marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • mình ko biết là mình ruột để ngoài da có quá nhiều ko
    có phải mình đã để lộ cảm xúc, để lộ bản chất của mình quá nhiều
    là một đứa sợ thất bại, ngại phải cố gắng
    một đứa luôn mang niềm ganh tị trong lòng
    và một đứa sống xa thực tế :(
    cảm xúc rất hỗn độn
    đến mức chán ghét nó, dù tình cảm vẫn luôn tràn đầy, luôn muốn kể, thể hiện, nhưng chẳng nghĩ nổi gì để viết
    tại vì con người mình nhàm chán quá chăng? ....:(
    "lấy ví dụ về dùng chùng tài nguyên( or tài khoản) trong cuộc sống?"
    - vợ chồng ạ :|
    :))
    "chưa gì đã....sau này lấy vợ về sợ vợ chết thôi :))". Ví dụ khác???
    - bố mẹ ạ :x
    :o:o:o:o:o
    "Bố mẹ ko phải là vợ chồng à? :o:o"




    =))
    bận từ chiều 1h tới tối :P
    chà kịp về nhà ăn nữa
    học xong vèo qua chỗ học tiếng anh, cả lũ rủ nhau đi :))
    học giao tiếp vui thật :">
    hôm nay được nói nhiều hơn hôm trước, mà thấy 2 tên con trai lớp mình cũng vui quá đi chớ :))
    sung sướng nhất là hôm nay được thưởng....1 thỏi kẹo Ăng pen li bê :P
    :">
    chia nhau ăn :x
    rồi đi học về thì 888 rôm rả, chả trừ đứa nào với đứa nào, rồi hát :))
    đúng là vui mà :P
    niềm vui nó đơn giản vậy thôi
    hì :x
    có vui vậy thì mới ấm ng lên, để đỡ cảm thấy lạnh
    cơn mưa cũng đã tan, và không khí chỉ còn se se, mà chưa đến nỗi thở ra khói :P
    may mà trời tạnh, chứ ko vừa buồn, vừa lạnh chết mấttttttttttttttttttt
    tay nó đơ như bỏ vô tủ đông lun:-s
    đêm rất lạnh
    và mình nằm cỏ ro trong chăn
    giấc ngủ ko quá dài nhưng lại làm mình thức giấc vì ngủ trái giờ, và vì dạo này mình hay bị thế
    mình vừa mơ gì thế ko biết nữa :(
    mình mơ mình thấy bạn, bằng xương bằng thịt
    ở ngay trước mắt mình
    mình mơ tim mình như văng ra khỏi lồng ngực, chỉ có thể nhìn bạn mà thôi, ko thể nói nên lời
    vẫn vẻ ngoài hiền lành và dịu dàng như thế, bạn mỉm cười với mình
    là mơ, nhưng sao mà thật quá
    đến nỗi mình ko bao giờ muốn tỉnh
    cho dù trong mơ mình phải mang nỗi bâng khuâng nhiều đến thế nào
    :(
    đã lâu quá rồi ko có những giấc mơ như thế
    bởi vì đã im lặng để quên đi
    giờ đây lại ngồi đây gõ những dòng này...
    lạnh...rất lạnh...
    bạn ở đó có biết mình ko? có biết mình đang nghĩ gì ko? :(
    mình nhớ bạn nhiều lắm :((
    #426

