

ban đầu còn có chỗ đứng 2 bàn chân
sau thì bị chét cứng đơ

, cảm giác như bị kẹp giữa 2 cái cọc mà mình lơ lửng vậy đó

mệt, cáu kỉnh, nhưng mà vui

nghe mọi ng la ó, than phiền bằng những câu nửa đùa nửa giận, mình ko thể ko cười :P
những giữa chừng bọn mình bỏ về vì nghĩ đứng thêm cũng chẳng làm được gì

thấy tường thuật lại là hình như sau cuộc chiến hỗn loạn để đk lớp thể dục thì có 1 nạn nhân bị....mất dép

buổi chiều 1h là mò qua xếp hàng đk tiếp

đk xong, chờ gọi tên vào nộp tiền mà cứ như là chờ được phát tiền ấy

ai được gọi thì mặt mày hớn hở :x
còn ai ko được gọi thì như này

và như này

vui vậy đó