    “Khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Điều bạn cần làm là thôi không chờ đợi ở cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình”.
    Tớ biết là như vậy nhưng tớ vẫn luôn chờ đợi ở cánh cửa đã khép lại đó. Đến tận bây giờ tớ mới hiểu được một điều, nếu không tình cờ đọc được một thông điệp thì không biết tớ sẽ chờ đợi như vậy cho đến bao giờ nữa. “Hãy gõ, cửa sẽ mở”. Phải gõ thì mới biết được cánh cửa đó có còn mở một lần nữa không chứ. Ngốc thật!
    Nhưng tớ không hề hối hận. Đó là khoảng thời gian tớ thử thách tình cảm của chính bản thân mình, xem tớ thích cậu được bao nhiêu. Câu trả lời là nhiều hơn những gì tớ nghĩ. Dù hơn một năm qua tớ đã buồn rất nhiều. Có một tình cảm cứ giấu mãi trong tim làm lòng tớ nặng trĩu. Thậm chí có lúc tớ muốn gật đầu đi du học theo mong muốn của ba mẹ. Một mình ở đất khách quê người, đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách tớ sẽ không còn thời gian để nghĩ đến cậu nữa. Nhưng cuối cùng tớ vẫn quyết định ở lại, không chỉ vì ước mơ của tớ, mà hơn hết là vì cậu. Tớ muốn gặp lại cậu dù chỉ là tình cờ ngang qua mà thôi.
    Không hiểu sao cứ mỗi lần nhìn thấy cậu thì lại có một sự xáo trộn trong tớ. Nhưng dù có buồn bao nhiêu, có đau lòng như thế nào thì tớ vẫn luôn muốn được nhìn thấy cậu. Không biết từ bao giờ cậu lại trở thành một góc tối trong trái tim tớ - người có thể khiến tớ trầm tư bất cứ lúc nào.
    Lý do khiến mình chia tay tớ không muốn nhắc lại, chuyện cũ cũng hãy để nó ngủ yên trong quá khứ. Thời gian trôi qua, tớ cũng đã thay đổi khá nhiều, nhưng cũng vẫn là tớ mà thôi. Nếu cậu cần một người con gái tự tin, năng động, tỏa sáng… thì tớ không làm được. Tớ chỉ có thể là một người luôn nghĩ đến cậu, ở bên cạnh cậu, quan tâm, lắng nghe cậu. Vì tớ thích những điều đơn giản, nhẹ nhàng, thích cảm giác bình yên. Và tớ cũng muốn đem lại những điều đó cho người mà tớ thích.
    Hôm nay nói ra những điều này tớ không biết sau này mình có còn là gì của nhau nữa không. Một tình bạn khó khăn lắm mình mới hàn gắn lại được. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi vì tớ không thể bình thường như trước đây được. Vậy nên tớ không giữ.
    Tớ muốn thôi chờ đợi, muốn chọn cho mình một con đường. Nếu tình cảm trao đi không được chấp nhận, tớ sẽ buồn, nhưng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua. Vì tớ là Xữ Nữ, mà Xữ Nữ thì sẽ không yếu đuối. Thôi thì mây của trời hãy để gió cuốn đi. Tớ sẽ chúc cậu tìm được một người dành cho cậu nhiều tình cảm hơn tớ đã từng.
    Cuối cùng, tớ chỉ muốn nói rằng tớ thích cậu! Thích cậu bằng cả trái tim! Có thể đây sẽ là lần cuối cùng tớ nói ra điều này, có thể sau này tớ sẽ không vào facebook của cậu nữa… Nhưng tớ vẫn hy vọng rằng mình sẽ lại bước bên nhau – như giấc mơ tớ vẫn thường mơ. Đừng để tớ phải thất vọng. Có được không?
    ----
    :)
    à, đúng rồi, hồi chiều vẫn vui mà
    trên đường đi thi( đi bộ :x) tung tăng
    thấy 1 bông "bồ công anh" to ơi là to
    to hơn cả ngón tay béo nhất của mình là ngón cái :x
    thổi phù phù, ko sợ hết :">
    cho nó bay :P
    ai dè cuối cùng nó ko bay nữa vì có chỗ ở giữa cánh nó chưa sẵn sàng bay
    nó cữ bám hoài à
    thế nên mình...lấy tay giựt :">
    rồi nó sạch trơn lun :-??
    đến trường thi, thi lại mà gặp ai cũng cười như là thi lần 1 ấy :))
    miệng cười mà lòng thì lo vì...ko học bài :((
    vô làm vẫn chém gió bay nóc
    tên ngồi sau mình còn khều mình chớ :)), mà mình có học đâu :))
    bảo nó "Bịa điiiii !!!!":))
    tội nghiệp :P
    mà giờ mới phát hiện ra hắn tên Minh nhá :P, lâu nay mình tưởng hắn tên Đăng :">
    thích tên Minh :x
    một ngày trời âm u ảm đạm
    đúng hơn là một ngày ẩm ương, dễ làm ng ta buồn và cáu
    mình cũng ko thực sự ghét mưa
    vì nhờ mưa, mình có những cảm giác yêu thương, vui vẻ vô cùng, đi bên đứa bạn, huyên thuyên cùng nó về mọi thứ
    cũng vì mưa mà mình lại cảm thấy nặng trĩu, lạnh lẽo như mưa lạnh đang thấm vào d.a thịt, hơi thở
    mặt và tay đều rất lạnh :)
    lại ngồi nghe On rainy day
    bài này nó gắn bó với mình quá :(
    luôn là buồn
    chả giống bình thường ở ngoài chút nào :P
    525448_465538410180098_1572493372_n.jpg
    hồi nãy vô nhà sách, thấy mấy cuốn về cung hoàng đạo
    có Nhân mã, Bảo Bình
    ừ, ai bảo là mình cứ nhớ hoài một người chứ
    chẳng là gì cả :)
    nhạt nhẽo lắm
    mình cứ tự nghĩ ra thế thôi
    nhưng bạn ấy làm mình tin vào bản thân mình
    ko hiểu tại sao cứ tin, cứ nhớ
    thời gian cũng ko phải là ngắn ngủi để nghi ngờ lẫn nhau
    nhưng tại sao mình dạo này cứ nghĩ về nó nhiều thế :(
    tại mấy cái confess chăng >"<
    hồi chiều đọc một truyện teen trong nhà sách, cũng viết về tình cảm online
    ng ta thậm chí còn mới gặp và yêu nhau đúng mấy tháng
    nhưng cuối cùng tình cảm ko trọn vẹn
    vì một ng ko thể tự tin vào bản thân mình
    nghe cũng nhảm thật
    nhưng nó làm mình thấy bớt buồn hơn :(
    có lẽ đồng cảnh ngộ...
    khi ta cố quên đi cái làm ta đau thì ta sẽ ko thấy đau nữa
    hậu đậu quá, tự dưng cầm tay không cái nồi sứ dày nấu cá từ bếp nhấc ra O_O
    giờ 2 ngón tay nó sưng vù rồi :((
    chả bù cho hồi chiều đi học tung tẩy, cứ nói léo nhéo suốt, đi lượn lung tung chụp được cả tá ảnh :))
    ( có dàn dựng :">)
    ngày mai thi lại rồi mà vẫn chả có chữ nào trong đầu :((
    tình yêu thật là khó hiểu @@
    mình sẽ mãi ko nói ra đâu :))
    cơ bản vì chả có gì để nói :|
    đi ngủ thôi :))
    đọc mấy bài bên kênh 14, viết về mấy phim Hàn hay hay
    lại nhớ đến hồi trưa, nhớ đến"tâpk kịch bản" còn dang dở của mình
    mình nghĩ cái cốt truyện, một tình yêu đầy day dứt, rồi còn lại, dồn hết qua cho con bạn bảo nó viết thành truyện :))
    chờ đến ngày....in thành sách, rồi ngồi đếm tiền :*
    :*:*$$$$:*:*
    hồi nãy học xong về cong gọi điện hỏi về 1 mình có sợ ko :P
    hôm nay rất là vui
    nào là đi học
    rồi về nhà bạn ăn chực
    rồi cười, như này :)):)):)):)):))
    rồi lại...đi học :-s
    rồi lại...học tiếp
    rồi lại cười, như này :))
    hôm nay được gặp thầy :x, học 1 buổi đầu rất là vui :x
    mình còn lên bảng( thực ra là bị thầy"chỉ điểm":">) hùng hổ "chém gió" :))
    hát văng nóc nhà lun :">
    có học tiếng anh rất là vui, cười ngoác cả miệng, dù chả có gì để cười :">, thấy thầy giáo thôi đã thấy vui rồi :x
    thầy :x
    hôm nay mình có thêm 1 tên mới là Tomo, viết tắt của Tomorrow :x
    tên mình đó :x
    sao lâu nay mình ko nghĩ ra nhỉ :x
    dù ngày có đen tối thế nào, thì ngày mai rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp lại
    có bạn bè ở bên, cùng cười, quan tâm lẫn nhau
    có niềm tin nữa
    ko có gì là ko thể :x
    tớ sẽ đi ngủ đây :)
    điều cần nói tớ nói cả rồi, hì
    ngày mai quyết định...cúp học 1 buổi >"<
    #369

    Duyên phận vốn rất kỳ lạ...

    Trước khi quen một người, trong cuộc sống dường như hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng người ấy, nhưng một khi đã quen, lại dường như luôn tình cờ gặp lại, chỉ một cái quay đầu bất chợt đã có thể phát hiện ra nhau…

    Có bao nhiêu điều muốn nói nhưng thật sự lúc này đây, tớ k bk mình nên bắt đầu từ đâu. Tớ cũng k thể gọi tên kái thứ cảm xúc mà tớ dành cho cậu là ntn nữa, yêu hay là thích hay chỉ là sự ấn tượng nhất thời!? Cậu quá cao, quá xa....xa đến mức tầm tay của tớ chẳng thể nào chạm tới. Cậu luôn là nơi để tớ trút mọi buồn bực trong csống hàng ngày, từ những chuyện cãi nhau, khúc mắc vs bạn bè đến những chuyện nhăng nhít trong cuộc sống, vậy mà cậu luôn bên cạnh lắng nghe và gỡ rối cho tớ vs 1 thái độ chân thành nhất,...Dần dần k bk từ lúc nào tớ nghĩ về cậu nhiều hơn, mọi việc tớ vẫn làm thường ngày bây giờ xuất hiện thêm hình bóng của cậu, vì vậy tớ ngơ ngẩn mãi chằng làm việc chi cho ra hồn...Thế nhưng chưa bao giờ tớ có đc can đảm nhìn thẳng vào mắt cậu, ngắm nhìn cậu thật lâu, vì tớ sợ cậu biết đc tình cảm tớ giành cho cậu. Thế rồi Bất chợt tim tớ nhói đau khi biết rằng trong tâm trí cậu bây giờ đã có 1 ng con gái, người ta dịu dàng khiến cậu chao đảo còn tớ đây chỉ là 1 con ngốc, nhác học, ham chơi, ương bướng và cố chấp thì lấy đâu ra tư cách để ganh tị với ng ta cậu nhỉ :) Khi tớ quyết đinh vứt bỏ tất cả những thứ vớ vẩn, linh tinh đang hiện hữu trong đầu tớ...thì cậu là người động viên an ủi tớ hãy cố lên, hãy làm những gì mà tớ thích, tớ muốn. Ngốc ah! cậu có biết rằng thứ mà tớ muốn từ bỏ bây giờ nhất là cậu k??? Tớ nói ra những điều này chẳng mong cậu biết đc, chẳng qua là nỗi lòng nên tớ muốn nói ra để vơi đi tất cả...Vì tớ, 1 đứa con gái luôn mang trong lòng sự tự trọng rất lớn, tớ chẳng thể nói rằng tớ nhớ cậu rất nhiều, cũng k thể nói rằng cậu hãy chỉ là của tớ thôi nhé...
    Hãy cứ thế này thôi cậu nhé, chẳng cần phải yêu đâu, chẳng cần phải đau khổ làm gì, chẳng cần cậu phải gật đầu hay là một tiếng: “Ừ, cậu chấp nhận tất cả những thứ k hoàn hảo ở tớ”.

    Chẳng cần gì cả, chỉ cần cậu luôn ở bên tớ như thế này thôi, chúng ta vẫn sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian này, phải không cậu!!??

    You don't even know how very special you are...
    ...Because you live and breathe
    Because you make me believe in myself when nobody else can help..

    ----
    You don't even know how very special you are...
    ...Because you live and breathe
    Because you make me believe in myself when nobody else can help..
    [h=5]Những người như Anh được gọi là người bạn tưởng tượng, người bạn vô hình.Nhưng gọi như thế nào và tin hay không điều đó ko quan trọng.Thế giới Tỉn Phai của Anh tồn tại ko phải để người ta nói đến hay tán tụng, mà để đáp ứng nhu cầu của những ai cần đến nó.Và Anh sẽ trở thành người thay đổi cuộc đời em...chỉ cần em nhìn thấy anh...
    Thế giới của em là những mảnh ước mơ tan vỡ.Em đã tự đóng cửa trái tim, tự giết chết những mơ mộng và chôn vùi hy vọng của chính mình. Tất cả những gì em có, lẽ ra chỉ là những vết thương mãi mãi ko thể lành...nếu em ko nhìn thấy anh...
    Gặp em, quen biết em, và hơn hết là yêu em...
    Nhìn thấy anh, tin anh, và hơn hết là yêu anh...
    Đó chính là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất...
    [/h]

    ko biết đã lần thứ mấy đăng lại những dòng này
    truyện thì đơn giản lắm, nhưng chỉ trong những trườn hợp đặc biết, mới thấy nó có ý nghĩa đặc biệt thôi
    cũng ko biết vì sao...
    vì biết đến tình yêu nên ta mới trở nên lãng mạn, hay đã đến lúc ta phải trở nên như thế? :(
    hum nay đi học rất mệt :(
    thế nên rất dễ nổi cáu
    cái đầu như muốn nổ tung ra luôn ấy :(
    mình ko biết mình có trụ lại được với cái thời khóa biểu dày đặc này bao lâu nữa
    ngày nào cũng học tới 12h kém và 1h vào học
    @@
    thế nên về được đến nhà là nằm đến giờ mới mò dậy
    quá mệt
    hic
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom